Lê Bá Bảo nguyên

Giới thiệu về bản thân

OLM rất hay và thú vị.
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong các nguồn năng lượng để sản xuất điện, năng lượng từ dầu mỏ hoặc khí đốt có thể sử dụng linh hoạt nhất, vì dầu mỏ và khí đốt có thể dễ dàng lưu trữ và cung cấp bất cứ khi nào cần thiết. Việc khởi động và điều chỉnh sản xuất điện từ các nguồn này cũng nhanh chóng hơn so với năng lượng gió, mặt trời, hoặc nước chảy, vốn phụ thuộc nhiều vào thời tiết và điều kiện tự nhiên.

Nếu chỉ xét ba nguồn năng lượng tái tạo là năng lượng mặt trời, năng lượng gió và năng lượng nước chảy, thì năng lượng nước chảy (thủy điện) linh hoạt nhất. Điều này là do dòng chảy của nước có thể được điều chỉnh tương đối để tăng hoặc giảm sản lượng điện đáp ứng nhu cầu, ví dụ như bằng cách điều chỉnh các đập thủy điện.

Trứng không được thụ tinh: Một số trứng có thể không được thụ tinh, nên dù được ấp, trứng cũng không phát triển thành gà con.Vì chỉ có 1 con gà trống mà có tận 4 con gà mái, sao mà gà trống làm nổi.

Sau khi đọc bài thơ "Hoa Cúc và Mùa Thu," mình như được hòa mình vào một bức tranh yên bình và dịu dàng của mùa thu. Những câu thơ tả về hoa cúc – loài hoa nở rộ khi thu về – mang đến cho mình cảm giác ấm áp giữa không khí se lạnh. Hoa cúc không rực rỡ như các loài hoa khác, nhưng chính sắc vàng nhẹ nhàng và hương thơm dịu mát của nó làm cho mùa thu trở nên đặc biệt và sâu lắng. Qua từng câu chữ, mình có thể cảm nhận được sự tinh tế và nhẹ nhàng của thiên nhiên, cùng cảm giác bâng khuâng, man mác khi nhớ về những ngày thu xưa.Bài thơ như một lời nhắc nhở về giá trị của sự giản dị, mang đến cho mình cảm giác thanh thản, bình yên mà hiếm khi có được giữa cuộc sống bận rộn. Đọc xong, mình không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của hoa cúc mà còn thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn, như được giải thoát khỏi những lo toan. Mình thêm yêu mùa thu, yêu những điều đơn sơ, nhỏ bé nhưng thật quý giá trong cuộc sống. Hoa cúc trở thành biểu tượng của sự thanh thoát, kiên nhẫn, giống như tinh thần của mùa thu – dịu dàng mà vững vàng, khiến lòng người rung động trong cảm giác êm đềm và hoài niệm.

Chế Lan Viên từng cho rằng: "Thơ cần có hình cho người ta thấy, cần có ý cho người ta nghĩ và cần có tình để rung động trái tim." Ý kiến ​​này nhấn mạnh ba yếu tố cốt lõi làm nên sức sống và giá trị của một bài: thơ hình ảnh, tư tưởng và cảm xúc. Để làm sáng tỏ ý kiến ​​này, ta có thể phân tích bài thơ "Nói với em" của Vũ Quần Phương, một tác phẩm biểu tượng với sự kết hợp hài hòa của cả ba yếu tố

Trước hết về hình ảnh, Vũ Quần Phương đã sử dụng những cảnh vật gần gũi, quen thuộc, từ thiên nhiên đến đời sống thường nhật. Những hình ảnh ấy không chỉ làm bài thơ trở nên sinh động mà còn mũi lên cảm giác chân thực, giúp người đọc dễ dàng hình dung và hòa mình vào không gian thơ. Thứ hai, bài thơ chứa sâu tư tưởng sâu sắc về tình yêu, cuộc sống và giá trị nhân văn. Qua lời nhắn nhẹ nhàng mà mềm mại, Vũ Quần Phương gửi gắm thông điệp về sự gắn bó, tình yêu thương và tinh thần lạc quan. Chính nhờ chiều sâu tư tưởng này, bài thơ tạo người đọc không chỉ cảm nhận mà còn suy nghĩ về ý nghĩa của những giá trị trong cuộc sống. Cuối cùng, yếu tố cảm xúc trong bài thơ tạo nên sự rung động thật sự. Những lời nhắn nhủ trong thơ không chỉ là lời nói, mà còn là tâm tình chân thành, khiến người đọc cảm nhận được ấm áp, gần gũi.

Đúng,4=2\sqrt{4} = 2là đúng vì căn bậc hai chính (hoặc dương) của 4 là 2.

Truyền thống gia đình và dòng họ luôn đóng một vai trò quan trọng trong việc hình thành và phát triển bản sắc cá nhân. Gia đình tôi có truyền thống tôn trọng tri thức và khuyến khích các thế hệ tiếp tục học hỏi. Đây là giá trị đã được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác và đã giúp gia đình tôi có nhiều thành công trong học tập và công việc. Truyền thống này không chỉ giúp gắn kết các thành viên trong gia đình mà còn tạo động lực để mỗi người phấn đấu không ngừng. Để giữ gìn và phát huy truyền thống này, chúng tôi luôn giáo dục con cháu về tầm quan trọng của việc học, tổ chức các buổi họp mặt gia đình để chia sẻ kinh nghiệm và khích lệ nhau trong cuộc sống. Những hành động cụ thể như vậy giúp truyền thống gia đình được duy trì và phát triển mạnh mẽ qua các thế hệ.

Trong tác phẩm "Lão Hạc", nhân vật lão Hạc là một hình ảnh điển hình của người nông dân nghèo trong xã hội phong kiến, đầy khổ cực và hi sinh. Lão Hạc là một người cha tần tảo, yêu thương con trai hết lòng, nhưng khi con trai mất đi, lão phải đối mặt với cuộc sống cô đơn, nghèo khổ. Dù cuộc sống khốn khó, lão vẫn giữ phẩm giá và lòng tự trọng cao. Khi không thể nuôi nổi con chó Cái, món quà cuối cùng của người con trai, lão đã chọn cách tự kết thúc cuộc đời để không trở thành gánh nặng cho người khác. Qua nhân vật lão Hạc, Nam Cao đã khắc họa một con người đáng kính, hi sinh cho người thân, nhưng cũng đầy bi kịch vì hoàn cảnh nghèo khó. Lão Hạc không chỉ là hình mẫu của tình thương cha con mà còn là hình ảnh của những người nông dân chịu đựng nỗi đau của xã hội, khắc họa rõ nét sự vô vọng và bi thảm trong cuộc sống của họ.

Buổi sáng, bầu trời trong xanh như một tấm gương, không một gợn mây. Cánh đồng lúa bát ngát, màu xanh mướt trải dài đến tận chân trời, điểm xuyết những vệt vàng óng ánh của những bông lúa chín. Dưới tán cây cổ thụ, lá xanh mướt rung rinh trong làn gió nhẹ, mang theo mùi thơm ngát của đất trời, tạo nên một không gian bình yên, thanh tịnh.

Câu "tiếng tàu vang lên như hối giục giã" là một so sánh.

Trong câu này, "tiếng tàu" được so sánh với hành động "hối giục giã" nhằm làm nổi bật âm thanh của tàu, khiến người đọc có cảm giác như tàu đang thúc giục, khẩn trương.

Nếu là nhân hóa, thì hành động "hối giục giã" sẽ được quy cho "tiếng tàu", như thể tàu có cảm xúc và ý định giống con người, nhưng trong câu này, hành động "hối giục giã" chỉ là sự so sánh, không phải là sự quy nhân cách cho tiếng tàu.

Nhân vật "tôi" trong đoạn trích là một học sinh lớp chín chăm chỉ, có nghị lực vượt qua khó khăn trong học tập. Dù trí nhớ không tốt, "tôi" vẫn kiên trì học bài, thức khuya dậy sớm, cố gắng học gấp đôi những bạn khác. Mặc dù phải ăn món bí đỏ mỗi ngày theo lời mẹ, "tôi" vẫn không tỏ ra buồn bã mà tìm cách an ủi mẹ bằng những lời lạc quan. Mối quan hệ với mẹ thể hiện sự lo lắng và yêu thương vô điều kiện, dù mẹ không nói ra, nhưng ánh mắt và lời nói của bà khiến "tôi" cảm nhận được tình cảm sâu sắc đó. "Tôi" cũng có sự tự nhận thức rõ ràng về bản thân, không bi quan dù có lúc cảm thấy mệt mỏi. Sau khi vượt qua kỳ thi và đạt thành tích khá, "tôi" cảm thấy tự hào và vui mừng, không chỉ vì kết quả học tập mà còn vì đã vượt qua được những thử thách, trong đó có cả những tô canh bí đỏ mà mẹ đã khéo léo chuẩn bị. Cảnh cuối cùng với việc "tôi" tạm biệt trái bí đỏ cuối cùng là sự kết thúc nhẹ nhàng, hài hước nhưng cũng rất sâu sắc, thể hiện sự trưởng thành và cảm ơn những khó khăn đã qua trong suốt quá trình học tập.