K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 3 2020

Nếu như có biệt hiệu con vật nào dũng cảm nhất, tôi sẽ chọn là giành cho những chú chó như chú chó Ricky nhà tôi. Chú vừa thông minh, nhanh nhẹn và còn rất trung thành nữa. Tôi rất yêu quý và mến tin chú. Chú giống như người bạn nhỏ luôn bảo vệ gia đình tôi những lúc đêm khuya, và là người bạn trung thành tuyệt đối.

Chú chó Ricky nhà em được đặt một cái tên thân thương do chính em đặt cho nó. Thân hình nó rắn chắc, những cơ thịt săn chắc, những lúc chạy nhìn chú giống như một tia chớp dường như thổi bay mọi thứ. Cái đầu chú giống như chiếc yên xe đạp. Đôi tai dài, to và dong dỏng lên để nghe ngóng tình hình xung quanh, phát hiện kẻ thù. Cặp mắt to đen nháy và rất tinh nhạy để phát hiện và đánh mắt tới mọi thứ xung quanh. Bộ lông màu nâu vàng như màu lá mùa thu nhìn chú rất ngầu và quyến rũ. Có lẽ chú đã làm say đắm baot rái tim của những thiếu nữ khác trong xóm tôi.

Hằng đêm, khi cả nhà tôi đều đang say trong giấc ngủ thì Ricky vẫn đang thức để canh chừng cho an ninh của ngôi nhà. Nhờ có chú không gian yên bình và an toàn của ngôi nhà phần nào được đảm bảo. Mỗi khi thấy tiếng động lạ, những tiếng sủa dõng dạc, to vang của chú làm vang dậy cả một vùng. Tiếng sủa làm kinh động đến những kẻ có mục đích xấu cũng phải biết dè chừng. Chú luôn trung thành và làm việc rất có trách nhiệm. Như một người đàn ông thực thụ, chú luôn luôn tỏ ra bản lĩnh dù trong những hoàn cảnh ngặt nghèo đến đâu. Em nhớ có lần, vì bảo vệ em khỏi bầy chó khác trong xóm chú đã bị thương ở đầu, rách mất một mảng thịt. Nhìn cảnh tượng ấy em vô cùng đau xót, cảm thấy mình thật có lỗi khi để chú như vậy. Dường như hiểu được sự lo lắng và áy náy của em, Ricky vẫn kêu ư ử, dụi đầu vào trong lòng tỏ vẻ không sao và rất ngoan ngoãn. Chú luôn rất kiên cường dù có gặp phải vết thương hay tham gia vào những hành động khó khăn, nguy hiểm cũng không bao giờ chối từ, luôn sát cánh bên đồng đội để bảo vệ yên bình cho khu phố.

Những khi không phải làm nhiệm vụ, vào buổi chiều nắng đẹp em thường hay cùng Ricky đi dạo quanh khu phố, nơi có những hàng phi lao hai bên đường. Những lúc như vậy, em cảm giác chú và em thân thiết gần gũi như những người bạn, chú luôn bảo vệ an nguy cho em còn em luôn yêu quý và lo lắng cho chú. Ricky rất ngoan chưa bao giờ để mọi người giận hay nhắc nhở mình nhiều. Gắn bó với gia đình em được 5 năm rồi, đến nay chú giống như bác bảo vệ không thể thiếu trong gia đình em.

Em rất yêu quý Ricky, chú là người bạn nhỏ trung thành và luôn bảo vệ an ninh cho gia đình em. Chú thật đáng yêu và cũng rất quý, không quan trọng những đau đớn bản thân mà đấu tranh, bảo vệ cho mọi người. Đó chính là phẩm chất của một loài vật trung thành, khiến cho gia đình em ai ai cũng yêu quý.

Link:https://thuthuat.taimienphi.vn/hay-ta-mot-con-vat-ma-em-yeu-thich-41414n.aspx#10

 Ngày còn bé thơ, chắc ai cũng từng nghe những lời ca nhí nhảnh “Tập tầm vông. Con công hay múa. Nó múa làm sao. Nó rụt cổ vào. Nó xòe cánh ra…” Những điệu rụt cổ vào, xòe cánh ra luôn được chú công thể hiện để tỏ vẻ bảnh bao, oai phong.

   Chú công to gần bằng đà điểu, nhưng chú ta đỏm dáng hơn bởi khoác trên mình một bộ cánh lỗng lẫy, rực rỡ sắc màu. Đầu và thân chú công xanh biêng biếc, mượt mà và óng ánh. Đầu công thon nhỏ, ngẩng cao kiêu hãnh như một chiếc móc lộn ngược. Mũi của chiếc móc ấy chính là cái mỏ trăng trắng nhọt hoắt của chú. Mỗi khi ăn, chiếc mỏ mổ từng nhát mạnh bạo. Trên đỉnh đầu, chú ta đội một chiếc vương miện màu xanh duyên dáng. Chiếc vương miện này chính là cái mào. Chiếc mào đi cùng với đôi mắt đen tuyền, sắc sảo tạo nên vẻ mạnh mẽ, quyền lực của chú công. Lưng công hòa quyện đủ thứ màu, mảng giữa xanh cốm, hai mảng cánh tim tím xen giữa những đốm xanh biếc. Có lẽ, chiếc đuôi dài thướt tha, mềm mại chính là điểm thu hút ánh nhìn nhất ở chú công. Khi xếp lại, trông chiếc đuôi này như tà váy duyên dáng của người thiếu nữ. Nhưng chú xòe rộng ra, chiếc tà váy bỗng chốc biến thành một cái quạt lớn có đính muôn viên ngọc bích lóng lánh. Ôi mới rực rỡ làm sao! Ông mặt trời thật biết cách điểm tô cho sắc đẹp chú công khi gửi những tia nắng vàng tươi xuống, rọi chiếu vào chiếc đuôi khiến chú ta tỏa sáng lấp lánh hơn bất cứ loài chim nào. Phải chăng ông cũng muốn chiêm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt hảo của chú?

 Như hiểu được vẻ đẹp của mình, chú công lúc nào cũng bước những bước kiêu hãnh trên đôi chân thon dài, thanh mảnh. Mỗi khi thấy ai đó để mắt tới mình, chú công lại múa điệu múa quen thuộc “ xòe cánh ra”. Chú xoay người, khẽ nghiêng nghiêng rồi xòe đôi cánh tuyệt đẹp, bước qua bước lại. Chẳng thể cưỡng lại ánh nhìn, mọi người đều trầm trồ khen ngợi điệu múa của chú. Chú cũng không ngần ngại trình diễn điệu múa này khi thoáng thấy một nàng công đi qua. Dưới ánh nắng, chú ta lại thêm phần hào nhoáng và quyến rũ.

   Tạo hóa thật diệu kì khi ban tặng cho chú công một bộ y phục lỗng lẫy đến vậy. Có lẽ vì thế mà loài công là hoa vương sắc đẹp của họ hàng nhà chim.

15 tháng 3 2020

giải hộ mình 

các bạn giải chi tiết hộ mình nhé

bạn nào giải cang chi tiết thì mình cho 1 k

15 tháng 3 2020

bài 1:

Bạn làm ơn có thể trật tự được không?

Em có thể làm bài đi được không?

Bạn giúp mình bài này với được không?

Bạn được điểm cao nhất trong lớp à?

(câu cuối này khá lạ ko làm, khen bạn mà cần câu hỏi à)

bài 2;Những cơn gió thổi nhè nhẹ trên mặt hồ như xao động những dòng nước trong xanh còn đang tĩnh lặng.

HỌC TỐT

15 tháng 3 2020

Trả lời:

Không thể đặt những lời nói trực tiếp trong đoạn văn ở bài tập 1 xuống dòng sau dấu gạch ngang đầu dòng. Bởi vì đề bài của cô giáo và các câu văn của bạn học sinh không phải dạng đối thoại trực tiếp.

# mui #

15 tháng 3 2020

.Tìm lời nói tực tiếp trong đoạn văn sau. Có thể đặt những lời nói trực tiếp đó xuống dòng, sau dấu gạch đầu dòng không? Vì sao?......

Tl:

Không thể đặt những lời nói trực tiếp trong đoạn văn ở bài tập 1 xuống dòng sau dấu gạch ngang đầu dòng. Bởi vì đề bài của cô giáo và các câu văn của bạn học sinh không phải dạng đối thoại trực tiếp.

học tốt~

Min

Trả lời: Dòng gồm toàn từ láy là : c

# Học tốt:))

15 tháng 3 2020

Answer : 

Dòng toàn chữ láy là dòng c 

Easy !

Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta chắc hẳn luôn có những người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Em cũng không phải là ngoại lệ, cũng có một người bạn thân luôn sẻ chia và giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn. Khánh chính là tên đứa bạn thân nhất của em.

Khánh năm nay bằng tuổi em, cũng là mười tuổi. Khánh có nước da trắng như trứng gà bóc cùng dáng người thanh mảnh. Lúc nào đến lớp bạn cũng gọn gàng trong bộ đồng phục áo trắng quần đen, mái tóc dài được búi gọn gàng sau gáy. Khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt biết nói chính là đặc điểm nổi bật của Khánh. Đôi mắt bạn to tròn lấp lánh ánh cười luôn cong cong như vầng trăng khuyết, nó như biết nói biết cười, biết sẻ chia mỗi khi em buồn và cổ vũ mỗi khi em gặp chuyện vui.

Giọng nói của cô bạn này trong trẻo như tiếng chim vàng anh mỗi sáng. Bạn đừng lầm tưởng rằng giọng nói ấy sẽ chua ngoa như chanh nhé. Nó rất truyền cảm và vô cùng thu hút. Khánh thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện ma mà bạn ấy biết. Với chất giọng ly kì hấp dẫn, nó luôn làm chúng em hét toáng mỗi khi đến đoạn cao trào. Đổi lấy một tiếng cười vang nhí nhảnh của nó là bộ mặt hoảng hồn của mấy đứa chúng em.

Thú thật lúc đầu em cũng không thích Khánh bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay đem bạn ấy ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Khánh như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.

Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai.

Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là người ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Khánh vọng từ bên ngoài vào:
- Lan ơi, cậu không đi bây giờ là cậu sẽ muộn học đấy!

Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.” Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…
- Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.

Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Khánh cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra một người bạn tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Kha. Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.

Từ hôm ấy ngày nào Khánh cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Khánh, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!

Em rất yêu quý cô bạn thân của mình và mong muốn tình bạn của chúng em cũng sẽ bền chặt qua thời gian để em có thể lưu lại được những kí ức tuổi học trò khi ở bên bạn bè và gia đình.

#Học tốt#

viết được nhưng mỏi tay lém! Sorry nha

14 tháng 3 2020

Chọn câu A

14 tháng 3 2020

Chọn B

14 tháng 3 2020

a) Sau khi vua Quang Trung mất, nhà Tây Sơn bắt đầu suy yếu.

14 tháng 3 2020

Nhà là dời vua

Dời vua là nhà

trời  titanic ?

14 tháng 3 2020

có phải bài tập ko?

nếu là bài tập thì người khác mới làm, bạn ạ.

mà sao chỉ có 20 dòng vậy?

Trong căn phòng của em có rất nhiều đồ đạc có những công dụng khác nhau: chiếc đèn học giúp em học bài mỗi tối để em không bị cận, giá sách giúp em giữ những cuốn sách của mình để không bao giờ bị mất hay lộn xộn… Trong số tất cả, em thích nhất là chiếc đồng hồ báo thức đã đi theo em từ ngày em học lớp Một.

Chiếc đồng hồ ấy là món quà mẹ đã mua tặng cho em nhân ngày em vào lớp Một. Em đặt nó nằm cẩn thận trên chiếc tủ gỗ đầu giường để tiện cho việc thức dậy đúng giờ mỗi buổi sáng. Nhờ có nó mà em chẳng bao giờ dậy muộn nữa. Chiếc đồng hồ được làm bằng nhựa nên rất nhẹ và dễ cầm lên nhưng em luôn rất cẩn thận và nâng niu nó, chẳng mấy khi cầm nó lên mà đùa nghịch cả bởi em vẫn luôn nhớ mẹ nói rằng đồng hồ làm từ nhựa nên cũng dễ vỡ lắm, chỉ cần rơi xuống đất thôi là nó sẽ hỏng hóc ngay.

Chiếc đồng hồ có màu chủ đạo là màu xanh nước biển pha màu xanh da trời khiến em có cảm giác mỗi lần nhìn vào đều rất thoải mái và yên bình bởi màu xanh ấy là màu tượng trưng cho hòa bình mà. Đồng hồ có mặt hình tròn màu trắng rất sáng sủa và được trang trí đơn giản nhưng chính vì thế lại vô cùng dễ nhìn, dễ quan sát. Những con số trên mặt đồng hồ không phải là những chữ số La Mã như chiếc ở dưới phòng khách nhà em mà là những chữ số quen thuộc em vẫn thấy hằng ngày, rất dễ nhìn và nhận biết giờ giấc. Những con số ấy có màu đen đậm nên dù có bị cận nhưng em vẫn nhìn được khá rõ chúng.

Ở phía sau chiếc đồng hồ có một cái giá đỡ bằng kim loại sáng bóng để chống cho chiếc đồng hồ giữ được thăng bằng, không bị ngã ngửa về sau. Ở gần dưới là phần đựng pin. Chỉ cần tháo nắp ra là em có thể tháo và lắp pin một cách dễ dàng. Chiếc đồng hồ này chạy bằng pin, mỗi khi hết pin là em lại thay pin cho nó, kim giây, kim giờ, kim phút lại làm việc chăm chỉ như ngày nào.
Kim giờ, kim phút, kim giây được em ví thành những người thân trong gia đình đồng hồ và gọi chúng bằng cái tên vô cùng dí dỏm đáng yêu: kim giây chạy nhanh nhất chính là bé út trong nhà, kim phút chạy nhanh hơn là anh, còn kim giờ - kim chạy chậm nhất chính là bác lớn. Mỗi buổi sớm, cứ đúng 6 giờ là đồng hồ lại vang lên tiếng chuông đánh thức, kéo em tỉnh dậy khỏi giấc mơ say nồng. Em thích âm thanh ấy lắm bởi nó to vừa phải và không quá chói tai. Mỗi cuối tuần, em đều nhờ bố kiểm tra chiếc đồng hồ để xem nó có hỏng hóc gì không để còn cứu chữa kịp thời nữa.

Chiếc đồng hồ báo thức là người bạn chăm chỉ và nghiêm khắc của em mỗi sớm. Em rất thích chiếc đồng hồ này bởi nó không chỉ giúp em thức giấc đúng giờ mà còn là món quà của mẹ dành tặng cho em nữa. Em sẽ bảo vệ nó cẩn thận để nó không bị hỏng hóc gì.

14 tháng 3 2020

bạn tham khảo ở đây nhé

   Năm học lớp Bốn, thi học sinh giỏi cấp huyện, em được Giải khuyến khích môn Toán. Ban Giám hiệu trường Tiểu học Yên Phong và Hội cha mẹ học sinh đã tặng em một chiếc ba lô màu và 20 quyển vở ô li, một cái hộp bút bằng nhựa xanh rất đẹp.

        Em mồ côi mẹ lúc mới lên 5 tuổi, bố đi làm ăn ở Vũng Tàu, vài năm mới về quê một lần. Em ở với ông bà ngoại. Em thuộc diện "học sinh vượt khó, chăm học". Chiếc ba lô màu phần thưởng đã làm em vô cùng hạnh phúc, ngoài sức tưởng tượng của một học sinh nghèo như em.

         Chiếc ba lô bằng vải bạt xanh màu lá cây nhãn hiệu "Kaukko". Đáy hình chữ nhật, hai mặt trước và sau hình trám. Hai cái túi màu đỏ hồng như hai cái tai mọc ở hai bên. Phía trên có quai xách. Phía sau có hai quai có thể điều chỉnh dài, ngắn theo sở thích. Ba lô có hai ngăn: một ngăn to để đựng sách vở; ngăn nhỏ hẹp để đựng giấy kiểm tra, sổ liên lạc gia đình, truyện tranh mà các bạn thường cho em mượn đem về nhà xem và đọc. Ngăn nào cũng có phéc-mơ-tuya bằng nhựa trong suốt, tay kéo bằng đồng nổi bật chữ "Kaukko" thật ưa nhìn. Thích nhất là hai cái túi nhỏ ở hai bên: một túi em đựng hộp bút, một túi em đựng một vài thứ lặt vặt khác như quả cầu lông hay một thứ đồ chơi, một hộp chì màu, bút vẽ.. Em xem đó là "kho báu" của mình.

          Ông ngoại đã xin bên nhà chú Lưu cho em hai miếng bìa cứng để lót phía trong ba lô, giữ cho sách vở không bị quăn mép. Lúc đựng sách vở, khoác lên đôi vai, chiếc ba lô như con cóc xanh bám vào lưng em. Cái Liễu, cái Hoa, thằng Quỳnh, thằng Độ... vẫn chê em là cõng cóc đi học. Các bạn ở lớp em đứa thì dùng cặp giả da, đứa thì dùng túi ba màu, riêng ba lô con cóc thì chỉ mình em có. Từ nhà đến trường xa ngót cây số, lúc đi học hay lúc tan học về, ngày mưa hay ngày nắng, chiếc ba lô con cóc vẫn ngoan ngoãn, chuyên cần bám lấy lưng em. 

        Từ ngày có chiếc ba lô đựng sách vở, em học tấn tới hẳn lên. Cô Hoà hiệu phó, thầy Quy phụ trách lớp vừa khen em ngoan, chịu khó, vừa động viên em cố gắng học tốt hơn nữa để sang tháng 4 thi Học sinh giỏi lớp 5 toàn huyện Ý Yên giành được giải cao.Lúc ở nhà, những ngày nghỉ học, em lấy sách vở ra, hộp bút, hộp màu ra, rồi treo chiếc ba lô lên móc cho nó được nghỉ ngơi. Lạ lắm, vui lắm ! Hôm nào được điểm 9, điểm 10, em cảm thấy chiếc ba lô thủ thỉ, tâm sự với em. Hình như nó luôn luôn nhắc em: "Vượt khó, chăm ngoan, cố lên học giỏi nhé"

        Nhiều đêm em nằm mơ gặp mẹ em. Mẹ em xem sách vở, ngắm nghía mãi chiếc ba lô rồi xoa đầu em, ôm lấy em. Cả hai mẹ con cùng khóc. Suốt ngày hôm sau, em vẫn còn bồi hồi. 

        Chiếc ba lô đã cùng em đi đến trường, đến lớp được hai phần ba chặng đường lớp 5. Nó đã trở thành người bạn nhỏ đáng yêu của em. Khoác ba lô lên vai, em chào ông bà, vừa bước ra khỏi nhà đi học, em như nghe nó thầm thì nhắc nhở:

"Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy,

Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao"...

chúc bạn học tốt!