Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Đọc văn – cuộc chơi tìm ý nghĩa (Phần 2) SVIP
Lưu ý: Ở điểm dừng, nếu không thấy nút nộp bài, bạn hãy kéo thanh trượt xuống dưới.
Bạn phải xem đến hết Video thì mới được lưu thời gian xem.
Để đảm bảo tốc độ truyền video, OLM lưu trữ video trên youtube. Do vậy phụ huynh tạm thời không chặn youtube để con có thể xem được bài giảng.
Nội dung này là Video có điểm dừng: Xem video kết hợp với trả lời câu hỏi.
Nếu câu hỏi nào bị trả lời sai, bạn sẽ phải trả lời lại dạng bài đó đến khi nào đúng mới qua được điểm dừng.
Bạn không được phép tua video qua một điểm dừng chưa hoàn thành.
Dữ liệu luyện tập chỉ được lưu khi bạn qua mỗi điểm dừng.
Bài giảng giúp học sinh:
- Tìm hiểu chi tiết hành trình đi tìm ý nghĩa trong văn bản và cách người đọc tiếp nhận văn bản
- Tìm hiểu chi tiết tác phẩm văn học và đọc văn là một hiện tượng diệu kì và giá trị của việc đọc văn
- Khái quát về nội dung và nghệ thuật của văn bản
- Viết kết nối với đọc
ĐỌC VĂN – CUỘC CHƠI TÌM Ý NGHĨA
(Trần Đình Sử)
(1) […] Văn học có một đặc điểm quan trọng là có ý nghĩa, nhưng đó là ý nghĩa tiềm ẩn. Đọc văn tức là đi tìm ý nghĩa tiềm ẩn đó. Phê bình văn học từ xưa đến nay đều chơi trò đi tìm ý nghĩa của văn học, một “trò chơi” chẳng khác gì ú tim. Có khi ta chạy về phía này, nhưng ý nghĩa lại nằm trốn ở phía kia; có khi ta tưởng bắt được rồi, nhưng hóa ra là bắt trượt. Ý nghĩa là điều mê hoặc lớn và niềm đam mê lớn đối với người đọc. Mọi tác phẩm văn học mà ta cho là hay đều thấp thoáng một ý nghĩa thú vị ở bên trong.
(2) Người ta đã xây dựng nên nhiều lí thuyết và phương pháp để nắm bắt ý nghĩa… Nhưng dù dùng phương pháp nào, chung quy, đọc văn là thông qua văn bản văn học mà đọc hiểu một văn bản lớn hơn là thế giới và cuộc đời, là đi tìm ý nghĩa cuộc đời qua văn bản văn học. Đọc văn là cuộc đi tìm ý nghĩa nhân sinh qua các văn bản thẩm mĩ của văn học bằng chính tâm hồn người đọc. Các phương pháp chỉ là phụ trợ.
(3) Ý nghĩa của văn học không chỉ nằm trong văn bản, mà còn nằm trong mối liên hệ nhiều mặt giữa văn bản với cuộc đời. Vì thế ngoài văn bản, phải tìm hiểu lịch sử, văn hóa, tâm lí… mới thực sự là đọc hiểu văn bản nghệ thuật. Có thời người ta hiểu ý nghĩa văn bản là cái cố định, mang tính đơn nhất, chỉ cần ai đó có tài phát biểu một câu là nắm hết hồn vía. Lí thuyết đọc ngày nay cho thấy ý nghĩa của văn học không ngừng biến động, lớn lên, tùy vào cách người ta thiết lập mối liên hệ giữa các loại văn bản với nhau. Vậy nên cuộc đi tìm ý nghĩa không có hồi kết thúc. Thực tế cho thấy tác phẩm văn học có nhiều tầng nghĩa, đa nghĩa, mơ hồ, không dễ gì tóm lược được vào một câu nhận định hay công thức nào đó. Không ai có thể đọc tác phẩm một lần là xong. Mỗi lần đọc, mỗi cách đọc chỉ là một chặng trên con đường chạy tiếp sức của biết bao độc giả để đến với tác phẩm. Với lí thuyết tiếp nhận và quan niệm mới về tác phẩm văn học, một chân trời mới cho công việc đọc văn được mở ra. Mọi người đọc đều có cơ hội bình đẳng như nhau trong trò chơi tìm ý nghĩa. Không ai có tiếng nói cuối cùng. Không ai là người duy nhất đúng. Tác phẩm ngày càng giàu có lên trong tình yêu văn học của mọi người.
(4) Nhưng văn học là hiện tượng có quy luật. Thưởng thức văn học cũng có quy luật. Người đọc văn không có quyền tự do tuyệt đối, mà phụ thuộc vào cấu tạo của văn bản. Như người ca sĩ hát bài hát của mình theo bản nhạc của nhạc sĩ, người đọc văn cũng phải cảm nhận tác phẩm theo cung bậc của văn bản. Tuy nhiên văn bản chưa phải đã là tác phẩm. Đọc văn (phân tích, bình giảng, bình luận) tất yếu phải tôn trọng văn bản, từ ngôn từ đến hình tượng. Những cảm nhận không kiểm nghiệm được bằng văn bản có thể coi là đi xa văn bản. Nhưng mặt khác, người đọc có quyền tưởng tượng, lí giải, cụ thể hóa hình tượng, nhập vào giọng điệu, nhịp điệu, động tác của ngôn từ để hiểu chúng, miễn sao không phương hại tới tính toàn vẹn của tác phẩm.
(5) Tác phẩm văn học và đọc văn thật sự là một hiện tượng diệu kì. Khi chưa đọc, văn bản in chỉ là một vật, một khách thể, nhưng khi đã đọc thì dần dần khách thể đó biến mất, sách vẫn còn đó nhưng đồng thời lại “biến mất” để nhường chỗ cho thế giới hình tượng, sách từ bên ngoài chuyển vào trong nội tâm người đọc, người đọc hóa thân vào nhân vật trong sách. Tại sao khi đọc sách ta bỗng toàn tâm toàn ý suy nghĩ vào những điều chưa bao giờ nghĩ tới? Hóa ra ta suy nghĩ bằng những ngôn từ, hình tượng của nhà văn, còn nhà văn thì phát biểu bằng tâm hồn, trí tuệ của ta! Cho nên tuy biết rõ tác phẩm là của nhà văn mà ta vẫn thấy có toàn quyền giải thích, hứng thú giải thích và khi nói là ta giải thích, ta ấy đâu phải là chính ta! Nhà văn chiếm chỗ trong tâm trí ta, còn ta lại chiếm tác phẩm của họ! Cho nên tác phẩm văn học là một sản phẩm lạ lùng, nó gần như xóa bỏ ranh giới giữa ta và tác giả. Người đọc không phải “đệm”, mà đã “chơi” tác phẩm trên bản nhạc của nhà văn, do vậy tùy theo người “chơi” mà tác phẩm có sự khác nhau. […]
(6) Đọc văn là nền tảng của học văn. Học văn là học năng lực cảm thụ văn, bồi dưỡng thị hiếu văn, tiếp nhận kiến thức văn hóa văn, rèn luyện năng lực biểu đạt, sáng tạo văn. Đỗ Phủ đã nói: “Đọc rách vạn quyển sách/ Hạ bút như có thần”. M. Go-rơ-ki đã kể chuyện ông đọc nhiều như thế nào trước khi thành nhà văn lớn. Muốn học giỏi văn phải bắt đầu bằng đọc văn. […] Phải đọc văn để người đọc tự phát hiện ra mình và lớn lên.
(Theo Trần Đình Sử, Đọc văn học văn, NXB Giáo dục, 2001, Tr. 5 – 8 Trần Đình Sử chỉnh lí, 2022)
Tác giả cho rằng ý nghĩa của tác phẩm văn học thường không cố định. Điều này được thể hiện qua câu văn nào?
ĐỌC VĂN – CUỘC CHƠI TÌM Ý NGHĨA
(Trần Đình Sử)
(1) […] Văn học có một đặc điểm quan trọng là có ý nghĩa, nhưng đó là ý nghĩa tiềm ẩn. Đọc văn tức là đi tìm ý nghĩa tiềm ẩn đó. Phê bình văn học từ xưa đến nay đều chơi trò đi tìm ý nghĩa của văn học, một “trò chơi” chẳng khác gì ú tim. Có khi ta chạy về phía này, nhưng ý nghĩa lại nằm trốn ở phía kia; có khi ta tưởng bắt được rồi, nhưng hóa ra là bắt trượt. Ý nghĩa là điều mê hoặc lớn và niềm đam mê lớn đối với người đọc. Mọi tác phẩm văn học mà ta cho là hay đều thấp thoáng một ý nghĩa thú vị ở bên trong.
(2) Người ta đã xây dựng nên nhiều lí thuyết và phương pháp để nắm bắt ý nghĩa… Nhưng dù dùng phương pháp nào, chung quy, đọc văn là thông qua văn bản văn học mà đọc hiểu một văn bản lớn hơn là thế giới và cuộc đời, là đi tìm ý nghĩa cuộc đời qua văn bản văn học. Đọc văn là cuộc đi tìm ý nghĩa nhân sinh qua các văn bản thẩm mĩ của văn học bằng chính tâm hồn người đọc. Các phương pháp chỉ là phụ trợ.
(3) Ý nghĩa của văn học không chỉ nằm trong văn bản, mà còn nằm trong mối liên hệ nhiều mặt giữa văn bản với cuộc đời. Vì thế ngoài văn bản, phải tìm hiểu lịch sử, văn hóa, tâm lí… mới thực sự là đọc hiểu văn bản nghệ thuật. Có thời người ta hiểu ý nghĩa văn bản là cái cố định, mang tính đơn nhất, chỉ cần ai đó có tài phát biểu một câu là nắm hết hồn vía. Lí thuyết đọc ngày nay cho thấy ý nghĩa của văn học không ngừng biến động, lớn lên, tùy vào cách người ta thiết lập mối liên hệ giữa các loại văn bản với nhau. Vậy nên cuộc đi tìm ý nghĩa không có hồi kết thúc. Thực tế cho thấy tác phẩm văn học có nhiều tầng nghĩa, đa nghĩa, mơ hồ, không dễ gì tóm lược được vào một câu nhận định hay công thức nào đó. Không ai có thể đọc tác phẩm một lần là xong. Mỗi lần đọc, mỗi cách đọc chỉ là một chặng trên con đường chạy tiếp sức của biết bao độc giả để đến với tác phẩm. Với lí thuyết tiếp nhận và quan niệm mới về tác phẩm văn học, một chân trời mới cho công việc đọc văn được mở ra. Mọi người đọc đều có cơ hội bình đẳng như nhau trong trò chơi tìm ý nghĩa. Không ai có tiếng nói cuối cùng. Không ai là người duy nhất đúng. Tác phẩm ngày càng giàu có lên trong tình yêu văn học của mọi người.
(4) Nhưng văn học là hiện tượng có quy luật. Thưởng thức văn học cũng có quy luật. Người đọc văn không có quyền tự do tuyệt đối, mà phụ thuộc vào cấu tạo của văn bản. Như người ca sĩ hát bài hát của mình theo bản nhạc của nhạc sĩ, người đọc văn cũng phải cảm nhận tác phẩm theo cung bậc của văn bản. Tuy nhiên văn bản chưa phải đã là tác phẩm. Đọc văn (phân tích, bình giảng, bình luận) tất yếu phải tôn trọng văn bản, từ ngôn từ đến hình tượng. Những cảm nhận không kiểm nghiệm được bằng văn bản có thể coi là đi xa văn bản. Nhưng mặt khác, người đọc có quyền tưởng tượng, lí giải, cụ thể hóa hình tượng, nhập vào giọng điệu, nhịp điệu, động tác của ngôn từ để hiểu chúng, miễn sao không phương hại tới tính toàn vẹn của tác phẩm.
(5) Tác phẩm văn học và đọc văn thật sự là một hiện tượng diệu kì. Khi chưa đọc, văn bản in chỉ là một vật, một khách thể, nhưng khi đã đọc thì dần dần khách thể đó biến mất, sách vẫn còn đó nhưng đồng thời lại “biến mất” để nhường chỗ cho thế giới hình tượng, sách từ bên ngoài chuyển vào trong nội tâm người đọc, người đọc hóa thân vào nhân vật trong sách. Tại sao khi đọc sách ta bỗng toàn tâm toàn ý suy nghĩ vào những điều chưa bao giờ nghĩ tới? Hóa ra ta suy nghĩ bằng những ngôn từ, hình tượng của nhà văn, còn nhà văn thì phát biểu bằng tâm hồn, trí tuệ của ta! Cho nên tuy biết rõ tác phẩm là của nhà văn mà ta vẫn thấy có toàn quyền giải thích, hứng thú giải thích và khi nói là ta giải thích, ta ấy đâu phải là chính ta! Nhà văn chiếm chỗ trong tâm trí ta, còn ta lại chiếm tác phẩm của họ! Cho nên tác phẩm văn học là một sản phẩm lạ lùng, nó gần như xóa bỏ ranh giới giữa ta và tác giả. Người đọc không phải “đệm”, mà đã “chơi” tác phẩm trên bản nhạc của nhà văn, do vậy tùy theo người “chơi” mà tác phẩm có sự khác nhau. […]
(6) Đọc văn là nền tảng của học văn. Học văn là học năng lực cảm thụ văn, bồi dưỡng thị hiếu văn, tiếp nhận kiến thức văn hóa văn, rèn luyện năng lực biểu đạt, sáng tạo văn. Đỗ Phủ đã nói: “Đọc rách vạn quyển sách/ Hạ bút như có thần”. M. Go-rơ-ki đã kể chuyện ông đọc nhiều như thế nào trước khi thành nhà văn lớn. Muốn học giỏi văn phải bắt đầu bằng đọc văn. […] Phải đọc văn để người đọc tự phát hiện ra mình và lớn lên.
(Theo Trần Đình Sử, Đọc văn học văn, NXB Giáo dục, 2001, Tr. 5 – 8 Trần Đình Sử chỉnh lí, 2022)
Luận điểm “cuộc đi tìm ý nghĩa không có hồi kết thúc” đã được tác giả làm sáng tỏ bằng cách nào? (Chọn 4 đáp án)
ĐỌC VĂN – CUỘC CHƠI TÌM Ý NGHĨA
(Trần Đình Sử)
(1) […] Văn học có một đặc điểm quan trọng là có ý nghĩa, nhưng đó là ý nghĩa tiềm ẩn. Đọc văn tức là đi tìm ý nghĩa tiềm ẩn đó. Phê bình văn học từ xưa đến nay đều chơi trò đi tìm ý nghĩa của văn học, một “trò chơi” chẳng khác gì ú tim. Có khi ta chạy về phía này, nhưng ý nghĩa lại nằm trốn ở phía kia; có khi ta tưởng bắt được rồi, nhưng hóa ra là bắt trượt. Ý nghĩa là điều mê hoặc lớn và niềm đam mê lớn đối với người đọc. Mọi tác phẩm văn học mà ta cho là hay đều thấp thoáng một ý nghĩa thú vị ở bên trong.
(2) Người ta đã xây dựng nên nhiều lí thuyết và phương pháp để nắm bắt ý nghĩa… Nhưng dù dùng phương pháp nào, chung quy, đọc văn là thông qua văn bản văn học mà đọc hiểu một văn bản lớn hơn là thế giới và cuộc đời, là đi tìm ý nghĩa cuộc đời qua văn bản văn học. Đọc văn là cuộc đi tìm ý nghĩa nhân sinh qua các văn bản thẩm mĩ của văn học bằng chính tâm hồn người đọc. Các phương pháp chỉ là phụ trợ.
(3) Ý nghĩa của văn học không chỉ nằm trong văn bản, mà còn nằm trong mối liên hệ nhiều mặt giữa văn bản với cuộc đời. Vì thế ngoài văn bản, phải tìm hiểu lịch sử, văn hóa, tâm lí… mới thực sự là đọc hiểu văn bản nghệ thuật. Có thời người ta hiểu ý nghĩa văn bản là cái cố định, mang tính đơn nhất, chỉ cần ai đó có tài phát biểu một câu là nắm hết hồn vía. Lí thuyết đọc ngày nay cho thấy ý nghĩa của văn học không ngừng biến động, lớn lên, tùy vào cách người ta thiết lập mối liên hệ giữa các loại văn bản với nhau. Vậy nên cuộc đi tìm ý nghĩa không có hồi kết thúc. Thực tế cho thấy tác phẩm văn học có nhiều tầng nghĩa, đa nghĩa, mơ hồ, không dễ gì tóm lược được vào một câu nhận định hay công thức nào đó. Không ai có thể đọc tác phẩm một lần là xong. Mỗi lần đọc, mỗi cách đọc chỉ là một chặng trên con đường chạy tiếp sức của biết bao độc giả để đến với tác phẩm. Với lí thuyết tiếp nhận và quan niệm mới về tác phẩm văn học, một chân trời mới cho công việc đọc văn được mở ra. Mọi người đọc đều có cơ hội bình đẳng như nhau trong trò chơi tìm ý nghĩa. Không ai có tiếng nói cuối cùng. Không ai là người duy nhất đúng. Tác phẩm ngày càng giàu có lên trong tình yêu văn học của mọi người.
(4) Nhưng văn học là hiện tượng có quy luật. Thưởng thức văn học cũng có quy luật. Người đọc văn không có quyền tự do tuyệt đối, mà phụ thuộc vào cấu tạo của văn bản. Như người ca sĩ hát bài hát của mình theo bản nhạc của nhạc sĩ, người đọc văn cũng phải cảm nhận tác phẩm theo cung bậc của văn bản. Tuy nhiên văn bản chưa phải đã là tác phẩm. Đọc văn (phân tích, bình giảng, bình luận) tất yếu phải tôn trọng văn bản, từ ngôn từ đến hình tượng. Những cảm nhận không kiểm nghiệm được bằng văn bản có thể coi là đi xa văn bản. Nhưng mặt khác, người đọc có quyền tưởng tượng, lí giải, cụ thể hóa hình tượng, nhập vào giọng điệu, nhịp điệu, động tác của ngôn từ để hiểu chúng, miễn sao không phương hại tới tính toàn vẹn của tác phẩm.
(5) Tác phẩm văn học và đọc văn thật sự là một hiện tượng diệu kì. Khi chưa đọc, văn bản in chỉ là một vật, một khách thể, nhưng khi đã đọc thì dần dần khách thể đó biến mất, sách vẫn còn đó nhưng đồng thời lại “biến mất” để nhường chỗ cho thế giới hình tượng, sách từ bên ngoài chuyển vào trong nội tâm người đọc, người đọc hóa thân vào nhân vật trong sách. Tại sao khi đọc sách ta bỗng toàn tâm toàn ý suy nghĩ vào những điều chưa bao giờ nghĩ tới? Hóa ra ta suy nghĩ bằng những ngôn từ, hình tượng của nhà văn, còn nhà văn thì phát biểu bằng tâm hồn, trí tuệ của ta! Cho nên tuy biết rõ tác phẩm là của nhà văn mà ta vẫn thấy có toàn quyền giải thích, hứng thú giải thích và khi nói là ta giải thích, ta ấy đâu phải là chính ta! Nhà văn chiếm chỗ trong tâm trí ta, còn ta lại chiếm tác phẩm của họ! Cho nên tác phẩm văn học là một sản phẩm lạ lùng, nó gần như xóa bỏ ranh giới giữa ta và tác giả. Người đọc không phải “đệm”, mà đã “chơi” tác phẩm trên bản nhạc của nhà văn, do vậy tùy theo người “chơi” mà tác phẩm có sự khác nhau. […]
(6) Đọc văn là nền tảng của học văn. Học văn là học năng lực cảm thụ văn, bồi dưỡng thị hiếu văn, tiếp nhận kiến thức văn hóa văn, rèn luyện năng lực biểu đạt, sáng tạo văn. Đỗ Phủ đã nói: “Đọc rách vạn quyển sách/ Hạ bút như có thần”. M. Go-rơ-ki đã kể chuyện ông đọc nhiều như thế nào trước khi thành nhà văn lớn. Muốn học giỏi văn phải bắt đầu bằng đọc văn. […] Phải đọc văn để người đọc tự phát hiện ra mình và lớn lên.
(Theo Trần Đình Sử, Đọc văn học văn, NXB Giáo dục, 2001, Tr. 5 – 8 Trần Đình Sử chỉnh lí, 2022)
Câu văn “Thưởng thức văn học cũng có quy luật.” có ý nghĩa gì? (Chọn 2 đáp án)
ĐỌC VĂN – CUỘC CHƠI TÌM Ý NGHĨA
(Trần Đình Sử)
(1) […] Văn học có một đặc điểm quan trọng là có ý nghĩa, nhưng đó là ý nghĩa tiềm ẩn. Đọc văn tức là đi tìm ý nghĩa tiềm ẩn đó. Phê bình văn học từ xưa đến nay đều chơi trò đi tìm ý nghĩa của văn học, một “trò chơi” chẳng khác gì ú tim. Có khi ta chạy về phía này, nhưng ý nghĩa lại nằm trốn ở phía kia; có khi ta tưởng bắt được rồi, nhưng hóa ra là bắt trượt. Ý nghĩa là điều mê hoặc lớn và niềm đam mê lớn đối với người đọc. Mọi tác phẩm văn học mà ta cho là hay đều thấp thoáng một ý nghĩa thú vị ở bên trong.
(2) Người ta đã xây dựng nên nhiều lí thuyết và phương pháp để nắm bắt ý nghĩa… Nhưng dù dùng phương pháp nào, chung quy, đọc văn là thông qua văn bản văn học mà đọc hiểu một văn bản lớn hơn là thế giới và cuộc đời, là đi tìm ý nghĩa cuộc đời qua văn bản văn học. Đọc văn là cuộc đi tìm ý nghĩa nhân sinh qua các văn bản thẩm mĩ của văn học bằng chính tâm hồn người đọc. Các phương pháp chỉ là phụ trợ.
(3) Ý nghĩa của văn học không chỉ nằm trong văn bản, mà còn nằm trong mối liên hệ nhiều mặt giữa văn bản với cuộc đời. Vì thế ngoài văn bản, phải tìm hiểu lịch sử, văn hóa, tâm lí… mới thực sự là đọc hiểu văn bản nghệ thuật. Có thời người ta hiểu ý nghĩa văn bản là cái cố định, mang tính đơn nhất, chỉ cần ai đó có tài phát biểu một câu là nắm hết hồn vía. Lí thuyết đọc ngày nay cho thấy ý nghĩa của văn học không ngừng biến động, lớn lên, tùy vào cách người ta thiết lập mối liên hệ giữa các loại văn bản với nhau. Vậy nên cuộc đi tìm ý nghĩa không có hồi kết thúc. Thực tế cho thấy tác phẩm văn học có nhiều tầng nghĩa, đa nghĩa, mơ hồ, không dễ gì tóm lược được vào một câu nhận định hay công thức nào đó. Không ai có thể đọc tác phẩm một lần là xong. Mỗi lần đọc, mỗi cách đọc chỉ là một chặng trên con đường chạy tiếp sức của biết bao độc giả để đến với tác phẩm. Với lí thuyết tiếp nhận và quan niệm mới về tác phẩm văn học, một chân trời mới cho công việc đọc văn được mở ra. Mọi người đọc đều có cơ hội bình đẳng như nhau trong trò chơi tìm ý nghĩa. Không ai có tiếng nói cuối cùng. Không ai là người duy nhất đúng. Tác phẩm ngày càng giàu có lên trong tình yêu văn học của mọi người.
(4) Nhưng văn học là hiện tượng có quy luật. Thưởng thức văn học cũng có quy luật. Người đọc văn không có quyền tự do tuyệt đối, mà phụ thuộc vào cấu tạo của văn bản. Như người ca sĩ hát bài hát của mình theo bản nhạc của nhạc sĩ, người đọc văn cũng phải cảm nhận tác phẩm theo cung bậc của văn bản. Tuy nhiên văn bản chưa phải đã là tác phẩm. Đọc văn (phân tích, bình giảng, bình luận) tất yếu phải tôn trọng văn bản, từ ngôn từ đến hình tượng. Những cảm nhận không kiểm nghiệm được bằng văn bản có thể coi là đi xa văn bản. Nhưng mặt khác, người đọc có quyền tưởng tượng, lí giải, cụ thể hóa hình tượng, nhập vào giọng điệu, nhịp điệu, động tác của ngôn từ để hiểu chúng, miễn sao không phương hại tới tính toàn vẹn của tác phẩm.
(5) Tác phẩm văn học và đọc văn thật sự là một hiện tượng diệu kì. Khi chưa đọc, văn bản in chỉ là một vật, một khách thể, nhưng khi đã đọc thì dần dần khách thể đó biến mất, sách vẫn còn đó nhưng đồng thời lại “biến mất” để nhường chỗ cho thế giới hình tượng, sách từ bên ngoài chuyển vào trong nội tâm người đọc, người đọc hóa thân vào nhân vật trong sách. Tại sao khi đọc sách ta bỗng toàn tâm toàn ý suy nghĩ vào những điều chưa bao giờ nghĩ tới? Hóa ra ta suy nghĩ bằng những ngôn từ, hình tượng của nhà văn, còn nhà văn thì phát biểu bằng tâm hồn, trí tuệ của ta! Cho nên tuy biết rõ tác phẩm là của nhà văn mà ta vẫn thấy có toàn quyền giải thích, hứng thú giải thích và khi nói là ta giải thích, ta ấy đâu phải là chính ta! Nhà văn chiếm chỗ trong tâm trí ta, còn ta lại chiếm tác phẩm của họ! Cho nên tác phẩm văn học là một sản phẩm lạ lùng, nó gần như xóa bỏ ranh giới giữa ta và tác giả. Người đọc không phải “đệm”, mà đã “chơi” tác phẩm trên bản nhạc của nhà văn, do vậy tùy theo người “chơi” mà tác phẩm có sự khác nhau. […]
(6) Đọc văn là nền tảng của học văn. Học văn là học năng lực cảm thụ văn, bồi dưỡng thị hiếu văn, tiếp nhận kiến thức văn hóa văn, rèn luyện năng lực biểu đạt, sáng tạo văn. Đỗ Phủ đã nói: “Đọc rách vạn quyển sách/ Hạ bút như có thần”. M. Go-rơ-ki đã kể chuyện ông đọc nhiều như thế nào trước khi thành nhà văn lớn. Muốn học giỏi văn phải bắt đầu bằng đọc văn. […] Phải đọc văn để người đọc tự phát hiện ra mình và lớn lên.
(Theo Trần Đình Sử, Đọc văn học văn, NXB Giáo dục, 2001, Tr. 5 – 8 Trần Đình Sử chỉnh lí, 2022)
Vì sao tác giả lại khẳng định tác phẩm văn học và đọc văn là một hiện tượng diệu kì? (Chọn 3 lí lẽ mà tác giả đã sử dụng trong văn bản)
ĐỌC VĂN – CUỘC CHƠI TÌM Ý NGHĨA
(Trần Đình Sử)
(1) […] Văn học có một đặc điểm quan trọng là có ý nghĩa, nhưng đó là ý nghĩa tiềm ẩn. Đọc văn tức là đi tìm ý nghĩa tiềm ẩn đó. Phê bình văn học từ xưa đến nay đều chơi trò đi tìm ý nghĩa của văn học, một “trò chơi” chẳng khác gì ú tim. Có khi ta chạy về phía này, nhưng ý nghĩa lại nằm trốn ở phía kia; có khi ta tưởng bắt được rồi, nhưng hóa ra là bắt trượt. Ý nghĩa là điều mê hoặc lớn và niềm đam mê lớn đối với người đọc. Mọi tác phẩm văn học mà ta cho là hay đều thấp thoáng một ý nghĩa thú vị ở bên trong.
(2) Người ta đã xây dựng nên nhiều lí thuyết và phương pháp để nắm bắt ý nghĩa… Nhưng dù dùng phương pháp nào, chung quy, đọc văn là thông qua văn bản văn học mà đọc hiểu một văn bản lớn hơn là thế giới và cuộc đời, là đi tìm ý nghĩa cuộc đời qua văn bản văn học. Đọc văn là cuộc đi tìm ý nghĩa nhân sinh qua các văn bản thẩm mĩ của văn học bằng chính tâm hồn người đọc. Các phương pháp chỉ là phụ trợ.
(3) Ý nghĩa của văn học không chỉ nằm trong văn bản, mà còn nằm trong mối liên hệ nhiều mặt giữa văn bản với cuộc đời. Vì thế ngoài văn bản, phải tìm hiểu lịch sử, văn hóa, tâm lí… mới thực sự là đọc hiểu văn bản nghệ thuật. Có thời người ta hiểu ý nghĩa văn bản là cái cố định, mang tính đơn nhất, chỉ cần ai đó có tài phát biểu một câu là nắm hết hồn vía. Lí thuyết đọc ngày nay cho thấy ý nghĩa của văn học không ngừng biến động, lớn lên, tùy vào cách người ta thiết lập mối liên hệ giữa các loại văn bản với nhau. Vậy nên cuộc đi tìm ý nghĩa không có hồi kết thúc. Thực tế cho thấy tác phẩm văn học có nhiều tầng nghĩa, đa nghĩa, mơ hồ, không dễ gì tóm lược được vào một câu nhận định hay công thức nào đó. Không ai có thể đọc tác phẩm một lần là xong. Mỗi lần đọc, mỗi cách đọc chỉ là một chặng trên con đường chạy tiếp sức của biết bao độc giả để đến với tác phẩm. Với lí thuyết tiếp nhận và quan niệm mới về tác phẩm văn học, một chân trời mới cho công việc đọc văn được mở ra. Mọi người đọc đều có cơ hội bình đẳng như nhau trong trò chơi tìm ý nghĩa. Không ai có tiếng nói cuối cùng. Không ai là người duy nhất đúng. Tác phẩm ngày càng giàu có lên trong tình yêu văn học của mọi người.
(4) Nhưng văn học là hiện tượng có quy luật. Thưởng thức văn học cũng có quy luật. Người đọc văn không có quyền tự do tuyệt đối, mà phụ thuộc vào cấu tạo của văn bản. Như người ca sĩ hát bài hát của mình theo bản nhạc của nhạc sĩ, người đọc văn cũng phải cảm nhận tác phẩm theo cung bậc của văn bản. Tuy nhiên văn bản chưa phải đã là tác phẩm. Đọc văn (phân tích, bình giảng, bình luận) tất yếu phải tôn trọng văn bản, từ ngôn từ đến hình tượng. Những cảm nhận không kiểm nghiệm được bằng văn bản có thể coi là đi xa văn bản. Nhưng mặt khác, người đọc có quyền tưởng tượng, lí giải, cụ thể hóa hình tượng, nhập vào giọng điệu, nhịp điệu, động tác của ngôn từ để hiểu chúng, miễn sao không phương hại tới tính toàn vẹn của tác phẩm.
(5) Tác phẩm văn học và đọc văn thật sự là một hiện tượng diệu kì. Khi chưa đọc, văn bản in chỉ là một vật, một khách thể, nhưng khi đã đọc thì dần dần khách thể đó biến mất, sách vẫn còn đó nhưng đồng thời lại “biến mất” để nhường chỗ cho thế giới hình tượng, sách từ bên ngoài chuyển vào trong nội tâm người đọc, người đọc hóa thân vào nhân vật trong sách. Tại sao khi đọc sách ta bỗng toàn tâm toàn ý suy nghĩ vào những điều chưa bao giờ nghĩ tới? Hóa ra ta suy nghĩ bằng những ngôn từ, hình tượng của nhà văn, còn nhà văn thì phát biểu bằng tâm hồn, trí tuệ của ta! Cho nên tuy biết rõ tác phẩm là của nhà văn mà ta vẫn thấy có toàn quyền giải thích, hứng thú giải thích và khi nói là ta giải thích, ta ấy đâu phải là chính ta! Nhà văn chiếm chỗ trong tâm trí ta, còn ta lại chiếm tác phẩm của họ! Cho nên tác phẩm văn học là một sản phẩm lạ lùng, nó gần như xóa bỏ ranh giới giữa ta và tác giả. Người đọc không phải “đệm”, mà đã “chơi” tác phẩm trên bản nhạc của nhà văn, do vậy tùy theo người “chơi” mà tác phẩm có sự khác nhau. […]
(6) Đọc văn là nền tảng của học văn. Học văn là học năng lực cảm thụ văn, bồi dưỡng thị hiếu văn, tiếp nhận kiến thức văn hóa văn, rèn luyện năng lực biểu đạt, sáng tạo văn. Đỗ Phủ đã nói: “Đọc rách vạn quyển sách/ Hạ bút như có thần”. M. Go-rơ-ki đã kể chuyện ông đọc nhiều như thế nào trước khi thành nhà văn lớn. Muốn học giỏi văn phải bắt đầu bằng đọc văn. […] Phải đọc văn để người đọc tự phát hiện ra mình và lớn lên.
(Theo Trần Đình Sử, Đọc văn học văn, NXB Giáo dục, 2001, Tr. 5 – 8 Trần Đình Sử chỉnh lí, 2022)
Trong đoạn (5), tác giả đã sử dụng những hình thức nào để trình bày vấn đề? (Chọn 3 đáp án)
ĐỌC VĂN – CUỘC CHƠI TÌM Ý NGHĨA
(Trần Đình Sử)
(1) […] Văn học có một đặc điểm quan trọng là có ý nghĩa, nhưng đó là ý nghĩa tiềm ẩn. Đọc văn tức là đi tìm ý nghĩa tiềm ẩn đó. Phê bình văn học từ xưa đến nay đều chơi trò đi tìm ý nghĩa của văn học, một “trò chơi” chẳng khác gì ú tim. Có khi ta chạy về phía này, nhưng ý nghĩa lại nằm trốn ở phía kia; có khi ta tưởng bắt được rồi, nhưng hóa ra là bắt trượt. Ý nghĩa là điều mê hoặc lớn và niềm đam mê lớn đối với người đọc. Mọi tác phẩm văn học mà ta cho là hay đều thấp thoáng một ý nghĩa thú vị ở bên trong.
(2) Người ta đã xây dựng nên nhiều lí thuyết và phương pháp để nắm bắt ý nghĩa… Nhưng dù dùng phương pháp nào, chung quy, đọc văn là thông qua văn bản văn học mà đọc hiểu một văn bản lớn hơn là thế giới và cuộc đời, là đi tìm ý nghĩa cuộc đời qua văn bản văn học. Đọc văn là cuộc đi tìm ý nghĩa nhân sinh qua các văn bản thẩm mĩ của văn học bằng chính tâm hồn người đọc. Các phương pháp chỉ là phụ trợ.
(3) Ý nghĩa của văn học không chỉ nằm trong văn bản, mà còn nằm trong mối liên hệ nhiều mặt giữa văn bản với cuộc đời. Vì thế ngoài văn bản, phải tìm hiểu lịch sử, văn hóa, tâm lí… mới thực sự là đọc hiểu văn bản nghệ thuật. Có thời người ta hiểu ý nghĩa văn bản là cái cố định, mang tính đơn nhất, chỉ cần ai đó có tài phát biểu một câu là nắm hết hồn vía. Lí thuyết đọc ngày nay cho thấy ý nghĩa của văn học không ngừng biến động, lớn lên, tùy vào cách người ta thiết lập mối liên hệ giữa các loại văn bản với nhau. Vậy nên cuộc đi tìm ý nghĩa không có hồi kết thúc. Thực tế cho thấy tác phẩm văn học có nhiều tầng nghĩa, đa nghĩa, mơ hồ, không dễ gì tóm lược được vào một câu nhận định hay công thức nào đó. Không ai có thể đọc tác phẩm một lần là xong. Mỗi lần đọc, mỗi cách đọc chỉ là một chặng trên con đường chạy tiếp sức của biết bao độc giả để đến với tác phẩm. Với lí thuyết tiếp nhận và quan niệm mới về tác phẩm văn học, một chân trời mới cho công việc đọc văn được mở ra. Mọi người đọc đều có cơ hội bình đẳng như nhau trong trò chơi tìm ý nghĩa. Không ai có tiếng nói cuối cùng. Không ai là người duy nhất đúng. Tác phẩm ngày càng giàu có lên trong tình yêu văn học của mọi người.
(4) Nhưng văn học là hiện tượng có quy luật. Thưởng thức văn học cũng có quy luật. Người đọc văn không có quyền tự do tuyệt đối, mà phụ thuộc vào cấu tạo của văn bản. Như người ca sĩ hát bài hát của mình theo bản nhạc của nhạc sĩ, người đọc văn cũng phải cảm nhận tác phẩm theo cung bậc của văn bản. Tuy nhiên văn bản chưa phải đã là tác phẩm. Đọc văn (phân tích, bình giảng, bình luận) tất yếu phải tôn trọng văn bản, từ ngôn từ đến hình tượng. Những cảm nhận không kiểm nghiệm được bằng văn bản có thể coi là đi xa văn bản. Nhưng mặt khác, người đọc có quyền tưởng tượng, lí giải, cụ thể hóa hình tượng, nhập vào giọng điệu, nhịp điệu, động tác của ngôn từ để hiểu chúng, miễn sao không phương hại tới tính toàn vẹn của tác phẩm.
(5) Tác phẩm văn học và đọc văn thật sự là một hiện tượng diệu kì. Khi chưa đọc, văn bản in chỉ là một vật, một khách thể, nhưng khi đã đọc thì dần dần khách thể đó biến mất, sách vẫn còn đó nhưng đồng thời lại “biến mất” để nhường chỗ cho thế giới hình tượng, sách từ bên ngoài chuyển vào trong nội tâm người đọc, người đọc hóa thân vào nhân vật trong sách. Tại sao khi đọc sách ta bỗng toàn tâm toàn ý suy nghĩ vào những điều chưa bao giờ nghĩ tới? Hóa ra ta suy nghĩ bằng những ngôn từ, hình tượng của nhà văn, còn nhà văn thì phát biểu bằng tâm hồn, trí tuệ của ta! Cho nên tuy biết rõ tác phẩm là của nhà văn mà ta vẫn thấy có toàn quyền giải thích, hứng thú giải thích và khi nói là ta giải thích, ta ấy đâu phải là chính ta! Nhà văn chiếm chỗ trong tâm trí ta, còn ta lại chiếm tác phẩm của họ! Cho nên tác phẩm văn học là một sản phẩm lạ lùng, nó gần như xóa bỏ ranh giới giữa ta và tác giả. Người đọc không phải “đệm”, mà đã “chơi” tác phẩm trên bản nhạc của nhà văn, do vậy tùy theo người “chơi” mà tác phẩm có sự khác nhau. […]
(6) Đọc văn là nền tảng của học văn. Học văn là học năng lực cảm thụ văn, bồi dưỡng thị hiếu văn, tiếp nhận kiến thức văn hóa văn, rèn luyện năng lực biểu đạt, sáng tạo văn. Đỗ Phủ đã nói: “Đọc rách vạn quyển sách/ Hạ bút như có thần”. M. Go-rơ-ki đã kể chuyện ông đọc nhiều như thế nào trước khi thành nhà văn lớn. Muốn học giỏi văn phải bắt đầu bằng đọc văn. […] Phải đọc văn để người đọc tự phát hiện ra mình và lớn lên.
(Theo Trần Đình Sử, Đọc văn học văn, NXB Giáo dục, 2001, Tr. 5 – 8 Trần Đình Sử chỉnh lí, 2022)
Đối với học sinh và độc giả nói chung, ý nghĩa của việc đọc văn là gì?
Văn bản dưới đây là được tạo ra tự động từ nhận diện giọng nói trong video nên có thể có lỗi
- Chào mừng các em đến với khóa học Ngữ
- Văn lớp 8 của trang web
- [âm nhạc]
- olm.vn các bạn thân mến ở video trước
- chúng mình đã tìm hiểu được luận đề và
- luận điểm của văn bản ngoài ra chúng ta
- cũng đi sau khám phá được ý nghĩa của
- văn học và mục đích của việc đọc văn
- theo quan điểm của tác giả ở video tiếp
- theo chúng ta sẽ tiếp tục đến với những
- luận điểm cơ bản khác có trong bài viết
- từ đó chúng ta sẽ thấy rõ được những
- nhận định của tác giả và cách thức mà
- tác giả sử dụng các lý lẽ các dẫn chứng
- để làm sáng tỏ các luận điểm của mình
- nội dung tiếp theo trong phần tìm hiểu
- chi tiết đó chính là hành trình đi tìm ý
- nghĩa trong văn bản và cách người đọc
- tiếp nhận văn
- bản trong bài viết tác giả cho rằng ý
- nghĩa của tác phẩm văn học thường không
- cố định điều này được thể hiện qua câu
- văn
- nào chính xác đó chính là câu văn ý
- nghĩa của văn học không chỉ nằm trong
- văn bản mà còn nằm trong mối liên hệ
- nhiều mặt giữa văn bản với cuộc đời theo
- tác giả Đọc văn chính là cuộc đi tìm ý
- nghĩa không có hồi kết thúc Theo các bạn
- thì luận điểm cuộc đi tìm ý nghĩa không
- có hồi kết thúc đã được tác giả làm sáng
- tỏ bằng hệ thống các lý lễ
- nào theo tác giả của bài viết hành trình
- đi tìm ý nghĩa trong văn bản chính là
- cuộc đi tìm ý nghĩa không có hồi kết
- thúc tác giả đã sử dụng một số lý lẽ để
- làm rõ cho luận điểm này như sau thứ
- nhất tác giả chỉ ra nguyên nhân cuộc đi
- tìm ý nghĩa không có hồi kết thúc cụ thể
- đó chính là ý nghĩa của văn học không
- chỉ nằm trong văn bản mà còn nằm trong
- mối liên hệ nhiều mặt giữa văn bản với
- cuộc đời ý nghĩa của văn học không ngừng
- biến động lớn lên tùy vào cách thiết lập
- mối liên hệ giữa các loại văn bản với
- nhau ngoài ra quan điểm này còn phủ định
- quan điểm cũ cho rằng ý nghĩa của tác
- phẩm văn học chỉ là cố định đơn nhất
- khẳng định đặc trưng của văn học là tính
- đa nghĩa mơ hồ và theo lý thuyết Tiếp
- nhận và quan niệm mới về tác phẩm văn
- học mỗi người đọc có cách tiếp nhận khác
- nhau về tác phẩm và có cơ hội bình đẳng
- như nhau trong trò chơi tìm ý nghĩa qua
- đây có thể thấy tác giả đã sử dụng hệ
- thống các cái lý lẽ đang xuất hiện trên
- màn hình và chúng ta thấy được rằng các
- lý lễ trên rất giàu sức thuyết phục bởi
- những lý lễ được dựa trên cơ sở đặc
- trưng của văn học lý thuyết Tiếp nhận và
- thực tế đọc hiểu tác phẩm văn học chúng
- ta có thể lấy một vài ví dụ như
- là khi các bạn đọc hai câu thơ chỉ nhớ
- khói hun nhèm mắt Cháu nghĩ lại đến giờ
- sóng m còn cay trong tác phẩm Bếp Lửa
- của nhà thơ Bằng Việt có thể ban đầu
- người đọc chỉ hiểu ý nghĩa sống mũi còn
- cay là sự nhớ lại cảm giác bị khói hun
- thuở nhỏ nhưng suy nghĩ sâu hơn thì
- Người đọc sẽ phát hiện ra lớp nghĩa hàm
- ẩn trong câu thơ trạng thái ấy thể hiện
- sự xúc động như muốn khóc của người cháu
- trong hiện tại khi nhớ lại những kỷ niệm
- tuổi thơ cùng một cảm giác nhưng nguyên
- nhân của nó lại hoàn toàn khác nhau nếu
- thuở nhỏ sóng mũi còn cy là bởi khói thì
- bây giờ cảm giác ấy lại đến từ sự xúc
- động nhớ
- thương hoặc với câu thơ làn ao lóng lánh
- bóng trăng loe trong Thu Ẩm của Nguyễn
- Khuyến thì ban đầu người đọc có thể chỉ
- cảm nhận được vẻ đẹp lóng lánh của trăng
- nhưng khi chúng ta đọc kỹ nghiền ngẫm
- thì chúng ta còn có thể phát hiện ra
- thêm một lớp nghĩa đó chính là bóng
- trăng trong cái nhìn của thi sĩ khi chến
- choáng hơi men Bởi vậy mới có thể có cảm
- giác là bóng trăng nhòe mờ đi dập dền
- theo sóng nước mặt ao đúng không
- nào Đó là những khẳng định những cách
- nhìn nhận của tác giả về hành trình đi
- tìm ý nghĩa trong văn bản vậy thì đối
- với việc tiếp nhận văn bản tác giả đã có
- những nhận định gì nói về cách Tiếp nhận
- văn bản tác giả cho rằng thưởng thức văn
- học cũng có quy luật theo các bạn thì
- câu này có ý nghĩa L
- G Đúng rồi với câu này thì tác giả cho
- rằng người đọc được tự do trong việc
- tiếp nhận nhưng không thể tùy tiện người
- đọc vẫn còn Căn cứ vào những tín hiệu
- thẩm mỹ ngôn ngữ từ ngữ hình tượng vân
- vân để giải m được văn bản chính Điều
- này khiến cho sự tiếp nhận của người đọc
- về văn bản Tuy rất phong phú và đa dạng
- nhưng vẫn có nhiều điểm gặp
- gỡ tiếp theo chúng ta sẽ cùng nhau tìm
- hiểu về tác phẩm văn học và đọc văn là
- một hiện tượng Diệu Kỳ và giá trị của
- việc đọc
- văn theo tác giả thì tác phẩm văn học và
- đọc văn là một hiện tượng rất Diệu Kỳ
- Đọc đoạn nă và ta thấy được tác giả quan
- niệm rất rõ ràng và cụ thể thế thì theo
- các em vì sao tác giả lại khẳng định như
- vậy Thứ nhất trong đoạn năm tác giẽ đề
- cập đến hiện tượng sách từ bên ngoài
- chuyển vào trong nội tâm của người đọc
- người đọc hóa thân vào nhân vật trong
- sách đó là một hiện tượng diều kỳ tiếp
- theo tác phẩm và người đọc hòa vào nhau
- nhà văn chiếm chỗ trong tâm trí ta còn
- ta lại chiếm tác phẩm của họ đó cũng là
- một hiện tượng rất diệu kỳ khi đọc văn
- và cuối cùng tác phẩm Gần như xóa bỏ
- ranh giới giữa ta và tác giả sự hòa
- quyện giữa tác phẩm với người đọc giữa
- người đọc với nhà văn khiến cho tác phẩm
- văn học và đọc văn trở thành một hiện
- tượng rất Diệu Kỳ đúng không nào
- Bên cạnh đó ở trong đoạn năm này chúng
- ta cũng có thể chú ý về giọng văn của
- tác giả Nếu nhân đoạn khác chủ yếu thiên
- về diễn giải sử dụng nhiều câu trần
- thuật thì trong đoạn năm này tác giả sử
- dụng linh hoạt lý lẽ theo nhiều hình
- thức theo các bạn cụ thể đó là những
- hình thức
- nào thứ nhất tác giả
- đã đặt ra vấn đề rồi giải
- đáp Bên cạnh đó tác giả cũng nhấn mạnh ý
- bằng cách sử dụng biện pháp tu từ điệp
- ngữ Ngoài ra thì tác giả cũng sử dụng
- câu trần thuật bên cạnh đó còn có một số
- câu hỏi và câu cảm tháng cụ thể việc nêu
- vấn đề bằng hình thức câu hỏi tại sao
- khi đọc sách ta bỗng toàn tâm toàn ý suy
- nghĩ vào những điều chưa bao giờ nghĩ
- tới và sau khi đặt câu hỏi thì tác giả
- cũng trả lời khiến cho giọng văn mang
- tính đối thoại sinh động thu hút sự chú
- ý của người
- đọc tiếp theo là việc sử dụng câu cảm
- tháng đúng mức khiến cho lời văn nghị
- luận không khô khan mà giàu cảm xúc
- khiến văn bản không chỉ tập trung tác
- động vào lý trí mà còn tác động vào trái
- tim của người đọc và cuối cùng đó là
- việc sử dụng điệp ngữ cho nên đã tạo
- điểm nhấn cho giọng văn khiến người đọc
- chú ý vào cách diễn giải của tác giả
- trong văn bản nghị luận văn học các luận
- điểm cần được tổ chức một cách hợp lý
- theo những quan hệ nhất định quan hệ của
- đoạn 5 và đoạn sá là quan hệ nhân quả
- đoạn nă là nguyên nhân chỉ ra đọc văn là
- hiện tượng Diệu Kỳ trong quá trình đọc
- văn người đọc đã hóa thân vào tác phẩm
- đến đoạn thứ sáu thì tác giả thể hiện
- kết quả nhờ quá trình hóa thân ấy mà
- người đọc khám phá sâu sắc hơn về bản
- thân mình trưởng thành hơn trong nhận
- thức và tình cảm hay là cách ứng xử vân
- vân và bây giờ chúng ta sẽ cùng nhau tìm
- hiểu cái luận điểm cuối cùng đó chính là
- giá trị của việc đọc văn được thể hiện
- trong đoạn thứ
- Sáu trong đoạn cuối tác giả đã chỉ ra ý
- nghĩa hay là giá trị của việc đọc văn cụ
- thể đó là đối tượng học sinh và đối
- tượng độc xã nói chung
- bây giờ chúng ta có thể đọc lại đoạn văn
- Thứ Sáu và cho biết ý nghĩa của việc đọc
- phân với các đối tượng này là
- gì thứ nhất đối với học sinh đọc văn là
- nền tảng của học văn muốn học giỏi văn
- thì bắt đầu bằng việc đọc văn đối với
- độc giả Nói chung thì đọc văn giúp tự
- phát hiện ra mình và lớn lên để đi đến
- được kết luận ấy thì ngoài việc CT nghĩa
- về đọc văn và học văn người viết còn nêu
- lên hai bằng chứng về tác dụng của việc
- đọc văn đối với Đỗ Phủ và đối với gaki
- Đỗ Phủ và gorak đều là những nhà thơ nhà
- văn lớn có nhiều thành tựu trong sự
- nghiệp sáng tác việc đưa ra những bằng
- chứng về những nhà thơ nhà văn ấy để
- giúp luận điểm của tác giả thêm thuyết
- phục
- hơn các bạn thân mến như vậy Vừa rồi
- chúng mình đã cùng nhau Trải qua việc
- tìm hiểu các luận điểm có trong bài viết
- này và bây giờ chúng ta sẽ đến với phần
- tổng kết về nội dung văn học mang ý
- nghĩa tiìm ẩn và người ta đã phát triển
- nhiều lý thuyết và phương pháp để hiểu ý
- nghĩa đó ngoài văn bản ý nghĩa của văn
- học còn tồn tại trong mối liên hệ đa
- chiều từ nhiều góc độ và nhiều mặt khác
- nhau Nó cũng có thể tương tác với cuộc
- sống và xã hội tác phẩm văn học và việc
- đọc văn thực sự là những hiện tượng thú
- vị và kỳ diệu Đọc văn chính là nền tảng
- của học văn Đây là những ý các bạn cần
- phải nhớ về mặt nội dung của bài viết về
- nghệ thuật chúng ta có thể thấy trong
- tác phẩm tác giả đã sử dụng hệ thống
- luận điểm ý lẻ được xây dựng có tính hệ
- thống chặt chẽ liên kết tập trung làm
- sáng tỏ luận đề bản chất và ý nghĩa của
- việc đọc văn Bên cạnh đó tác giả cũng sử
- dụng ngôn ngữ trong sáng chọn lọc và gợi
- liên tưởng thú vị đúng không
- nào như vậy Vừa rồi chúng mình đã cùng
- nhau tìm hiểu xong văn bản đọc văn cuộc
- chơi tìm ý nghĩa bây giờ chúng ta sẽ đến
- với phần vận dụng cụ thể đó là viết kết
- nối với đọc yêu cầu của phần này các bạn
- cần phải trả lời được câu hỏi vì sao có
- thể nói không ai có thể đọc tác phẩm Một
- lần là xong chúng ta có thể trả lời câu
- hỏi này bằng cách viết đoạn văn khoảng 7
- đến ch
- câu sau đây là một vài gợi ý của cô về
- mặt nội dung trong đoạn văn này các bạn
- cần lý giải được vì sao không ai có thể
- đọc tác phẩm Một lần là
- xong chúng ta có thể Căn cứ vào tính đa
- nghĩa của tác phẩm văn học và đặc điểm
- về tiếp nhận của người đọc để trả lời
- được câu hỏi này về mặt hình thức thì
- trong đoạn văn này các bạn cần đảm bảo
- số câu theo đúng yêu cầu các câu trong
- đoạn cần đúng chính tả ngữ pháp sử dụng
- những tư ngữ phù hợp và đặc biệt là phải
- đảm bảo được sự liên kết mạch lạc của
- đoạn văn các bạn nhé
- cô Hy vọng rằng với những hướng dẫn vừa
- rồi của cô các bạn có thể làm tốt được
- đoạn văn trong phần viết kết nối với đọc
- baà học của chúng mình đến đây là hết
- rồi Xin chào và hẹn gặp lại tất cả các
- bạn trong những video tiếp theo
- nhé
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây