K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 tháng 5

Rèn luyện thói quen đọc sách là một việc rất quan trọng để mở rộng kiến thức và phát triển bản thân. Dưới đây là một đoạn văn trình bày cách để rèn luyện thói quen đọc sách: "Để rèn luyện thói quen đọc sách, trước tiên, hãy tạo cho mình một lịch trình đọc sách hàng ngày. Đặt mục tiêu đọc ít nhất 30 phút mỗi ngày và tuân thủ nó. Hãy chọn những cuốn sách mà bạn thực sự quan tâm và có liên quan đến sở thích của mình. Hơn nữa, tạo một không gian yên tĩnh và thoáng đãng để đọc sách. Điều này giúp tập trung tốt hơn và tận hưởng quá trình đọc. Hãy tắt điện thoại di động và các thiết bị điện tử khác để tránh sự xao lạc. Ngoài ra, hãy tham gia vào các câu lạc bộ sách hoặc nhóm đọc sách. Điều này giúp bạn gặp gỡ và trao đổi ý kiến với những người có cùng sở thích. Bạn có thể học hỏi từ những người khác và khám phá những cuốn sách mới.Cuối cùng, hãy ghi chép và tóm tắt những điểm quan trọng trong sách mà bạn đã đọc. Điều này giúp củng cố kiến thức và giữ cho bạn nhớ lâu hơn. Rèn luyện thói quen đọc sách không chỉ giúp bạn mở rộng kiến thức mà còn mang lại nhiều lợi ích khác cho sự phát triển cá nhân. Hãy bắt đầu từ những bước nhỏ và kiên nhẫn, bạn sẽ thấy sự tiến bộ trong việc đọc sách của mình. Hy vọng nó sẽ giúp bạn rèn luyện thói quen đọc sách một cách hiệu quả. Bạn có thể áp dụng những gợi ý trên để bắt đầu hành trình khám phá thế giới sách.

Nêu và phân tích tác dụng của một số nét đặc sắc vè hình thức nghệ thuật của truyện ngắn+Ngôi kể+cốt truyện+Cách xây dựng nhân vật,ngôn ngữ của nhân vật Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn vừa cũ, lại rộng nữa.      Cô bé buồn tủi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ : “Tại sao mình lại...
Đọc tiếp

Nêu và phân tích tác dụng của một số nét đặc sắc vè hình thức nghệ thuật của truyện ngắn
+Ngôi kể
+cốt truyện
+Cách xây dựng nhân vật,ngôn ngữ của nhân vật 

Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn vừa cũ, lại rộng nữa.

      Cô bé buồn tủi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ : “Tại sao mình lại không được hát ? Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao ?”. Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi.

      “Cháu hát hay quá !”. Một giọng nói vang lên : “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta cả một buổi chiều thật vui vẻ”. Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền đứng dậy và chậm rãi bước đi.

      Hôm sau, khi cô bé đến công viên đã thấy cụ già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước, khuôn mặt hiền từ mỉm cười chào cô bé. Cô bé lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Cụ vỗ tay nói lớn : “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá !”. Nói xong cụ già lại chậm rãi một mình bước đi.

      Cứ như vậy nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông, cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không.

      “Cụ già ấy đã qua đời rồi. Cụ ấy điếc đã hơn 20 năm nay.” — Một người trong công viên nói với cô. Cô gái sững người. Một cụ già ngày ngày vẫn chăm chú lắng nghe và khen cô hát lại là một người không có khả năng nghe?

0
3 tháng 5

Những sự việc, chi tiết nào thể hiện dấu ấn của trí tưởng tượng trong tác phẩm:

"Thưa ngài Aronnax, biển đã nuôi tôi. Biển hào hiệp vô cùng. Biển chẳng những cho tôi ăn, còn cho tôi quần áo mặc. Vải may quần áo ngài đang mặc được dệt bằng túc ti của mấy loại nhuyễn thể hai vỏ. Nước hoa để trên bàn rửa mặt ở phòng ngài được cất từ những thực vật biển. Đệm ngài nằm cũng làm bằng thứ cỏ mềm dưới biển. Ngòi bút ngài dùng chính là một sợi râu cá voi còn mực thì do một động vật biển tiết ra. Tôi sống bằng những tặng phẩm của biển và tới lúc nào đó biển cũng sẽ lấy lại những quà tặng của mình!"

 

3 tháng 5

Những sự việc, chi tiết nào thể hiện dấu ấn của trí tưởng tượng trong tác phẩm:

"Thưa ngài Aronnax, biển đã nuôi tôi. Biển hào hiệp vô cùng. Biển chẳng những cho tôi ăn, còn cho tôi quần áo mặc. Vải may quần áo ngài đang mặc được dệt bằng túc ti của mấy loại nhuyễn thể hai vỏ. Nước hoa để trên bàn rửa mặt ở phòng ngài được cất từ những thực vật biển. Đệm ngài nằm cũng làm bằng thứ cỏ mềm dưới biển. Ngòi bút ngài dùng chính là một sợi râu cá voi còn mực thì do một động vật biển tiết ra. Tôi sống bằng những tặng phẩm của biển và tới lúc nào đó biển cũng sẽ lấy lại những quà tặng của mình!"

#họctốt

  giúp mình viết bài văn nghị luận xã hội trinh bày quan điểm về một vấn đề, bài học, thông điệp được rút ra từ văn bản ( dài vài tờ A4) Tầm nhìn sư hiểu biết của con người đôi lúc không phải xuất phát từ chỗ đứng mà nó còn do tâm hồn của mỗi con người đinh đoạt. Môt người anh là phi công nói với tôi: "Em biết không? Anh đã làm chủ được cả bầu trời và đã phóng tầm mắt quan sát được moi...
Đọc tiếp

 

giúp mình viết bài văn nghị luận xã hội trinh bày quan điểm về một vấn đề, bài học, thông điệp được rút ra từ văn bản ( dài vài tờ A4)


Tầm nhìn sư hiểu biết của con người đôi lúc không phải xuất phát từ chỗ đứng mà nó còn do tâm hồn của mỗi con người đinh đoạt.

Môt người anh là phi công nói với tôi: "Em biết không? Anh đã làm chủ được cả bầu trời và đã phóng tầm mắt quan sát được moi thứ từ trên cao".

Còn người anh khác làm kiểm lâm thì nói: "Anh bây giờ đang bảo vệ toàn bê núi non, trùng điệp cùng với muôn loài chim thứ". Cả hai người anh đều nói về công việc của mình với vẻ đầy tự hào. Còn tôi lúc đó tuy còn nhỏ nhưng là một con người kém may mắn do tai nan đang ngồi trên xe lăn ngày tháng chỉ quẩn quanh với "thế giới" là trong căn nhà nhỏ.

Thấy tôi hàng ngày tỏ vẻ buồn chán, mẹ đã đông viên tôi: "Con trai! Moi việc rồi sẽ qua. Tai sao con không đem bầu trời, đám mây, núi non và moi thứ mà con nhìn thấy thu vào trong tâm hồn con? Như vây con sẽ có được nhiều thứ hơn con tưởng". Tôi ngac nhiên hỏi: "Tâm hồn của con rông lớn vây sao?"

Me hiền từ nói: "Con ngốc nghêch của me! Trên đời chỉ có tâm hồn là có thể lớn và có thể nhỏ. Nó to lớn khi con người ta có tấm lòng đô lương khoan dung biết thương người như thể thương thân. Nếu con sống được như thế thì tâm hồn có thể chứa đưng được cả trời đất, van vất trong đó.

Ngươc lai, nó có thể nhỏ khi con người ta sống ích kỉ, hep hòi, ghen ghét, đố kv, ham danh, háo sắc... biết mình mà không biết người thì đến ngay cả cái kim cũng khó có thể len vào được!"

Quả đúng thất vây, sau môt thời gian chav chữa và tập luyên tôi đã đi đươc bằng đôi chân của mình. Ngẫm lai những lời mẹ nói quả thât không sai. Tấm lòng rông lớn hay nhỏ hẹp đều do tâm hồn mà hình thành. Vì vây, trong cuôc sống ta nên mở rông tâm hồn mình ra và sẽ thấy cuộc đời tươi đẹp hơn.

 

0
3 tháng 5

Trả lời: Đề tài người thầy được tác giả khai thác ở cuốn sách. Cách chọn đề tài cho thấy tác giả quan tâm đến tình cảm thầy trò và tấm lòng biết ơn trong đời sống.

#hoctot

3 tháng 5

Người thầy đầu tiên là một tác phẩm của nhà văn Chinghiz Aitmatov. Cuốn sách này được viết vào năm 1962 và thuộc thể loại truyện vừa. Nó được kể theo ngôi thứ nhất, tự sự, và đặt trong bối cảnh vùng quê hẻo lánh của Kyrgyzstan vào giữa những năm 20 thế kỉ trước.

Thầy Đuy-sen (Dyuishen) là nhân vật chính trong câu chuyện. Ông là một người thầy đức hạnh, tôn kính, và đã dành tâm huyết, sự tận tụy và tình cảm cho học sinh của mình, đặc biệt là cô bé An-tư-nai (Altyna). An-tư-nai là một cô bé mồ côi, phải sống với gia đình chú thím, bị đối xử tàn nhẫn. Thầy Đuy-sen kiên trì dạy An-tư-nai học chữ, bảo vệ và giúp cô có cơ hội lên thành phố để tiếp tục học hành.

Tác phẩm này tạo ra sự xúc động lớn và thể hiện tình cảm và tận tụy của một người thầy dành cho học trò. Chọn đề tài về cuộc sống và giáo dục, tác giả thể hiện quan tâm đến những vấn đề nhân văn và giáo dục trong xã hội.

giúp mình vói

3 tháng 5

Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn là một sáng tác của nhà thơ Trần Đăng Khoa, kể về cuộc sống của những người lính đang bám trụ ở đảo Sinh Tồn. Chỉ cần nghe tên thôi là đã đủ để chúng ta mường tượng ra hoàn cảnh cuộc sống ở đảo Sinh Tồn khó khăn và khốc liệt đến như thế nào. Ở nơi đó, toàn những cái bóng đen sẫm như gốc cây khô cháy. Hình ảnh đó gợi len sự nóng bức, khô cằn và thiếu thốn vô cùng về nguồn nước ngọt. Chính vì vậy, mà những người lính phải thốt lên rằng “ước gì được thấy mưa rơi”. Mưa, nước ngọt - điều tưởng như hết sức hiển nhiên lại trở thành thứ xa xỉ với những người lính. Các chàng trai ấy, tuy hoàn cảnh có khó khăn vất vả, vẫn giữ cho mình một tinh thần lạc quan và ngập tràn hi vọng. Về những ngày mà cơn mưa sẽ xuất hiện từ phía chân trời, để cho cỏ xanh nảy lên từ đá san hô, để cho hòn đảo xa khơi hóa đất liền. Và để cho những người lính ấy không phải cạo đầu nữa, mà được để tóc mọc lên như cổ và khao nhau bữa tiệc linh đình toàn nước ngọt. Những ước mơ ấy mang chút ngây ngô trẻ con của những chàng lính, vừa khắc họa chân thực hoàn cảnh sống khó khăn, thiếu thốn đủ đường của họ. Nhưng dẫu vậy, những người lính vẫn gọi đảo Sinh Tồn là “hòn đảo thân yêu”. Họ vẫn sóng ở đó một cách hiên ngang và kiên cường, như hòn đá vững bền, như hòn đá tốt tươi. Sức sống tràn trề và niềm tin mãnh liệt được thể hiện trong khổ thơ cuối đã đem đến cho người đọc một niềm vui lạc quan phơi phới. Tuy đảo Sinh Tồn thiếu thốn nhiều điều, nhưng ở đó vẫn có những mầm cây tươi xanh, đó chính là mầm sống mà những người lính đã gieo xuống. Đọc bài thơ Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn, em càng thêm kính trọng, yêu mến và biết ơn những người lính đã hi sinh cuộc sống của mình vì Tổ quốc thân yêu.

 

 Để tham khảo thêm:

-  https://luatminhkhue.vn/phan-tich-danh-gia-noi-dung-bai-doi-mua-tren-dao-sinh-ton.aspx

https://vietjack.com/soan-van-lop-8-kn/ (e thấy cj đag ghi là văn 10 nhưg cái này có thể tham khảo đc ạ)

 

Định luật nha

Định luật, hốt hoảng

B tham khảo thôi nhé, mình ko chắc lắm đâu ^^