K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 11 2020

Những khi trái nắng trở trời,
Con đau là mẹ đứng ngồi không yên.
Trọn đời vất vả triền miên,
Chăm lo bát gạo vàng bạc nuôi con.

Mỗi khi đọc những câu ca dao trên, em lại càng thêm thấm thía về tình yêu và sự hi sinh vô bờ của mẹ.

Mẹ - là tiếng nói vô cùng thiêng liêng mà mỗi người con luôn gọi lên bằng cả trái tim mình. Em cũng vậy. Mỗi ngày, từ lúc mở mắt ra, đến lúc trước khi đi ngủ, mẹ là tiếng mà em gọi nhiều nhất. Bởi em hiểu rằng, dù lúc nào, dù ra sao, mẹ cũng sẽ luôn ở bên, luôn quan tâm, chăm sóc cho mình.

Mẹ em là một công nhân ở nhà máy may. Cũng như bao người, mẹ làm lụng vất vả và chăm chỉ để kiếm tiền chăm sóc cho con cái, gia đình. Ở nhà, mẹ còn nuôi thêm đàn gà, trồng thêm luống rau để tiết kiệm cho cuộc sống. Trong ấn tượng của em, mẹ chẳng bao giwof biết mệt hay ốm đau cả. Dù nắng, mưa mẹ vẫn đi làm đều đặn. Mẹ chẳng thích váy đẹp, chẳng mê xem phim, cũng chẳng thích ăn thịt, ăn bánh. Nhưng đến bây giờ, khi đã lớn, em mới hiểu rằng, mẹ cũng như em cũng thích ăn ngon, thích mặc đẹp. Nhưng tình yêu thương con đã vượt lên những điều đó, khiến mẹ nhường hết tất cả những gì tốt đẹp cho con.

Mẹ luôn quan tâm, chăm sóc em đến từng chi tiết nhỏ. Đôi lúc chính em cũng không nhận ra được thau đổi của bản thân, nhưng mẹ thì nhận ra ngay. Dù em không xinh, học hành cũng bình thường, nhưng mẹ vẫn luôn ôm em vào lòng, dịu dàng mà thủ thỉ: Con gái của mẹ là tuyệt vời nhất. Chính mẹ tạo cho em niềm tin, tạo cho em động lực để cố gắng, để hoàn thiện hơn từng ngày.

Mỗi khi nhìn thấy những vết sờn trên vai áo, những vết chai trên đôi tay, những nếp nhăn trên khóe mắt mẹ. Em lại càng nhủ mình phải ngoan hơn nữa, phải lớn nhanh hơn nữa để mẹ đỡ vất vả. Hằng ngày, ngoài giờ học, em thường giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, rửa bát… Dù mẹ bảo là hãy để mẹ làm cho, còn em thì đi học, nhưng em vẫn cương quyết xin được làm cùng mẹ. Để mẹ có thêm thời gian nằm xuống nghỉ ngơi, xem một bộ phim yêu thích.

Em yêu mẹ của em rất nhiều, và em biết rằng mẹ cũng như vậy. Em mong sao, thời gian trôi thật chậm, để em mãi luôn là đứa con bé nhỏ, được ở bên cạnh mẹ mỗi sớm chiều.

7 tháng 11 2020

      Nhà văn Nguyễn Duy Cần đã từng nói " Cuộc đời của con người là một chuyến tàu" .Ban đầu khi đọc con chẳng hiểu lắm đâu nhưng sau khi mẹ giải thích,con mới hiểu rằng : cuộc đời của mỏi người quả thật là một chuyến tàu,nó có vạch xuất phát và có đích đến nhưng trong chuyến tàu ấy,không ai có thể di cùng con từ đầu đến cuối con đường.Tuy rằng là thế nhưng đối với con: Mẹ chính là người lái chuyến tàu của cuộc đời con.

     Khi con còn bé, mới bập bẹ biết nói biết đi. Mẹ đỡ con đi trên suốt quang đường dài ,vừa cười, vừa cổ vũ con :" Mạnh mẽ lên,con gái của mẹ!" .Rồi con lại lớn hơn một xíu, con đã đi học, con tự biết chải chuốt, con phải làm bài vở và rồi mỗi lần kiểm tra, mẹ vẫn luôn cười với con. Khi đó, từ trong ánh mắt của mẹ, con biết mẹ đang rất hạnh phúc. Lại lớn lên một chút, năm ấy con tròn mười tuổi,người mẹ dịu dàng ,trẻ trung năm ấy của con giờ đã có những vết nhăn ở trán,nhưng đôi mắt vẫn ánh lên vẻ hiền từ .

Rồi năm con tròn 13 tuổi,gia đình mình xảy ra biến cố,mẹ đã không còn hiền dịu như trước kia được nữa.Ba bà mẹ nhiều lần cãi nhau đến nãy lửa,mà dường như chẳng thế nào giải quyết được .Lúc đó,con đã chuẩn bị tâm lý,nếu lúc đó ba mẹ thực sự chia tay,con sẽ về nhà bà ngoại.Bởi vì con biết,và con cũng không muốn làm ràng buộc giữa hai người nữa.Nhưng con không nhận xét cũng sẽ không nói gì cả,đó là quyết định của ba mẹ. 

Năm nay con lên 15 tuổi ,mẹ cũng đã 38 tuổi.Dường như mọi thứ ổn hơn con nghĩ,ít nhất gia đình mình vẫn hạnh phúc.Mà khi nhìn kĩ lại mẹ,bỗng chốc con thấy mẹ thật sự rất đẹp,đẹp như một cô tiên vậy.Mẹ có dáng người cao cao ,làn tóc dài và đen óng mượt, cùng với khuôn mặt tròn tròn phúc hậu.Mẹ rất hay cười và mỗi lần cười ,khuôn mặt của mẹ cứ như ánh nắng diệu kì vậy.Mái tóc của mẹ đen bóng ,dài ngang lưng .cùng với đôi mắt to,màu đen nâu của mẹ.Đôi tay của mẹ đã bị chai sạn theo tháng năm.

Mẹ là người hòa đồng,mẹ thích nói thích cười y như con vậy.Chẳng bao giờ mà mẹ ngồi yên một chỗ được.Ấy thế mà khi cái nhau hay tức giận ,mẹ đều phải bắc ghế lên hoặc đứng ở chỗ cao nhất mà mắng và cãi lộn.Nhiều lúc ,biết ba mẹ đang rất bực nhưng con vẫn không khỏi cảm thấy buồn cười vì dáng đứng của mẹ. Mẹ là người đa sầu đa cảm,có đôi lúc lại còn trẻ con hơn cả con.Mẹ cũng hay cười lại càng hay khóc .Mẹ cũng là người sâu sắc,mà mỗi lần mẹ nhìn con,con lại cảm giác như mẹ luôn nhìn thấu cả tâm trí của con và là người hiểu con nhất. Nhiều lúc mẹ dữ dằn lắm,mẹ mắng con tơi mỗi lần con làm sai.Nhưng con biết,mẹ vẫn luôn rất yêu thương con. Cả cuộc đời mẹ vẫn luôn kề cạnh con,sinh con ra vào lúc mẹ đang ở tuổi đẹp nhất của thanh xuân nhưng chẳng bao giờ oán hận gì.Mẹ mang nhiều tính cách đặc trưng chẳng giống ai. Bởi vì mẹ là duy nhất và cả cuộc đời này,con chỉ có duy nhất một người mẹ thôi

     Cảm ơn mẹ,cảm ơn mẹ vì đã sinh cho con ra đời,cho con ước mơ,cho con hoài bão về một tương lai ,cho con quyền được sinh ra và lớn lên, cho con thừa hưởng muôn vàn tình yêu thương của mẹ.

     Được  mẹ cho đi quá nhiều, được mẹ yêu thương nhiều quá làm con sợ. Con sợ có một ngày ,một ngày mà mẹ cất bước ra đi khỏi chuyến tàu của con. Để con phải tự lái chuyến tàu này. Nên con muốn dùng tất cả những khoảng thời gian còn lại mà con có thể ,để yêu thương mẹ và chăm sóc mẹ như mẹ đã từng.( bẹn thay đổi lại tuổi )

7 tháng 11 2020

Tình cảm và thái độ của tác giả Trần Quang Khải được thể hiện trong bài thơ “Phò giá về kinh” là tình cảm gì?

A. Hứng khởi trước chiến thắng oanh liệt của dân tộc và tin tưởng ở tương lai tươi sáng của dân tộc.

B. Tự hào về chủ quyền dân tộc.

C. Tin tưởng vào thế hệ mai sau.

D. Khẳng định quyết tâm chiến đấu chống xâm lược.

8 tháng 11 2020

tình cảm và thái độ của tác giả Trần Quang Khải được thể hiện trong bài thớ " Phò Giá Về Kinh" là tình cảm Khẳng định quyết tâm chiến đấu chống xâm lược

Đáp án D

7 tháng 11 2020

Chủ điểm nhân hậu - đoàn kết:Nhiễu điều phủ lấy giá gương

                                       Người trong một nước phải thương nhau cùng 

                                       hoặc Khôn ngoan đối đáp người ngoài 

                                              Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau

Bạn nhớ k cho mình nhé

7 tháng 11 2020

chủ điểm tự trọng: lá rách phải giữ lấy lề

7 tháng 11 2020

Bác đến đây chơi, ta với ta.

Chữ “bác” thứ hai xuất hiện với tràn ngập sự kính trọng nhưng cũng phần nào thân thiết từ cách xưng hô bác-tôi. Tình bạn là thứ cao quý nhất mà không vật chất nào có thể thay thế được. Họ không phải những con người giàu có nhưng họ có tình bằng hữu thâm giao quý giá ngàn vạn lần thứ vật chất hời hợt. “Ta với ta”, dù trong câu hai chữ ta là hai người khác nhau nhưng thực chất họ đã hòa làm một bởi chính tình bạn cao quý của mình. Họ đến thăm nhau dựa trên tình tri kỉ gắn kết, hai linh hồn hòa hợp và không thể tách rời, luôn luôn vĩnh cửu. Bài thơ như dạy cho chúng ta một triết lý sống: phải luôn biết trân trọng và nuôi dưỡng tình bạn, hãy trải lòng với mọi người và đừng bao giờ để vật chất hủy hoại giá trị thiêng liêng của tình bạn, tình tri kỷ.

8 tháng 11 2020

Kính thưa quý vị đại biểu!

Kính thưa thầy, cô giáo!

Thưa đại hội cùng toàn thể các bạn thân mến!

Bác Hồ của chúng ta đã từng nói: “Có tài mà không có đức là người vô dụng, có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó”. Thật vậy, ngoài việc học tập, việc rèn luyện đạo đức của mỗi người học sinh là vô cùng quan trọng. Hiện nay, đạo đức của các bạn học sinh đang là vấn đề rất đáng quan tâm. Hiện tượng các bạn đi học muộn, không thực hiện đúng đồng phục, hiện tượng các bạn nói trống không, thậm chí chỉ chào thầy cô dạy mình hoặc không chào xảy ra ngày càng nhiều. Chính vì vậy, trong đại hội hôm nay, em xin đại diện cho chi đội ...., muốn trao đổi cùng các bạn về việc rèn luyện đạo đức của học sinh chúng ta. Chúng ta cần phải rèn luyện đạo đức như thế nào?.

Thứ nhất, đối với thầy cô giáo - những người cho ta tri thức, dạy ta cách làm người, chúng ta phải luôn tôn trọng, lễ phép. Khi giao tiếp phải thưa gửi, gặp các thầy cô dù trong trường hay ngoài trường, dù thầy cô có dạy hay không dạy chúng ta cũng phải chào. Bởi đó là hành động tối thiểu thể hiện lòng tôn trọng, sự lễ phép của học sinh đối với thầy cô. Chúng ta cũng cần có những hành động thể hiện sự tôn trọng, lòng biết ơn đối với các thầy cô. Đồng thời chúng ta cũng cần nghiêm khắc phê phán những hành vi, thái độ không đúng của một số bạn. Các bạn ơi! Kính trọng lễ phép là truyền thống của dân tộc ta từ xưa đến nay, để duy trì được điều đó mỗi chúng ta phải thực hiện tốt nội qui nhà trường, làm được điều đó là mỗi chúng ta đã học tập và làm theo lời Bác dạy rồi đó.

Thứ hai, đối với bạn bè chúng ta phải hòa đồng, gần gũi, thân thiện, đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau. Biết vui trước thành công của bạn, thẳng thắn chỉ ra khuyết điểm khi bạn mắc lỗi. Không gây gổ, đánh nhau với bạn, không xúc phạm bạn.

Thứ ba, trong học tập, chúng ta phải tự rèn cho mình tính tự giác, bởi ý thức tự học là yếu tố quyết định, ý thức tự học khác nhau dẫn đến kết quả học tập khác nhau, không nên để các thầy cô và các bạn nhắc nhở nhiều vì học trước hết là cho chính mình. Chúng ta cần phải rèn cho mình tính trung thực vì chỉ khi mình trung thực thì bản thân mình với thầy cô mới hiểu rõ được mình, từ đó mới có biện pháp giúp mình tiến bộ hơn. Ngoài ra, chúng ta cũng cần rèn cho mình tính cần cù, chăm chỉ vì chỉ có cần cù chăm chỉ mới đưa chúng ta tới thành công. Tổ chức thi đua học tập lập thành tích cao chào mừng các lễ kỉ niệm, nâng cao chất lượng học tập và khơi dậy cho đội viên tinh thần tự giác và chủ động. Khuyến khích các đội viên trong chi đội tham gia phong trào mà liên đội, nhà trường giao phó.

Theo em nghĩ đây cũng là thông điệp mà thầy Tổng phụ trách, các thầy cô giáo cùng các bạn trong ban chỉ huy liên đội muốn nhắc nhở chúng ta trong chương trình đại hội hôm nay.

Cuối cùng em xin kính chúc các vị đại biểu, các thầy cô giáo mạnh khỏe và hạnh phúc. Chúc các bạn đội viên chăm ngoan học giỏi. Chúc Đại hội thành công tốt đẹp.

7 tháng 11 2020

Là: Tháng tám nắng quá nên trái bưởi hơi rám (cháy nắng )

7 tháng 11 2020

sai  rồi

1 tháng 4 2021

Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi và chăm sóc em nhiều nhất.

Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng. Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về trưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ . Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.