Các em hãy tả về một người mẹ khoảng 150 dòng tôi sẽ khen thưởng các em
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trước sân nhà em có một khu vườn nhỏ. Ở đó bà em trồng các loại rau sạch và tươi ngon. Ở góc trong cùng, bà đặc biệt trồng một cây bưởi rất lớn. Đó là cây ăn quả duy nhất trong khu vườn nhỏ bé của nhà em.
Cây bưởi rất cao, có khi phải đến hơn bốn mét, vì nó cao gần đến mái của tầng hai nhà em. Thân cây to như là bắp đùi của người lớn, chắc nịch. Thân cây không mọc thẳng đứng, mà hơi nghiêng về phía bên trái một chút, vì phía bên đó có nhiều ánh nắng mặt trời. Từ đoạn cách mặt đất tầm một mét rưỡi, cây bắt đầu tỏa các cành. Những cành ở dưới to như cổ tay, càng lên trên, các cành càng bé dần. Tuy các cành mọc ra ở trên cao, nhưng do các trái bưởi rất lớn và nặng, nên làm cho cành lá trĩu xuống dưới. Có cành còn quét xuống cả mặt đất. Lá bưởi khá lớn, thường to bằng bàn tay. Ở gần giữa thân lá thì lõm vào trong như hình số tám. Đôi lúc em cảm giác như lá bưởi chính là quả hồ lô đã bị ép dẹp lép. Lá bưởi rất thơm, thường được bà và mẹ hái vào xông mùi thơm cho cả nhà, hoặc dùng khi luộc, hấp hải sản cũng rất tuyệt.
Thường thì vào những tháng mùa thu bưởi sẽ ra hoa. Hoa bưởi trắng muốt, cánh hoa dày, mùi thơm nồng và đậm. Thường dùng để làm nước hoa, nước gội đầu. Và đến khoảng cuối năm, sẽ có trái bưởi chín thơm lừng. Những trái bưởi có bình tròn, khi chín có thể to như một cái nồi nấu cơm cỡ nhỏ. Vỏ vàng ươm. Phần thịt vỏ bên ngoài khá dày, có thể dùng làm chè bưởi, mứt bưởi. Bên trong, phần thịt mọc thành từng múi, bên trong múi có nhiều tép bưởi nhỏ. Khi ăn có vị ngọt thanh, dịu nhẹ, ngon ngọt vô cùng. Năm nào, khi Tết đến, mẹ cũng chọn một trái bưởi lớn nhất, đẹp nhất để đặt lên bàn thờ tổ tiên.
Đôi với em, cây bưởi không chỉ là một loại cây ăn quả mà còn là một người bạn thân thuộc. Mỗi ngày, em đều dành thời gian để tưới nước và quan sát cây bưởi. Mong rằng cây sẽ mãi luôn tươi tốt như bây giờ.
HT
Tố Hữu − Bầm ơi
Phạm Đình Ân − Sắc màu em yêu
Võ Quảng − Mầm non
Quang Huy − Cửa sông
Nguyễn Đình Ảnh − Trước cổng trời.
Nguyễn Đình Thi − Việt Nam thân yêu
Trần Ngọc − Chú đi tuần
Trương Nam Hương − Trong lời mẹ hát
Đoàn Văn Cừ − Chợ tết.
Trần Đăng Khoa − Hạt gạo làng ta.
Ht
@acquybemon
"Mầm non" của Võ Quảng; "Hạt gạo làng ta" của Trần Đăng Khoa; "Chợ Tết" của Đoàn Văn Cừ; "Trong lời mẹ hát" của Trương Nam Hương; "VN thân yêu" của Nguyễn Đình Thi; "Sắc màu em yêu" của Phạm Đình Ân; "Bầm ơi" của Tố Hữu; "Cửa sông" của Huy Cận; "Trước cổng trời" của Nguyễn Đình Ảnh
KHAM KHẢO
Nhắc đến mùa hè, không thể không nhắc đến phượng vĩ, tiếng ve và một loại quả rất ngon đó chính là quả dưa hấu.
Mùa hè là mùa nở rộ của những trái dưa hấu, chúng đua nhau phát triển để trở thành những quả dưa căng mọng nước. Cây dưa hấu thuộc họ nhà bầu bí nhưng chúng không cần leo giàn mà chỉ bò san sát mặt đất. Chính vì vậy mà việc hái dưa hấu đối với một bạn nhỏ như em là tương đối dễ dàng. Vỏ của quả dưa hấu thường có màu xanh nhạt hoặc xanh đen. Có những quả dưa hấu hình tròn, có thêm những đường sọc chạy dọc thân khiến chúng trông như quả địa cầu. Ngoài hình tròn, quả dưa hấu còn có hình oval, hình bầu dục thuôn dài. Nếu bên ngoài quả dưa hấu được đặc trưng bởi màu xanh thì bên trong lại là một màu đỏ tươi rực rỡ. Những trái dưa bình thường sẽ có thêm những hạt dưa màu đen với kích cỡ to nhỏ khác nhau. Trái dưa non sẽ có thêm những hạt dưa non màu trắng. Ngày nay nhờ kĩ thuật lai tạo mà người ta đã cho ra được những giống dưa không hạt. So với loại dưa hấu có hạt thì độ ngon ngọt của chúng cũng không kém cạnh đâu nhé. Mùa hè mà được ăn dưa hấu thì thích nhất. Những miếng dưa sau khi bổ ra có hình tam giác. Cắn một miếng thôi đã thấy ngọt lịm ở đầu lưỡi rồi. Vỏ dưa cứng bao nhiêu thì bên trong thịt dưa lại mềm và xốp bấy nhiêu.
Ngoài việc ăn dưa trực tiếp, em cũng thích được mẹ làm sinh tố dưa cho uống. Bỏ thêm một chút đường, một chút đá vậy là có một ly sinh tố mát rượi để uống vào ngày hè rồi.
Mẹ nói ăn dưa rất bổ và đây là loại quả giúp thanh nhiệt cho những ngày hè nóng bức. Vì vậy mà em rất yêu quý loại quả này.
HT
Khi mới bắt đầu sang mùa xuân, bố em mang về một cây khế nhỏ, chỉ cao đến vai của em. Bố bảo: “Mùa xuân này mà trồng cây khế thì còn gì bằng”. Cũng bởi vậy mà em hào hứng để chào đón “thành viên mới” của gia đình.
Giống khế mà bố em mua về là giống khế ngọt, được mua từ Nam Định về. Ở dưới Nam Định thì giống cây nào cũng ngon và cũng đều sai trĩu quả. Khi mới mua về, nhìn cây khế trông rất khẳng khiu, chả có cành lá gì cả, khi bố em mới mua về thì ai cũng chê là cây này còi cọc quá, không biết có thể sống được không. Nhưng bố em vẫn trồng cây vào một góc vườn, ngày ngày chăm bẵm cho cây. Bố em bảo: ngày xưa em còn gầy và yếu lắm, thế mà bố mẹ em còn chăm được chứ cây khế này thì nhằm nhò gì. Cũng bởi do bố em nói vậy mà em và bố sẽ quyết tâm chăm cây khế này thành một cây khế thật khỏe mạnh.
Cứ vào mỗi buổi sáng sớm và buổi chiều muộn em lại đều ra tưới nước cho cây còn bố em thì cách vài tháng lại bón phân cho cây và thường xuyên ra bắt sâu, tỉa cành cho cây. Cứ như vậy mà chả mấy chốc, cây khế của hai bố con em đã bắt đầu nảy những chồi non ở trên thân cây. Ban đầu, đó chỉ là những chồi bé tí ti, nhưng rồi dần dần, bắt đầu to lên và trở thành những cành cây mầm, rồi bắt đầu ra lá non. Lúc mới đầu, một chồi chỉ có vài cành, nhưng sau đó, một cành nảy ra rất nhiều mầm, nhiều chẽ cây. Sau hơn 5 tháng chăm sóc cây, giờ đây cây khế đã cao hơn cả bố em, nhìn những cành lá xanh mơn mởn và rung rinh mỗi khi có cơn gió thoảng qua, trông thật thích mắt. Từ những cành lớn của cây, những chùm hoa màu tím hồng bắt nhỏ xinh bắt đầu xuất hiện. Ban đầu hoa khế chỉ bằng đầu tăm, sau đó to bằng đầu đũa thì bắt đầu đâm hoa kết trái. Sau khoảng 3 tháng từ ngày kết quả là có thể thu hoạch được. Những quả khế căng mọng, có màu xanh vàng trông thật là thích mắt.
Cây khế của nhà em trồng, khi ăn có một vị ngọt mát, khác hẳn với những quả khế mua ở ngoài chợ, bởi vậy mà cả nhà em đều chỉ ăn khế của nhà. Dù cây đã lớn, nhưng bố em vẫn chăm cây đều đặn, cứ vài tháng bố em lại bón phân và quét vôi vào gốc cây để diệt trừ sâu bệnh. Vào những buổi chiều oi nóng, ngồi dưới gốc khế, nhìn tán cây đung đưa trước gió và thưởng thức vị ngon ngọt của quả khế thì thật là tuyệt.
Kham khảo :
Ở trường em, mọi người đều biết đến Lâm – một cậu học trò giỏi, đạt nhiều thành tích xuất sắc. Thế nhưng, mọi người ngưỡng mộ cậu ấy không chỉ vì như thế, mà còn vì cậu ấy đã vượt lên những khó khăn, định kiến để đạt được điều mà ai cũng hằng ao ước.
Lâm là con trai của một gia đình nghèo và mồ côi cha. Một mình mẹ Lâm tần tảo làm ruộng để nuôi nấng con trai ăn học. Còn bản thân Lâm, khi sinh ra bị dị tật bẩm sinh, khiến ba ngón tay ở bàn tay phải bị dính chặt vào nhau. Điều đấy khiến cho Lâm không thể viết bài bằng tay phải và gặp nhiều khó khăn khi làm việc. Từ lúc Lâm còn bé, nhiều người nói với mẹ Lâm rằng, hãy cho cậu ấy vào học trường dành cho người khuyết tật.
Nhưng chính Lâm đã xin mẹ cho mình được đi học ở ngôi trường bình thường như các bạn. Và thời gian đã chứng minh tất cả. Lâm tập viết và làm việc bằng bàn tay trái. Người khác tập viết một giờ thì cậu ấy tập viết hai giờ. Người khác học bài đến 9 giờ tối thì cậu ấy học đến 11 giờ. Vì vậy, suốt bao năm đi học, không ai bất ngờ khi Lâm luôn là học sinh giỏi của lớp. Thâm chí, năm lớp 5 Lâm còn đại diện trường đi thi viết chữ đẹp cấp thành phố và đem về giải nhỉ danh giá.
Tình huống khó khăn, cùng thành tích học tập tốt, thái độ chăm chỉ, kiên trì nên Lâm là học trò cưng của các thầy cô, luôn được ưu tiên trong mọi hoạt động. Thế nhưng không vì thế mà Lâm tự kiêu. Cậu ấy vẫn luôn tham gia mọi hoạt động của lớp như mọi người và hòa đồng, thân thiện với các bạn. Khi đến lượt tổ của mình trực nhật, Lâm vẫn đến sớm để giúp các bạn lau bảng, xếp bàn giáo viên chứ không nghỉ như cô giáo dặn. Điều đó khiến ai cũng nể phục Lâm. Cậu ấy đã trở thành một tấm gương sáng cho mọi người ngưỡng mộ và noi theo. Trong đó có chính em.
Em luôn tự hào và vui sướng khi được làm bạn với Lâm – một học sinh tuyệt vời. Chính cậu ấy là nguồn động lực và tấm gương sáng thôi thúc em cố gắng hơn mỗi ngày.
HT
Hôm nay, trên đường đi học về em đã được chứng kiến một việc làm tốt của một chị học sinh. Thấy một bác khá lớn tuổi xách đồ rất nặng, chị đã mang đồ giúp bác cho đến khi bác đến điểm xe buýt. Việc làm của chị tuy nhỏ nhưng cũng là một bài học quý báu thể hiện tinh thần yêu thương, sẵn sàng giúp đỡ người khác của dân tộc ta. Em học của một trường tiểu học khá gần trường, chỉ cần đi một đoạn đường là đến trường, cho nên vào những hôm bố mẹ bận không đến đón em được thì em có thể tự đi bộ về nhà. Và hôm nay trên đường đi học về, vừa đi vừa hát thầm bài hát vừa được cô giáo dạy sáng nay thì em chứng kiến một việc làm tốt của chị học sinh đó, tuy việc làm không lớn cũng không nặng nhọc gì nhưng đã làm em rất cảm phục. Chị ấy có lẽ cũng đã học lớp Tám, hoặc lớp Chín gì đó. Em đi ngay sau chị ấy, đang đi tự nhiên thấy chị bước nhanh hơn, em nhìn lên phía trước thì thấy một bác gái đang đi bộ và mang khá nhiều đồ. Chị ấy chào bác rồi ngỏ ý muốn xách dùm bác một đoạn. Và tất nhiên bác đồng ý, em thấy bác gái và chị còn hỏi chuyện nhau rất vui vẻ, chị hỏi bác đi đâu thì bác bảo ra điểm xe buýt để bắt xe về quê, và thật trùng hợp là cả hai người cùng đi đến điểm xe buýt. Đến nơi, cũng là lúc xe vừa tới bác rối rít cảm ơn chị và nhờ anh phụ xe mang đồ lên xe giúp. Chị chỉ cười và chào bác rất lễ phép. Một việc làm rất nhỏ của chị thôi nhưng cũng làm em rất ngưỡng mộ, trên đường về nhà em nghĩ mãi về hành động này và dự định sẽ kể cho bố mẹ nghe. Em rảo bước thật nhanh về nhà, về đến nhà em kể ngay cho mẹ nghe, mẹ khen chị ấy là một người tốt và nhắc nhở em hãy coi chị là một tấm gương để học tập theo. Em cũng có suy nghĩ giống mẹ, mình cần phải học tập theo những điều tốt đẹp để tự hoàn thiện bản thân. Mặc dù còn nhỏ nhưng em ý thức rất rõ về việc này. Ngồi vào bàn học, mở quyển sách môn đạo đức, em nhìn ngay thấy tiêu đề “người tốt việc tốt” là bài sẽ được học trong buổi ngày mai và em quyết định sẽ đứng trước lớp kể cho cô và các bạn nghe về việc làm của chị. Giúp đỡ mọi người là một hành động thật cao đẹp, và những người giúp đỡ người khác là những con người đẹp về nhân cách, đây chính là những tấm gương sáng ngời để cho chúng ta học tập.
tích nha
tham khảo :
Trong lịch sử phát triển của nhân loại, chữ viết trở thành một phát minh vô cùng quan trọng, nó đã góp phần đưa con người tiến đến văn minh. Những dòng chữ quý báu đã được kết tinh trong những trang sách. Và có người đã cho rằng: "Sách là ngọn đèn sáng bất diệt của trí tuệ con người".
Ý kiến trên hàm chứa rất nhiều ý nghĩa. "Ngọn đèn sáng bất diệt" là ngọn đèn không bao giờ tắt, không bao giờ lụi tàn. Trong văn học, hình ảnh của ánh sáng, của ánh đèn ngọn lửa còn biểu tượng cho sự soi đường, chỉ lối. Bởi thế, câu nói "Sách là ngọn đèn sáng bất diệt của trí tuệ con người" đã khẳng định sách là công cụ, phương tiện giúp con người mở mang trí tuệ, vươn đến sự phát triển. Sách đưa chúng ta đến một chân trời mới, cao hơn, xa hơn với những lý tưởng cao đẹp của con người.
Từ ngàn xưa, người ta đã biết cách tạo ra những văn tự làm từ thẻ tre, mai rùa hay được khắc trên đá, thân cây hay vách núi… những chữ tượng hình. Dần dần qua thời gian, khi kĩ thuật phát triển thì chữ viết được lưu lại trên những trang giấy mỏng và tiện lợi. Nhờ chữ viết và các phương tiện lưu lại chữ viết - ta gọi là “sách” - mà con người đã lưu giữ và truyền lại cho nhau từ đời này sang đời khác, từ nơi này qua nơi khác những hiểu biết của mình về tự nhiên và xã hội. Từ đó, chúng ta có thể tìm trong sách rất nhiều điều: lịch sử, khoa học tự nhiên xã hội, vật lý, địa lí, sinh học… ấy là một thế giới thu nhỏ. Đọc sách, ta biết về thuở khai thiên lập địa của đất nước, từ lịch sử các vua Hùng, Lạc Long Quân, Âu Cơ từng dựng nước và giữ nước. Đọc sách, ta biết về những kì quan của thế giới, từ những đại dương bao la, những đỉnh núi hùng vĩ cao ngất trời đến những nơi xa xôi sâu thẳm và độc địa mà ta không cần phải đặt chân tới. Đọc sách, ta còn hiểu về những kiến thức khoa học tinh vi như phân tử, lượng tử, hạt nhân,… Sách thực sự là chiếc cửa sổ để cho chúng ta nhìn ra thế giới.
Chính bởi sách lưu giữ trí tuệ con người nên đó là cơ sở để con người hiểu về thế giới và từ đó khai thác, chinh phục thế giới. Từ những hiểu biết sơ khai về vũ trụ của Bru-nô mà Ga-li-lê đã nghiên cứu rồi khẳng định rằng “Dù sao thì Trái Đất vẫn quay” và tìm ra định luật vạn vật hấp dẫn nổi tiếng. Từ những tiền đề toán học xa xưa mà các nhà toán học Ta-lét, Py-ta go,… đã chứng minh được những định lí quan trọng,… Đến lượt thế hệ chúng ta hôm nay, từ kiến thức sách vở cha ông để lại, chúng ta phát minh ra tàu siêu tốc, tàu vũ trụ, cách tạo ra năng lượng mặt trời,… Sách quả là thứ ánh sáng diệu kì dẫn dắt trí tuệ con người phát triển, thậm chí bùng nổ!
Nhưng có phải bất kì loại sách nào cũng là "ngọn đèn sáng bất diệt của trí tuệ con người không?". Sách cũng có nhiều loại sách. Đa số các loại sách đều ca ngợi đạo đức, phẩm chất, phát triển trí tuệ phục vụ cho đời sống. Nhưng có những loại sách chỉ nhằm phá hoại đạo đức, làm xói mòn tư duy con người. Nó dẫn chúng ta đến một cuộc sống không lành mạnh, đồi trụy, phản quốc. Có hàng trăm loại sách báo phản động vẫn còn rải rác trên khắp thế giới. Vì vậy ta cần loại bỏ nó ngay.
Vậy chúng ta phải làm thế nào để sách mãi là ngọn đèn sáng bất diệt của trí tuệ loài người? Đó là một thách thức không nhỏ đối với mỗi con người. Vậy nên, để sách mãi là ngọn đèn sáng bất diệt của trí lực con người, chúng ta cần biết phân loại sách, lựa chọn và loại thải những loại sách xấu. Ngoài ra, chúng ta còn phải biết phát huy những phẩm chất tốt đẹp, biết cảm thụ những cái thâm thuý, tinh hoa và tình cảm tốt đẹp của sách đó không phải chỉ đọc suông. Chúng ta phải sáng tạo, sáng tạo không ngừng và làm ra các loại sách có ích, thực tế để cuộc sống ngày một phát triển tốt đẹp hơn.
Ngay nay, có rất nhiều hình thức thông tin hiện đại như internet, điện thoại, báo, đài…. nhưng vai trò của sách vẫn rất lớn và câu nói trên vẫn còn nguyên ý nghĩa. Sách có những đặc điểm riêng ưu việt hơn hẳn những hình thức thông tin vừa kể: sách không phụ thuộc vào đối tượng khác (điện, kết nối mạng, đường dây liên lạc,…), sách lại nhỏ gọn, đầy đủ rõ xuất xứ nguồn gốc,… Sách không chỉ đưa chúng ta đến chân trời kiến thức mới mà còn là những thành tựu mà loài người đã đúc kết thành kho tàng kiến thức của nhân loại và sách cũng trở thành một vũ khí sắc bén để đánh bại sự ngu dốt.
tham khảo :
"Sách là một ngọn đèn sáng bất diệt của trí tuệ con người". Đúng vậy, sách chứa đựng trí tuệ của con người, chứa đựng những tinh hoa của sự hiểu biết. Ngọn đèn sáng, đối lập với bóng tối. Ngọn đèn ấy rọi chiếu, soi đường đưa con người ra khỏi chỗ tối tăm. Sách là ngọn đèn sáng bất diệt cũng là ngọn đèn sáng không bao giờ tắt, càng lúc càng rực rỡ bởi sự tiếp nối trí tuệ của nhân loại, soi đường giúp cho con người thoát khỏi chốn tối tăm của sự hiểu biết. Nghĩa là, sách là nguồn sáng bất diệt được thắp lên từ chính trí tuệ con người.
Không phải mọi cuốn sách đều là ngọn đèn sáng bất diệt của trí tuệ con người. Nhưng những cuốn sách có giá trị thì đúng là như thế. Bởi vì, những cuốn sách có giá trị ghi lại những điều hiểu biết quý giá nhất mà con người thâu tóm được trong lao động sản xuất, trong chiến đấu và trong các mối quan hệ xã hội. Như sách kĩ thuật hướng dẫn con người cách trồng trọt ngày càng đạt năng suất cao,… Do đó, “Sách là ngọn đèn sáng của trí tuệ con người”. Những hiểu biết được sách ghi lại không chỉ có ích trong một thời mà còn có ích cho mọi thời đại. Mặt khác, nhờ có sách, ánh sáng trí tuệ ấy được truyền lại cho các đời sau. Vì thế, sách thực sự là một ngọn đèn sáng bất diệt của trí tuệ con người. Đó là điều đã được mọi người ở nhiều thời đại thừa nhận. Nhà văn M.Gooc-ki đã viết: “Sách mở rộng trước mắt tôi những chân trời mới” hay La-Roche-fou đã khẳng định “Một quyển sách tốt là một người bạn hiền”.
Hiểu được giá trị của sách, chúng ta cần vận dụng chân lí ấy như thế nào trong cuộc sống? Chúng ta cần phải chăm đọc sách để hiểu biết nhiều hơn, sống tốt hơn. Cần phải chọn sách tốt, sách hay để đọc, không được chọn sách dở, có hại để đọc. Cần tiếp nhận những điều hay chứa đựng trong sách, cố hiểu nội dung trong sách và làm theo sách.
Câu nói đó vẫn còn nguyên giá trị đối với mọi thời đại. Sách sẽ mãi mãi là người bạn cần thiết cho chúng ta. Chúng ta phải biết yêu mến sách, biết giữ gìn sách thật tốt.
quan trọng ko có gì có thể so sánh đk . Dù ở thời điểm nào mình vẫn yêu họ
Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng . Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng.Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng.Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học.Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình .Mẹ rất nhân hậu, hiền từ . Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi , mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ .Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.
Tấm lòng của mẹ bao la nh biển cả đối với con và con hiểu rằng không ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con! Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này vì mẹ chính là mẹ của con. "Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ...." Con mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để báo đáp công ơn sinh thành nuôi nấng con nên người, mẹ ơi.Năm nay, mẹ ba sáu tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả .Khuôn mặt trái xoan .Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của em. Môi mẹ đỏ tươi ,luôn in lại những nụ cười rạng rỡ .Làn da của mẹ trắng mịn như được thoa một lớp phấn .Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng .Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia các công tác đoàn thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình .Tối đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ vẫn dành thời gian giảng bài cho em . những hôm em ốm, nhờ có bàn tay mẹ chăm sóc mà em đã nhanh khỏi để đến trường.Hằng ngày, mẹ phải dậy sớm để lo bữa sáng cho gia đình. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ cũng rất vui .Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà mẹ vừa là người chị , người bạn của em những lúc vui buồn . Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính ttọng mẹ em, mẹ xứng đáng là người “ Giỏi việc trường , đảm việc nhà” mà nhà trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong công tác .
Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ .
Năm nay mẹ em 42 tuổi. Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truỵên cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó dã bị chai như ghi lại những nổi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm!
Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em... Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em . Có lần em bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện huyện. Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc em vì bố em bận công tác xa, cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm ca. Về nhà em cảm thấy khỏe, nên mẹ đi dạy một buổi , trưa về mẹ chăm sóc cho em , hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao. Lúc đó ánh mắt mẹ tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm, tận tụy lo lắng, xếp đặt mọi công việc trong ngoài. Mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon . Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Cảnh đêm khuya mẹ ngồi soạn từng trang giáo án, để chuẩn cho tiết dạy ngày mai, nhìn mẹ em thấy thương mẹ nhiều. Có hôm, em thấy mẹ thả dài người trên ghế có vẽ nghĩ ngợi,xa xôi. Lúc đó em vội ra bên mẹ. Mẹ ôm em vào lòng , vòng tay âu yếm.
Lòng mẹ còn mênh mông bao la hơn cả biển rộng sông dài. Em chợt nhớ tới câu thơ:
“ Ai rằng công mẹ bằng non Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn.”
Nhìn mẹ con thật tự hào và hạnh phúc biết bao vì con có mẹ. Mẹ ơi con vẫn chưa ngoan đâu. Con hứa với mẹ học tập thật tốt cho mẹ vui lòng.
😨😨😨😨😨😨😨😨😨😨😨😨😨😰