Tôi đã được "xuyên không" trở về ngày 30/4/1975, vào thời điểm quan trọng nhất của lịch sử đất nước Việt Nam. Tôi đã được chứng kiến và tham gia trực tiếp vào những giờ phút quan trọng của trận chiến đánh chiếm Dinh Độc Lập, để giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước.

Trong không khí căng thẳng và náo nhiệt của trận chiến, tôi nhìn thấy hàng ngàn chiến sỹ của quân đội Việt Nam đang chiến đấu và tiến lên từng bước một để giành lại Dinh Độc Lập từ tay giặc ngoại xâm. Lòng tự hào và niềm tin vào sự chiến thắng đang đập thình thịch trong tôi.

Tình hình chiến đấu rất khốc liệt, tiếng pháo rền vang, tiếng súng nổ loạn xạ, sự nghi ngờ và lo lắng đang lan tỏa trong lòng người dân thủ đô. Nhưng tôi cảm nhận được sự kiên cường và nghị lực của quân và dân ta trong việc đánh bại kẻ thù xâm lược.

Tôi cảm nhận được sự đoàn kết của toàn dân Việt Nam trong cuộc chiến này. Bao nhiêu người đã hy sinh, bao nhiêu người đã cùng nhau chiến đấu cho một mục tiêu cao cả - giải phóng đất nước, độc lập và thống nhất đất nước Việt Nam.

Cuối cùng, sau nhiều giờ đấu tranh dữ dội, ngọn cờ của quân đội Việt Nam đã được treo lên tại vị trí cao nhất của Dinh Độc Lập, kết thúc một cuộc chiến lịch sử, biểu tượng cho sự đoàn kết, nghị lực, tình thương quê hương và dân tộc.

Đó là một ngày lịch sử, một trận chiến để người Việt Nam có thể tự hào và kết thúc chiến tranh đời đời. Chúng ta sẽ không bao giờ quên những người đã hy sinh và không bao giờ quên sự đoàn kết của dân tộc để bảo vệ đất nước.