K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Chuyện cổ tích về loài người không chỉ đơn giản là kể câu chuyện về lịch sử loài người qua các giai đoạn khác nhau. Qua đó người ta còn muốn nhắn nhủ một điều rằng hãy chăm sóc, yêu thương trẻ thơ để em bé có được một môi trường phát triển tốt.

Nhưng còn cần cho trẻ

Tình yêu và lời ru

Cho nên mẹ sinh ra

Để bế bồng chăm sóc

Đó là khi cuộc sống này ngày một phát triển và đi lên. Khi đó có tiếng nói, có chữ viết, có nền giáo dục. Và khi đó con người được học hành và gần hơn với văn minh. Đó là việc biết mở trường dạy trẻ em học biết đào tạo và dạy dỗ trẻ em. Khi này thế giới được thay đổi hơn bằng việc có lớp, bàn, trường, cái ghế.. Đó là những biể tượng của sự thay đổi kỳ diệu của cuộc sống này. Trong sự phát triển ấy đã làm con người ta văn minh hơn.

Mắt trẻ con sáng lắm

Nhưng chưa thấy gì đâu!

Mặt trời mới nhô cao

Cho trẻ con nhìn rõ

Màu xanh bắt đầu cỏ

Màu xanh bắt đầu cây

Cây cao bằng gang tay

Từ đó ta có thể cảm nhận được một tấm lòng yêu trẻ được thể hiện trong bài thơ. Từ câu chuyện cổ tích về loài người ta thấy được trẻ em sinh ra trong tình yêu và lời ru ầu ơ. Được chăm sóc, được bế bồng, được học tập. Phải với một trái tim nhân hậu Xuân Quỳnh mới viết được những vần thơ như thế.

15 tháng 9 2021

Đôi bạn cùng tiến

Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta chắc hẳn luôn có những người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Em cũng không phải là ngoại lệ, cũng có một người bạn thân luôn sẻ chia và giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn. Khánh chính là tên đứa bạn thân nhất của em.

Khánh năm nay bằng tuổi em, cũng là mười tuổi. Khánh có nước da trắng như trứng gà bóc cùng dáng người thanh mảnh. Lúc nào đến lớp bạn cũng gọn gàng trong bộ đồng phục áo trắng quần đen, mái tóc dài được búi gọn gàng sau gáy. Khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt biết nói chính là đặc điểm nổi bật của Khánh. Đôi mắt bạn to tròn lấp lánh ánh cười luôn cong cong như vầng trăng khuyết, nó như biết nói biết cười, biết sẻ chia mỗi khi em buồn và cổ vũ mỗi khi em gặp chuyện vui.

Giọng nói của cô bạn này trong trẻo như tiếng chim vàng anh mỗi sáng. Bạn đừng lầm tưởng rằng giọng nói ấy sẽ chua ngoa như chanh nhé. Nó rất truyền cảm và vô cùng thu hút. Khánh thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện ma mà bạn ấy biết. Với chất giọng ly kì hấp dẫn, nó luôn làm chúng em hét toáng mỗi khi đến đoạn cao trào. Đổi lấy một tiếng cười vang nhí nhảnh của nó là bộ mặt hoảng hồn của mấy đứa chúng em.

Thú thật lúc đầu em cũng không thích Khánh bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay đem bạn ấy ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Khánh như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.

Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai.

Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là người ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Khánh vọng từ bên ngoài vào:
- Lan ơi, cậu không đi bây giờ là cậu sẽ muộn học đấy!

Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.” Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…
- Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.

Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Khánh cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra một người bạn tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Kha. Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.

Từ hôm ấy ngày nào Khánh cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Khánh, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!

Em rất yêu quý cô bạn thân của mình và mong muốn tình bạn của chúng em cũng sẽ bền chặt qua thời gian để em có thể lưu lại được những kí ức tuổi học trò khi ở bên bạn bè và gia đình.

15 tháng 9 2021

nguyễn minh sơn còn thức à

15 tháng 9 2021

 Nhân vật cáo đã hiện lên trong câu chuyện thật bình dị. Nó không còn là một con vật dữ dằn, gian sảo hay bị ghét bỏ. Cáo trong từng lời đối thoại với hoàng tử bé khiến ta thấy thương cảm, dễ mến. Nó nhắc đi nhắc lại về cảm hóa, nó cũng muốn được sống vui vẻ, được yêu thương và khao khát ánh sáng. Niềm mong ước của cáo là mong ước hướng đến những điều tươi đẹp. Đời sống của cáo trong mắt nó nhạt nhẽo, vô vị và chú cáo khao khát được thấu hiểu. Sợi dây tình cảm liên kết giữa cáo và hoàng tử bé làm nên một câu chuyện nhỏ thật đẹp. 

-Từ ghép: câu chuyện, mong ước

-Từ láy: nhạt nhẽo, khao khát

Bé iu tham khẻo :>>

HT

15 tháng 9 2021

Có vẻ bài kia đụng hàng 

Hoàng tử bé là hình ảnh gợi nhắc về tuổi thơ của mỗi người. Cậu đến Trái Đất để tìm kiếm những người bạn hìn hậu . Khi nhìn thấy những bông hoa hồng ở Trái Đất lung ling, cậu cảm thấy bông hoa ở hành tinh của mình chẳng là gì cả. Cuộc gặp gỡ với con cáo với bài học về sự “cảm hóa” đã giúp cậu nhận ra giá trị lớn lao của tình bạn. Đó là sự rung cảm xuất phát từ trái tim, trách nhiệm với những gì mình đã cảm hóa.

15 tháng 9 2021

Người phụ nữ đẹp nhất đối với em có lẽ chính là mẹ, mẹ không chỉ là người đẹp nhất mà còn là người phụ nữ đảm đang nhất, tuyệt vời nhất trong suy nghĩ của em. Mẹ em là một giáo viên tiểu học, năm nay mẹ đã bước sang tuổi 35, mẹ công tác trong chính ngôi trường mà em đang học, chính vì vậy sáng nào em cũng được mẹ chở đi làm và đi học. Mẹ em có mái tóc dài, đen nhánh và thẳng suôn mượt, mẹ không thích nhuộm tóc hay làm xoăn như các cô giáo khác. Dù là đi dạy hay ở nhà mẹ vẫn rất giản dị, không tô son, đánh phấn, nhưng như thế mẹ vẫn rất xinh đẹp. Mẹ em là một giáo viên dạy giỏi ở trường, em rất tự hào khi có một người mẹ như mẹ của em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng yêu thương, chăm sóc và dạy dỗ của mẹ.

15 tháng 9 2021

Ai được sinh ra trên cuộc đời này đều có mẹ, vì mẹ chính là người đã cho ta cuộc sống này. Em cũng vậy, mẹ chính là người tuyệt vời nhất đối với em, mẹ đã cho em được sinh ra, được lớn lên và được sống trong vòng tay yêu thương của gia đình. Mẹ em năm nay đã ngoài 30 tuổi, công việc của mẹ là bán hoa quả ngoài chợ, công việc đó rất vất vả, buổi sáng mẹ dậy thật sớm để sắp hàng mang ra chợ, đến tối muộn mẹ mới dọn hàng về. Vì hay thức khuya dậy sớm nên trông dáng mẹ rất gầy, nước da sạm đi và xuất hiện vài nếp nhăn. Mỗi buổi được nghỉ học em đều ra chợ phụ mẹ trông hàng, em mong sao có thể giúp đỡ mẹ để mẹ được nghỉ ngơi nhiều hơn.

-------------------HẾT BÀI 1-------------------

Viết về mẹ thường gợi cho chúng ta rất nhiều cảm xúc đặc biệt, đó là sự thương yêu, lòng biết ơn, kính trọng. Để làm cho bài văn tả mẹ của mình hấp dẫn và giàu cảm xúc hơn, các em có thể tham khảo thêm nhiều bài văn tả mẹ đặc sắc khác như: Tả lại hình ảnh của mẹ khi em mắc lỗi, Tả người mẹ cấy lúa giữa trưa tháng 6 nóng bức, Tả người mẹ yêu quý của em, Em hãy viết một đoạn văn tả mẹ em đang nấu cơm.

2. Viết Một Đoạn Văn Ngắn Tả Về Mẹ, Số 2:

Người phụ nữ đẹp nhất đối với em có lẽ chính là mẹ, mẹ không chỉ là người đẹp nhất mà còn là người phụ nữ đảm đang nhất, tuyệt vời nhất trong suy nghĩ của em. Mẹ em là một giáo viên tiểu học, năm nay mẹ đã bước sang tuổi 35, mẹ công tác trong chính ngôi trường mà em đang học, chính vì vậy sáng nào em cũng được mẹ chở đi làm và đi học. Mẹ em có mái tóc dài, đen nhánh và thẳng suôn mượt, mẹ không thích nhuộm tóc hay làm xoăn như các cô giáo khác. Dù là đi dạy hay ở nhà mẹ vẫn rất giản dị, không tô son, đánh phấn, nhưng như thế mẹ vẫn rất xinh đẹp. Mẹ em là một giáo viên dạy giỏi ở trường, em rất tự hào khi có một người mẹ như mẹ của em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng yêu thương, chăm sóc và dạy dỗ của mẹ.
 

3. Viết Một Đoạn Văn Ngắn Tả Về Mẹ, Mẫu Số 3:

Nếu như có ai đó hỏi em rằng: "Ai là người phụ nữ mà em yêu quý nhất?", em sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng: "Đó chính là mẹ của em". Mẹ không chỉ là người em yêu quý nhất mà còn là người em ngưỡng mộ, kính trọng và tự hào nhất, bởi đơn giản mẹ đã cho em cuộc sống này, mang lại tất cả những gì tốt đẹp nhất đối với em.

Nhắc đến mẹ, em lại nhớ đến hoa mai vàng rực rỡ ngày Tết vì tên của mẹ em là Mai. Mẹ em năm nay đã bước sang tuổi 40, tuy không còn là độ tuổi trẻ đẹp nữa nhưng trông mẹ em vẫn rất trẻ trung và tràn đầy sức sống. Dáng người thanh mảnh và nhỏ nhắn khiến cho mẹ em được trẻ hơn tuổi rất nhiều, mọi người nếu không quen biết chỉ đoán mẹ em khoảng ngoài 35 tuổi, đối với em mẹ vẫn rất trẻ trung, xinh đẹp. Mẹ em có một làn da trắng hồng mà các chị mới lớn sẽ phải ghen tị, trên khuôn mặt mẹ tuy đã xuất hiện những nếp nhăn ở khóe mắt và miệng nhưng vì làn da trắng hồng nên đã che đi khuyết điểm đó. Nụ cười của mẹ rất tươi, càng ngày trong nụ cười của mẹ càng xuất hiện thêm nhiều nếp nhăn, đó chính là biểu hiện của sự lo toan, vất vả trong cuộc đời của mẹ. Mái tóc dài đen bóng của mẹ đã dần ngả màu, có thể hình dáng và khuôn mặt che giấu rất tốt tuổi thật của mẹ nhưng chỉ cần nhìn những sợi tóc bạc ngày càng nhiều trên mái tóc là em biết mẹ đang già đi. Em rất thích tết tóc cho mẹ, mỗi lần tết tóc em lại nhổ đi những cây tóc bạc với mong muốn rằng mái tóc của mẹ sẽ chậm bạc hơn. Mẹ em là một giáo viên dạy ở trường cấp hai, công việc của mẹ tuy được gọi là nhàn nhưng thực sự cũng không nhàn hạ và nhẹ nhàng. Đã rất nhiều lần mẹ bị ốm không thể nói được vẫn cố gắng đi dạy, rồi những đêm mẹ thức khuya để soạn giáo án và chấm bài, sửa bài cho học sinh. Nhìn bóng của mẹ dưới ánh đèn bàn, em cảm nhận được mẹ thực sự rất hoàn hảo, công việc dù có bận rộn mẹ vẫn chăm lo cho cả gia đình chu đáo và tươm tất, chẳng hề ca thán hay trách móc một lời. Đối với em mẹ như một bà tiên, bởi mẹ có thể đảm nhiệm và hoàn thành tốt mọi việc, mọi thứ trong nhà cứ vào tay mẹ là gọn gàng, ngăn nắp và sạch sẽ đâu ra đấy.

Em rất tự hào về mẹ của em và mẹ chính là tấm gương hoàn hảo nhất để em soi vào học tập và noi theo, đối với em tình yêu thương của mẹ là vô bờ bến và không có gì có thể thay thế được. Em sẽ cố gắng trở thành một người con ngoan trò giỏi để không phụ lòng thương yêu, tin tưởng và mong mỏi của mẹ.

-----------------HẾT---------------------

có ba bài nha

15 tháng 9 2021

????????????????

Xác định tác dụng của những chi hoang đường, kì ảo?Bà mẹ ướm chân vào vết chân lạ, thụ thai mười hai tháng và sinh ra Gióng. Sức mạnh của dân tộc nằm ở nhân dân, anh hùng xuất thân từ nhân dân.Gióng lên ba vẫn không biết đi đứng, nói cười nhưng nghe tiếng rao của sứ giả thì cất tiếng nói đầu tiên- tiếng nói đánh giặc.  Quan niệm của nhân dân về người anh hùng: có tầm vóc...
Đọc tiếp

Xác định tác dụng của những chi hoang đường, kì ảo?

Bà mẹ ướm chân vào vết chân lạ, thụ thai mười hai tháng và sinh ra Gióng. Sức mạnh của dân tộc nằm ở nhân dân, anh hùng xuất thân từ nhân dân.Gióng lên ba vẫn không biết đi đứng, nói cười nhưng nghe tiếng rao của sứ giả thì cất tiếng nói đầu tiên- tiếng nói đánh giặc.  Quan niệm của nhân dân về người anh hùng: có tầm vóc lớn lao, vĩ đại. Gióng lớn nhanh như thổi, ăn cơm mấy cũng không no, áo vừa mặc xong đã đứt chỉ.  Thể hiện sức mạnh của người anh hùng.Gióng vươn vai biến thành tráng sĩ.  Sự hi sinh tự nguyện và vô tư cho dân tộc.Giặc tan, Gióng phi ngựa lên núi Sóc, cởi áo giáp bỏ lại, rồi cưỡi ngựa bay về trời.  Nhân dân ta luôn có ý thức chống giặc ngoại xâm.
0