☆ภջųγễ刀̝ ツƘᏂắςツ🆃Rㄩńġ卍

Giới thiệu về bản thân

bạn thân tui là : https://olm.vn/thanhvien/15802276883781
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Truyện cổ tích Cây khế kể về hai anh em có tính cách hoàn toàn trái ngược nhau. Người em hiền lành, chăm chỉ, còn người anh tham lam, lười biếng. Sau khi chiếm hết gia sản, người anh tiếp tục sống thảnh thơi. Còn người em phải làm việc vất vả nhưng không một lời oán thán.

                                                    BÀI LÀM
Từ bé em chưa phải lần nào đi khám bác sĩ, nhưng nghe mọi người kể thì trong tâm trí em bác sĩ là người không tốt, hay quát nạt bệnh nhân, đòi bồi dưỡng trước khi chăm sóc bệnh nhân. Nhưng từ khi lên thăm ông nội tại bệnh viên, gặp bác sĩ Hải, suy nghĩ của em đã thay đổi về những người làm nghề bác sĩ.

Bác sĩ Hải năm nay chừng 50 tuổi, dáng người cân đối khỏe mạnh, mái tóc thường chải ngược về phía sau để lộ vầng trán rộng điểm vài cọng tóc bạc. Bác sĩ có ánh mắt hiền từ và nét mặt biểu lộ những nét tươi tỉnh. Cũng như các cán bộ y tế khác, bác sĩ Hải mặc một chiếc áo bờ lu trắng, đầu đội chiếc mũ trắng có dấu chữ thập đỏ.

Khi ông được đưa vào giường bệnh, người bác sĩ vào thăm hỏi bệnh tình của ông là bác sĩ Hải. Bác sĩ đã một mình đỡ nội nằm xuống giường bệnh. Rồi bác sĩ quay lại nói với cô y tá chuẩn bị dụng cụ đo huyết áp cho nội. Dặn dò xong, bác sĩ sang giường bên cạnh để tiếp tục thăm khám cho bệnh nhân khác. Vừa khám và luôn hỏi han, động viên bệnh nhân. Cử chỉ thật ôn tồn thân thiết. Có lúc, em thấy nếp nhăn trên trán bác sĩ co lại thành những hằn sâu, chạy dài sang hai thái dương. Em nghĩ bác sĩ đang cố tìm, cắt nghĩa những diễn tiến của bệnh tình để có phương pháp điều trị đúng thuốc, đúng bệnh nên mới ưu tư đến như vậy.
- Khi nào bác thấy nhức mỏi trở lại, bảo y tá báo cho tôi biết.

- Cô hôm nay có đỡ hơn không? Cô có ăn hết phần cơm không?

Cứ ân cần, cận thận như thế, bác sĩ đi hết gường bệnh này đến gường bệnh khác. Cả phòng ai cũng nhìn bác sĩ với ánh mắt tin yêu, trìu mến. Em còn nhớ lúc quay lại gường nội, bác sĩ còn hỏi han việc học hành của em và dặn dò em lưu ý, động viên, an ủi nội.

Em thấy rất vui mừng khi gặp được bác sĩ Hải, em nhận ra rằng không phải bác sĩ nào cũng không tận tình với bệnh nhân. Tấm lòng của bác sĩ Hải với bệnh nhân thật cao cả, là người hết lòng vì bệnh nhân, chăm sóc bệnh nhân như người thân của mình. Phẩm chất đáng quý đó của người bác sĩ đó đã thôi thúc em có mơ ước học thật giỏi để trở thành một bác sĩ có cả đức cả tài, giúp ích cho dân cho nước.

(1) Đổi: 7 tấn 650 kg= 7 650 kg

      21 645kg : 3 = 7215 kg

      =>Vì 7650kg >7215 nên ta ra đáp án là : 7 tấn 650kg > 21 615

(2) Đổi : 6 tấn 18 yến = 618 yến

     3 125 kg * 2 = 6 250 kg

     Tiếp tục đổi: 6 250kg= 625 yến 

=>Vì 618 yến < 625 yến nên ta ra đáp án là : 6 tấn 18 yến < 3 125 * 2

(3) 2 060 cm * 5 =10 300 cm

     Đổi : 1 m 800 cm =1 800 cm

=>Vì 10 300 cm >1 800 cm nên ta ra đáp án là : 2060 cm * 5  >   1m 800cm 

Mẹ là người gần gũi, thân thiết với em nhất trong gia đình. Hằng ngày, một tay mẹ chăm sóc cho em từ bữa ăn đến giấc ngủ. Mẹ cũng là người luôn ở bên động viên và chia sẻ với em những câu chuyện buồn vui trong cuộc sống. Đối với em, mẹ vừa là một người thân, vừa là một người bạn tri kỉ để có thể tâm sự những điều thầm kín. Thương mẹ đi làm vất vả, hằng ngày em luôn chủ động trong việc học hành, không để mẹ phải nhắc nhở hay bận tâm. Em cũng dành thời gian rảnh, để phụ mẹ những công việc nhà mà mình có thể làm như phơi quần áo, quét nhà, tưới rau… Cả cuộc đời mẹ luôn tần tảo hi sinh cho con cái và gia đình, nên em mong mẹ lúc nào cũng khỏe mạnh và vui vẻ. Chỉ cần mẹ hạnh phúc và nở nụ cười tươi trên môi là em cảm thấy như bản thân mình cũng đang hạnh phúc vậy.

Một mùa thu nữa lại về, tiếng trống khai trường hứa hẹn bao náo nức, bao bận rộn với những ước mơ khát vọng của mỗi cô cậu học trò. Song những kỷ niệm thơ ấu của thời học sinh bao giờ cũng in đậm trong ký ức, được người ta khắc ghi, nâng niu trân trọng nhất. Buổi mai hôm ấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khẽ đùa nghịch trên không trung. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi quanh những cây bên đường. Những chiếc lá vàng lượn vài vòng ở trên không, rồi nhẹ nhàng theo cơn gió chạm mặt đất... Xào xạc. Sân trường nắng chiếu rực rỡ làm cho những gương mặt thân quen thêm hồng dưới ánh nắng. Những tán lá cây đung đưa nhè nhẹ dưới làn gió thu mát mẻ. Phía trên bầu trời cao trong xanh như dang đôi tay chào đón chúng em bước vào năm học mới. Chao ôi yêu biết mấy ngày khai trường!
7 dòng thì ít quá bạn ạ !!!