Truyện ngày xửa ngày xưa
Có cô nàng lấm lem
Nàng có tên là Tấm
Sống cùng mụ dì ghẻ
Và đứa em khác mẹ
Có tên là nàng Cám
Tấm làm lụng vất vả
Chăn trâu rồi thái khoai
Gánh nước đến vớt bèo
Xay lúa và giã gạo
Nàng chăm chỉ khổ cực
Mẹ con Cám sướng sung
Nhân một ngày nắng đẹp
Tấm Cám đi bắt tép
Để Cám lừa gạt mình
Tấm chỉ biết khóc thầm
Buồn cho thân cho phận
Của một kẻ đáng thương
Còn lại cá bống nhỏ
Cám coi như bạn hiền
Ơi bống bống bang bang
Bống bị mẹ con Cám
Hãm hại rồi vứt xương
Tấm đem xương chôn giấu
Dưới chân giường nàng ngủ
Nhờ có xương cá bống
Mà ông bụt ban phép
Nàng được đi trẩy hội
Thành hoàng hậu kiêu sa
Tuy sống sung sống sướng
Ở nơi hoàng cung kia
Cám không quên chữ hiếu
Trở về ngày giỗ cha
Mẹ con nhà dì ghẻ
Nhân cơ hội hại nàng
Nàng biến thành vàng anh
Khi biến thành vàng anh
Nàng vẫn không yên ổn
Nàng hoá cây xoan đào
Rồi hoá thành khung cửi
Khung cửi bị đốt đi
Nàng hoá thành cây thị
Quả thị thơm ngào ngạt
Bà cụ quý thương thị
Từ trong thị chui ra
Một cô gái dịu dàng
Nàng giúp bà nấu ăn
Giăt giữ và dọn dẹp
Bà xé vụn vỏ thị
Giữ nàng làm con gái
Nhân một ngày đẹp trời
Vua có đi ngang qua
Thấy cánh trầu quen quá
Nhận ra là vợ mình
Vua rước nàng về cung
Sống một đời hạnh phúc
Còn mẹ con nhà Cám
Phải chịu sự trả giá
Ai ơi xin hãy nhớ
Gieo gió thì gặt bão
Ở hiền ắt gặp lành