

Đinh Thảo Ngân
Giới thiệu về bản thân



































Trong kho tàng tục ngữ Việt Nam, câu tục ngữ “Giấy rách phải giữ lấy lề” không chỉ là lời dạy đơn thuần mà còn là một bài học sâu sắc về phẩm giá và đạo đức con người. Qua hình ảnh "giấy rách" và "lề," ông cha ta muốn gửi gắm thông điệp về việc giữ vững những giá trị cốt lõi, dù trong bất kỳ hoàn cảnh khó khăn nào.
"Giấy rách" tượng trưng cho những thử thách, biến cố hay sự sa sút trong cuộc sống. Đó có thể là lúc ta phải đối mặt với nghèo đói, bệnh tật hoặc những khó khăn tinh thần. Nhưng trong hoàn cảnh khắc nghiệt ấy, câu tục ngữ nhấn mạnh tầm quan trọng của "lề" - tượng trưng cho nhân cách, đạo đức và lòng tự trọng. Như một tờ giấy dù rách nhưng vẫn phải giữ lại phần mép lề để có thể sử dụng được, con người dù khó khăn đến đâu vẫn cần giữ cho mình phẩm giá và những chuẩn mực đạo đức.
Ý nghĩa của câu tục ngữ này rất sâu sắc trong cuộc sống hiện đại. Ngày nay, khi xã hội ngày càng phát triển, đôi khi người ta dễ dàng bị cuốn vào vòng xoáy của danh lợi và vật chất. Những giá trị cốt lõi như lòng trung thực, sự hiếu thảo, lòng yêu thương đồng loại có thể bị lãng quên. Tuy nhiên, giữ được “lề” chính là giữ được bản sắc và giá trị thật sự của con người. Đó không chỉ là sự tự tôn mà còn là cách chúng ta tôn trọng người khác và xã hội.
Trong thực tế, đã có không ít tấm gương thể hiện tinh thần “giấy rách phải giữ lấy lề.” Đó là những người sống trong nghèo khó nhưng vẫn ngay thẳng, lương thiện, không để bản thân bị lôi cuốn bởi cám dỗ. Hay như những người phải trải qua mất mát, đau thương nhưng vẫn giữ được sự lạc quan và lòng tin vào cuộc sống, từ đó lan tỏa năng lượng tích cực đến những người xung quanh.
Bản thân em cũng học được nhiều điều từ câu tục ngữ này. Em nhận ra rằng, dù trong học tập hay trong các mối quan hệ, điều quan trọng nhất vẫn là giữ vững giá trị đạo đức và nhân cách của mình. Dù có gặp khó khăn, em luôn tự nhắc nhở bản thân rằng sự trung thực và lòng tự trọng là thứ không thể đánh mất.
Tóm lại, câu tục ngữ “Giấy rách phải giữ lấy lề” không chỉ là một lời dạy về đạo đức mà còn là kim chỉ nam hướng chúng ta đến một cuộc sống ý nghĩa và nhân văn. Hãy giữ lấy “lề” trong mọi hoàn cảnh, bởi đó chính là nền tảng giúp chúng ta vững bước trên hành trình cuộc đời.
Ở ngôi trường nhỏ làng tôi, có một câu chuyện đẹp đẽ về truyền thống "tôn sư trọng đạo" mà tôi luôn nhớ mãi. Vào ngày 20 tháng 11 hằng năm, ngày Nhà giáo Việt Nam, ngôi trường lại rộn ràng với không khí tri ân thầy cô. Nhưng câu chuyện năm ấy thật đặc biệt và đọng lại trong lòng tôi.
Trường tổ chức một buổi lễ tri ân thầy cô tại sân trường, nơi học sinh, phụ huynh và cả những cựu học sinh tham gia đông đủ. Lẫn trong dòng người, tôi thấy bác Tâm – một người cựu học sinh của trường đã ngoài 70 tuổi, tay run run cầm bó hoa nhỏ. Bác đến để tri ân thầy Bình, người giáo viên đã dạy bác cách đọc, cách viết từ khi còn nhỏ.
Khi bác Tâm bước lên sân khấu, cả sân trường im phăng phắc. Bác nói trong nghẹn ngào: "Nhờ thầy Bình, tôi mới có ngày hôm nay, dù chỉ là một người nông dân giản dị. Nhưng chữ nghĩa mà thầy dạy là cả một kho tàng vô giá." Mọi người lặng đi trong xúc động, còn thầy Bình thì không giấu nổi những giọt nước mắt hạnh phúc.
Hành động và lời nói của bác Tâm ngày hôm đó đã làm lay động trái tim mọi người, đặc biệt là chúng tôi – những học sinh vẫn đang ngồi trên ghế nhà trường. Từ câu chuyện ấy, tôi càng hiểu rõ hơn ý nghĩa của truyền thống tôn sư trọng đạo, luôn nhắc nhở chúng ta phải biết ơn và kính trọng những người thầy đã dìu dắt, truyền tri thức và hướng dẫn ta trên con đường trưởng thành.
Một buổi lễ tri ân đầy xúc động
Hằng năm, vào ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, trường tôi tổ chức buổi lễ tri ân thầy cô giáo nhằm tôn vinh công lao dạy dỗ của họ. Nhớ lại buổi lễ năm ngoái, tôi vẫn còn nguyên cảm xúc xúc động khi chứng kiến tình cảm trân quý mà học sinh và phụ huynh dành cho các thầy cô.
Buổi lễ diễn ra trong không khí trang trọng và ấm áp. Mở đầu là màn biểu diễn văn nghệ của học sinh, với những bài hát sâu lắng ca ngợi công ơn thầy cô. Sau đó, đại diện học sinh và phụ huynh lần lượt lên phát biểu, bày tỏ lòng biết ơn chân thành. Đặc biệt, một cựu học sinh từng đạt được nhiều thành công trong sự nghiệp cũng trở về trường, chia sẻ những kỷ niệm và gửi lời tri ân đến thầy cô từng dìu dắt mình. Lời nói của anh ấy khiến cả hội trường không khỏi xúc động.
Cuối buổi lễ, từng lớp học sinh lên tặng hoa và quà cho thầy cô. Những bó hoa tươi thắm cùng những lời chúc tốt đẹp đã làm cho các thầy cô rưng rưng nước mắt vì xúc động. Tôi nhớ mãi ánh mắt dịu dàng, nụ cười hạnh phúc của cô giáo chủ nhiệm khi nhận bó hoa từ lớp chúng tôi.
Buổi lễ tri ân không chỉ là dịp để chúng tôi thể hiện lòng biết ơn, mà còn là cơ hội để nhắc nhở mỗi người về truyền thống tôn sư trọng đạo quý báu. Đó là một giá trị đẹp mà tôi tự hào được tiếp nối và gìn giữ.
Kỉ niệm về ngày Nhà giáo Việt Nam
Trong cuộc đời học sinh, có lẽ ai trong chúng ta cũng đã từng được tham gia những ngày lễ tri ân thầy cô - những người lái đò tận tụy. Riêng tôi, một kỉ niệm sâu sắc nhất là lần đầu tiên được đứng lên tổ chức ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 cùng các bạn trong lớp.
Hôm đó, không khí ngôi trường rộn ràng từ sáng sớm. Lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên bầu trời xanh trong, cùng những tấm băng rôn “Chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam” tràn đầy sắc màu. Trong lớp, chúng tôi háo hức chuẩn bị từng bó hoa, từng lời chúc để dành tặng thầy cô. Sau những ngày luyện tập, cả lớp quyết định trình diễn một tiết mục văn nghệ ngắn nhưng ý nghĩa.
Khi buổi lễ bắt đầu, cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp trong sự chào đón nồng nhiệt của chúng tôi. Bạn trưởng lớp đại diện cả lớp phát biểu và tặng cô bó hoa tươi thắm nhất. Tôi vẫn nhớ mãi giây phút cô xúc động đến rơi nước mắt khi nghe những lời tri ân chân thành từ học trò. Cô nói rằng niềm vui lớn nhất của cô không chỉ là những món quà, mà còn là nhìn thấy chúng tôi trưởng thành từng ngày.
Buổi lễ kết thúc trong tiếng cười nói vui vẻ. Dù đã trôi qua nhiều năm, nhưng trong lòng tôi, hình ảnh cô giáo mỉm cười hạnh phúc ngày hôm ấy luôn mãi mãi in sâu. Đó không chỉ là một ngày lễ, mà còn là minh chứng cho truyền thống tôn sư trọng đạo - một nét đẹp văn hóa bao đời của dân tộc Việt Nam.
Vậy số dư trong phép chia là 5.
Bài 1: Tìm phân số có mẫu số là 5, lớn hơn −3/2 và nhỏ hơn −6/1
- Chuyển tất cả các số về mẫu số chung là 5:
Vì vậy, cần tìm một phân số x/5 sao cho: −15/5 > x/5 > − 30/5 - Phân số −3/2 Nhân cả tử và mẫu với 5, ta được −15/10
- Phân số −6/1 = 30/5 Vì mẫu số đã cố định là 5, nên xét tử số xx. Ta có: −15 > x > − 30 - 15 > x > -30.
=> Các giá trị nguyên của xx có thể là: −16,−17,−18,...,−29-16, -17, -18, ..., -29. - Kết luận: Các phân số thoả mãn có thể là: −16/5,−17/5,−18/5,...,−29/5
Bài 2: Tìm phân số có tử số là 10, lớn hơn 2/3 và nhỏ hơn 5/6
- Chuyển tất cả các số về tử số chung là 10:
Vì vậy, cần tìm một phân số 10/y sao cho: 10/15 < 10/y < 10/12 - Phân số 2/3: Nhân cả tử và mẫu với 5, ta được 10/15.
- Phân số 5/6: Nhân cả tử và mẫu với 2, ta được 10/12
- So sánh mẫu số yy: Ta có 15 > y > 12.
=> Các giá trị nguyên của yy có thể là: 13, 14. - Kết luận: Các phân số thoả mãn là: 10/13,10/14
Mình sẽ giúp
Bạn bị nhiễm phóng xạ à
\(1-1=0\)
Thích dỗi