Vừa qua, trường em tổ chức khám bệnh cho học sinh . Hôm ấy có rất nhiều bác sĩ, y tá đến khám bệnh. Em hãy tả lại người đã khám bệnh cho em lúc đó .
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tôi rất khâm phục Hùng ở lớp tôi. Hùng mồ côi cha từ nhỏ. Lên bốn tuổi Hùng lên cơn sốt bại liệt, đi đứng rất khó khăn. Mỗi lần tôi sang chơi bao giờ cũng thấy Hùng tập đi. Lúc đầu cậu vịn vào thành giường để di chuyển từ đầu giường xuống cuối giường, mồ hôi đổ ra như tắm. Hùng bào : “đau lắm Thành ạ! Nhưng mình sẽ cố!” Rồi từ từ Hùng dùng nạng để đi. Những năm học lớp một lớp hai Hùng còng dùng nạng. Sang năm lớp ba Hùng không dùng nạng nữa. Nhiều lần bị ngã sóng soài, quần áo sách vở bẩn hét nhưng Hùng không nản. Và bây giờ năm lớp bón Hùng đã đi lại gần như người bình thường. Còn việc học của Hùng thì khỏi phải nói. Bao giờ cậu cũng đứng đầu lớp. Hùng là tấm gương sáng về ý chí nghị lực vượt khó cho toàn trường noi theo. (học tốt) nha !
Thân em vừa trắng lại vừa tròn
Bảy nổi ba chìm mấy nước non
Giã gạo thì ốm, giã cốm thì khỏe
Gần nhà xa ngõ
lá lành đùm lá rách
Trông cho chân cứng đá mềm,
Trời yên biển lặng mới yên tấm lòng.
Sinh con đầu lòng chả gái thì trai.
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non.
Số cô chẳng giàu thì nghèo
Ngày ba mươi tết thịt treo trong nhà
Số cô có mẹ có cha
Mẹ cô đàn bà cha cô đàn ông.
Ai làm cho bể kia đầy
Cho ao kia cạn cho gầy cò con?
1 ba chìm bảy nổi
2 chân cứng đá mềm
3 gần nhà xa ngõ
4 đói cho sạch rách cho thơm
5 lá lành đùm lá rách
6 lên thác xuống ghềnh
7 anh em như thể tay chân
rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần
8 gần mực thì đen gần đèn thì sáng
9 ở hiền gặp lành,ở dữ gặp ác
10 trước lạ sau quen
11 thức khuya dậy sớm
Có lẽ những ngày giáp Tết đối với rất nhiều đứa trẻ xóm chợ là những ngày mà chúng tìm thấy niềm vui và sự thích thú. Nhưng những ngày Tết lại là điều mà chúng mong đợi hơn bao giờ hết. Ngày Tết quê em thực sự ý nghĩa và là điều đáng nhớ để bắt đầu một năm mới.
Mùa xuân đến, Tết đã gõ của mọi nhà, niềm vui nhân đôi, hạnh phúc bội phần. Trẻ con chờ mong ngày Tết còn nhiều hơn là người lớn. Người lớn bảo Tết vui vẻ nhưng có nhiều điều phải lo toan hơn, sắm sửa nhiều thứ hơn và tốn nhiều tiền hơn. Nhưng trẻ con không quan tâm điều đó, vì Tết là dịp để chúng em có thêm nhiều quần áo mới, được nhận lì xì, quà bánh ăn không hết và không phải học bài. Có lẽ đó là điều đứa trẻ nào cũng thích thú.
Em không biết ngày Tết ở những nơi khác như thế nào nhưng ngày Tết ở quê em luôn tràn đầy tiếng cười và lời chúc phúc cho nhau một năm mới an lành, phát tài phát lộc. Trên những con đường nhỏ còn bốc mùi sỏi đá, đám cỏ phủ kín lối đã được người dân ở thôn xóm cắt tỉa rất sạch sẽ. Vì ở xóm em cứ chiều 30 Tết mọi nhà lại rủ nhau đi quét dọn đường làng ngõ xóm để chuẩn bị đón Tết.
Ai cũng háo hức và chăm chỉ, không ai tị nạnh ai, mọi người làm việc hăng say, nhiệt tình. Đám con nít tíu ta tíu tít không ngờ, cứ đòi giành phần ba mẹ để làm, nhưng làm được một lúc là chán, là bỏ đó đi chơi. Những lá cờ Tổ quốc được treo cao trên mái ngói đỏ tươi, bay phấp phới giữa bầu trời tạo nên không khí vui tươi, phấn khởi. Có lẽ mùa xuân khiến cho không khí của mọi nhà trở nên ấm áp và an lành.
Mặc dù thời tiết vẫn còn lạnh, sương đầu ngày còn lảng bảng bám kín trên cành cây nhưng nụ cười của mọi người luôn ở trên môi. Ngày Tết, trẻ con háo hức, lựa chọn quần áo đẹp và mới nhất để mặc, để đi chơi, để chúc thọ ông bà. Đứa trẻ nào cũng kiếm cái áo có túi thật to và rộng để đựng bánh kẹo, tiền lì xì. Đó cũng là điều mà em mong đợi trong suốt những ngày Tết.
Ngày Tết Nguyên Đán cổ truyền của dân tộc ta đã tới cùng với mùa xuân mang sức sống cho muôn loài. Ngày mùng một Tết, mọi vật đều như được nhân lên sức sống và niềm vui. Quang cảnh nơi em ở cũng tưng bừng, nhộn nhịp hoà vào không khí đón Tết của mọi miền.
Không khí ngày đầu xuân thật dễ chịu. Bầu trời trong xanh, cao vời vợi. Không gian mọi nơi lan toả mùi hương hoa ngào ngạt và những loài hoa thi nhau phô sắc. Cả xóm em cũng tưng bừng trong không khí vui vẻ đó. Từng ngôi nhà với mái ngói đỏ tươi như được cởi bỏ cái áo cũ kỹ của những năm trước mà khoác trên mình chiếc áo đẹp của năm mới. Những cây ăn quả to cao, hay lắc lư cái đầu. Ngày thường rất trầm tư thì hôm nay bỗng trở nên vui vẻ, luôn nở nụ cười giỡn đùa cùng nàng tiên mùa xuân vậy. Những cây hồng nhung trong vườn cũng rộn ràng khoe sắc. Cánh hồng mịn màng, đỏ thắm đầy vẻ kiêu hãnh và như rất biết ơn nàng tiên mùa xuân đã làm cho nó đẹp hơn. Con đường làng được khoác bộ áo mới sạch sẽ, mát mẻ. Ở trên cao ngang hai bên đường có chăng khẩu hiệu: “Chúc mừng năm mới”.
Cuối tuần vừa rồi em được mẹ đưa đi nhổ răng sâu. Ở đó, em được gặp bác sĩ Bích - người giúp em cảm nhận được tấm lòng ấm áp của một y sĩ.
Bác sĩ Bích trông còn khá trẻ, khoảng hơn 30 tuổi mà thôi. Cô ấy có vóc dáng đầy đặn, nhưng vẫn rất gọn gàng và nhanh nhẹn. Để đảm bảo an toàn, cô Bích mặc bộ đồng phục trắng tinh của bệnh viện và đeo khẩu trang che kín cả khuôn mặt. Ngay cả mái tóc cũng được búi gọn trong chiếc mũ. Tuy không thể nhìn thấy khuôn mặt của cô, nhưng lắng nghe giọng nói dịu dàng, ấm áp em vẫn có thể chắc chắn rằng cô Bích rất xinh đẹp.
Sau khi hỏi về một số thông tin cơ bản, em bắt đầu được bác sĩ Bích nhổ răng. Vì chân răng đã lung lay nên công việc sẽ khá đơn giản. Tuy nhiên em vẫn rất lo lắng, nên tay chân cứ run lên. Thấy thế, bác sĩ đã dịu dàng cầm tay em, nói những lời thủ thỉ dịu dàng. Cô ấy còn kể một vài câu chuyện cười để em quên đi nỗi sơn. Cuối cùng, với động tác dịu nhẹ của bác sĩ, em đã nhổ được chiếc răng sâu mà chẳng đau tí nào. Trước lúc về, bác còn cẩn thận dặn dò em những điều cần lưu ý khi mới nhổ răng nữa. Thật là tận tâm.
Em quý bác sĩ Bích lắm. Em mong rằng không chỉ cô ấy, mà còn tất cả các y bác sĩ khác luôn luôn khỏe mạnh để có thể khám chữa cho thật nhiều người. ( đây là bài mình tả nhé ! )