

⋆ 🧸ྀིjєllyŦίร♄🧸ྀི⋆
Giới thiệu về bản thân



































Các từ láy trong đoạn văn:
- Loáng thoáng: Từ láy giảm nghĩa (chỉ sự ít ỏi).
- Xôn xao: Từ láy tăng nghĩa (chỉ sự ồn ào).
- Tom tóp: Từ láy tượng thanh (mô phỏng âm thanh).
- Tũng toẵng: Từ láy tượng thanh (mô phỏng âm thanh).
"Ông già và biển cả" của Ernest Hemingway
"Giết con chim nhại" (To Kill a Mockingbird) của Harper Lee
"Bố già" (The Godfather) của Mario Puzo
"Trên đường" (The Road) của Cormac McCarthy
"Câu chuyện về một người cha" (A Father's Story) của Peter Balakian
"Chiếc lược ngà" của Nguyễn Quang Sáng
"Tắt đèn" của Ngô Tất Tố
"Cha và con và..." của Nguyễn Bình Phương
"Con chim xanh biếc bay về" của Nguyễn Nhật Ánh
"Cha tôi là người hùng" (My Father is a Hero)
"Hoàng tử bé" (The Little Prince) của Antoine de Saint-Exupéry
câu hỏi của bn đâu ạ?
❔
Bài thơ "Bóc lịch" của Bế Kiến Quốc có chủ đề chính là giá trị của thời gian và ý nghĩa của việc sống mỗi ngày.
"Cha và con" (Father and Son) của Carlitos P. Romulo
Chiếc lá cuối cùng" của O. Henry
"Bố ơi! Mình đi đâu thế?" của Jeong Seon Hyeon
"Lão Hạc" của Nam Cao
"Người cha" của Nguyễn Quang Thiều
"Người cha" của Victor Hugo (trong tiểu thuyết Những người khốn khổ)
"Con chim nhỏ" của Hwang Sun-won
"Đồi gió hú" của Emily Brontë
"Bố già" của Mario Puzo
trình bày
Ngày xửa ngày ngày xưa, ở đất nước Văn Lang hùng vĩ, Vua Hùng thứ 18 có một người con gái đẹp tuyệt trần, tên là Mị Nương. Nàng không chỉ xinh đẹp mà còn nết na, thùy mị, khiến bao chàng trai trong thiên hạ phải đem lòng say đắm. Đến tuổi cập kê, Vua Hùng muốn kén rể cho công chúa, bèn ra lời truyền khắp nơi, hứa gả Mị Nương cho ai mang lễ vật đến trước và xứng đáng.
Từ bốn phương trời, các bậc anh tài nô nức kéo về. Trong số đó, nổi bật lên hai chàng trai tài giỏi ngang sức ngang tài: một người là Sơn Tinh, chúa tể vùng núi Tản Viên, và người kia là Thủy Tinh, vua của loài nước, cai quản biển cả mênh mông.
Sơn Tinh xuất hiện với phong thái uy nghi, toát ra vẻ rắn rỏi của núi non. Chàng có phép thuật phi thường: chỉ cần vẫy tay về phía đông, núi cao trùng điệp mọc lên; vẫy tay về phía tây, rừng cây xanh tốt vươn mình. Chàng có thể dời non lấp biển, biến thung lũng thành đồi núi chỉ trong chớp mắt.
Thủy Tinh lại mang vẻ đẹp lãng tử, bí ẩn của đại dương. Chàng cũng sở hữu phép thuật thần thông: gọi gió, hô mưa, biến nước thành lửa, khiến sóng thần cuồn cuộn nổi dậy, nhấn chìm vạn vật. Chàng có thể sai khiến loài thủy quái, tạo ra những cơn bão dữ dội.
Vua Hùng nhìn thấy hai chàng trai đều tài giỏi phi phàm, một người tượng trưng cho sức mạnh của đất, một người đại diện cho quyền năng của nước, nên không biết chọn ai. Sau một hồi suy nghĩ, nhà vua ra điều kiện: "Ai mang lễ vật đến trước sẽ được cưới Mị Nương. Lễ vật bao gồm: một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi."
Sáng tinh mơ hôm sau, khi sương còn giăng lối, Sơn Tinh đã cùng đoàn tùy tùng gánh vác lễ vật đến trước cửa điện. Tiếng tù và vang lừng, voi chín ngà oai vệ, gà chín cựa cất tiếng gáy vang, ngựa chín hồng mao hí vang trời. Lễ vật của Sơn Tinh đầy đủ và đúng hẹn. Vua Hùng vui mừng, liền gả Mị Nương cho chàng.
Khi Sơn Tinh vừa rước Mị Nương về núi Tản Viên, thì Thủy Tinh cũng hùng hổ kéo đến với lễ vật của mình. Nhìn thấy Mị Nương đã theo chồng, Thủy Tinh vô cùng tức giận. Chàng gầm lên một tiếng, rồi hô mưa gọi gió, làm nước dâng cao cuồn cuộn, nhấn chìm đồng ruộng, cuốn trôi nhà cửa, dọa dẫm Sơn Tinh phải trả lại Mị Nương.
Nước dâng đến đâu, Sơn Tinh dâng núi lên cao đến đó. Thủy Tinh dâng nước lên bao nhiêu, Sơn Tinh lại đắp đất, dựng đồi, dời non lên cao bấy nhiêu. Cuộc chiến giữa hai vị thần diễn ra ác liệt, trời đất rung chuyển, hàng tháng trời không ngớt. Thủy Tinh dùng sức mạnh của sóng dữ, mưa giông để tấn công. Sơn Tinh với ý chí kiên cường, dùng phép thuật của đất đá để chống trả.
Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành phải rút lui về biển cả. Nhưng mối thù hận vẫn không nguôi. Hàng năm, cứ đến tháng Bảy, Thủy Tinh lại dâng nước lên đánh Sơn Tinh, gây ra lũ lụt khắp nơi. Sơn Tinh thì vẫn luôn đứng vững, kiên cường chống trả, bảo vệ cuộc sống bình yên cho muôn dân.(THAM KHẢO)
Sơn Tinh Thủy Tinh: Cuộc Chiến Chống Lũ Lụt
Ngày xưa, Vua Hùng thứ 18 có công chúa Mị Nương xinh đẹp, nết na. Nhà vua muốn kén rể, bèn truyền ai mang đủ lễ vật đến trước sẽ được cưới nàng.
Hai chàng trai tài giỏi cùng đến cầu hôn: Sơn Tinh - chúa tể núi Tản Viên, có phép dời non lấp biển; và Thủy Tinh - vua của loài nước, có tài hô mưa gọi gió.
Vua Hùng ra điều kiện: lễ vật gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi. Ai mang đến trước sẽ được cưới Mị Nương.
Sáng hôm sau, khi trời còn tờ mờ, Sơn Tinh đã cùng đoàn tùy tùng mang đủ lễ vật đến trước. Vua Hùng vui mừng, gả Mị Nương cho chàng. Sơn Tinh rước nàng về núi Tản Viên.
Ngay sau đó, Thủy Tinh kéo đến với lễ vật nhưng đã muộn. Tức giận vì mất Mị Nương, Thủy Tinh hô mưa gọi gió, dâng nước lên cao cuồn cuộn, muốn nhấn chìm Sơn Tinh.
Nước dâng đến đâu, Sơn Tinh lại dùng phép bốc đất, dời non, đắp đồi lên cao đến đó. Cuộc chiến ác liệt diễn ra hàng tháng trời, trời đất rung chuyển. Cuối cùng, Thủy Tinh kiệt sức, đành rút lui về biển cả.
Từ đó, hàng năm, cứ đến tháng Bảy, Thủy Tinh lại dâng nước lên đánh Sơn Tinh, gây ra lũ lụt. Nhưng Sơn Tinh luôn kiên cường chống trả, bảo vệ cuộc sống bình yên cho muôn dân.
THAM KHẢO
no,i'm so sorry,"Because I'm busy, unlike you.
Số bút chì ít nhất và khác nhau cho 4 hộp đầu tiên là:
Hộp 1: 1 cái
Hộp 2: 2 cái
Hộp 3: 3 cái
Hộp 4: 4 cái
Tổng số bút chì trong 4 hộp này là: 1+2+3+4=10 cái.
Số bút chì còn lại cho hộp thứ 5 sẽ là tổng số bút chì trừ đi số bút chì trong 4 hộp đầu:
20−10=10 cái.
Vậy, hộp thứ 5 có 10 cái bút chì.