Tóm tắt truyện"Con Rồng Cháu Tiên"
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Có nhiều cách bảo quản và chế biến các loại quả thịt: Rửa sạch cho vào túi nilon để ở nhiệt độ lạnh hoặc phơi khô, đóng hộp, ép lấy nước, chế tinh dầu...
Trả lời:-Bảo quản ở nhiệt độ lạnh
-Phơi khô
-Đóng hộp
-Ép lấy nước
-Chế tinh dầu
Mk thi xong rồi nha!
BẮP NGÔ
CÁC BẠN NHỚ K ĐÚNG CHO MÌNH RỒI MÌNH K LẠI CHO.NHỚ MỖI BẠN 3 K
LÀ LÚC BẠN NÊN ĐEM ĐỒNG HỒ ĐI SỬA
CÁC ABNJ NHỚ K ĐÚNG CHO MÌNH RỒI MÌNH K LẠI CHO.NHỚ MỖI BẠN 3 K
CON SÔNG
CÁC BẠN NHỚ K ĐÚNG CHO MÌNH RỒI MÌNH K LẠI CHO.NHỚ MÔIC BẠN 3 K
nÚI tHÁI sƠN
cÁC BSNJ NHỚ K ĐÚNG CHO MÌNH RỒI MÌNH K LẠI CHO.NHỚ MỖI BẠN 3 K
1, Mưa Hạ!
Mưa lại về trên những ngả đường quen
Rơi vội vã lên tóc người chờ đợi
Hạ độ này đã thơm mùi tháng mới
Vẫn ngập ngừng chới với thuở vào yêu
Gốc phượng xưa gục đổ dưới hiên chiều
Đứng liêu xiêu giữa màn mưa tầm tã
Bờ môi em ướp hương tình mùa hạ
Có nghe gầy trên những phiến chân qua?
Và em ơi… nơi ấy cuối trời xa,
Mỗi lần mưa có ngập tràn thổn thức;
Có thương quá những hôm chiều rạo rực;
Có bồi hồi… day dứt ở trong tim?
Những loài ve cứ mải miết đi tìm
Mà quên mất mình đã sầu da diết
Như trong mắt gã si tình em biết,
Tháng năm qua mưa có ngớt bao giờ…
Tôi đã già để viết những niềm mơ
Chỉ luyến thương cho một thời xa ngái
Lỡ mai đây bến đời không gặp lại:
– Có chạnh lòng… ái ngại nhớ về nhau?…
Tôi trở về thăm lại mái trường xưa
Bao kỉ niệm như vừa hôm qua ấy
Đời áo trắng sao mà yêu đến vậy
Ngẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.
Chú phượng già ưỡn ngực đợi gió đông
Bằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽn
Mười giờ nở trên luống còn e thẹn
Tán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về.
Hít sâu vào vùng kí ức no nê
Chân nhẹ bước bên lề vuông lớp nhỏ
Trên bục giảng dáng Thầy yêu còn đó
Soạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời.
Tóc trắng nhiều vì bụi phấn rơi rơi
Giọng say đắm rót từng lời quý báu
Ôi! Cao cả thiêng liêng nghề nhà giáo
Đò đời đưa mấy dạo.. khách nhớ gì ?
Hết tiết rồi.. Thầy ơi! Chậm bước đi
Em bước đến nhẹ ghì ôm Thầy lại
"Thầy có nhớ đứa học trò ngây dại ?"
Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.
Vui chuyện trò đến giờ phút chia tay
Thầy trìu mến chúc tương lai rạng rỡ
Ơn trời biển khắc vào tim ghi nhớ
Hẹn ngày gần ...em trở lại.. Thầy ơi!
Ngày xưa ở vùng đất Lạc Việt có vị thần con trai thần Long Nữ, tên Lạc Long Quân kết duyên cùng nàng Âu Cơ thuộc dòng họ Thần Nông xinh đẹp. Về sau, Âu Cơ sinh ra bọc trăm trứng, từ trăm trứng nở ra một trăm người con khôi ngô tuấn tú. Vì Lạc Long Quân không quen sống trên cạn lâu ngày nên hai vợ chồng mỗi người dẫn năm mươi người con lên rừng và xuống biển. Người con trưởng được suy tôn làm vua Hùng trên đất Phong Châu, đặt tên nước là Văn Lang, cứ thế kế tục tới muôn đời sau.
Ngày xửa, ngày xưa, có chàng Lạc Long Quân tài giỏi, tinh thông võ nghệ, là con của vua dưới biển, chàng lên bờ dạy dân cách trồng trọt, chăn nuôi, giúp dân có cuộc sống tốt hơn. Chàng giúp dân diệt trừ yêu tinh, cáo chín đuôi (hình như chỗ này con gì nữa mình ko nhớ). Rồi chàng gặp và yêu nàng Âu Cơ. Âu Cơ sinh ra 1 bọc trứng nở 100 người con. Cuộc sống hạnh phúc trôi qua, nhưng một ngày họ nhận ra rằng ko thể sống mãi bên nhau vì 1 người là tiên trên núi, 1 người là rồng dưới biển. Lạc Long Quân dẫn 50 con xuống biển, Âu Cơ đưa 50 con lên non. Con trưởng đi theo mẹ, lập ra nước Văn Lang, là nhà Nước đầu tiên của Việt Nam.