Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:

Thực hành đọc hiểu: Tấm lòng người mẹ SVIP
THỰC HÀNH ĐỌC HIỂU
TẤM LÒNG NGƯỜI MẸ
(Trích tiểu thuyết Những người khốn khổ)
Huy-gô
I. Tìm hiểu chung
1. Tác giả: Vích-to Huy-gô (1802 – 1885)
Câu hỏi:
@205805478153@
– Suốt cuộc đời, ông đã có những hoạt động xã hội và chính trị tác động mạnh mẽ đến những nhân vật và khuynh hướng tiến bộ của thời đại.
– Một số tác phẩm tiêu biểu của ông: Nhà thờ Đức Bà Pa-ri (1831), Những người khốn khổ (1862), Chín ba mươi (1874), tập thơ Lá thu (1831),...
2. Tác phẩm
– Đoạn trích được trích trong tác phẩm Những người khốn khổ.
– Tóm tắt: Giăng Van-giăng (Jean Valjean) – một người xén cây hiền lành, là nhân vật chính trong tác phẩm. Sau 19 năm ngồi tù với số tù 24601 vì ăn cắp một mẩu bánh mì cho con của người chị gái, anh được thả. Tuy nhiên anh phải mang theo giấy thông hành vàng, dấu hiệu cho thấy người mang nó từng phạm tội. Chính vì thế nên anh bị xã hội xua đuổi. May cho anh là Giám mục My-ri-en (Myriel), một người nổi tiếng hay làm từ thiện đã cho anh chỗ ở và cảm hóa được anh trở thành một người lương thiện. Sau này, anh đổi tên thành Ma-đơ-len (Madeleine) và làm nhiều việc tốt cho mọi người. Đặc biệt, anh đã cứu vớt cô thợ nghèo Phăng-tin (Fantine), người đã có con với người yêu nhưng bị hắn ruồng bỏ, rơi vào hoàn cảnh túng quẫn, phải làm gái bán dâm. Vì muốn quay về quê tìm việc làm, để giấu giếm quãng đời sa ngã của mình, nàng phải nhờ gia đình Tê-nác-đi-ê, một chủ quán trọ, nuôi hộ con gái Cô-dét (Cosette) và trả tiền mỗi tháng. Trước khi Phăng-tin chết, Giăng Van-giăng hứa với nàng sẽ chăm sóc Cô-dét cẩn thận, ông trả tiền cho lão chủ quán trọ Tê-nác-đi-ê (Thénardier) để giải phóng cho Cô-dét và cùng em chạy trốn lên Pa-ri khỏi sự truy đuổi của gã thanh tra Gia-ve, người luôn điều tra về ông. Tuy nhiên, cuối cùng ông vẫn bị Gia-ve (Javert) truy ra gốc tích và một lần nữa rơi vào cảnh tù tội. Sau đó, Giăng Van-giăng đã vượt ngục, nhiều lần thay tên đổi họ. Nghe tin Ma-ri-uýt (Marius), người yêu Cô-dét tham gia nổi dậy, Giăng Van-giăng đã lên chiến lũy và tìm Ma-ri-uýt. Tại đây, ông gặp chú bé Ga-vơ-rốt (Gavroche) và cả Gia-ve. Quân cách mạng yêu cầu Giăng Van-giăng mang Gia-ve đi xử bắn nhưng ông lẳng lặng tha cho hắn. Tuy vậy, khi Gia-ve trở lại bắt ông, thấy Giăng Van-giăng xin đưa Ma-ri-uýt về nhà rồi nộp mạng sau, Gia-ve cảm thấy mất phương hướng nên đã nhảy xuống sông Xen tự tử. Cuối cùng, Giăng Van-giăng lặng lẽ vun đắp cho hạnh phúc của con gái Cô-dét và lánh mình, sống đơn côi cho tới khi mất.
– Vị trí: Đoạn trích nằm ở phần thứ nhất của tiểu thuyết.
– Nội dung chính:
Câu hỏi:
@205805480519@
– Ngôi kể:
Câu hỏi:
@205805479653@
II. Khám phá văn bản
1. Tình huống truyện
– Tình huống éo le: Phăng-tin nghèo khó, sau khi bị đuổi việc khỏi công xưởng, chủ nợ đòi tiền hối thúc liên tục. Cùng lúc đó, nàng bị vợ chồng Tê-nác-đi-ê thường xuyên viết thư thôi thúc, đòi tiền để nuôi con gái Cô-dét. Cuối cùng, để có tiền, nàng bán tóc, sau đó bán răng và đỉnh điểm là quyết định đi bán dâm.
– Ý nghĩa của tình huống truyện:
Câu hỏi:
@205805501603@
2. Không gian – thời gian
– Không gian:
+ Nơi ở của Phăng-tin: Căn gác xép sát mái nhà, một cái xó mà gác mái chếch lên mặt sàn, ra vào đụng đầu. Đó là nơi mà những người như Phăng-tin, nghèo khó, khốn khổ chui vào buồng mình ở cũng như đi sâu vào số mệnh, càng vào càng phải cúi rạp lưng xuống.
Câu hỏi:
@205808700525@
+ Quảng trường: Đông đúc, toàn những người săm soi, bới móc, tò mò về người khác.
=> Không một người nào cảm thấy đồng cảm, sẻ chia với người con gái tội nghiệp. Họ khinh thường, miệt thị, dè bỉu nàng không thương tiếc.
– Thời gian: Mùa đông
+ Không có hơi ấm, không có ánh sáng.
+ Không có canh trưa, buổi chiều và buổi sáng liền nhau.
+ Lúc nào cũng có sương mù, lúc nào cũng như hoàng hôn.
+ Cả bầu trời như một cái cửa thông hơi dưới hầm.
+ Cả ngày bưng bít như trong một cái hũ.
=> Thời gian ấy như tô đậm thảm cảnh khốn cùng của Phăng-tin.
3. Nhân vật Phăng-tin
– Hoàn cảnh nghiệt ngã:
+ Nàng bị đuổi việc khỏi xưởng, nợ ngày càng nhiều, bị chủ nợ giày vò.
+ Vợ chồng Tê-nác-đi-ê luôn luôn viết thư hối thúc khi thấy nàng gửi tiền muộn.
+ Sống ở căn phòng trên gác xép sát mái nhà chật chội, không có giường, chỉ có một mảnh giẻ rách gọi là chăn, một cái đệm vứt xuống sàn và một chiếc ghế nát.
– Hành động của Phăng-tin:
+ Lần 1: Gia đình Tê-nác-đi-ê lấy lí do Cô-dét phải trần truồng, rách rưới, đòi 10 phơ-răng. => Phăng-tin bán tóc để mua chiếc váy len gửi cho con.
+ Lần 2: Gia đình Tê-nác-đi-ê tiếp tục lấy lí do Cô-dét mắc bệnh sốt phán ban, đòi 40 phơ-răng. => Phăng-tin bán răng để gửi tiền cho con chữa.
+ Lần 3: Gia đình Tê-nác-đi-ê đòi đuổi Cô-dét ra ngoài, mặc cho rét mướt, lang thang, có phải chết đường chết chợ cũng đành nếu Phăng-tin không đưa 100 phơ-răng. => Phăng-tin quyết định làm gái điếm để có tiền gửi về.
– Các chi tiết miêu tả Phăng-tin sau khi bán răng, bán tóc:
Vẻ bề ngoài | Tâm hồn |
+ Cái đầu trụi tóc, trọc lốc. + Mặt tái nhợt, lạnh lẽo, ghê rợn. + Nụ cười rớm máu, để lại một lỗ hổng đen. + Hai cái răng bị bẻ. + Quần áo rách nát, mũ chụp bẩn. + Gót bít tất thủng. + Đụp cái coóc-xê cũ nát bằng những mụn vải bở, hễ cựa một cái là toạc ra. | + Lòng nàng phải chịu những giày vò đen tối, uất hận. + Khi nàng thấy không chải chuốt được nữa, nàng đâm thù ghét tất cả. + Cuộc sống sa đọa, bắt nhân tình bừa với một người, bị đánh đập. + Luôn nhớ về con: Hình ảnh đứa con thơ ngây yêu dấu lại càng sáng chói trong tâm hồn chị. + Không thiết làm dáng nữa. + Đêm nào cũng nghĩ ngợi và khóc lóc. |
– Phẩm chất:
+ Qua những hành động và tâm trạng của Phăng-tin, ta thấy được nàng là một người mẹ rất yêu thương con, sẵn sàng hi sinh tất cả của mình để đổi lấy cho con bộ quần áo ấm, cho con khỏi bệnh. Với người phụ nữ, ngoại hình rất quan trọng. Nhưng Phăng-tin sẵn sàng đánh đổi vẻ bề ngoài, bán răng, bán tóc để có tiền gửi cho con. Thậm chí, nàng chấp nhận bán cả trinh tiết – phẩm giá của người phụ nữ để mong con có được cuộc sống tốt đẹp. Đó là tình mẫu tử ấy đầy thiêng liêng, cao đẹp và đáng trân trọng.
+ Đồng thời, ta cũng thấy được Phăng-tin là người phụ nữ mạnh mẽ, dũng cảm, sẵn sàng hi sinh bản thân để bảo vệ con.
3. Quan điểm, tư tưởng của tác giả
– Tư tưởng của tác giả: Đoạn trích thể hiện tư tưởng nhân đạo sâu sắc của tác giả.
+ Đó là sự đồng cảm, tấm lòng yêu thương đối với những người khốn khổ, bất hạnh
+ Qua đó, thể hiện khát vọng về cuộc sống tốt đẹp, tươi sáng hơn, nơi con người yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau.
– So sánh với nhân vật Chí Phèo:
+ Giống:
Câu hỏi:
@205808707368@
+ Khác:
Chí Phèo | Phăng-tin |
– Bán linh hồn cho quỷ dữ, bán rẻ nhân phẩm để lấy tiền uống rượu. – Bi kịch bị cự tuyệt quyền làm người, mong muốn hoàn lương, trở thành người tốt nhưng không thành. | – Bán danh dự và nhân phẩm vì con. – Bi kịch của những con người khốn cùng, của một người mẹ nghèo khó phải bán răng, bán tóc, thậm chí bán thân để đổi lấy hạnh phúc cho con. |
III. Tổng kết
1. Nội dung
– Phản ánh bối cảnh xã hội – văn hóa Pháp lúc bấy giờ: Bất bình đẳng, khủng hoảng về kinh tế – chính trị, con người sống trong hoàn cảnh tăm tối, mịt mù không lối thoát.
– Khắc họa cuộc sống đau thương, khốn cùng của Phăng-tin cũng như rất nhiều người dân Pháp lúc bấy giờ khi rơi vào cảnh bất công, bị đẩy đến bước đường cùng.
– Thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, sâu sắc của người mẹ dành cho con.
2. Nghệ thuật
– Sử dụng ngôi kể thứ ba, người kể giấu mình.
– Đan xen các chi tiết đầy chân thực, giàu ý nghĩa.
– Xây dựng tình huống truyện éo le.
Bạn có thể đăng câu hỏi về bài học này ở đây