Hãy viết đoạn văn khoảng 7 câu nêu cảm nhận của em về tình yêu quê hương của tác giả Nguyễn Đình Huân thể hiện qua đoạn thơ trên.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a ) BÁC,CHÚ
b ) Dùng từ vốn để chỉ hoạt động tính chất của người để chỉ hoạt động, tính chất của vật. Trò chuyện, xưng hô với vật như với người.
c ) giúp cho e thấy được bác rùa tốt bụng hiểu biết và luôn giúp đỡ người khác
a ) BÁC,CHÚ
b ) Dùng từ vốn để chỉ hoạt động tính chất của người để chỉ hoạt động, tính chất của vật. Trò chuyện, xưng hô với vật như với người.
c ) giúp cho e thấy được bác rùa tốt bụng hiểu biết và luôn giúp đỡ người khác
Trong khổ thơ trên tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh, ví màn đêm như một tấm thảm, điều này giúp cho người đọc không chỉ hình dung mà còn cảm nhận được sự mênh mông, cô tịch của đêm khuya bao phủ không gian vô tận, cái tịch liêu, hui hắt, cô quạnh như hiện ra mồm một trước mắt, nó là một bức tranh hiện thực được tái hiện rõ nét qua việc so sánh ví von đầy ẩn ý của tác giả, có cái gì đó vừa êm ái như thảm lại vừa tê tái cô đơn của đêm.
Thầy giáo của tôi là một người rất tận tâm và nhiệt huyết. Ông không chỉ dạy chúng tôi kiến thức trong sách vở, mà còn dạy chúng tôi những bài học quý giá về cuộc sống, chẳng hạn như cách đối mặt với khó khăn và kiên nhẫn khi gặp thử thách. Mỗi giờ lên lớp của thầy đều tràn ngập sự hứng khởi và cảm hứng, vì thầy luôn biết cách kết hợp lý thuyết với thực hành, giúp chúng tôi hiểu bài một cách dễ dàng hơn. Bên cạnh việc dạy học, thầy còn là người bạn, người đồng hành sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ với chúng tôi những vấn đề trong học tập và cuộc sống. Nhờ sự tận tâm và cách giảng dạy đầy sáng tạo của thầy, chúng tôi không chỉ học được kiến thức mà còn phát triển bản thân một cách toàn diện. Thầy là hình mẫu lý tưởng mà chúng tôi luôn kính trọng và học hỏi.
Chỉ khi nào được đi thưởng ngoạn trên sông Sài Gòn, ta mới thấy và cảm nhận được vẻ đẹp riêng và sự náo nhiệt của nó. Dòng sông uốn lượn hiền hoà như một người thiếu nữ tuổi thanh xuân. Những chiếc tàu vận tải chở hàng xuống nhập khẩu quan trọng đang tiến về cảng. Những sà lan chở cát, đá chạy ì ạch trên sông. Rồi còn ghe, đò chở khách qua lại trên sông. Buổi trưa nắng gắt, dòng sông mới đẹp làm sao! Mặt nước lặng đi, dòng sông như một tấm gương để những chị mây trắng soi mình xuống dòng nước. Ánh nắng thoáng qua trên vành nón lá của một cô gái miền quê sông nước. Bầu trời dần dần quang đãng hơn, những tia nắng cũng lùi dần đi. Dòng sông trở nên thật êm ả. Ô! Đến bây giờ tôi mới biết rằng dòng sông này cũng mang một màu đỏ đậm phù sa như bao con sông khác. Ở gần bờ, những đứa trẻ đang nô đùa cùng những người dân, kẻ giặt giũ người lấy nước, làm đục ngầu cả một đoạn sông. Tiếng cười nói chen lẫn tiếng động cơ tàu thật vui nhộn. Ngồi trên tàu, tôi có thể cảm nhận được dường như không khí trong lành của dòng sông đã xua tan sự ngột ngạt của phố thị. Nổi bật trên sông là những đám lục bình điểm xuyết những bông hoa màu tím dịu. Những cánh hoa và nõn đọt của loài cây dại này có thể chế biến được những món ăn rất ngon. Dòng sông từ lâu đã trở thành niềm tự hào của người dân thành phố.
Mỗi chúng ta sinh ta ai cũng có mẹ. Mẹ là người che chở, đùm bọc và quan tâm chung ta từng ly từng tí. Đối với mỗi người thì mẹ chúng ta lôn là người tuyệt vời nhất. Dù mẹ có xấu xí, già nua như thế nào thì vẫn là mẹ của chúng ta.Đối với em mẹ luôn là người tuyệt với nhất. Em yêu mẹ vô cùng. Năm nay mẹ em bốn mươi tuổi. Thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen mượt ngang lưng được mje thắt lên gọn gàng. Đôi mắt của mẹ đen láy luôn nhìn về em với ánh mắt thân thương. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tần tảo để nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt lòng. Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng. Ở nhà mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như quét nhà, gấp quần áo... Còn bố giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Tuy công việc đồng áng vất vả nhưng mẹ luôn dành thời gian đề dạy em học bài. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ. Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời.Mỗi khi em mắc lỗi em dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạt bảo nên em rất kính phục mẹ. Tấm lòng mẹ bao la như biển Thái Bình, đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ. Con mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm chỉ học và cố gắng học thật tốt để không phụ lòng mẹ.
Giúp mink
Trong đoạn thơ của tác giả Nguyễn Đình Huân, tình yêu quê hương được thể hiện qua những hình ảnh rất đỗi quen thuộc và gần gũi. Quê hương trong mắt tác giả là những kỷ niệm êm đềm, gắn bó với tuổi thơ. Tiếng sáo diều, cánh cò trắng, và phiên chợ quê gợi lên những hình ảnh mộc mạc, giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Từng chi tiết trong cuộc sống thường nhật như buổi chợ trưa hay tiếng gà gáy sáng đã khắc sâu vào lòng tác giả, trở thành biểu tượng cho tình yêu và sự trân trọng đối với quê hương. Mỗi câu thơ như một lời tự sự, chan chứa tình cảm và niềm tự hào. Tác giả đã gửi gắm tình yêu quê hương qua những hình ảnh bình dị nhưng chứa đựng biết bao cảm xúc sâu lắng.