K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 11 2021
Trương Bạch,người dạy
 “MẸ”(Trần Quốc Minh)Lặng rồi cả tiếng con veCon ve cũng mệt vì hè nắng oi.Nhà em vẫn tiếng ạ ờiKẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ru.Lời ru có gió mùa thuBàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về.Những ngôi sao thức ngoài kiaChẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con.Đêm nay con ngủ giấc trònMẹ là ngọn gió của con suốt đời.(1972)Trả lời các câu hỏi sau:a. Xác định thơ ? Phương thức biểu đạt chính...
Đọc tiếp

 “MẸ”

(Trần Quốc Minh)

Lặng rồi cả tiếng con ve
Con ve cũng mệt vì hè nắng oi.

Nhà em vẫn tiếng ạ ời
Kẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ru.
Lời ru có gió mùa thu
Bàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về.

Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.

(1972)

Trả lời các câu hỏi sau:

a. Xác định thơ ? Phương thức biểu đạt chính ?

b. Chủ đề ? Nội dung chính của bài thơ ?

c. Trong bài thơ, những âm thanh nào được tác giả nhắc đến ?

d. Chỉ ra và nêu tác dụng của các biện pháp tu từ được sử dụng trong khổ 2, khổ 3. Từ đó nêu tác dụng của biện pháp tu từ đó trong từng khổ thơ ?

e. Bài học nào được rút ra từ bài thơ cho mỗi người làm con với gia đình đặc biệt là với mẹ ?

 

Hứa tick

3

Câu 1 :

Thể thơ : Lục bát

Câu 2 :

Âm thanh : Tiếng ve, tiếng ạ ời, tiếng võng, tiếng mẹ ru

Câu 3 :

Biện pháp tu từ : So sánh 

Đêm nay con ngủ giấc tròn

Mẹ  ngọn gió của con suốt đời.

⇒ Tác dụng : So sánh mẹ và ngọn gió nhằm nói mẹ là một nơi mát mẻ, yên bình cho con suốt đời

Câu 4 :

Lời ru có ý nghĩa quan trọng đối với cuộc đời mỗi người. Ngay từ khi lọt lòng, những lời ru của bà và mẹ đã đưa em vào giấc ngủ ngàn thu

Câu 7 : Hiệu quả : 

+ Chìa khóa được coi là biểu tượng của sự khai phá, mở ra một thế giới mới, bởi vậy khi lấy trí tuệ so sánh với chìa khóa. Nhằm khẳng định rằng khi có trí tuệ con người sẽ làm chủ được thế giới, hơn hết còn mở ra cánh cửa tâm hồn

CHÚC BẠN HỌC TỐT !

31 tháng 10 2021

thể thơ lục bát ///những âm thanh được nhắc đến là tiếng ve,tiếng ru ạ ,tiếng võng kẽo cà ///biện pháp tu từ của  khổ 2 khổ 3 là biện pháp tu từ so sánh.       

 ( mìnhh trả lời được mấy câu thui)^^

31 tháng 10 2021

Tôi không phải cô gái người Hà Nội, nhưng từ thủa bé còn trên ghế nhà trường tôi đã giành cho Hà Nội một tình cảm rất đặc biệt, ngày đó tôi cảm nhận về Hà Nội đó là một nơi vô cùng đẹp. Trong tâm trí của một đứa học sinh cấp 1 như tôi thì Hà Nội là cái gì đó xa vời quá, là cầu Thê Húc màu đỏ rực trong bài học về Hồ Gươm, là Lăng Bác Hồ thiêng liêng trong những lời kể của cô giáo, là Quốc Tử Giám xuất hiện trên những trang sách,…Trong những thước phim và trang sách thì Hà Nội mà tôi biết đẹp vô cùng và dường như tôi đã phải lòng nơi này qua những địa danh nổi tiếng và những câu thơ của các nhà thi sĩ tài ba.

Cũng lâu lắm rồi nhỉ, Hà Nội mới có những ngày nắng gắt như này, những ngày đầu mùa Hạ sẽ khiến người ta nhớ da diết mùa xuân đã qua và mong chờ mùa Thu tới, đem theo tiết trời mát vẻ và không khí dễ chịu đến. Hà Nội là nơi thể hiện rõ nhất 4 mùa trong một năm, mỗi mùa đều có nét đẹp riêng của nó, đối với cá nhân tôi thì mùa Thu của Hà Nội là khoảng thời gian tôi thích nhất. Không lạnh như mùa Đông, Nắng như mùa Hạ cũng không có những cơn mưa phùn như mùa Xuân. Mùa Thu mang trong mình vẻ đẹp nhẹ nhàng, không khí se lạnh, tôi thích cái cảm giác đi dưới tán cây lá vàng ở con đường Phan Đình Phùng và ngửi mùi hoa sữa ở đường Nguyễn Chí Thanh trong cái thời tiết se lạnh làm lòng người xao xuyến. Tôi gọi mùa Thu Hà Nội là “thời gian để yêu“

Tôi có một niềm đam mê với những bài hát và những câu thơ về Hà Nội, thật biết cách làm người khác thương nhớ. Một bức tranh mang một nỗi buồn man mác mang tên mùa Thu Hà Nội

“Bỗng nhận ra hương ổi

Phả vào trong gió se

Sương chùng trình qua ngõ

Hình như Thu đã về…”

(Trích Sang Thu – Hữu Thỉnh)

Ngày trước chưa đặt chân đến Hà Nội thì tôi không hề thích mùa Thu một chút nào, mùa Thu là khoảng thời gian cây cối cứ khô héo không có sức sống, da thì khô, nói chung tôi không hề thích cho đến khi đặt chân đến Hà Nội và cảm nhận 4 mùa ở đây. Mùa Thu Hà Nội là mùa thay lá, có những con đường lá lãng mạn như trên phim Hàn Quốc và chỉ cần có một cơn gió khẽ qua cũng đã làm cho những chiếc lá này rơi xuống như cơn mưa. Điều đặc biệt hơn là bạn sẽ được ngửi mùi hương hoa sữa nhàn nhạt mỗi khi vào mùa, tất cả những điều này đã tạo nên trong tôi một mùa Thu Hà Nội rất đẹp của riêng tôi, dù có đi đâu thì nó vẫn làm tôi nhớ da diết.

Có lẽ bạn không biết rất nhiều mối tình được xe tơ bằng ” mùa Thu Hà Nội “, những cặp đôi thường có sở thích đưa nhau đi vi vu khắp ngõ nghách của Hà Nội, ăn những món ăn đặc sản của mùa Thu, chụp ảnh dưới những tán lá cây vàng,…cứ thế người ta gọi đây là ‘mùa để yêu thương” và tôi cũng đã tìm được người thương ở thời điểm này. Cảm ơn “cậu” vì đã giúp tớ không cô đơn nơi đất khách này.

Mùa Thu Hà Nội là cái mùa dễ gây thương nhớ và cũng dễ khiến người ta quyến luyến khi muốn đi xa. Những người vãng lai đã từng ở Hà Nội vào mùa Thu thì chắc chắn khi đi sẽ thường ngẩn ngơ thương nhớ cái không khí dễ chịu của những ngày mát mẻ, có chút se se lạnh. Tôi có một người bạn bằng tuổi ở Hồ Chí Minh, năm ngoái vào tháng 10 đã ra thăm tôi nhưng chỉ ở lại được 2 tuần đã phải về. Bạn đấy về được vài hôm đã gọi điện lại cho tôi nói “Tớ nhớ Hà Nội quá! Giá như ở lại Hà Nội thêm để tận hưởng nốt không khí mùa Thu Hà Nội, để cậu đưa tớ đi thêm nhiều địa điểm và ăn nhiều món ăn hơn“. Hỏi ra có phải cậu lỡ phải lòng cô gái nào rồi không? thì không nói được nhưng vẫn cứ bảo sang năm muốn ra tiếp. Tôi thích sự giản dị của Hà Nội mặc dù là thành phố lớn nhưng có cà phê vỉa hè, trà đá, bán hàng rong, tôi thích cảm giác dậy sớm ngày cuối tuần đi ăn bát phở buổi sáng rồi lượn lờ khắp các con phố cổ, Phan Đình Phùng, Hồ Tây…sau đó tạo vào quán cà phê nào đó ngồi buôn chuyện với bạn bè đến chiều rồi về. Hà Nội là thế đấy, đâu phải lúc nào cũng nhộn nhịp, hối hả đâu, cũng có những lúc yên bình và nhẹ nhàng theo cách riêng của nó.

Thói quen uống cà phê vỉa hè của người dân Hà Nội

Phố cổ buổi tối với nhiều hàng quán mở ra

Hà Nội trong tôi cứ thế ăn sâu vào tâm trí, chỉ cần đi đâu một thời gian ngắn là chắn tôi sẽ cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó mà bứt rứt không yên. Khó có ai lỡ rời xa Hà Nội khi mùa thu tới, và cũng không có một ai đang ở nơi xa xôi lại không tìm đường quay về với Hà Nội, để chắc chắn rằng mình không bỏ lỡ những đặc sản của ngày Thu tuyệt đẹp giữa thành phố nổi tiếng này.

Nhớ lắm cái cảm giác mùa Hạ với những cơn mưa đầu mùa, nhớ mỗi khi ta ngủ dậy, mở mắt ra thấy bầu trời mát mẻ vì cơn mưa đêm qua. Để rồi ra ngoài đường nhiệt độ mát mẻ khiến khuôn mặt ai cũng hớn hở cười nói, cơ mặt giãn ra không như những hôm trời nắng. Đi đường nhìn những chiếc lá cây có màu xanh nổi bật cả một vùng trời nhờ được tắm dưới những hạt mưa đêm qua, bầu trời lúc này thật đẹp. Tôi thích được nhìn thấy những chiếc xe đạp chở đầy hoa tươi, chiếc xe chở sắc màu của mùa hè đi khắp các con phố sao mà xinh xắn thế. Hà Nội đặc biệt thế đấy, chỉ cần bước xuống phố là bao mệt mỏi đều tan biến.

Hoa Phượng rực đỏ một vùng trời

Khi bạn có một nơi luôn dang rộng vòng tay chào đón bạn trở về thì chắc chắn bạn sẽ rất hạnh phúc. Ở đó có những điều gắn liền với tuổi thơ của bạn và được gặp những người bạn một thời tóc xanh cùng đạp xe đến trường nhưng nay đã lốm đốm bạc màu.

Có lẽ những ai gắn bó với Hà Nội từ những ngày bé thì vẫn sẽ lưu luyến vẻ cổ kính ngày trước rất nhiều, vì thực sự tôi còn không quen với thành phố đầy nhà cao tầng hiện đại như bây giờ. Những ai ở Hà nội từ ngày xưa thì chắc chắn sẽ nhớ những con hẻm nhỏ hoặc ngõ to có những món ăn cổ truyền, vào giờ tan làm sẽ bị tắc đường. Nhớ hương vị cà phê cóc quen ai cũng biết và những ngôi nhà nhỏ mà nay chỉ phố cổ giữ lại được.

Những ai đã có tuổi trẻ học và làm việc ở thành phố này thì chắc chắn sẽ có cảm nhận về Hà Nội trong tâm trí rất đẹp và nếu có ngày phải rời xa để đến một thành phố khác chắc chắn sẽ không khỏi nhớ thương nơi đây. Một thành phố giữ những ước mơ và hoài niệm thời trẻ của bạn, nơi giúp bạn dày dạn và trưởng thành hơn. Là những tối Hồ Tây bạn bè tụ tập bạn bè uống nước, những lần ăn kem và ngắm bình minh Hồ Tây. Đặc biệt là những đêm lang thang vài lon bia cùng đám bạn trên cầu Long Biên đến muộn rồi lại đi chợ hoa đêm đến rạng sáng mới về.

Có những buổi tụ tập bạn bè cuối tuần

Cầu Long biên gắn liền với những buổi tối đi phượt

Hà Nội cứ thế đi vào lòng người, chẳng có gì quá đặc biệt nhưng mọi thứ thuộc về Hà Nội lại gây thương nhớ cho mỗi người, nỗi nhớ dai dẳng không thể bỏ qua. Thật khó có ngòi bút hay ngôn từ nào có thể diễn tả được hết cái đặc sắc của Hà Nội. Đến với thành phố Thủ Đô này bạn sẽ có cảm nhận về Hà Nội một cách sâu sắc với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, bạn sẽ khó mà quên được mùa Thu Hà Nội với vẻ đẹp bình dị và êm ái. Trên đây là cảm nhận riêng của tôi đối với Hà Nội, còn bạn có cảm nhận về Hà Nội như nào hãy để lại ý kiến bên dưới nhé!

31 tháng 10 2021

viết mấy câu cho đến mấy câu vậy bạn phải nói mik mới biết chứ chẳng nhẽ lại viết vô hạn câu ^^

TL

Câu hỏi 1:

Peter Marshall – thượng nghị viện Mỹ từng nói: “Thước đo của đời người không phải thời gian mà là sự cống hiến”. Cống hiến là đóng góp công sức của mình cho xã hội, là góp phần xây dựng thế giới ngày càng tốt đẹp hơn. Thế giới luôn không đủ, vì vậy, cống hiến của mỗi con người là để lấp đầy những khoảng trống đó để tạo nên những điều giá trị. Nếu ta có trí tuệ hãy dâng tặng trí tuệ, dùng trí tuệ để đưa ra những sáng kiến, phát minh, phát triển khoa học. Nếu ta chỉ có cơ bắp, hãy cống hiến cho lao động để tạo ra những sản phẩm chất lượng cho người tiêu dùng.

Việc của chiếc lá là phải xanh vì màu diệp lục kia sẽ tỏa bóng mát cho đời. Xã hội sẽ đẹp hơn nếu ai cũng biết cống hiến, thế giới sẽ văn minh hơn nếu nhân loại vô cùng kia ai ai cũng luôn sẵn sàng đem hết trí tuệ, tài năng của bản thân để phục vụ lợi ích chung.

Cống hiến cũng chính là đức hi sinh, hi sinh lợi ích cá nhân vì sự phát triển chung của cộng đồng, hi sinh thời gian và công sức của mình vì sự tiến bộ của nhân loại. Bởi vậy nhân danh sự tiến bộ của thế giới, mỗi chúng ta hãy học tập, lao động và cống hiến hết mình vì một thế giới tốt đẹp.

Hok tốt

TL

Câu hỏi 2 đây nha

Trong khi “kẻ địch” Covid rất ngoan cố biến đổi khó lường, tấn công lần thứ 4 đã chọc thủng sâu phòng tuyến bảo vệ, xâm nhập vào cộng đồng mà mất dấu nguồn lây, dù các biện pháp đánh trả rất quyết liệt nhưng chưa đủ sức mạnh để tiêu diệt. Chống dịch như chống giặc, khi Covid đã biến đổi nhanh, nguy hiểm, khó lường thì quy trình chống dịch cũng cần phải có cách đánh mới, thích ứng trong tình hình mới. Chúng ta phải kích hoạt toàn hệ thống, toàn dân chống dịch, xem đây là “chiến tranh nhân dân”, phải dừng lại các công việc khác chưa cấp thiết để ưu tiên tối đa nguồn lực tập trung dập dịch càng nhanh càng tốt, phải xây dựng lại quy trình chống dịch thích ứng với tình hình của từng địa phương và phải đoàn kết đồng lòng chung tay góp sức để kiên quyết tiêu diệt Covid ra khỏi đất nước.

Trong bối cảnh hiện nay, dịch Covid đến giai đoạn phức tạp, khó lường, chưa thể biết khi nào dịch lên đỉnh hay xuống dốc, chỉ có tuân thủ “5K + vaccine, thuốc + công nghệ” để “chung sống” lâu dài thích ứng cùng Covid. Với số lượng tử vong nhiều và ca nhiễm tăng cao trong khu vực phía Nam, đặc biệt ở TP Hồ Chí Minh là hệ quả của quan điểm dân túy, sai lầm của cách thức chống dịch và đây là bài học kinh nghiệm đau đớn để chúng ta cần phải thay đổi cách làm.

Hok tốt

Xin k

28 tháng 1 2022

Yết kiêu ộc lộ phẩm chất yêu nước , thông minh ,  dũng cảm , 

Tác giả khâm phục ông Yết kiêu về tấm lòng cứu nước của ông

HT hức tíc thì tíc đi

31 tháng 10 2021

- Ngơ ngác: trạng thái ngạc nhiên, hoang mang trước sự việc quá bất ngờ hoặc trước quang cảnh xa lạ.
Từ ngơ ngác biểu hiện tâm lí kinh ngạc, hoang mang của quận giặc trước hành động của Yết Kiêu.

a) Đội tôi thua đội chủ nhà tận 4 bàn.

b) Chúng tôi bàn về việc học như nào cho hiệu quả.

c) Bạn ngồi bàn dưới tôi học ngu nhất lớp.

@Bảo

#Cafe

31 tháng 10 2021

a)chúng tôi vừa ghi một bàn thắng.

b)các chủ nhà đang bàn bạc về việc một trong số những vị khách thuê nhà là quái vật đóng giả người.

c)bố tôi đang làm công việc hôm nay trên bàn làm việc.

  Nhà em nằm giữa huyện lị ngoại ô thành phố. Đó là một ngôi nhà cấp bốn, cánh cửa ngõ bằng sắt luôn khép lại. Những cây râm bụt mọc lên rào kín tường kẽm, nhìn xa giống như một vòng hoa đỏ lẫn sắc xanh viền quanh khu vườn. Bước vào cổng nhà là thấy ngay hình ảnh những cây xoan, đến mùa trổ hoa, từng chùm như những đám mây trắng chập chờn trông mới đẹp làm sao! Ngồi trong nhà, nhất là những buổi sáng đẹp trời, hay là những buổi trưa hè êm ả em có thể nghe rõ tiếng chim hót lảnh lót trên cành cây đầu sân nhà thật vui, thật hấp dẫn. Đặc biệt, khi mùa gặt đến bước chân vào sân em có thể ngửi thấy mùi rơm rạ bốc lên từ sân phơi. Màu vàng của rạ khô như nói với em rằng: Năm nay mùa đã bội thu. 

   Ngôi nhà của em không được xây bằng xi măng cốt thép. Nó được làm bằng gỗ tre mộc mạc, đơn sơ, là kỉ niệm thời ông em.

   Nhà gồm ba gian: phòng khách phòng ngủ và phòng ăn; phòng nào cũng đc sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Đi đâu đó về, vừa bước chân vào nhà là em đã cảm thấy mát mẻ vô cùng. Các phòng được trang trí trông thật thẩm mĩ. Căn phòng thứ nhất đặt một chiếc tủ thờ và một bộ ghế gỗ hương. Bên trái là chiếc tủ ti vi. Đây cũng chính là phòng tiếp khách và là chỗ gia đình em sum họp vào buổi tối.

  Kế bên là phòng ngủ được chia làm 3 ngăn. Phòng dành cho bố mẹ, phòng dành cho hai chị em em vừa làm chỗ ngủ vừa làm nơi học tập ở nhà. Em cảm thấy thật khoan khoái dễ chịu. Đi sâu hơn vào bên trong là phòng bếp. Căn phòng nhỏ bé có ô cửa sổ nhìn được ra cánh đồng đằng sau.

Em rất yêu quý ngôi nhà của em. Vì nơi đó lưu giữ biết bao kỉ niệm đẹp. Ngôi nhà và cuộc sống thân yêu của em là thể đấy em cảm thấy hạnh phúc khi được ở trong ngôi nhà này.

31 tháng 10 2021

Mỗi chúng ta ai cũng cần có một mái nhà, ở đó có ba có mẹ, có những người thân yêu. Dù có đi đâu xa, nhưng mỗi tối chúng ta đều phải trở về căn nhà của mình. Ngôi nhà là tổ ấm, là nơi che chở cho chúng ta trước mọi bão táp, gió mưa.

Ngôi nhà của gia đình em không to cao như những ngôi nhà trong làng, nhưng đối với em nó là ngôi nhà đẹp nhất. Căn nhà được ba mẹ em xây từ khi em chừng 2 –  tuổi, được quét vôi vàng và bây giờ đã phong rêu, đứng khiêm nhường bên những tán cây cổ thụ.  Căn nhà em ở có 2 tầng, có 3 phong ngủ, 1 phong khách và 1 phòng bếp, bếp để nấu nướng và để một cái bàn ăn. Phòng ngoài là phòng khách nơi cả nhà cùng xem ti vi, cùng trò chuyện và cũng là nơi bố mẹ dạy bảo em khi em làm sai việc gì. 

Phòng trong được chia ra làm phòng ngủ cho bố mẹ.

Phòng của hai chị em được bố trí trên tầng 2. Chúng em tự trang trí cho căn phòng của mình bằng nhiều tranh ảnh, lọ hoa, thú bông… Phòng em còn có một cái chuông gió, mỗi khi gió thổi, chuông kêu leng keng nghe rất vui tai. Đó là món quà sinh nhật mà một người bạn thân đã tặng em. Trên bàn học của chị em còn có mấy khung ảnh để ảnh gia đình và ảnh của hai chị em khi còn bé. Phòng của em trai em thi đơn giản hơn, em ấy không thích trang trí gì nhiều. Ngoài chiếc giường ngủ, cái bàn học và chiếc máy tính và tủ đựng quần áo ra, không có gì nữa. Phòng ngủ của bố mẹ em thì trông chật chội hơn vì đựng rất nhiều thứ. Hơn nữa phòng của bố mẹ thi thoảng cũng là nơi tá túc của hai chị em, nên để mọi thứ ở trong đó.

Trước cửa nhà bố em em trồng một số cây cảnh như cây hoa lan, chậu cây lộc vừng, cây tứ quý. Trong nhà nhìn ra sân hay ở ngoài đường nhìn vào em thấy ngôi nhà mình tràn đầy sức sống. Mỗi khi rảnh rỗi cả gia đình em lại ra chăm sóc các chậu cây cảnh trước nhà, cả nhà em ai cũng vui mừng.

Trên lan can tầng 2 bố mẹ trồng cây hoa sao, cây leo kín cả lan can. cái lan can nhà em là xanh mát, trông xa như một tấm mành xanh phủ xuống. Mùa hè, cây nở những bông hoa đỏ li ti. 

Em rất yêu ngôi nhà của mình. Dù đi bất cứ đâu, chỉ cần về nhà, em lại thấy sự đầm ấm gắn bó. Nhà là tổ ấm của gia đình em. Dù nhà em không rộng rãi, khang trang nhưng em không có cảm giác chật chội mà ngược lại, em thấy nó nhỏ nhắn, đáng yêu vì ở đó luôn đầy ắp tiếng cười và niềm yêu thương.

Ngôi nhà tuy nhỏ bé nhưng vô cùng quan trọng đối với mọi người trong gia đình em. Em muốn mãi mãi được sống bên mái nhà của mình, có bà mẹ và những người thân yêu. Mai đây lớn lên dù có đi đâu xa em mãi mãi nhớ về ngôi nhà nhỏ bé nhưng luôn ấm áp và tràn ngập niềm vui.