Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập SVIP
Nhân vật: Giu-li-ét-ta, Ma-ri-ô, một vài hành khách và thủy thủ.
Cảnh trí: Buổi chiều tối, trên boong một chiếc tàu thủy đang chạy giữa đại dương, Giu-li-ét-ta đang đứng tựa vào lan can, nhìn ra biển. Xung quanh em, một vài hành khách và thủy thủ đang trò chuyện với nhau về biển, về thời tiết hoặc về con tàu.
Ma-ri-ô: (Bước đến bên Giu-li-ét-ta) Xin lỗi. Mình có làm phiền cậu không?
Giu-li-ét-ta: (Vui vẻ) Ồ không, không! Mình đang nghĩ xung quanh chỉ toàn người lớn, chẳng biết nói chuyện với ai. Cậu tên là gì?
Ma-ri-ô: Mình là Ma-ri-ô, 12 tuổi. Còn cậu?
Giu-li-ét-ta: Mình là Giu-li-ét-ta, cũng 12 tuổi.
Ma-ri-ô: Cậu có vẻ lớn hơn tuổi đấy! Cậu đi cùng bố mẹ à?
Giu-li-ét-ta: Không, mình đi một mình. Mình về nhà. Xa nhà đã một năm, sắp được gặp lại bố mẹ, mình vui quá! Thế còn cậu! Cậu đi với ai?
Ma-ri-ô: (Kín đáo) Mình cũng đi một mình. Mình về quê.
Giu-li-ét-ta: (Tế nhị) Thế à? Mình rất thích ngắm cảnh biển. Cậu thích không?
Ma-ri-ô: Mình thấy biển ban ngày đẹp hơn.
Giu-li-ét-ta: Đúng đấy! Biển ban đêm cũng đẹp nhưng có vẻ bí ẩn, đáng sợ. Ôi, mình lạnh quá! Thôi, bọn mình xuống khoang tàu đi. Muộn rồi đấy! (Cả hai cùng đi xuống).
Ma-ri-ô: Tạm biệt cậu nhé!
(Sóng lớn. Tàu nghiêng. Ma-ri-ô ngã dúi, đầu đập xuống sàn tàu.)
Giu-li-ét-ta: (Kêu to, chạy lại) Ôi, Ma-ri-ô! Cậu có làm sao không?
Ma-ri-ô: (Gượng ngồi dậy, nén đau) Không sao đâu!
Giu-li-ét-ta: (Nhìn thấy máu trên đầu bạn) Trời ơi! Trán cậu bị chảy máu này! (Giu-li-ét-ta gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc của mình, nhẹ nhàng băng cho bạn) Chắc cậu đau lắm! Để mình dìu cậu xuống khoang tàu.
Trong đoạn văn trên có mấy nhân vật chính?
Nhân vật: Giu-li-ét-ta, Ma-ri-ô, một vài hành khách và thủy thủ.
Cảnh trí: Buổi chiều tối, trên boong một chiếc tàu thủy đang chạy giữa đại dương, Giu-li-ét-ta đang đứng tựa vào lan can, nhìn ra biển. Xung quanh em, một vài hành khách và thủy thủ đang trò chuyện với nhau về biển, về thời tiết hoặc về con tàu.
Ma-ri-ô: (Bước đến bên Giu-li-ét-ta) Xin lỗi. Mình có làm phiền cậu không?
Giu-li-ét-ta: (Vui vẻ) Ồ không, không! Mình đang nghĩ xung quanh chỉ toàn người lớn, chẳng biết nói chuyện với ai. Cậu tên là gì?
Ma-ri-ô: Mình là Ma-ri-ô, 12 tuổi. Còn cậu?
Giu-li-ét-ta: Mình là Giu-li-ét-ta, cũng 12 tuổi.
Ma-ri-ô: Cậu có vẻ lớn hơn tuổi đấy! Cậu đi cùng bố mẹ à?
Giu-li-ét-ta: Không, mình đi một mình. Mình về nhà. Xa nhà đã một năm, sắp được gặp lại bố mẹ, mình vui quá! Thế còn cậu! Cậu đi với ai?
Ma-ri-ô: (Kín đáo) Mình cũng đi một mình. Mình về quê.
Giu-li-ét-ta: (Tế nhị) Thế à? Mình rất thích ngắm cảnh biển. Cậu thích không?
Ma-ri-ô: Mình thấy biển ban ngày đẹp hơn.
Giu-li-ét-ta: Đúng đấy! Biển ban đêm cũng đẹp nhưng có vẻ bí ẩn, đáng sợ. Ôi, mình lạnh quá! Thôi, bọn mình xuống khoang tàu đi. Muộn rồi đấy! (Cả hai cùng đi xuống).
Ma-ri-ô: Tạm biệt cậu nhé!
(Sóng lớn. Tàu nghiêng. Ma-ri-ô ngã dúi, đầu đập xuống sàn tàu.)
Giu-li-ét-ta: (Kêu to, chạy lại) Ôi, Ma-ri-ô! Cậu có làm sao không?
Ma-ri-ô: (Gượng ngồi dậy, nén đau) Không sao đâu!
Giu-li-ét-ta: (Nhìn thấy máu trên đầu bạn) Trời ơi! Trán cậu bị chảy máu này! (Giu-li-ét-ta gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc của mình, nhẹ nhàng băng cho bạn) Chắc cậu đau lắm! Để mình dìu cậu xuống khoang tàu.
Sắp xếp đoạn hội thoại sau theo thứ tự cho đúng:
- Giu-li-ét-ta: Mình là Giu-li-ét-ta, cũng 12 tuổi.
- Giu-li-ét-ta: (Vui vẻ) Ồ không, không! Mình đang nghĩ xung quanh chỉ toàn người lớn, chẳng biết nói chuyện với ai. Cậu tên là gì?
- Ma-ri-ô: Mình là Ma-ri-ô, 12 tuổi. Còn cậu?
- Ma-ri-ô: Cậu có vẻ lớn hơn tuổi đấy! Cậu đi cùng bố mẹ à?
- Giu-li-ét-ta: Không, mình đi một mình. Mình về nhà. Xa nhà đã một năm, sắp được gặp lại bố mẹ, mình vui quá! Thế còn cậu! Cậu đi với ai?
- Ma-ri-ô: (Bước đến bên Giu-li-ét-ta) Xin lỗi. Mình có làm phiền cậu không?
- Ma-ri-ô: (Kín đáo) Mình cũng đi một mình. Mình về quê.
Nhân vật: Giu-li-ét-ta, Ma-ri-ô, một vài hành khách và thủy thủ.
Cảnh trí: Buổi chiều tối, trên boong một chiếc tàu thủy đang chạy giữa đại dương, Giu-li-ét-ta đang đứng tựa vào lan can, nhìn ra biển. Xung quanh em, một vài hành khách và thủy thủ đang trò chuyện với nhau về biển, về thời tiết hoặc về con tàu.
Ma-ri-ô: (Bước đến bên Giu-li-ét-ta) Xin lỗi. Mình có làm phiền cậu không?
Giu-li-ét-ta: (Vui vẻ) Ồ không, không! Mình đang nghĩ xung quanh chỉ toàn người lớn, chẳng biết nói chuyện với ai. Cậu tên là gì?
Ma-ri-ô: Mình là Ma-ri-ô, 12 tuổi. Còn cậu?
Giu-li-ét-ta: Mình là Giu-li-ét-ta, cũng 12 tuổi.
Ma-ri-ô: Cậu có vẻ lớn hơn tuổi đấy! Cậu đi cùng bố mẹ à?
Giu-li-ét-ta: Không, mình đi một mình. Mình về nhà. Xa nhà đã một năm, sắp được gặp lại bố mẹ, mình vui quá! Thế còn cậu! Cậu đi với ai?
Ma-ri-ô: (Kín đáo) Mình cũng đi một mình. Mình về quê.
Giu-li-ét-ta: (Tế nhị) Thế à? Mình rất thích ngắm cảnh biển. Cậu thích không?
Ma-ri-ô: Mình thấy biển ban ngày đẹp hơn.
Giu-li-ét-ta: Đúng đấy! Biển ban đêm cũng đẹp nhưng có vẻ bí ẩn, đáng sợ. Ôi, mình lạnh quá! Thôi, bọn mình xuống khoang tàu đi. Muộn rồi đấy! (Cả hai cùng đi xuống).
Ma-ri-ô: Tạm biệt cậu nhé!
(Sóng lớn. Tàu nghiêng. Ma-ri-ô ngã dúi, đầu đập xuống sàn tàu.)
Giu-li-ét-ta: (Kêu to, chạy lại) Ôi, Ma-ri-ô! Cậu có làm sao không?
Ma-ri-ô: (Gượng ngồi dậy, nén đau) Không sao đâu!
Giu-li-ét-ta: (Nhìn thấy máu trên đầu bạn) Trời ơi! Trán cậu bị chảy máu này! (Giu-li-ét-ta gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc của mình, nhẹ nhàng băng cho bạn) Chắc cậu đau lắm! Để mình dìu cậu xuống khoang tàu.
Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta về quê với ai?
Nhân vật: Giu-li-ét-ta, Ma-ri-ô, một vài hành khách và thủy thủ.
Cảnh trí: Buổi chiều tối, trên boong một chiếc tàu thủy đang chạy giữa đại dương, Giu-li-ét-ta đang đứng tựa vào lan can, nhìn ra biển. Xung quanh em, một vài hành khách và thủy thủ đang trò chuyện với nhau về biển, về thời tiết hoặc về con tàu.
Ma-ri-ô: (Bước đến bên Giu-li-ét-ta) Xin lỗi. Mình có làm phiền cậu không?
Giu-li-ét-ta: (Vui vẻ) Ồ không, không! Mình đang nghĩ xung quanh chỉ toàn người lớn, chẳng biết nói chuyện với ai. Cậu tên là gì?
Ma-ri-ô: Mình là Ma-ri-ô, 12 tuổi. Còn cậu?
Giu-li-ét-ta: Mình là Giu-li-ét-ta, cũng 12 tuổi.
Ma-ri-ô: Cậu có vẻ lớn hơn tuổi đấy! Cậu đi cùng bố mẹ à?
Giu-li-ét-ta: Không, mình đi một mình. Mình về nhà. Xa nhà đã một năm, sắp được gặp lại bố mẹ, mình vui quá! Thế còn cậu! Cậu đi với ai?
Ma-ri-ô: (Kín đáo) Mình cũng đi một mình. Mình về quê.
Giu-li-ét-ta: (Tế nhị) Thế à? Mình rất thích ngắm cảnh biển. Cậu thích không?
Ma-ri-ô: Mình thấy biển ban ngày đẹp hơn.
Giu-li-ét-ta: Đúng đấy! Biển ban đêm cũng đẹp nhưng có vẻ bí ẩn, đáng sợ. Ôi, mình lạnh quá! Thôi, bọn mình xuống khoang tàu đi. Muộn rồi đấy! (Cả hai cùng đi xuống).
Ma-ri-ô: Tạm biệt cậu nhé!
(Sóng lớn. Tàu nghiêng. Ma-ri-ô ngã dúi, đầu đập xuống sàn tàu.)
Giu-li-ét-ta: (Kêu to, chạy lại) Ôi, Ma-ri-ô! Cậu có làm sao không?
Ma-ri-ô: (Gượng ngồi dậy, nén đau) Không sao đâu!
Giu-li-ét-ta: (Nhìn thấy máu trên đầu bạn) Trời ơi! Trán cậu bị chảy máu này! (Giu-li-ét-ta gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc của mình, nhẹ nhàng băng cho bạn) Chắc cậu đau lắm! Để mình dìu cậu xuống khoang tàu.
Sắp xếp đoạn đối thoại sau theo thứ tự cho đúng:
- Ma-ri-ô: Mình thấy biển ban ngày đẹp hơn.
- Ma-ri-ô: (Gượng ngồi dậy, nén đau) Không sao đâu!
- Giu-li-ét-ta: (Nhìn thấy máu trên đầu bạn) Trời ơi! Trán cậu bị chảy máu này! (Giu-li-ét-ta gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc của mình, nhẹ nhàng băng cho bạn) Chắc cậu đau lắm! Để mình dìu cậu xuống khoang tàu.
- (Sóng lớn. Tàu nghiêng. Ma-ri-ô ngã dúi, đầu đập xuống sàn tàu.)
- Ma-ri-ô: Tạm biệt cậu nhé!
- Giu-li-ét-ta: (Kêu to, chạy lại) Ôi, Ma-ri-ô! Cậu có làm sao không?
- Giu-li-ét-ta: Đúng đấy! Biển ban đêm cũng đẹp nhưng có vẻ bí ẩn, đáng sợ. Ôi, mình lạnh quá! Thôi, bọn mình xuống khoang tàu đi. Muộn rồi đấy! (Cả hai cùng đi xuống).
- Giu-li-ét-ta: (Tế nhị) Thế à? Mình rất thích ngắm cảnh biển. Cậu thích không?
Nhân vật: Giu-li-ét-ta, Ma-ri-ô, một vài hành khách và thủy thủ.
Cảnh trí: Buổi chiều tối, trên boong một chiếc tàu thủy đang chạy giữa đại dương, Giu-li-ét-ta đang đứng tựa vào lan can, nhìn ra biển. Xung quanh em, một vài hành khách và thủy thủ đang trò chuyện với nhau về biển, về thời tiết hoặc về con tàu.
Ma-ri-ô: (Bước đến bên Giu-li-ét-ta) Xin lỗi. Mình có làm phiền cậu không?
Giu-li-ét-ta: (Vui vẻ) Ồ không, không! Mình đang nghĩ xung quanh chỉ toàn người lớn, chẳng biết nói chuyện với ai. Cậu tên là gì?
Ma-ri-ô: Mình là Ma-ri-ô, 12 tuổi. Còn cậu?
Giu-li-ét-ta: Mình là Giu-li-ét-ta, cũng 12 tuổi.
Ma-ri-ô: Cậu có vẻ lớn hơn tuổi đấy! Cậu đi cùng bố mẹ à?
Giu-li-ét-ta: Không, mình đi một mình. Mình về nhà. Xa nhà đã một năm, sắp được gặp lại bố mẹ, mình vui quá! Thế còn cậu! Cậu đi với ai?
Ma-ri-ô: (Kín đáo) Mình cũng đi một mình. Mình về quê.
Giu-li-ét-ta: (Tế nhị) Thế à? Mình rất thích ngắm cảnh biển. Cậu thích không?
Ma-ri-ô: Mình thấy biển ban ngày đẹp hơn.
Giu-li-ét-ta: Đúng đấy! Biển ban đêm cũng đẹp nhưng có vẻ bí ẩn, đáng sợ. Ôi, mình lạnh quá! Thôi, bọn mình xuống khoang tàu đi. Muộn rồi đấy! (Cả hai cùng đi xuống).
Ma-ri-ô: Tạm biệt cậu nhé!
(Sóng lớn. Tàu nghiêng. Ma-ri-ô ngã dúi, đầu đập xuống sàn tàu.)
Giu-li-ét-ta: (Kêu to, chạy lại) Ôi, Ma-ri-ô! Cậu có làm sao không?
Ma-ri-ô: (Gượng ngồi dậy, nén đau) Không sao đâu!
Giu-li-ét-ta: (Nhìn thấy máu trên đầu bạn) Trời ơi! Trán cậu bị chảy máu này! (Giu-li-ét-ta gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc của mình, nhẹ nhàng băng cho bạn) Chắc cậu đau lắm! Để mình dìu cậu xuống khoang tàu.
Theo cảm nhận của Giu-li-ét-ta, biển ban đêm có vẻ đẹp như thế nào?
Nhân vật: Ma-ri-ô, Giu-li-ét-ta, một số phụ nữ, trẻ em và một thủy thủ.
Cảnh trí: Ban đêm. Cơn bão dữ dội. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu. Con tàu đang chìm dần, nước tràn ngập các bao lơn. Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống biển.
Ma-ri-ô: (Hét to) Giu-li-ét-ta! Cẩn thận! Giữ chặt nhé!
Giu-li-ét-ta: (Hét to đáp lại) Ma-ri-ô! Tàu đang chìm. Mình sợ lắm!
Ma-ri-ô: (Hét to) Đừng sợ, Giu-li-ét-ta! Trông kìa, có một chiếc xuồng!
Người dưới xuồng: Còn chỗ đây! Xuống mau! (Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta cùng lao tới)
Người dưới xuồng: Một chỗ cho đứa nhỏ thôi! Xuồng nặng lắm rồi! (Giu-li-ét-ta thẫn thờ, buông thõng tay, vẻ tuyệt vọng).
Ma-ri-ô: (Liếc nhìn bạn, quyết định) Giu-li-ét-ta! Xuống đi! Bạn còn bố mẹ... Nào, đừng sợ nhé! (Ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước)
Người dưới xuồng: (Kêu to)! Cô bé cố lên! Đưa tay đây! Nào, được rồi!
Giu-li-ét-ta: (Bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô, bật khóc nức nở, giơ tay về phía bạn) Vĩnh biệt Ma-ri-ô!
Hoàn cảnh mà Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta đang phải đối mặt là gì?
Nhân vật: Ma-ri-ô, Giu-li-ét-ta, một số phụ nữ, trẻ em và một thủy thủ.
Cảnh trí: Ban đêm. Cơn bão dữ dội. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu. Con tàu đang chìm dần, nước tràn ngập các bao lơn. Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống biển.
Ma-ri-ô: (Hét to) Giu-li-ét-ta! Cẩn thận! Giữ chặt nhé!
Giu-li-ét-ta: (Hét to đáp lại) Ma-ri-ô! Tàu đang chìm. Mình sợ lắm!
Ma-ri-ô: (Hét to) Đừng sợ, Giu-li-ét-ta! Trông kìa, có một chiếc xuồng!
Người dưới xuồng: Còn chỗ đây! Xuống mau! (Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta cùng lao tới)
Người dưới xuồng: Một chỗ cho đứa nhỏ thôi! Xuồng nặng lắm rồi! (Giu-li-ét-ta thẫn thờ, buông thõng tay, vẻ tuyệt vọng).
Ma-ri-ô: (Liếc nhìn bạn, quyết định) Giu-li-ét-ta! Xuống đi! Bạn còn bố mẹ... Nào, đừng sợ nhé! (Ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước)
Người dưới xuồng: (Kêu to)! Cô bé cố lên! Đưa tay đây! Nào, được rồi!
Giu-li-ét-ta: (Bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô, bật khóc nức nở, giơ tay về phía bạn) Vĩnh biệt Ma-ri-ô!
Khi chiếc xuồng đến cứu hộ, thái độ, hành động của Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta như thế nào?
Nhân vật: Ma-ri-ô, Giu-li-ét-ta, một số phụ nữ, trẻ em và một thủy thủ.
Cảnh trí: Ban đêm. Cơn bão dữ dội. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu. Con tàu đang chìm dần, nước tràn ngập các bao lơn. Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống biển.
Ma-ri-ô: (Hét to) Giu-li-ét-ta! Cẩn thận! Giữ chặt nhé!
Giu-li-ét-ta: (Hét to đáp lại) Ma-ri-ô! Tàu đang chìm. Mình sợ lắm!
Ma-ri-ô: (Hét to) Đừng sợ, Giu-li-ét-ta! Trông kìa, có một chiếc xuồng!
Người dưới xuồng: Còn chỗ đây! Xuống mau! (Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta cùng lao tới)
Người dưới xuồng: Một chỗ cho đứa nhỏ thôi! Xuồng nặng lắm rồi! (Giu-li-ét-ta thẫn thờ, buông thõng tay, vẻ tuyệt vọng).
Ma-ri-ô: (Liếc nhìn bạn, quyết định) Giu-li-ét-ta! Xuống đi! Bạn còn bố mẹ... Nào, đừng sợ nhé! (Ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước)
Người dưới xuồng: (Kêu to)! Cô bé cố lên! Đưa tay đây! Nào, được rồi!
Giu-li-ét-ta: (Bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô, bật khóc nức nở, giơ tay về phía bạn) Vĩnh biệt Ma-ri-ô!
Sắp xếp đoạn đối thoại sau theo thứ tự cho đúng:
- Giu-li-ét-ta: (Hét to đáp lại) Ma-ri-ô! Tàu đang chìm. Mình sợ lắm!
- Người dưới xuồng: Còn chỗ đây! Xuống mau! (Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta cùng lao tới)
- Ma-ri-ô: (Hét to) Đừng sợ, Giu-li-ét-ta! Trông kìa, có một chiếc xuồng!
- Ma-ri-ô: (Hét to) Giu-li-ét-ta! Cẩn thận! Giữ chặt nhé!
Nhân vật: Ma-ri-ô, Giu-li-ét-ta, một số phụ nữ, trẻ em và một thủy thủ.
Cảnh trí: Ban đêm. Cơn bão dữ dội. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu. Con tàu đang chìm dần, nước tràn ngập các bao lơn. Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống biển.
Ma-ri-ô: (Hét to) Giu-li-ét-ta! Cẩn thận! Giữ chặt nhé!
Giu-li-ét-ta: (Hét to đáp lại) Ma-ri-ô! Tàu đang chìm. Mình sợ lắm!
Ma-ri-ô: (Hét to) Đừng sợ, Giu-li-ét-ta! Trông kìa, có một chiếc xuồng!
Người dưới xuồng: Còn chỗ đây! Xuống mau! (Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta cùng lao tới)
Người dưới xuồng: Một chỗ cho đứa nhỏ thôi! Xuồng nặng lắm rồi! (Giu-li-ét-ta thẫn thờ, buông thõng tay, vẻ tuyệt vọng).
Ma-ri-ô: (Liếc nhìn bạn, quyết định) Giu-li-ét-ta! Xuống đi! Bạn còn bố mẹ... Nào, đừng sợ nhé! (Ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước)
Người dưới xuồng: (Kêu to)! Cô bé cố lên! Đưa tay đây! Nào, được rồi!
Giu-li-ét-ta: (Bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô, bật khóc nức nở, giơ tay về phía bạn) Vĩnh biệt Ma-ri-ô!
Khi nghe nói chỉ cứu được người nhỏ, thái độ của Giu-li-ét-ta như thế nào?
Nhân vật: Ma-ri-ô, Giu-li-ét-ta, một số phụ nữ, trẻ em và một thủy thủ.
Cảnh trí: Ban đêm. Cơn bão dữ dội. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu. Con tàu đang chìm dần, nước tràn ngập các bao lơn. Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống biển.
Ma-ri-ô: (Hét to) Giu-li-ét-ta! Cẩn thận! Giữ chặt nhé!
Giu-li-ét-ta: (Hét to đáp lại) Ma-ri-ô! Tàu đang chìm. Mình sợ lắm!
Ma-ri-ô: (Hét to) Đừng sợ, Giu-li-ét-ta! Trông kìa, có một chiếc xuồng!
Người dưới xuồng: Còn chỗ đây! Xuống mau! (Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta cùng lao tới)
Người dưới xuồng: Một chỗ cho đứa nhỏ thôi! Xuồng nặng lắm rồi! (Giu-li-ét-ta thẫn thờ, buông thõng tay, vẻ tuyệt vọng).
Ma-ri-ô: (Liếc nhìn bạn, quyết định) Giu-li-ét-ta! Xuống đi! Bạn còn bố mẹ... Nào, đừng sợ nhé! (Ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước)
Người dưới xuồng: (Kêu to)! Cô bé cố lên! Đưa tay đây! Nào, được rồi!
Giu-li-ét-ta: (Bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô, bật khóc nức nở, giơ tay về phía bạn) Vĩnh biệt Ma-ri-ô!
Sắp xếp đoạn đối thoại sau theo thứ tự cho đúng:
- Giu-li-ét-ta: (Bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô, bật khóc nức nở, giơ tay về phía bạn) Vĩnh biệt Ma-ri-ô!
- Người dưới xuồng: Một chỗ cho đứa nhỏ thôi! Xuồng nặng lắm rồi! (Giu-li-ét-ta thẫn thờ, buông thõng tay, vẻ tuyệt vọng).
- Người dưới xuồng: (Kêu to)! Cô bé cố lên! Đưa tay đây! Nào, được rồi!
- Ma-ri-ô: (Hét to) Đừng sợ, Giu-li-ét-ta! Trông kìa, có một chiếc xuồng!
- Người dưới xuồng: Còn chỗ đây! Xuống mau! (Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta cùng lao tới)
- Ma-ri-ô: (Liếc nhìn bạn, quyết định) Giu-li-ét-ta! Xuống đi! Bạn còn bố mẹ... Nào, đừng sợ nhé! (Ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước)
- Giu-li-ét-ta: (Hét to đáp lại) Ma-ri-ô! Tàu đang chìm. Mình sợ lắm!
- Ma-ri-ô: (Hét to) Giu-li-ét-ta! Cẩn thận! Giữ chặt nhé!
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây