Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập Hộp quà màu thiên thanh SVIP
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Các bạn học sinh có ý tưởng viết thư tặng ai?
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Các bạn học sinh có ý tưởng sẽ viết thư tặng cô chủ nhiệm vào lúc nào?
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Tân đi học muộn vì
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Vì sao Tân thấy mặt "nóng ran" khi nghe Huệ nói?
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Cô giáo nhận xét gì về Tân khi biết lí do Tân đi học muộn?
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Sau khi cô giáo nhắc nhở chuyện đi học muộn, Tân đã có suy nghĩ gì?
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Khi vào lớp, cô giáo mặc áo dài màu gì?
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Ai thay mặt lớp cảm ơn cô?
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Quang thay mặt cả lớp cảm ơn cô vì điều gì?
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Các bạn học sinh tặng cô giáo hộp quà màu gì?
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang áp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Các bạn học sinh tặng cô giáo món quà gì?
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang áp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Khi cô bước vào lớp, các bạn học sinh có phản ứng gì?
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Có bao nhiêu lá thư đã được gửi tặng cô giáo?
HỘP QUÀ MÀU THIÊN THANH
Tân vừa nấu cơm xong thì Quang và Huệ tới. Quang nói:
– Ngày mai tổng kết năm học, mỗi bạn sẽ viết một lá thư như một món quà đặc biệt để tặng cô chủ nhiệm.
Huệ cười:
– Cậu nhớ viết nhé!
Nói rồi, hai đứa phóng xe đi.
Buổi tối, Tân ngồi vào bàn học chuẩn bị viết thư. Tân nhớ về kỉ niệm một lần đi học muộn vì mải bẻ ngô giúp mẹ. Khi cô hỏi lí do, Tân còn đang ấp úng thì Huệ nhanh nhảu:
– Thưa cô, chắc Tân lại giúp mẹ làm vườn.
Tân thấy mặt nóng ran. Cô nhìn Tân trìu mến:
– Tân như thế là biết thương mẹ. Nhưng nếu em vừa biết giúp mẹ vừa đi học đúng giờ thì còn biết thương mẹ nhiều hơn!
Tân thầm hứa sẽ không đi học muộn nữa...
Cảm xúc dâng trào, Tân bèn cầm bút viết. Tân kể lại buổi đi học muộn hôm ấy và cả những cố gắng của Tân trong học tập: dậy sớm hơn để học bài, tranh thủ các buổi chiều nghỉ học, Tân giúp mẹ việc nhà,... Cuối năm, Tân được cô giáo khen vì có nhiều tiến bộ. Giờ sắp phải xa cô, xa trường lớp, Tân sẽ rất nhớ cô...
Hôm sau, Tân đến lớp sớm. Huệ đang đón những lá thư của các bạn xếp vào chiếc hộp màu thiên thanh.
– Cậu viết gì gửi cô đấy? – Quang vừa đi vào vừa hỏi.
Tân mỉm cười:
– Thư gửi cô, tớ phải giữ bí mật chứ!
Nói xong, Tân đặt lá thư của mình vào chiếc hộp.
Cô giáo mặc áo dài màu thiên thanh bước vào lớp trong tiếng vỗ tay giòn giã. Quang thay mặt lớp cảm ơn cô đã dạy dỗ. Đôi má cô ửng hồng khi nhận hộp quà với lời nhắn của Quang: "Chúng em gửi cô hết ở trong này, cô về đọc nhé!".
Ba mươi lăm lá thư tạo thành một hộp quà đặc biệt tặng cô được giữ bí mật tuyệt đối. Chỉ cô giáo mới biết từng học trò đã viết gì trong những lá thư ấy.
(Nguyễn Thu Hằng)
Truyện ca ngợi điều gì?
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây