Hãy nêu đặc điểm của ca dao dân ca.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vì En-ri-cô cảm nhận được lỗi lầm của mình khi đã vô lễ với người đã sinh ra và nuôi nấng mình chính là mẹ mình . Cậu ấy đã hiểu mẹ mình đã hi sinh cho mình nhường nào và sẽ làm gì để cứu sống mình mà cậu ấy lại thiếu lễ độ như vậy sã làm mẹ tổn thương và đau khổ biết bao . En-ri-cô cảm nhận được sự yêu thương của bố trong câu nói : " bố thà rằng không có con còn hơn là thấy con bội bạc với mẹ ! " Chính vì vậy cậu ấy vô cùng xúc động .
Khi em mác lỗi mà được sự góp ý của người khác em sẽ : + Cảm ơn họ .
+ Hứa sẽ không mắc lỗi .
+ Sửa lỗi .
Phê phán những thói hư tật xấu
Chê bôi những người không có suy nghĩ
Mê tín dị đoan
Mang nhiều ý nghĩa sâu sắc cho người đọc
Tk mk nha
Tuổi thiếu niên tràn ngập ánh sáng và tri thức. Thiếu tri thức nó sẽ là 1 cái hang u tối. Đây là câu nói của người Nga Xu-khôm-lin-xki. Tri thức là quả cầu ánh sáng to lớn cho nhân loại nhờ nó mà con người mới có được cuộc sống hạnh phúc như ngày hôm nay. Ở đây, tác giả đã nên lên vai trò to lớn và khẳng định giá trị của tri thức đối với thiếu niên vì thiếu niên là mầm mống, là hạt giống của tương lai tốt đẹp để xây dựng một hành tinh văn minh. Hình ảnh đối lập giữa một cung điện tràn ngập ánh sáng và 1 cái hang u tối thật rõ nét nếu thiếu tri thức. Bạn có thấy không, nếu nhìn kĩ, đọc kĩ ta đã thấy 1 điều rằng cái cung điện xinh xắn kia là biểu hiện cho sự hạnh phúc, ấm no, chan hòa cũng có thể thành cái hang tối tăm, mịt mù không thức tỉnh đc vs bóng tối chỉ vì thiếu tri thức, thiếu sự hiểu biết về cuộc sống, dù đc ở nơi xa hoa, nhà cao cửa rộng ko có tri thức thì vẫn chỉ là 1 cái hang tối, u buồn và lạnh lẽo. Quả thật, tri thức rất đáng quý. Cuộc sống là không biết chờ đợi đâu vì vậy hãy cố gắng học tập để trở thành tòa lâu đài choáng ngợp kia bạn nhé !
tk mk nha ! <3
Bài làm
Theo ngôi kể thứ 3 . Ê ! búp bê luky ơi chia tay ik . hết
Hay ko ???
câu trả lời của mk hay quá trời thây !!! Vùa ngán vừa hay !!!
Tuổi thơ là quãng thời gian tươi đẹp nhất của những đứa trẻ. Nhưng trong những kỷ niệm hạnh phúc, vô tình hay cố ý, mỗi đứa trẻ lại phải đối mặt với những vết thương khác nhau. Là một người mẹ, sai lầm trong quá khứ của vợ chồng tôi đã khiến hai đứa con bé bỏng của tôi tổn thương thời thơ ấu. Cuộc chia tay ngày ấy mãi mãi là kí ức ám ảnh trái tim tôi. Chúng tôi có một cậu con trai và một cô con gái, đặt tên Thành và Thủy. Chung sống được vài năm sau khi hai đứa ra đời, tình cảm vợ chồng dần rạn nứt. Chúng tôi có những bất đồng gay gắt và đi đến quyết định li hôn, tôi sẽ đưa Thủy về quê ngoại, Thành ở lại với bố. Thành và Thủy rất yêu thương nhau, nghĩ đến tình cảm anh em bị chia lìa, tôi cũng không đành lòng. Đêm trước ngày chính thức rời đi, nhìn hai đứa trẻ quấn quýt, lưu luyến, lòng tôi nhói lên từng đợt. Tôi chợt nhớ về ngày Thủy còn bé xíu, gia đình khá giá, anh em thương nhau, Thủy lại rất ngoan. Thành học lớp 5, đi đá bóng, áo bị xoạc một miếng to, dù vết rác đã được vá lại cẩn thận nhưng tôi vẫn nhận ra. Tôi biết Thủy đã khéo léo vá lại áo cho anh. Từ ngày đó, Thành cũng chú ý quan tâm đến Thủy nhiều hơn, khác hẳn lúc trước chỉ lo vui chơi với bạn. Từng kỉ niệm cứ ùa về, tôi không kìm được nước mắt. Mãi đến khuya, tôi cất giọng khàn đặc từ trong màn: – Thôi, hai đứa liệu mà đem chia đồ chơi ra đi. Qua tấm màn mỏng, tôi đau xót thấy con gái mình run lên bần bật, nó kinh hoàng đưa cặp mắt tuyệt vọng nhìn Thành. Thủy đã khóc suốt đến nỗi bờ mi sưng mọng lên. Cả đêm hôm qua, tôi biết con bé cứ khóc tức tưởi, nức nở mãi. Nhưng quyết định đã đưa ra, và cũng bởi vì sự ích kỉ của vợ chồng tôi ngày đó đã không để chúng tôi nghĩ lại. Thằng Thành cũng khóc, sáng dậy tôi thấy gối nó ướt đầm đìa nước mắt. Hôm sau, hai đứa nhỏ đều dậy sớm, Thành ra vườn, Thủy cũng ra theo. Thủy đặt tay lên vai Thành, còn Thành lại khẽ vuốt mái tóc em. Khung cảnh đó ghim chựt vào trái tim tôi, tôi không nhìn nữa, quay vào nhà thu dọn đồ đạc để chiều đi. Không biết hai anh em chúng ngồi như vậy làm gì, đến khi trời hửng dần phía đông. Hoa nở rực rỡ, chim hót nhảy nhót, tiếng xe cộ và tiếng nói cười ríu ran, hai anh em vẫn ngồi như vậy. Tôi thấy thời gian đã muộn, cất tiếng gọi: – Thằng Thành, con Thủy đâu? Chúng giật mình, líu ríu dắt nhau đứng dậy. Tôi cố gắng giữ giọng mình cương quyết hơn. – Đem chia đồ chơi ra đi! Nói xong tôi nhìn Thủy mở to đôi mắt như người mất hồn, loạng choạng bám vào cánh tay Thành. Vừa dìu em vào nhà, thằng Thành vừa nói: – Không phải chia nữa. Anh cho em tất. Thủy cứ ngẩn ngơ mãi, Thành nhắc lại lần thứ ba, con bé mới giật mình. Nó buồn bã lắc đầu từ chối, nó bảo để lại hết. Sự chần chừ của hai đứa khiến tôi khó chịu. Tôi quát: – Lằng nhằng mãi. Chia ra! Bước ra gần đến cổng tôi nghe tiếng Thủy sụt sịt: – Thôi thì anh cứ chia ra vậy. Đồ chơi của chúng không nhiều, Thành dành hầu hết cho em: bộ tú lơ khơ, bàn cá nhựa, những con ốc biển và bộ chỉ màu. Thủy không để tâm, thỉnh thoảng con bé lại nấc lên. Vậy mà khi Thành tôi vừa lấy hai con búp bê từ trong tủ ra, đặt sang hai phía thì Thủy bỗng tru tréo lên giận dữ: – Anh lại chia rẽ con Vệ Sĩ với con Em Nhỏ ra à? Sao anh ác thế! – Thì anh đã nói với em rồi. Anh cho em tất cả. Tôi nghe tiếng thằng Thành buồn bã đáp lại. Nó lại đặt con Vệ Sĩ vào cạnh con Em Nhỏ, Thủy dịu lại, rồi nó chợt kêu lên: – Nhưng như vậy lấy ai gác đêm cho anh?
- "Người" là đại từ mang sắc thái trân trọng, thể hiện lòng tôn kính của tác giả nói riêng và nhân dân Việt Nam nói chung đối với vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.
- Đặt câu:
Người đã dành trọn cả cuộc đời mình để lo cho nước, cho dân, đem lại độc lập và vinh quang cho dân tộc.
Từ láy và từ ghép đều là các từ có từ hai tiếng trở lên, những từ có sự đồng điệu về âm thì là từ láy, còn lại là từ ghép. Tuy nhiên, một số từ có sự trùng lặp về âm nhưng tất cả các tiếng của từ đều có nghĩa nên không phải là từ láy.
Có sự lặp lại: lặp lại mô thức câu mở đầu (Thân em như...), lặp lại biểu tượng (cây đa, bến nước, con thuyền, cái cầu...).
- Dùng hình ảnh so sánh ẩn dụ lấy từ cuộc sống đời thường hoặc từ thiên nhiên (tấm lụa đào, củ ấu gai, mặt trăng, mặt trời...).
- Thể thơ lục bát và lục bát biến thể.
Những điều này không có hoặc ít có ở thơ của văn học viết. Nó là nghệ thuật đặc thù của ca dao in đậm sắc màu dân gian, bởi nó là tiếng nói của cộng đồng chứ không phải là tiếng nói của cá thể nghệ sĩ như ở văn học viết.
mk nghĩ thế
hok tốt
-Ca dao dân ca chỉ các thể loại trữ tình dân gian, kết hợp lời và nhạc, diễn tả đời sống nội tâm của con người.
-Dân ca là những sáng tạc kết hợp lời và nhạc.
-Ca dao là lời thơ của dân ca.
Trong sách giáo khoa Ngữ văn 7 tập 1 có phần này. bạn xem ở phần chú thích dưới bài Sông núi nước Nam.