K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 4

Bài thơ “Ánh Trăng” được viết bởi nhà thơ Tản Đà (tên thật là Nguyễn Khắc Hiếu) vào năm 1920. Hoàn cảnh ra đời của bài thơ này có một số điểm đặc biệt:
1. Tản Đà và Thơ Tự Do: Tản Đà là một trong những nhà thơ tiêu biểu của thời kỳ Phong trào Thơ Tự Do (còn gọi là Phong trào Tự do sáng tác thơ). Thời kỳ này diễn ra vào cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 tại Việt Nam, khi các nhà thơ bắt đầu tìm kiếm sự sáng tạo, tự do trong việc thể hiện cảm xúc và tư duy của họ thông qua thơ ca.
2. Tản Đà và Tình Yêu Thiên Nhiên: Bài thơ “Ánh Trăng” thể hiện tình yêu thiên nhiên sâu sắc của Tản Đà. Ông miêu tả vẻ đẹp của ánh trăng và cảm xúc mê hoặc khi đối diện với cảnh sắc đêm trăng. Bài thơ này không chỉ là một tấm gương cho tình yêu thiên nhiên mà còn thể hiện tâm hồn nhạy cảm và tinh tế của nhà thơ.
3. Tản Đà và Tư Duy Triết Học: Bài thơ “Ánh Trăng” còn chứa những tư duy triết học về sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối, sự đối lập giữa thế gian và tâm hồn. Tản Đà thể hiện sự suy tư sâu xa qua từng câu thơ, tạo nên một không gian tĩnh lặng và sâu thẳm.

26 tháng 4

2 phải ko 

 

26 tháng 4

Có 1 vị ngữ bạn nhé!

\(#CongChuaAnna\)

Cách đây không lâu, tôi có đi Thành Đô. Ở đó, tôi được nghe kể về một loại cây có tên là “mao trúc”. Người ta nói hạt mao trúc rơi xuống đất, chỉ mọc lên một cây măng nhỏ rồi hoàn toàn không có chuyển biến gì trong suốt 5 năm trời. Thế rồi từ khoảng cuối năm thứ 5, cây lớn vọt lên với tốc độ đáng kinh ngạc, một ngày cao thêm tới vài chục xăng ti mét, cho tới khi đạt tới chiều cao gần 25 mét. Thật kì...
Đọc tiếp
Cách đây không lâu, tôi có đi Thành Đô. Ở đó, tôi được nghe kể về một loại cây có tên là “mao trúc”. Người ta nói hạt mao trúc rơi xuống đất, chỉ mọc lên một cây măng nhỏ rồi hoàn toàn không có chuyển biến gì trong suốt 5 năm trời. Thế rồi từ khoảng cuối năm thứ 5, cây lớn vọt lên với tốc độ đáng kinh ngạc, một ngày cao thêm tới vài chục xăng ti mét, cho tới khi đạt tới chiều cao gần 25 mét. Thật kì diệu, phải không? Như vậy, không phải là mao trúc không hề lớn lên trong suốt năm năm trời. Mà thực ra, trong lòng đất, cây đã đâm rễ, cần mẫn bền bỉ chuẩn bị cho cú nhảy vọt sắp tới. Và rồi khi đến lúc, cây lớn vọt lên, nhanh hơn, cao hơn bất cứ loại cây nào.Câu 1:Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn trên là gìCâu 2:Từ câu chuyện trên,em rút ra bài học gì?
1
26 tháng 4

1. 

- PTBĐ chính của đoạn văn trên: tự sự

2.

- Từ câu chuyện trên, bài học mà ta có thể rút ra: là sự quan trọng của kiên nhẫn, sự chuẩn bị kỹ lưỡng và sự kiên trì trong quá trình đầu tư và phát triển. Cây mao trúc đã dành nhiều năm để phát triển rễ bên trong đất trước khi vọt lên nhanh chóng. Điều này cho chúng ta thấy rằng, đôi khi thành công không đến ngay lập tức mà đòi hỏi sự kiên nhẫn và bền bỉ trong quá trình chuẩn bị và phát triển.

26 tháng 4

Chị ơi,tại sao phương thức biểu đạt chính lại không phải thuyết minh ạ

 

 

Biết chăng ngoài trời mưa giông
Nhiều cô đơn lắm em

27 tháng 4

em biết bài thiên lý ơi à