Tập làm văn :
Tả về chiếc cặp của em
Lưu ý : không chép trên mạng,văn viết càng dài càng tốt !
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
I. Mở bài: giới thiệu về con diều
Thả diều là một trò chơi dân gian của người Việt Nam, đến bay giờ thì trì chơi này vẫn được duy trì. Dù sự phát triển của khoa học công nghê, các trò chơi điện tử, nhưng niềm yêu thương dành cho con diều vẫn không thể phai. Chúng ta sẽ cùng đi tìm hiểu về con diều.
II. Thân bài: thuyết minh về con diều
1. Lịch sử tạo ra con diều:
- Thả diều có nguồn gốc vào thời cổ đại của người Trung Quốc cách đây 2800 năm.
- Chiếc diều đầu tiên có thể đã xuất hiện vào thời kỳ Xuân Thu do người thợ nước Lỗ có tên Lỗ Ban dùng gỗ chế tạo thành
- Chiếc diều nhờ gió để bay lên, nên diều có ý nghĩa như sự vương lên trong cuộc sống, bay cao bay xa như diều
2. Các hình dạng, hình thù của diều
- Hình hộp
- Hình vuông
- Hình rồng
- Hình chim
- Hình người
3. Cách làm diều:
a. Chuẩn bị vật liệu làm diều:
- Giấy A2, để làm diều giấy bạn nên dùng loại giấy khổ lớn, không nên sử dụng giấy nhỏ như A4, A5...
- Thanh tre đã vót
- Dây cước
- Hồ dán
- Thước, kéo
- Dao rọc giấy
- Bút chì
b. Làm diều:
- Bước 1: cắt giấy theo hình mà bạn muốn
- Bước 2: dán thanh tre đã vót lên giấy để cố định
- Bước 3: Xong làm đuôi cho diều
- Bước 4: trang trí diều
III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về con diều
Con diều như biểu tượng cho truyền thống của dân tộc Việt Nam
Chúng ta hãy cùng giữ gìn một trò chơi thú vị này.
Tuổi thơ em gắn liền với cánh đồng lúa bát ngát, với rặng tre, ao làng, với mái ngói đỏ tươi và cả cánh diều sáo vi vu.
Em sinh ra ở một làng quê yên bình. Nơi đây không có xe cộ ồn ào, không có những tòa nhà cao tầng chọc trời. Em luôn tự hào về quê hương mình, tuy nghèo nhưng giàu tình cảm. Hàng ngày, em được bố mẹ giao nhiệm vụ sau khi học bài xong phải đưa trâu ra đồng để chăn, cho nó ăn cỏ non nhưng không được để nó phá hoa màu của mọi người. Em rất thích công việc này. Khi đi chăn trâu, em thường không quên mang theo chiếc diều sáo bố tự tay làm cho em. Chiếc diều không lớn lắm, đủ cho em cầm, được cắt dán tỉ mỉ, hình thoi và có đuôi dài, được bố tô màu sắc rất sặc sỡ. Ở gần đuôi diều, bố có lắp một chiếc sáo nhỏ để khi thả có tiếng vi vu, vi vu rất hay. Dây diều được làm bằng sợi dây dù trắng rồi được cuốn vào một cái cán gỗ để thả. Em yêu chiếc diều đó như một phần máu thịt, có thể do nó gắn bó với em lâu và đó cũng là tình cảm của bố mà em cảm nhận được. Khi đi chăn trâu em lại thả diều, để cho diều bay lên cao sau đó em buộc dây vào cái cán rồi cắm xuống đất. Cẩn thận em chèn thêm mấy hòn đá to lên cho đỡ bay mất. Sau đó trèo lên lưng trâu nghe tiếng sáo và ngắm nhìn cánh diều bay lượn trên không trung. Diều bay cao và xa, lượn qua bên này lại chao sang bên nọ.
Cả tuổi thơ em cứ như vậy, cứ ngắm cánh diều, nghe tiếng sao, thật yên bình làm sao. Em tin rằng sau này khi nhớ lại những phút giây này em sẽ vẫn thấy thật hạnh phúc.
Chị cho em dàn ý rồi em dựa vào dàn ý làm nhé
MỞ BÀI
Nói về chiếc áo của em mặc đi ....( chơi , học hay vv...)
Em đã mặc được bao lâu ( Không cần hoặc cũng có thể thêm và nhé )
Chiếc áo này mẹ mua cho em khi nào ?
THÂN BÀI
Tả bao quát chiếc áo mới nhé
- Hình dáng kích thước , kiểu dáng , Rộng hay nhỏ ,
+Chất vải ( Kate , thun vv...) . Tác dụng của chất vải ( hút mồ hôi , mềm hoặc vv..)
+ Màu sắc ( xanh , cam , đỏ , đen vv...)
+ Hình dáng như thế nào ( em tự cho ví dụ nha )
+ Kích thước ( To , Rộng vv...) . Mặc em thấy ( thích hay thoải mái ....)
Tả từng bộ phận của chiếc áo aem thích
+ Aó có túi hay không . Chúng có tác dụng gì? Được may vào ( Ngay trên góc phải , trái )
+ Cổ áo như thế nào ( Cổ áo hình chữ A hay cổ tròn ,vv..). Cứng hay mềm
+Hàng khuy có hình thù gì ( hình tròn hay hình vuông vv...) Nó được khâu như thế nào ( Tỉ mỉ hay đẹp mắt vv..) Nó có màu gì ( xanh , tím , trắng vv...) ( Cái này có cũng được hay không tùy em nhé !!!)
Trên áo có một hình thù gì ( Bông hoa , Chấm bi vv...) ( tùy em nhé !!)
Nhìn rất bắt mắt !!!
KẾT BÀI
Nêu ra cảm xúc và tình cảm của em
+ Em rất vui và bất ngờ khi .... ( mẹ , bố , dì , cô vv...) tặng cho em một chiếc áo tuyệt đẹp
+ Em rất thích chiếc áo mà ...( mẹ , bố , dì , cô vv...) tặng cho em
+ Khi mặc chiếc áo em cảm thấy nó rất ...( thoải mái , thư giãn vv...)
+ Em sẽ giữ gìn nó thật lâu . Bởi vì ..... ( em tự nghĩ nhé !!)
CHÚC EM HỌC TỐT YÊU !!!
HÃY VIẾT MỘT BÀI THẬT HAY NHÉ
Chiếc áo mà em yêu thích: mở bài giới thiệu tên chiếc áo của mình, chiếc áo ấy do bố hay mẹ mua cho? Mua từ bao giờ, đặc điêm của chiếc áo: cân đối ,đẹp và vừa vơi người em. 2.Thân bài a. Tả bao quát -Hình dáng cân đối đẹp đẽ , Kích thước vừa vặn với người em -Với hình dáng kích thước ấy, khi mặc áo vào , vẻ đẹp của em........trông em như........ -màu sắc : trắng như......... -Trang trí ''phần trang trí sẽ tả lồng vào từng bộ phận của đồ vật '' b. Tả cụ thể - Chiếc áo của em được tạo ra từ vải lon tráng nên nó ......... Hai vạt trước của nó............ Nối liền hai vạt áo là anh chàng nẹp ......giúp cho nẹp áo chắc chắn hơn là các cô cúc tròn trĩnh , xinh xắn xếp hàng thẳng tắp và cách đều nhau.......Để tô cho điểm đẹp của nẹp ao , bác thợ đã khéo léo may hai đường viền màu....... chay dài từ......Hãnh diện nằm bên phía tay trái của áo là phù hiệu ......... 3. kết bài - Tấm áo đã cùng em tới trường................. - Em giũ gìn ao thật cẩn thận...................................................
Mỗi người đều có một ước mơ của mình, người thì ước làm chú bộ đội, người ước làm cô giáo, người ước làm phi công. Và em cũng có ước mơ của mình. Ước mơ của em chính là trở thành nhà văn.
Khi em kể cho mọi người về ước mơ này, nhiều người cho rằng em là người thật lãng mạn. Làm nhà văn thì sẽ phải có tâm hồn lãng mạn, biết quan sát, sống tình cảm, chan hòa với mọi người. Từ bé em đã đọc sách của chú Nguyễn Nhật Ánh, chú ấy viết rất hay, em bị lôi cuốn bởi cách viết giản dị nhưng tình cảm của chú ấy.
Sau này em cũng muốn trở thành một nhà văn, có thể được đi đến rất nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, thăm quan nhiều nơi và có thể bắt đầu viết. Có lẽ khi đó cảm xúc sẽ rất nhiều và em sẽ có tác phẩm hay. Nếu được làm nhà văn thì em sẽ thành người nổi tiếng, được nhiều người biết đến, em sẽ có những cuốn sách của riêng mình, có thể mang đi khoe mọi người về sản phẩm của em.
Vì ước mơ muốn làm nhà văn nên từ bây giờ em phải đọc thật nhiều, viết thật nhiều thì sau này mới có thể viết tốt được. Em rất ngưỡng mộ những nhà văn, nhà thơ vì họ có một đời sống tinh thần rất phong phú. Họ làm đẹp cho đời bằng những trang viết, và em cũng muốn trở thành những người như vậy.
Em thích tự do, thích bay nhảy nên em không thích những việc phải ngồi một chỗ. Em nghĩ làm nhà văn phải đi nhiều, sống nhiều thì mới có những tác phẩm hay và ý nghĩa. Em sẽ cố gắng thật nhiều để có thể đạt được ước mơ của mình.
Dù con đường mà em đi còn rất dài nhưng em nghĩ nếu mỗi người có ước mơ, biết cố gắng và phấn đấu thì chắc chắn sẽ làm được. Em muốn viết những cuốn sách về gia đình, tình bạn, tình yêu, cuộc sống. Em sẽ dành tặng ba, tặng mẹ vì họ là những người sẽ luôn bên cạnh em, động viên cố gắng em học tập thật tốt.
Em sẽ cố gắng để đạt được ước mơ ấy.
Mỗi người đều có một ước mơ của mình, người thì ước làm chú bộ đội, người ước làm cô giáo, người ước làm phi công. Và em cũng có ước mơ của mình. Ước mơ của em chính là trở thành nhà văn.
Khi em kể cho mọi người về ước mơ này, nhiều người cho rằng em là người thật lãng mạn. Làm nhà văn thì sẽ phải có tâm hồn lãng mạn, biết quan sát, sống tình cảm, chan hòa với mọi người. Từ bé em đã đọc sách của chú Nguyễn Nhật Ánh, chú ấy viết rất hay, em bị lôi cuốn bởi cách viết giản dị nhưng tình cảm của chú ấy.
Sau này em cũng muốn trở thành một nhà văn, có thể được đi đến rất nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, thăm quan nhiều nơi và có thể bắt đầu viết. Có lẽ khi đó cảm xúc sẽ rất nhiều và em sẽ có tác phẩm hay. Nếu được làm nhà văn thì em sẽ thành người nổi tiếng, được nhiều người biết đến, em sẽ có những cuốn sách của riêng mình, có thể mang đi khoe mọi người về sản phẩm của em.
Vì ước mơ muốn làm nhà văn nên từ bây giờ em phải đọc thật nhiều, viết thật nhiều thì sau này mới có thể viết tốt được. Em rất ngưỡng mộ những nhà văn, nhà thơ vì họ có một đời sống tinh thần rất phong phú. Họ làm đẹp cho đời bằng những trang viết, và em cũng muốn trở thành những người như vậy.
Em thích tự do, thích bay nhảy nên em không thích những việc phải ngồi một chỗ. Em nghĩ làm nhà văn phải đi nhiều, sống nhiều thì mới có những tác phẩm hay và ý nghĩa. Em sẽ cố gắng thật nhiều để có thể đạt được ước mơ của mình.
Dù con đường mà em đi còn rất dài nhưng em nghĩ nếu mỗi người có ước mơ, biết cố gắng và phấn đấu thì chắc chắn sẽ làm được. Em muốn viết những cuốn sách về gia đình, tình bạn, tình yêu, cuộc sống. Em sẽ dành tặng ba, tặng mẹ vì họ là những người sẽ luôn bên cạnh em, động viên cố gắng em học tập thật tốt.
Em sẽ cố gắng để đạt được ước mơ ấy.
Chủ nhật vừa qua, tại nhà hát thành phố, em được xem ca nhạc. Đó là lần đầu tiên em được xem ca sĩ Trung Đức biểu diễn.
Ca sĩ Trung Đức là nghệ sĩ ưu tú. Tuy ông đã đứng tuổi nhưng nổi tiếng là ca sĩ hát nhạc nhẹ, nhạc chiến đấu với chất giọng ô-pê-ra lão luyện. Bố em rất thích nghe ông hát. Tối hôm đó, em và bố được xem ông biểu diễn ca khúc "Tình ca”, nhạc và lời của cố nhạc sĩ Hoàng Việt.
Trên sân khấu tràn ngập ánh đèn màu, ca sĩ Trung Đức cúi chào khán giả. Một tràng pháo tay nồng nhiệt vang lên. Ca sĩ Trung Đức khoảng chừng năm mươi tuổi nhưng dáng dấp ông trẻ trung như người bốn mươi tuổi. Ông nghiêm túc, lịch sự trong bộ com-lê màu đen, áo sơ-mi trắng thắt nơ đỏ. Khuôn mặt ông đầy đặn, phúc hậu với đôi lông mày thẳng, to như con tằm nằm, đen nhánh. Dưới đôi lông mày đó, đôi mắt to, sáng long lanh vẻ tươi trẻ, khoáng đạt. Mũi ông hơi bè nhưng sống mũi thẳng. Tóc ông cắt gọn gàng, chải sóng uốn lượn hơi xoăn ôm lấy khuôn mặt vui vẻ hiền lành. Dưới ánh đèn sân khấu, dáng ông nổi bật, lịch lãm, đầy vẻ lãng mạn với mái tóc gợn sóng, rũ cong che bớt vầng trán rộng. Ông hát nhiệt tình, hăng say, tưởng như ông đem hết tâm hồn mình trải rộng trong lời ca. Tay ông đưa lên, dang ra theo điệu nhạc như muốn ôm lấy khoảng không bát ngát của quê hương vào lòng. Tay ông để lên ngực như muôn ôm ấp người yêu thương của mình vào trái tim cháy bỏng. Ông dìu khán giả theo điệu nhạc tha thiết trữ tình. Khuôn mặt ông tươi tắn, dạt dào xúc cảm. Đôi lông mày lúc chau lại, lúc giãn ra theo lời nhạc đưa khán giả đến vùng trời tự do của tình yêu đôi lứa, đến vùng trời hào hùng của tình yêu đất nước, yêu quê hương, đến vùng trời thuỷ chung của tình yêu bền bỉ, gang thép trong chiến đấu. Thay cho nhạc sĩ Hoàng Việt, nghệ sĩ Trung Đức hát lên tiếng lòng của nhạc sĩ hay cũng chính là tiếng lòng của nghệ sĩ đến với công chúng yêu nhạc. Trong bộ com-lê cắt may khéo léo, duyên dáng ôm lấy thân hình, bằng chất giọng điêu luyện mượt mà, bằng cử chỉ lúc uyển chuyển, lúc dịu dàng, nghệ sĩ Trung Đức gửi lời nhắn chân tình của nhạc sĩ Hoàng Việt cho những đôi trai gái yêu nhau, cho những cặp vợ chồng kẻ Nam người Bắc vì cuộc kháng chiến, giữ tấm lòng yêu thương chung thuỷ và ý chí kiên định với lí tưởng cách mạng. Bản nhạc chấm dứt trong tiếng vỗ tay vang dội của khán giả. Tấm màn nhung đã khép lại nhưng âm vang giọng hát và hình ảnh của nghệ sĩ Trung Đức in sâu vào tâm trí em.
Không phải riêng em yêu ca nhạc và hâm mộ nghệ sĩ Trung Đức, cả nhà em và nhiều người nữa đều ái mộ ông. Ông quả xứng danh với danh hiệu Nghệ sĩ Nhân dân, Nghệ sĩ Ưu tú mà Nhà nước phong tặng. Nghệ sĩ Trung Đức hoàn toàn chinh phục khán thính giả và khơi dậy trong lòng công chúng một tình yêu sắt son, chung thuỷ với những người thân yêu, với Tổ quốc thiêng liêng, với nghệ thuật âm nhạc chiến đấu trữ tình.
Chủ nhật vừa qua, tại nhà hát thành phố, em được xem ca nhạc. Đó là lần đầu tiên em được xem ca sĩ Trung Đức biểu diễn.
Ca sĩ Trung Đức là nghệ sĩ ưu tú. Tuy ông đã đứng tuổi nhưng nổi tiếng là ca sĩ hát nhạc nhẹ, nhạc chiến đấu với chất giọng ô-pê-ra lão luyện. Bố em rất thích nghe ông hát. Tối hôm đó, em và bố được xem ông biểu diễn ca khúc "Tình ca”, nhạc và lời của cố nhạc sĩ Hoàng Việt.
Trên sân khấu tràn ngập ánh đèn màu, ca sĩ Trung Đức cúi chào khán giả. Một tràng pháo tay nồng nhiệt vang lên. Ca sĩ Trung Đức khoảng chừng năm mươi tuổi nhưng dáng dấp ông trẻ trung như người bốn mươi tuổi. Ông nghiêm túc, lịch sự trong bộ com-lê màu đen, áo sơ-mi trắng thắt nơ đỏ. Khuôn mặt ông đầy đặn, phúc hậu với đôi lông mày thẳng, to như con tằm nằm, đen nhánh. Dưới đôi lông mày đó, đôi mắt to, sáng long lanh vẻ tươi trẻ, khoáng đạt. Mũi ông hơi bè nhưng sống mũi thẳng. Tóc ông cắt gọn gàng, chải sóng uốn lượn hơi xoăn ôm lấy khuôn mặt vui vẻ hiền lành. Dưới ánh đèn sân khấu, dáng ông nổi bật, lịch lãm, đầy vẻ lãng mạn với mái tóc gợn sóng, rũ cong che bớt vầng trán rộng. Ông hát nhiệt tình, hăng say, tưởng như ông đem hết tâm hồn mình trải rộng trong lời ca. Tay ông đưa lên, dang ra theo điệu nhạc như muốn ôm lấy khoảng không bát ngát của quê hương vào lòng. Tay ông để lên ngực như muôn ôm ấp người yêu thương của mình vào trái tim cháy bỏng. Ông dìu khán giả theo điệu nhạc tha thiết trữ tình. Khuôn mặt ông tươi tắn, dạt dào xúc cảm. Đôi lông mày lúc chau lại, lúc giãn ra theo lời nhạc đưa khán giả đến vùng trời tự do của tình yêu đôi lứa, đến vùng trời hào hùng của tình yêu đất nước, yêu quê hương, đến vùng trời thuỷ chung của tình yêu bền bỉ, gang thép trong chiến đấu. Thay cho nhạc sĩ Hoàng Việt, nghệ sĩ Trung Đức hát lên tiếng lòng của nhạc sĩ hay cũng chính là tiếng lòng của nghệ sĩ đến với công chúng yêu nhạc. Trong bộ com-lê cắt may khéo léo, duyên dáng ôm lấy thân hình, bằng chất giọng điêu luyện mượt mà, bằng cử chỉ lúc uyển chuyển, lúc dịu dàng, nghệ sĩ Trung Đức gửi lời nhắn chân tình của nhạc sĩ Hoàng Việt cho những đôi trai gái yêu nhau, cho những cặp vợ chồng kẻ Nam người Bắc vì cuộc kháng chiến, giữ tấm lòng yêu thương chung thuỷ và ý chí kiên định với lí tưởng cách mạng. Bản nhạc chấm dứt trong tiếng vỗ tay vang dội của khán giả. Tấm màn nhung đã khép lại nhưng âm vang giọng hát và hình ảnh của nghệ sĩ Trung Đức in sâu vào tâm trí em.
Không phải riêng em yêu ca nhạc và hâm mộ nghệ sĩ Trung Đức, cả nhà em và nhiều người nữa đều ái mộ ông. Ông quả xứng danh với danh hiệu Nghệ sĩ Nhân dân, Nghệ sĩ Ưu tú mà Nhà nước phong tặng. Nghệ sĩ Trung Đức hoàn toàn chinh phục khán thính giả và khơi dậy trong lòng công chúng một tình yêu sắt son, chung thuỷ với những người thân yêu, với Tổ quốc thiêng liêng, với nghệ thuật âm nhạc chiến đấu trữ tình.
Là một học sinh, chắc hẳn ai cũng có rất nhiều đồ dùng học tập quan trọng không thể thiếu: bút mực, bút chì, thước kẻ… Trong số đó, chiếc cặp sách cũng là một đồ dùng học tập vô cùng quen thuộc với chúng ta, mà cũng có phần đặc biệt nữa.
Chiếc cặp sách này của em đã theo em từ rất lâu rồi, dù vậy nhưng nó vẫn còn mới lắm bởi em luôn giữ gìn nó cẩn thận mà. Chiếc cặp này là chiếc cặp đeo với hai chiếc quai to bản rất chắc chắn nhưng cũng rất mềm. Chính vì vậy nên khi đeo lên vai, em không thấy bị đau gì cả. Những lúc em không muốn đeo cặp thì đã có một chiếc quai xách ở phía giữa bên trên cặp. Cũng giống như hai chiếc quai kia, chiếc quai xách này cũng được lót vải mềm để những khi có nhiều sách, xách lên cũng chẳng thấy nhức tay.
Phía trước cặp là hình ảnh rất đỗi bình dị và đáng yêu. Đó là hình ảnh một thảo nguyên xanh mướt bao la, những đồng cỏ trải dài như trong phim hoạt hình em vẫn thường hay xem ngày bé. Phía trên là một bầu trời trong xanh, cao vời vợi với những đám mây trắng bồng bềnh lững lờ trôi. Điểm nổi bật nhất trong hình ảnh ấy chính là những chú cừu trắng đang yên bình gặm cỏ. Lui xuống phía dưới một chút là hai chiếc khóa cài bằng nhựa. Mở ra hay đóng vào cũng rất đơn
giản.
Mở cặp ra, bên trong được chia làm nhiều ngăn, giúp em đựng được rất nhiều sách cũng như phân loại được chỗ để các đồ dùng học tập khác nhau. Ở ngăn cặp đầu tiên, em dùng để đựng hộp bút và hộp màu của mình. Hai ngăn lớn em dùng để sách giáo khoa và vở viết cùng tập đựng bài kiểm tra. Còn một ngăn nhỏ có khóa, em dùng để đựng những thứ bí mật của mình đấy. Hai bên cặp có hai chiếc túi lưới, em vẫn dùng để đựng giấy vụn thừa không kịp vứt để đến khi về nhà rồi lấy ra vất sau.
Em rất yêu chiếc cặp này của em bởi nó không chỉ là một đồ dùng học tập mà nó còn là một người bạn đã gắn bó với em gần 5 năm tuổi học trò.
Năm nào cũng vậy, cứ mỗi độ nghỉ hè xong, gần đến năm học là mẹ lại đưa tôi đi chuẩn bị những đồ dùng học tập cần thiết cho năm học mới. Mẹ chuẩn bị rất nhiều và đầy đủ đòi dùng học tập cho tôi nhưng đồ mà tôi yêu thích nhất là cây bút mực Thiên Long.
Cây bút mực ấy dài tầm khoảng mười lăm phân. Phần nắp bút màu tím bằng nhựa có cả ghim cài nhìn thấy bắt mắt. Phần thân bút màu trắng, bằng nhựa cứng. Trên thân bút, có ghi dòng chữ Thiên Long thật đậm. Chỉ cần mở nắp bút ra là chúng ta sẽ nhìn thấy ruột bút. Ruột bút ở bên trong thân bút, bên trong có chứa mực. Ngòi bút bằng ngòi kim, trên có gắn gòn bi sắt để khi viết thì dễ dàng hơn. Chỉ cần mở nắp bút ra là ta có thể viết rất dễ dàng.
Cây bút mực rất có ích đối với học sinh. Màu tím của bút đã trở thành biểu tượng cho lứa tuổi học sinh trong trắng, ngây thơ với những hoài bão, ước mơ thật đẹp. Bút mực Thiên Long viết rất trơn và đẹp, giá thành lại rẻ, chỉ vài nghìn đồng một chiếc, chẳng thế mà nó luôn được rất nhiều học sinh ưa dùng, luôn được học sinh dùng để viết và cả trong thi cử. Chính từ những chiếc bút mực ấy mà bao người đã nêndanh trong đường đời, bút mực Thiên Long đã đồng hành cùng học sinh, nâng cánh ước mơ, nuôi dưỡng tài năng bao thế hệ. Bút mực thực sự rất nổi tiếng, được mọi lứa tuổi học sinh ưa dùng. Không những vậy, bút mực Thiên Long không chỉ có nguyên màu tím mà còn có rất nhiều màu khác như màu xanh, màu đen- rất phù hợp với lứa tuổi học sinh cấp Hai, học sinh cấp Ba, phù hợp với nhiều người ở nhiều ngành nghề khác nhau, có màu đỏ phù hợp cho những thầy giáo, cô gióa chấm bài. Với kiểu dáng ưa nhìn, gọn nhẹ, bút Thiên Long chính là đồ dùng học tập thật tiện lợi, chỉ cần bỏ gọn một góc trong hộp bút là xong. Tuy nhiên, nếu để bị rơi bút nhiều lần thì ngòi bút sẽ bị hỏng, tắc mực, sẽ không thể viết trơn tru nữa, do đó khi dùng xong, chúng ta cần lưu ý là đậy nắp bút và để cẩn thận, tránh làm rơi bút nhiều lần, có như vậy bút mới bền. Khi viết hết mực, ta chỉ cần bỏ chiếc ngòi cũ đi và thay ngòi mới là có thể tiếp tục viết dễ dàng.
Chiếc bút mực mãi là đồ dùng học tập ưa thích của tôi. Chiếc bút sẽ mãi là người bạn đồng hành với tôi trong những tháng năm đi học và cả sau này
Là một học sinh, chắc hẳn ai cũng có rất nhiều đồ dùng học tập quan trọng không thể thiếu: bút mực, bút chì, thước kẻ… Trong số đó, chiếc cặp sách cũng là một đồ dùng học tập vô cùng quen thuộc với chúng ta, mà cũng có phần đặc biệt nữa.
Chiếc cặp sách này của em đã theo em từ rất lâu rồi, dù vậy nhưng nó vẫn còn mới lắm bởi em luôn giữ gìn nó cẩn thận mà. Chiếc cặp này là chiếc cặp đeo với hai chiếc quai to bản rất chắc chắn nhưng cũng rất mềm. Chính vì vậy nên khi đeo lên vai, em không thấy bị đau gì cả. Những lúc em không muốn đeo cặp thì đã có một chiếc quai xách ở phía giữa bên trên cặp. Cũng giống như hai chiếc quai kia, chiếc quai xách này cũng được lót vải mềm để những khi có nhiều sách, xách lên cũng chẳng thấy nhức tay.
Phía trước cặp là hình ảnh rất đỗi bình dị và đáng yêu. Đó là hình ảnh một thảo nguyên xanh mướt bao la, những đồng cỏ trải dài như trong phim hoạt hình em vẫn thường hay xem ngày bé. Phía trên là một bầu trời trong xanh, cao vời vợi với những đám mây trắng bồng bềnh lững lờ trôi. Điểm nổi bật nhất trong hình ảnh ấy chính là những chú cừu trắng đang yên bình gặm cỏ. Lui xuống phía dưới một chút là hai chiếc khóa cài bằng nhựa. Mở ra hay đóng vào cũng rất đơn
giản.
Mở cặp ra, bên trong được chia làm nhiều ngăn, giúp em đựng được rất nhiều sách cũng như phân loại được chỗ để các đồ dùng học tập khác nhau. Ở ngăn cặp đầu tiên, em dùng để đựng hộp bút và hộp màu của mình. Hai ngăn lớn em dùng để sách giáo khoa và vở viết cùng tập đựng bài kiểm tra. Còn một ngăn nhỏ có khóa, em dùng để đựng những thứ bí mật của mình đấy. Hai bên cặp có hai chiếc túi lưới, em vẫn dùng để đựng giấy vụn thừa không kịp vứt để đến khi về nhà rồi lấy ra vất sau.
Em rất yêu chiếc cặp này của em bởi nó không chỉ là một đồ dùng học tập mà nó còn là một người bạn đã gắn bó với em gần 5 năm tuổi học trò.
Với học sinh chúng em, kiến thức không chỉ nhận được từ những người thầy, người cô mà còn là từ sách vở, trước hết chính là những cuốn sách giáo khoa. Với em, sách giáo khoa có một vai trò vô cùng quan trọng trong chặng đường tiếp thu kiến thức của em, đồng thời cũng là một người thầy thứ hai của em.
Em có rất nhiều cuốn sách giáo khoa khác nhau: sách giáo khoa tiếng việt với những bài văn, những câu chuyện không chỉ có tính nhân văn mà còn chứa đựng những bài học giúp ta nên người; cuốn sách toán dạy ta những phép tính toán, dạy ta suy nghĩ logic; cuốn sách khoa học tự nhiên và xã hội dạy ta về những kiến thức đời sống để ta biết, để ta sống tốt hơn…cùng rất nhiều những cuốn sách giáo khoa khác. Những cuốn sách giáo khoa thường lớn lớn vở viết một chút, có những cuốn thậm chí còn to hơn.
Bìa sách được thiết kế phù hợp với nội dung từng môn học. Với sách giáo khoa tiếng việt, bìa sách là sự kết hợp hài hòa của nhiều hình ảnh nên thơ, thơ mộng khác nhau. Sách giáo khoa toán là hình ảnh những phép tính, những đoạn thẳng, đường thẳng, những hình tam giác, hình chữ nhật… Còn sách âm nhạc chính là hình ảnh những bạn học sinh đang đeo khăn quàng đỏ, đứng cạnh nhau cùng ngân vang hòa âm. Bên trên cùng là tên sách được in hoa cùng số lớp. Mỗi cuốn sách giáo khoa của em đều được dán nhãn vở cẩn thận ở góc bên trái để khi có mất sách, nếu ai thấy sẽ biết mà trả về cho em.
Những bài học trong sách được thiết kế rất khoa học và dễ hiểu. Trang đầu tiên là lời nói đầu của những người biên soạn sách gửi đến học sinh. Trang cuối cùng là mục lục và những thông tin chi tiết về cuốn sách, giúp em hiểu rõ hơn và biết cách tìm bài học nhanh hơn. Cuốn sách giáo khoa như chứa đựng cả một phần của bầu trời tri thức, giúp em hiểu sâu hơn bài học mà cô giáo dạy.
Em rất yêu thích những cuốn sách giáo khoa của mình. Vậy nên em sẽ giữ gìn sách cẩn thận để nó luôn phẳng phiu và luôn mớ
4 từ trên ko phải từ láy vì cả 4 từ đều có 2 tiếng có nghĩa. khi cả 2 tiếng có nghĩa thì đó là từ ghép
k mk nha
dell giup dau tu lam di
Năm học mới đã đến rồi, lòng em cứ xốn xang chờ đợi ngày tựu trường. Hai tháng hè xa bạn bè, thầy cô em nhớ lắm!
Sáng nay, em dậy thật sớm sửa soạn sách vở, đồ dùng học tập, cẩn thận bỏ các thứ vào chiếc cặp mà mẹ đã mua cho em tại hiệu sách Minh Trí ở cố đô Huế trong dịp mẹ đi học ở ngoài ấy. Chiếc cặp chưa lần nào đến lớp nhưng đã trở thành người bạn thân thiết của em từ lâu rồi. Hôm cầm chiếc cặp trong tay, em thầm cám ơn mẹ đã lo lắng chu toàn cho đứa con gái út của mẹ trước lúc vào lớp Bốn.
Mẹ đã chọn chiếc cặp thật hợp với sở thích của em, vừa vặn và xinh xắn. Nó được làm bằng chất liệu ni lông tổng hợp, màu xanh rêu, sợi tơ óng ánh như pha kim tuyến. Sờ vào, ai cũng cảm giác mát lạnh và mềm mềm như làn da của một đứa trẻ ba tuổi. Có lẽ chiếc cặp to bằng sổ ghi điểm của cô giáo, không cồng kềnh như cặp của bạn Thúy ngồi cạnh em. Phía trên là một quai xách được bện bằng sợi ni lông bền và rất chắc. Đằng sau có hai quai đeo được mắc vào những cái khóa sắt xi sáng loáng, dùng để điều chỉnh cho vừa quai đeo. Phía trước mặt có một bức tranh màu, vẽ hình một chú ếch đang ngôi trên lá sen du ngoạn ở trong đầm. Xung quanh là những đóa hoa sen hồng đang xòe cánh đón sắc nắng vàng mùa hạ. Bức tranh được lồng vào trong một ngăn bằng giấy mê ca mỏng, có khóa kéo đi, kéo lại. Ngăn này em dùng đựng tấm áo mưa.
Muốn mở cặp, em chỉ cần bấm nhẹ vào hai chiếc khóa ở nắp cặp, nó tự động mở ra nhờ một bộ phận quan trọng làm băng hệ thống lò xo, gắn giấu vào phía trong nắp cặp. Cặp có hai ngăn chủ yếu. Ngăn lớn, em dùng để những quyển sách vở trong buổi học. Còn ngăn kia nhỏ hơn, em để các đồ dùng học tập như: bảng con, tập giấy kiểm tra và hộp đựng bút cùng một số vật dụng khác. Thấy chiếc cặp của em vừa xinh, vừa gọn nhẹ lại tiện lợi nữa nên bạn nào cũng hỏi mua ở cửa hàng nào để về xin bố mẹ mua cho. Em cũng nói thật với các bạn là ở đây không có.
Mải nghĩ về chiếc cặp mà suýt nữa trễ giờ đi học, em khoác vội chiếc cặp vào vai rồi chào bố và chị Hai rảo bước đến trường trong lòng rộn lên một niềm vui khó tả.