

Lâm Bảo Ngọc
Giới thiệu về bản thân



































500 + 500 = 1000(SAo bạn hỏi câu này zị?)
Phiên bản rút gọn nì =3:
Vào cuối năm học lớp 6, em đã có dịp tham gia một chuyến đi thiện nguyện đến mái ấm Thiên Ân – nơi nuôi dưỡng trẻ mồ côi và có hoàn cảnh khó khăn. Chuyến đi này do trường tổ chức nhằm mang yêu thương và quà Tết đến cho các em nhỏ kém may mắn. Đây là một trải nghiệm vô cùng ý nghĩa và để lại trong em nhiều cảm xúc sâu sắc.
Sau nhiều ngày chuẩn bị, chúng em mang theo bánh kẹo, quần áo, sách vở và lì xì đến thăm mái ấm. Dù chặng đường xa, nhưng ai cũng háo hức và mong chờ được gặp các em nhỏ. Khi đến nơi, hình ảnh những đứa trẻ với ánh mắt trong veo và nụ cười thân thiện đã khiến em xúc động. Các em chào đón chúng em như người thân trong gia đình.
Chúng em tổ chức nhiều hoạt động như chơi trò chơi, kể chuyện, vẽ tranh và cùng phụ giúp nấu ăn. Em cảm thấy hạnh phúc khi được góp phần nhỏ bé mang đến niềm vui cho các em. Sau bữa ăn, chúng em trao quà và những bao lì xì nhỏ. Dù giá trị không lớn, nhưng niềm vui trong ánh mắt các em là điều không gì có thể so sánh được.
Khi rời đi, em vẫn nhớ mãi hình ảnh những bàn tay nhỏ bé vẫy chào. Chuyến đi đã giúp em hiểu rõ hơn giá trị của sự sẻ chia và tình yêu thương. Em thấy mình thật may mắn khi có gia đình, có cuộc sống đủ đầy, và từ đó càng thêm mong muốn góp phần giúp đỡ những người xung quanh.
Cậu thấy ok chưa ? =3
Bài của tui nì tham khảo nhé, hấy dài thì bảo tui tui bớt cho =3:
Mỗi năm, trường em đều tổ chức những hoạt động thiện nguyện nhằm giúp đỡ các hoàn cảnh khó khăn, lan tỏa tinh thần “lá lành đùm lá rách” trong cộng đồng. Trong số đó, chuyến đi thiện nguyện đến mái ấm Thiên Ân vào dịp cuối năm vừa rồi để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc và cảm xúc khó quên. Đó là lần đầu tiên em được trực tiếp tham gia vào một hoạt động xã hội đầy nhân văn và ý nghĩa như vậy.
Chuyến đi được tổ chức vào một sáng chủ nhật giữa tháng Chạp, khi không khí Tết đang dần lan tỏa khắp phố phường. Sau nhiều ngày kêu gọi quyên góp và chuẩn bị quà, chúng em – những học sinh lớp 9 – háo hức khoác trên vai ba lô, mang theo bánh kẹo, quần áo, sách vở và cả những phần lì xì nhỏ xinh để đến thăm mái ấm Thiên Ân – nơi đang nuôi dưỡng hơn 30 em nhỏ mồ côi và có hoàn cảnh đặc biệt.
Chặng đường đến mái ấm khá xa, phải mất gần một tiếng đồng hồ đi xe buýt, nhưng không ai cảm thấy mệt mỏi. Trái lại, ai cũng đầy hứng khởi và hồi hộp, không biết các em nhỏ ở đó sẽ như thế nào, có thân thiện không, có thích những món quà mà tụi em chuẩn bị không.
Khi đến nơi, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt em là một ngôi nhà nhỏ đơn sơ nhưng sạch sẽ, nằm lọt thỏm giữa những hàng cây xanh. Tiếng trẻ con í ới vang lên khi thấy chúng em bước vào cổng. Các em – đứa lớn nhất chỉ khoảng 10 tuổi – chạy ùa ra chào đón với nụ cười rạng rỡ, ánh mắt trong veo đầy thân thiện. Dù không cùng huyết thống, nhưng trong mái ấm ấy, các em yêu thương, chăm sóc nhau như một gia đình thực sự.
Chúng em nhanh chóng hòa mình vào các hoạt động giao lưu. Có bạn thì đọc truyện cho các em nghe, bạn thì chơi trò chơi dân gian như ô ăn quan, nhảy dây, kéo co… Riêng em và một vài bạn khác cùng phụ các cô trong bếp nấu bữa trưa cho mọi người. Dù chỉ là những việc nhỏ như rửa rau, vo gạo, bày biện chén đũa, nhưng em cảm thấy rất vui và ấm áp. Trong không gian ấy, sự chia sẻ không còn là điều gì lớn lao mà hiện diện từ những hành động giản dị và chân thành.
Sau bữa ăn, chúng em trao quà và những bao lì xì đỏ thắm cho các em nhỏ. Ánh mắt hân hoan của các em khi nhận quà khiến em cảm thấy lòng mình nhẹ bẫng, như vừa làm được một điều thật ý nghĩa. Không ít bạn trong lớp em đã bật khóc khi nghe các cô kể về hoàn cảnh của từng em nhỏ – có em bị bỏ rơi từ khi mới lọt lòng, có em không biết mặt cha mẹ… Nhưng vượt lên tất cả, các em vẫn sống lạc quan, yêu đời, và luôn nở nụ cười thật tươi.
Chiều hôm ấy, khi rời khỏi mái ấm, em ngoái lại nhìn những cánh tay nhỏ vẫy chào phía sau cánh cổng sắt. Trong lòng em bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả – vừa xót xa, vừa hạnh phúc. Em nhận ra rằng, mình thật may mắn khi được sống trong vòng tay đầy đủ của gia đình, và càng hiểu rõ hơn giá trị của sự sẻ chia trong cuộc sống.
Chuyến đi tuy ngắn ngủi nhưng đã để lại trong em những bài học quý giá. Em học được cách mở lòng, cách lắng nghe và cảm thông.Từ đó, em càng thêm trân trọng những gì mình đang có và luôn mong muốn góp phần nhỏ bé vào việc giúp đỡ những mảnh đời kém may mắn quanh mình.
Cậu chép vô ik ,các bạn thk thì cho tui 1 tick nha!!!
Cô Thương Hoài ơi,cô thấy văn em viết như nào ạ? =3
Cảm ưn cô,sự kiện của cô ý nghĩa lắm lun !!!=3.Bây giờ em mới học web nì mới đc 2 ngày nên em có gì ko hiểu thì cô giúp em nhé!!! =3
10 nhen bạn =3
Đúng vậy.Chúc cậu học tốt với web ^^
Làm cho bạn nì:
Family members should absolutely spend time together because it plays an important role in building strong and healthy relationships. In today’s fast-paced and busy world, people often get caught up in work, school, and personal responsibilities, which can make them forget the importance of family. However, spending quality time together helps family members stay connected and understand each other better. It creates a warm and supportive environment where everyone feels loved, respected, and valued. For example, having dinner together, going on trips, or even just talking and listening to one another can strengthen emotional bonds and reduce misunderstandings. When families spend time together regularly, they are more likely to support each other during hard times and celebrate together during happy moments. In the long run, this closeness helps build trust, improves communication, and teaches important values such as kindness, patience, and cooperation. Therefore, no matter how busy life gets, family members should always try to make time for each other.
Dịch:
Các thành viên trong gia đình hoàn toàn nên dành thời gian cho nhau vì điều này đóng vai trò quan trọng trong việc xây dựng các mối quan hệ bền chặt và lành mạnh. Trong thế giới bận rộn và hối hả ngày nay, mọi người thường bị cuốn vào công việc, học tập và các trách nhiệm cá nhân, điều này có thể khiến họ quên đi tầm quan trọng của gia đình. Tuy nhiên, dành thời gian chất lượng cho nhau sẽ giúp các thành viên trong gia đình gắn kết và hiểu nhau hơn. Nó tạo ra một môi trường ấm áp và hỗ trợ, nơi mọi người đều cảm thấy được yêu thương, tôn trọng và coi trọng. Ví dụ, cùng nhau ăn tối, đi du lịch, hoặc thậm chí chỉ cần nói chuyện và lắng nghe nhau có thể củng cố mối quan hệ tình cảm và giảm thiểu hiểu lầm. Khi các gia đình thường xuyên dành thời gian cho nhau, họ có nhiều khả năng hỗ trợ nhau trong những lúc khó khăn và cùng nhau ăn mừng trong những khoảnh khắc hạnh phúc. Về lâu dài, sự gần gũi này giúp xây dựng lòng tin, cải thiện giao tiếp và dạy cho nhau những giá trị quan trọng như lòng tốt, sự kiên nhẫn và hợp tác. Do đó, dù cuộc sống có bận rộn đến đâu, các thành viên trong gia đình nên luôn cố gắng dành thời gian cho nhau.
Nhớ tick đúng cho mình nhen nếu bạn thấy hợp lý =3
đây nì bạn
Làm giúp nì,tick cho tui nhe:
Bài thơ Mẹ tôi của tác giả Từ Dạ Linh đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc về tình cảm thiêng liêng và sự hy sinh vô bờ của mẹ. Qua từng câu chữ, tác giả đã vẽ nên hình ảnh người mẹ với vẻ đẹp giản dị, mộc mạc nhưng lại vô cùng vĩ đại. Những hình ảnh của mẹ trong bài thơ như "mẹ là ngọn lửa cháy âm thầm" hay "mẹ là mảnh đất quê hương" khiến em cảm nhận rõ ràng sự nuôi dưỡng và bảo vệ vô điều kiện mà mẹ dành cho con cái. Mẹ không chỉ là người sinh thành, mà còn là người truyền cảm hứng, là nơi con tìm về khi mệt mỏi hay lạc lối. Cảm xúc trong bài thơ nhẹ nhàng nhưng đầy chất chứa, như một lời nhắc nhở về lòng biết ơn, sự kính trọng đối với những hy sinh thầm lặng của mẹ. Em thấy mình như được gợi nhắc lại những kỷ niệm bên mẹ, càng thêm trân quý những gì mẹ đã làm cho mình. Mẹ là tất cả, là niềm tin và là nguồn động lực vô giá trong cuộc đời mỗi người.
Tớ làm cho cậu nì:
“Trăng sáng trăng soi rừng núi
Trăng lên trăng tỏ trên trời.”
Khi đọc bài thơ này, mình cảm nhận được vẻ đẹp yên bình và thơ mộng của ánh trăng đêm. Trăng không chỉ là ánh sáng chiếu rọi mọi vật mà còn như người bạn đồng hành, dịu dàng và tinh khiết giữa bầu trời rộng lớn. Đêm trăng làm cho tâm hồn mình thấy nhẹ nhàng, thanh thản, như được rửa sạch những muộn phiền thường ngày. Mình tưởng tượng ánh trăng vàng dịu dàng chiếu xuống, tỏa sáng từng ngọn cây, từng ngọn núi xa xa, tạo nên một khung cảnh nên thơ, đầy chất thi ca. Bài thơ gợi cho mình niềm tin vào vẻ đẹp tự nhiên và sự yên bình trong cuộc sống. Cảm giác ấy làm mình muốn ngồi lại, tận hưởng từng phút giây lặng lẽ bên ánh trăng sáng.
Nếu cậu thấy cách xưng hô ko đúng thì cậu sửa lại nhe.Tớ mới học ý nên là nếu cậu thấy hợp lí thì cậu cho mình 2 coin nha !! =3