Vì sao khi gặp ánh mắt của Ha-li-ma, con sư tử đang giận dữ bỗng "cụp mắt xuống, rồi lẳng lặng bỏ đi"?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bà nội của em rất yêu hoa nhài, trong căn nhà nhỏ của bà luôn có hương hoa nhài thoang thoảng. Dường như hoa nhài trở thành người bạn thân thiết của bà.
Cây hoa nhài được bà nội trồng khắp vườn nhà: ở trước cổng, ở bồn hoa trước cửa nhà và ở ngay cửa sổ nơi bà nằm nghỉ. Cây nào cây nấy đều đã cao lớn và bắt đầu già cỗi. Nhờ có bà chăm sóc cẩn thận nên chúng rất tốt tươi, từng chiếc lá xanh ngắt, bóng lộn lại căng mịn không một vết sâu cắn hay bụi bẩn. Bà tưới cây, kiểm tra và bắt sâu thường xuyên. Những bông hoa nhài được bà rất trân trọng, đúng như câu "nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa". Mỗi mùa hoa nở, cây nhài trông như một cây hoa tuyết. Hoa của nó trắng ngần như tuyết, nổi bật trên sắc xanh của cành lá. Tán lá xanh khi ấy chỉ làm nền cho hoa thêm phần khoe sắc, tỏa hương. Buổi tối khi ra sân đứng, hoa nhài rũ hết hương thơm của mình vào làn gió và sương đêm khiến cả không gian ngập tràn mùi hương vô cùng quyến rũ, ngọt ngào. Bà nội em trồng hoa vừa để làm cảnh, tô điểm cho ngôi nhà, lại vừa lấy hoa để uống trà. Bà nâng niu và yêu quý từng bông hoa, bông to, bông nhỏ bà đều nhặt nhạnh để có những tách trà hoa nhài nóng hổi thơm ngon cho con cháu uống.
Em yêu những bông hoa nhài chúm chím, xinh xinh. Bông hoa ấy chỉ có màu trắng đơn giản nhưng lại không tầm thường, vẻ đẹp của nó là sự thuần khiết, trong trắng và thanh cao.
Bà nội của em rất yêu hoa nhài, trong căn nhà nhỏ của bà luôn có hương hoa nhài thoang thoảng. Dường như hoa nhài trở thành người bạn thân thiết của bà.
Cây hoa nhài được bà nội trồng khắp vườn nhà: ở trước cổng, ở bồn hoa trước cửa nhà và ở ngay cửa sổ nơi bà nằm nghỉ. Cây nào cây nấy đều đã cao lớn và bắt đầu già cỗi. Nhờ có bà chăm sóc cẩn thận nên chúng rất tốt tươi, từng chiếc lá xanh ngắt, bóng lộn lại căng mịn không một vết sâu cắn hay bụi bẩn. Bà tưới cây, kiểm tra và bắt sâu thường xuyên. Những bông hoa nhài được bà rất trân trọng, đúng như câu "nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa". Mỗi mùa hoa nở, cây nhài trông như một cây hoa tuyết. Hoa của nó trắng ngần như tuyết, nổi bật trên sắc xanh của cành lá. Tán lá xanh khi ấy chỉ làm nền cho hoa thêm phần khoe sắc, tỏa hương. Buổi tối khi ra sân đứng, hoa nhài rũ hết hương thơm của mình vào làn gió và sương đêm khiến cả không gian ngập tràn mùi hương vô cùng quyến rũ, ngọt ngào. Bà nội em trồng hoa vừa để làm cảnh, tô điểm cho ngôi nhà, lại vừa lấy hoa để uống trà. Bà nâng niu và yêu quý từng bông hoa, bông to, bông nhỏ bà đều nhặt nhạnh để có những tách trà hoa nhài nóng hổi thơm ngon cho con cháu uống.
Em yêu những bông hoa nhài chúm chím, xinh xinh. Bông hoa ấy chỉ có màu trắng đơn giản nhưng lại không tầm thường, vẻ đẹp của nó là sự thuần khiết, trong trắng và thanh cao.
Nếu có ai hỏi: "Người thầy, cô giáo em quý mến nhất trong suốt năm năm học tiểu học của em là ai?" Thì em sẽ không ngần ngại mà trả lời ngay: "Đó là thầy Nha". Người thầy giáo đã tận tình dạy dỗ em năm lớp một. Và với em đó cũng là người cha thứ hai của mình.
Mặc dù bấy giờ thầy trò đã xa nhau. Nhưng những kỉ niệm sâu sắc năm em còn học lớp 1C của thầy thì không thể nào quên được. Ở lớp, em là đứa duy nhất viết tay trái nên thầy vẫn phải thường cầm bàn tay em nắn nót từng nét chữ. Và mặc dù thầy hết lòng dạy dỗ mà các ngón tay của em cứ nhất quyết không chịu nghe lời. Các chữ cái a, ă, â,... chẳng bao giờ ngay hàng thẳng lối và lúc nào cũng méo mó như bị ai nện một cây gậy vào. Ấy vậy mà bàn tay trái tuy không có ai dạy dỗ cả mà lại viết đẹp hơn nhiều. Khiến cho thầy phải thốt lên: "Thật là ngược đời". Một hôm, khi tới giờ tập viết - tiết học căng thẳng nhất của em lúc ấy khi thấy thầy ra ngoài lớp nghe điện thoại. Thầy vừa bước ra khỏi cửa là em vội vàng đổi sang viết tay trái. Đến cuối giờ, thầy bảo em đưa vở lên chấm. Em hồi hộp đưa mắt nhìn thầy, bỗng thầy ngồi dậy, xoa đầu em:
- Hôm nay Thăng giỏi quá! Viết đẹp ghê ta! Có sự tiến bộ vượt bậc đấy.
Rồi thầy quay xuống lớp kêu to:
- Để mừng sự tiến bộ của bạn, các em cho một tràng pháo tay nào!
Nhìn sự mừng rỡ không một chút nghi ngờ trong đôi mắt thầy mà trong lòng em thấy hổ thẹn vô cùng. Tối hôm đó, em trằn trọc không ngủ. Đến sáng hôm sau, em quyết định sẽ nói hết sự thật với thầy. Nhưng ngồi trong lớp, em không đủ can đảm để nói ra sự thật với tất cả các bạn và thầy. Mãi đến lúc tan trường, khi các bạn đã về hết và thầy cũng định đi về thì em mới nói với thầy:
- Thầy ơi, em có chuyện muốn nói.
Thầy đưa mắt nhìn em, hỏi:
- Thăng em, em có chuyện gì thế?
Nghe thầy hỏi, mặc dù đã chuẩn bị kĩ cho giờ phút này nhưng em vẫn thấy chột dạ. Ấp a, ấp úng mãi, em mới nói được một câu:
- Thưa th...â...ầy, chuyện ngày hôm qua em...
- Chuyện ngày hôm qua nó làm sao?
Em bật khóc:
- Thưa thầy, hôm qua em đã nói dối thầy. Bài tập viết đó không phải do em nắn nót bàn tay phải như thầy đã dạy mà đó là thành quả của ... bàn tay trái ạ.
Nghe em nói, khuôn mặt thầy lộ vẻ buồn phiền và hơi giận dữ, nhưng chỉ một lát sau, khuôn mặt ấy là trở về vẻ hiền từ. Thầy lấy tay gạt nước mắt của em bảo:
- Nín đi, con trai mà khóc nhè thì xấu lắm đấy. Chuyện lầm lỗi ai chẳng có một lần mắc phải. Nhưng quan trọng là người đó có biết nhận lỗi như em hay không? Thôi, em về đi, chuyện lần này thầy có thể bỏ qua, nhưng lần sau không được phạm phải nữa đâu nhé! Về đi.
Em mừng rỡ cảm ơn thầy rồi ôm cặp, nhanh chân bước về nhà và thầm hứa với lòng mình từ nay sẽ chuyên tâm học hành nghiêm chỉnh để không phụ lòng thầy.
Bấy giờ, khi đã rời xa mái trường tiểu học mến yêu, thời gian có thể trôi qua, mọi thứ có thể phai nhoà theo năm tháng. Nhưng hình ảnh người thầy đáng kính sẽ mãi mãi theo em đến suốt cuộc đời.
Trong suốt năm năm tiểu học của mình, tôi đã được học hỏi và được dìu dắt bởi thầy Khánh - một người thầy tận tình và đầy tâm huyết. Thầy Khánh không chỉ là người giáo viên mà còn là người bạn đồng hành trong hành trình học tập của tôi.
Thầy Khánh luôn tỏ ra quan tâm và chu đáo đối với sự phát triển của từng học sinh. Trong lớp học, thầy không chỉ giảng bài một cách sâu sắc mà còn tạo ra một môi trường học tập tích cực và thú vị. Thầy luôn khuyến khích sự sáng tạo và tự tin trong tôi, giúp tôi vượt qua những thách thức và phát triển tốt hơn từng ngày.
Không chỉ là một người giáo viên, thầy Khánh còn là một người huấn luyện và truyền đạt kiến thức bổ ích cho tôi. Thầy luôn dành thời gian để giải đáp mọi thắc mắc của tôi và tạo điều kiện cho tôi phát triển toàn diện không chỉ về kiến thức mà còn về kỹ năng sống.
Ngoài ra, thầy Khánh cũng là một người mẫu về lòng nhân ái và tinh thần phục vụ cộng đồng. Thầy thường dành thời gian và tâm huyết để giúp đỡ những học sinh gặp khó khăn, tạo ra một môi trường học tập công bằng và chân thành.
Nhớ lại những kỷ niệm ấy, tôi nhận ra rằng thầy Khánh không chỉ là một người giáo viên mà còn là một người đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành con người và tâm hồn của tôi. Dù sau này tôi đi xa đến đâu, nhưng những giá trị và bài học mà thầy truyền đạt sẽ mãi mãi ở trong lòng tôi.
Cuối cùng, tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến thầy Khánh đã dành thời gian và tâm huyết để dạy bảo, giúp đỡ và truyền đạt cho tôi những kiến thức và giá trị quý báu trong suốt năm năm tiểu học. Nhờ có thầy, tôi trở thành một người học sinh tự tin và trưởng thành hơn.
Olm chào em, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm, cảm ơn đánh giá của em về bài giảng, bài học của Olm. Chúc em học tập vui vẻ và hiệu quả cùng Olm.
Cây non mới trồng được hai ngày, vẫn còn e ấp trong vòng tay của mẹ đất. Cây cao chừng hai mươi xăng-ti-mét, với thân cây mảnh mai, màu xanh non. Lá cây nhỏ xíu, chỉ bằng móng tay út, xếp thành từng lớp úp lên nhau. Cây non còn yếu ớt, cần được che chở cẩn thận để có thể phát triển khỏe mạnh.
Nhìn cây non, em nghĩ đến những mầm non tương lai của đất nước. Các em nhỏ cũng giống như những cây non, cần được chăm sóc, nuôi dưỡng để trở thành những người có ích cho xã hội.
Em sẽ thường xuyên tưới nước, bón phân cho cây non để cây phát triển tốt. Em cũng sẽ che chắn cho cây cẩn thận để cây không bị ảnh hưởng bởi thời tiết. Em mong rằng cây sẽ mau lớn và trở thành một cây to, đẹp, cho bóng mát cho mọi người.
Cây hoa hồng, với những bông hoa màu đỏ tươi sáng, là loài cây em yêu thích. Mỗi bông hoa nối tiếp nhau trên cành, tạo thành một mảng đỏ rực rỡ. Bên cạnh đó, lá xanh mướt liên kết với nhau bằng những cuống mảnh mai, tạo nên vẻ đẹp tự nhiên và hoàn hảo. Cành cây uốn cong mềm mại, hòa mình vào khung cảnh tự nhiên như một sợi dây liên kết giữa đất và trời. Cùng với hương thơm dịu dàng lan tỏa trong không gian, cây hoa hồng thật sự là biểu tượng của sự quyến rũ và sức sống mãnh liệt.
y hoa hồng, với những bông hoa màu đỏ tươi sáng, là loài cây em yêu thích. Mỗi bông hoa nối tiếp nhau trên cành, tạo thành một mảng đỏ rực rỡ. Bên cạnh đó, lá xanh mướt liên kết với nhau bằng những cuống mảnh mai, tạo nên vẻ đẹp tự nhiên và hoàn hảo. Cành cây uốn cong mềm mại, hòa mình vào khung cảnh tự nhiên như một sợi dây liên kết giữa đất và trời. Cùng với hương thơm dịu dàng lan tỏa trong không gian, cây hoa hồng thật sự là biểu tượng của sự quyến rũ và sức sống mãnh liệt.
Em nên thay trạng ngữ chỉ thời gian: Mùa hè đến bằng trạng ngữ:
Khi tiếng ve râm ran gọi hè về,....Có rất nhiều loại quả ngon, mát dịu, hương thơm nồng đượm, rung rinh, trĩu quả trong vườn....
Khi gặp ánh mắt của Ha-li-ma, con Sư tử đang giận dữ bỗng cụp mắt xuống rồi lẳng lặng bỏ đi vì ánh mắt dịu hiền của Ha-li-ma làm sư tử không thể tức giận hay có thêm hành động nào tổn thương đến Ha-li-ma.
hi