K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

GN
GV Ngữ Văn
Giáo viên
3 tháng 8 2018

a. Phép hoán dụ được sử dụng trong khổ thơ trên là:

"Trái tim", "hồn Trần Phú vô danh" hoán dụ để chỉ những chiến sĩ cách mạng. Họ là những người chiến sĩ thuộc bao lớp thế hệ. Họ không có tên hay không có tên, nhưng đều là những người kiên cường và dũng cảm nhất hi sinh cả tuổi trẻ, ước mơ và thậm chí là cả tính mạng mình để bảo vệ độc lập của Tổ quốc. Bởi vậy, phép hoán dụ "trái tim" để chỉ sự ấm nóng của nhịp đập, của những ước mơ khát vọng. Họ dù hi sinh nhưng lí tưởng cách mạng, tấm gương của họ vẫn luôn sống mãi trong lòng dân tộc, hóa thân vào dáng hình xứ sở, vào sóng xanh, núi đại ngàn của quê hương.

b. Phép hoán dụ "bóng hồng" để chỉ người con gái đẹp. Đó là thiếu nữ duyên dáng, kiều diễm. Mỗi người một vẻ, như hoa lan, hoa cúc.

GN
GV Ngữ Văn
Giáo viên
2 tháng 8 2018

Câu 1:

- Từ ghép Hán Việt: thanh minh, tảo mộ, đạp thanh, tài tử giai nhân

- Từ láy: nô nức, dập dìu, sắm sửa

Câu 2:

- Câu thơ là câu ghép: 

Lễ // là tảo mộ, hội // là đạp thanh.

CN      VN        CN          VN

Câu 3: Câu tồn tại là câu: Dập dìu tài tử giai nhân.

Câu 4: Câu là câu trần thuật đơn: Chị em sắm sửa bộ hành chơi xuân.

1 tháng 8 2018

1. Cái gì đã qua rồi thì nên là dĩ vãng, có lưu luyến cũng chẳng thể níu kéo được nữa. Vậy nên, những điều bạn nên làm hôm nay chính là đừng để thanh xuân nằm lại trong nuối tiếc.

2.Nếu ai đấy hỏi tôi có gì lúc này, tôi sẽ chỉ có một câu trả lời: "Tôi có thanh xuân"

3.Chẳng ai cấm tuổi trẻ không được sai, nhưng tuổi trẻ cũng chẳng dài để cho ta sai mãi.

4. Đôi khi giữa may mắn và tiếc nuối chẳng có bất kì ranh giới nào cả.

1 tháng 8 2018

cho thêm này

1.Thời thanh xuân ngắn ngủi, đừng bắt con gái phải chờ đợi

GN
GV Ngữ Văn
Giáo viên
2 tháng 8 2018

1.

a. Tôi (đại từ) không (danh từ) lội qua (động từ) sông (danh từ) thả (động từ) diều (danh từ)  như (quan hệ từ) thằng Quý (danh từ) và (quan hệ từ) không (danh từ) đi qua (động từ) đồng (danh từ) nô đùa (động từ) như (quan hệ từ) thằng Sơn (danh từ) nữa.

b. Trong chiếc áo vải (danh từ) dù đen dài (tính từ), tôi (đại từ) thấy (động từ) mình (đại từ) trang trọng (tính từ) và đứng đắn (tính từ).

2. Từ loại còn thiếu trong 2 câu trên: từ tình thái (ôi, a), từ để hỏi (à, ư, nhỉ, nhé), từ chỉ số lượng (một, một trăm, vài trăm),...

1 tháng 8 2018

Toán 6 nhé

1 tháng 8 2018

gia đình em tối thứ bảy nào cũng rất là vui

hết

1 tháng 8 2018

Bố em ngồi đọc báo trong phòng khách. Vừa đọc, bố vừa nhâm nhi ngụm chè nóng. Bố em có thói quen đọc báo vào buổi tối. Loại báo mà bố thích nhất là báo An ninh Thủ đô. Mỗi khi có mực cười vui, bố lại đọc to lên cho cả nhà cùng nghe. Em biết bố không đọc báo như chúng em đâu, bố không bỏ sót một chi tiết nào trong báo. Bà em ngồi xem vô tuyến. Đến phần thời sự có giới thiệu về cảnh đồng bào sông Cửu Long đang bị lũ lụt, bà chép miệng, đau xót, còn cả nhà chăm chú nhìn lên ti vi, xúc động khôn cùng... Trong khi bà em ngồi xem vô tuyến thì mẹ em ngồi đan áo. Đôi tay mẹ đan nhanh thoăn thoắt. Em chỉ nghe thấy tiếng hai chiếc kim đan va vào nhau “cách, cách”. Vì hôm nay là thứ bảy, nên em không phải học bài. Bố bảo: "Con nghỉ ngơi đi, ngày mai học cũng được”. Em đi lấy chiếc nhíp, nhổ tóc sâu cho mẹ. Tóc mẹ đã lốm đốm sợi bạc. Nhìn mẹ, em càng thấy thương mẹ hơn. Mẹ phải làm việc vất vả để cho hai chị em chúng con ăn học. Em chỉ ước sao tóc mẹ mãi màu xanh. Bé Nguyên đang ngồi trên lòng bố, khi thấy em được mẹ khen: “Con gái mẹ nhổ khéo quá” bé lại chạy ra vớ lấy tóc mẹ. Khi có chiếc tóc sâu, hai chị em tranh nhau nhổ. Những lúc ấy mẹ em lại nói: “Chị lớn phải nhường em, em bé phải nghe lời chị”. Đồng hồ điểm 20 giờ rười rồi, nồi khoai vừa chín. Mọi người vui vẻ nói chuyện đầm ấm. Bé Nguyên khoe “Mẹ ơi, hôm nay con được hai điểm mười đấy mẹ ạ”. Mẹ khen “Con mẹ giỏi quá, thế còn chị thì sao?”. Em nói: “Con được điểm chín môn Vật lí mẹ ạ”. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng cha mẹ, ông bà và thầy cô giáo.
 
Bây giờ là 21 giờ rồi, em mắc màn đi ngủ. Nằm trên giường ấm, em vẫn tưởng như buổi sum họp gia đình đang diễn ra. Em mong sao gia đình em sẽ có những buổi sum họp vui hơn hôm nay.

1 tháng 8 2018

là êm đềm nha

k đúng nhé

mn

sai thì thui

1 tháng 8 2018

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

1 tháng 8 2018

Bang Bang 2 : bạn đưa nhầm nội quy cho bạn hùng vĩ kia rùi, câu hỏi bạn ấy có liên quan đến  Văn nhé !

Chẳng bao giờ em làm được một việc tốt đáng kể hay chỉ ít là làm người khác thấy vui, chỉ trừ có một lần khi em còn học lớp 2. Lần đó em đã nhặt được của rơi và trả lại cho người mất.

Chiều hôm ấy, em trực nhật nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Lúc em đang đi trên sân trường thì bỗng em giẫm phải một vật gì cưng cứng. Em cúi xuống nhặt lên thì thấy: Ồ! hoá ra là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của nhà sách Trí Tuệ cuốn đầu giáo sư Powel của tác giả A.R Belger. Cuốn sách này được bọc ngoài bằng nilon trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Em cũng chưa đọc nó nhưng đã biết ít nhiều về nó qua lời nói của bố mẹ. Hình như nó là một cuốn tiểu thuyết rất hay. Em lật xem bìa sau của cuốn sách thì thấy một đoạn văn ngắn kể lại tóm tắt nội dung cuốn sách. Nó càng làm em chắc chắn về suy nghĩ của mình. Trong đầu em hiện lên ý nghĩ lấy luôn cuốn sách này. Thế là, em ngó xung quanh xem có ai không. Thôi chết! Còn bác bảo vệ. Em chờ bác bảo vệ để ý đi chỗ khác rồi nhanh tay đút luôn cuốn sách vào cặp tung tăng chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường, em không thôi nghĩ về nhưng tình tiết hấp dẫn, li kì của cuốn sách. Ôi! thú vị biết bao! Nhưng cái đầu em không chỉ nghĩ đến một chuyện nó lái sang một chuyện khác. Chuyện về người bị mất. Vì có cái đầu ham nghĩ nên em không biết phải phân xử ra sao, mang về đọc và giữ của riêng hay trả lại cho người bị mất đây! Hai phương án cứ đánh nhau, xáo trộn trong đầu em. Vừa lúc đó, em về đến nhà. Em chào bố mẹ rồi đặt mình lên chiếc giường ở phòng riêng. Em lại tiếp tục suy nghĩ. Mà phải rồi! Mẹ là người có kinh nghiệm trong cuộc sống, mình nên hỏi mẹ xem sao! Em nghĩ, thế là em chạy xuống tầng 1, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, mẹ cười và bảo:

– Bây giờ, con hãy đặt mình vào tình huống như người mất mà xem. Chắc chắn con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng khi làm mất cuốn sách khá đắt: 25.000đ cơ mà! Đấy, con hãy tự nghĩ và quyết định đi. – Quả thật nếu em là người mất thì cũng sẽ có những cảm giác như mẹ nói. Mà nếu các bạn biết thì lòng tin của các bạn đối với em sẽ chẳng ra gì nữa! Em quyết định sẽ trả lại. Sáng hôm sau, em mang cuốn sách đưa cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một chị lớp Năm hớt hơ hớt hải chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách đưa chị cuốn sách và giới thiệu em với chị thì chị ấy cảm ơn em rối rít.

Lúc em về lớp, các bạn xô đến quanh em và khen em. Khi đó em thực sự là rất vui. Bây giờ em mới biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi người.

khong chap mang nha :))

1 tháng 8 2018

Vừa mới ăn cơm xong, mẹ bảo: “Mẹ cảm thấy nhức đầu, mẹ vào nằm đây. Con dọn bát đũa hộ mẹ”. Chỉ mấy phút sau, em đã dọn xong chén bát, rửa ráy sạch sẽ để vào gạc măng giê rồi vào với mẹ.

–       Mẹ ơi, con lấy dầu đánh gió cho mẹ nhé!

–        ừ, giúp mẹ một tí.

Em lấy lọ dầu gió kim xoa cho mẹ ở trán, ở thái dương, gáy, mũi rồi dùng hai bàn tay đánh gió cho mẹ. Mẹ nhìn em nói:

–        Con gái mẹ ngoan lắm! Mẹ cảm ơn con nhiều.

hok tốt 

tok mk nha