K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 4

TK:

Những cơn mưa đôi khi chỉ chợt đến và rồi lại chợt đi nhưng cơn mưa luôn mang lại những điều diệu kì, đem phép màu của mẹ thiên nhiên đến vạn vật. Sau cơn mưa, mọi thứ dường như mang một vẻ đẹp mới mà ít ai ngờ được.

Mặt trời chói chang chiếu xuống không gian, cái nắng gay gắt khiến khí trời trở nên khô nóng, oi bức. Trên bầu trời xanh thẳm, bỗng kéo tới những đám mây đen, tiếng sấm ầm ì. Mưa rồi. Mưa trắng xóa như giăng một bức màng lớn giữa đất trời. Những hạt mưa tí tách trên vòm cây xanh mát, lộp độp trên mái hiên nhà ai tạo nên một bản nhạc rộn rã. Mưa đổ xuống mặt nước sông đục ngầu, giúp cho dòng sông vốn cạn mực nước tăng lên rõ rệt. Cơn mưa kéo dài nửa tiếng mới ngớt dần rồi dừng hẳn, trả lại cho bầu trời màu áo xanh. Mặt trời sau áng mây trắng xốp bồng bềnh, mềm mại nhảy ra, nhẹ nhàng chiếu xuống không gian tia nắng vàng rực rỡ. Cơn mưa tới dường như đã xua đi cái ngột ngạt, oi bức, làm nhạt đi ánh nắng chói chang. Chị gió nhè nhẹ vẫn còn lưu luyến làng quê mà chưa rời đi, vui vẻ đùa nghịch cùng những tán lá xanh rờn.

Cơn mưa đi qua, để lại cho làng quê một bộ áo mới. Con đường làng quen thuộc được gột rửa kĩ lưỡng, cuốn đi những lớp bụi bẩn sau bao ngày nắng nóng. Trên đường, mọi người lại tiếp tục một cuộc sống thường nhật nhưng dường như nét mặt ai cũng dịu đi những mệt mỏi, vất vả. Bên đường, hàng cây xanh như được uống no nước, xanh mát, tràn trề sức sống. Trên cành, một chú chim nhỏ đang giũ đôi cánh ướt nhẹp trong nắng vàng, có lẽ vữa nãy chưa kịp trú mưa trông đến tội nghiệp. Những chú chim sơn ca từ nơi trú ẩn bay ra, nhảy nhót chuyền cành, hót líu lo, như gửi lời cảm ơn tới cơn mưa đã đem đến những điều tuyệt vời cho muôn vật.

Cơn mưa tới, thay áo mới cho vạn vật, tưới tiêu cho cánh đồng xanh bao la. Những khóm lúa xanh tươi, căng tràn sự sống, vươn lên đón ánh mặt trời. Những hạt nước mưa còn đọng lại trên lá nhỏ, được ánh nắng khẽ vuốt nhẹ qua lấp lánh tuyệt đẹp. Xa xa, khu vườn ăn quả tươi tốt, tràn trề sức sống. Những luống hoa rực rỡ màu sắc, tỏa hương thu hút bao ong bướm tới hút mật. Những cây ăn quả xanh tươi, sai trĩu quả còn đọng lại những hạt mưa đang đung đưa theo gió. Cái khô úa của cỏ cây do thời tiết gay gắt đã hoàn toàn biến mất.

Cơn mưa như một phép nhiệm màu mang lại cho đất trời, thiên nhiên một lớp áo mới, thổi vào vạn vật sức sống mạnh mẽ. Cảnh vật sau cơn mưa với những đổi thay mang một nét đẹp khiến ai nhìn thấy cũng khó thể nào quên được.

24 tháng 4

Bạn tham khảo:

Trời mưa to đã dần tạnh, và từng giọt mưa như những viên ngọc lấp lánh trên những cành cây và lá xanh tạo ra một bức tranh thiên nhiên rất đẹp mắt. Tôi bước ra khỏi cửa nhà, cảm nhận hơi ẩm ấm và sự mát mẻ của không khí sau cơn mưa, cảm giác thật dễ chịu.

Trên đường phố, những con đường màu đen bóng loáng sau cơn mưa, phản chiếu ánh đèn đường và ánh sáng từ nhà cửa xung quanh. Những giọt nước vẫn còn đọng lại trên bề mặt các ô cốt lét, tạo ra những gương mặt phản chiếu của những ánh đèn, làm cho dòng đường trở nên lấp lánh và rực rỡ hơn bao giờ hết.

Các cửa hàng và nhà dân ven đường cũng dần mở cửa trở lại sau cơn mưa, những ánh đèn vàng ấm áp từ bên trong chiếu ra ngoài, tạo ra những điểm sáng lung linh giữa không gian đêm u tối. Tiếng cười và tiếng nói vang lên từ những người đi bộ qua lại, tạo nên một không gian sống động và tràn đầy sự sôi động.

Trên bầu trời, những đám mây đã tan biến, để lại một bầu trời trong xanh và trong lành. Ánh sáng dần dần trở nên mờ nhạt, nhường chỗ cho bóng tối dần tràn vào, làm cho dòng đường trở nên yên bình và bình dị hơn.

Cảnh đường phố sau mưa tạnh như một bức tranh tự nhiên tuyệt vời, toát lên vẻ đẹp dịu dàng và bình yên của cuộc sống đời thường. Đây là khoảnh khắc mà tôi luôn muốn giữ trong tâm trí, một khoảnh khắc của sự hòa mình vào vẻ đẹp tinh khôi của thiên nhiên và cuộc sống hàng ngày.

#hoctot!

4
456
CTVHS
24 tháng 4

Tổng số tuổi hai chị em là :

8 x 2 = 16 (tuổi)

Tuổi chị là:

16 - 6 = 10 (tuổi)

Đáp số : 10 tuổi

(Để nhầm môn r nha)

Tổng số tuổi của chị và em là :

      8 x 2 = 16 ( tuổi )

Tuổi của chị là :

      16 - 6 = 10 ( tuổi )

            Đáp số : 10 tuổi .

NGÀY ĐẸP TRỜI Có một người đàn ông mù ngồi trên bậu cửa của một toàn nhà với một chiếc mũ đặt bên cạnh chân. Ông ta để một tấm biển trên đó viết: “Tôi là một người mù, xin hãy giúp đỡ tôi!”. Tuy nhiên, chỉ có một vài đồng xu trong chiếc mũ của ông ta. Mọt người đàn ông đi qua, ông lấy từ trong túi của mình ra mấy đồng xu và bỏ vào chiếc mũ. Tồi ông bảo người mù thay đổi biển đó đi. Người mù...
Đọc tiếp
NGÀY ĐẸP TRỜI Có một người đàn ông mù ngồi trên bậu cửa của một toàn nhà với một chiếc mũ đặt bên cạnh chân. Ông ta để một tấm biển trên đó viết: “Tôi là một người mù, xin hãy giúp đỡ tôi!”. Tuy nhiên, chỉ có một vài đồng xu trong chiếc mũ của ông ta. Mọt người đàn ông đi qua, ông lấy từ trong túi của mình ra mấy đồng xu và bỏ vào chiếc mũ. Tồi ông bảo người mù thay đổi biển đó đi. Người mù rất ngạc nhiên và hỏi: “Thưa ngày, vậy ngài có thể cho tôi biết ngài muốn viết gì lên tấm biển này không?”. Người đàn ông trả lời: “Hôm nay là một ngày đẹp trời nhưng thật tiếc là tôi không nhìn thấy điều đó!”. Và ông ấy nói thêm: “Tôi cũng chỉ nói sự thật thôi. Tôi nói điều ông đã nói nhưng bằng cách khác”. Người mù đồng ý. Người đàn ông xóa dòng chữ và viết lại vào tấm biển. Sau khi viết xong, ông đặt tấm biển xuống để ai đi qua cũng có thể nhìn thấy. Chỉ một lát sau, chiếc mũ của ông ta đã đầy tiền, rất nhiều người đã dừng lại cho người mù tiền. Buổi chiều, ngươi đàn ông đã đề nghị thay đổi biển quay trở lại xem mọi việc thế nào. Người mù nhận ra tiếng bước chân của ông ta và nói lời cảm ơn chân thành: “Tôi vô cùng cảm ơn ông vì ông đã làm cho ngày hôm nay của tôi trở thành một ngày tươi đẹp”.

Theo em , ý nghĩa câu chuyện là gì ??loading... 

0
23 tháng 4

Cứ mỗi sáng thứ 2 đầu tuần, em lại háo hức mong chờ được đến trường để tham dự buổi lễ chào cờ. Đối với em, buổi lễ chào cờ có một ý nghĩa rất đặc biệt, nó mang lại cho em cảm giác thiêng liêng khó tả.

Như đã thành thói quen, thứ 2 nào em cũng đến trường sớm hơn thường lệ để chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ. Buổi sáng ngày hôm nay thật đẹp. Bầu trời cao trong xanh vời vợi có vài áng mây trắng bay hững hờ. Ông mặt trời tỏa ánh nắng ấm áp khắp muôn nơi, vạn vật như căng tràn nhựa sống, tinh khôi và tươi mới. Không khí trong lành, mát mẻ, thỉnh thoảng lại có vài cơn gió thoảng qua tạo cảm giác rất dễ chịu. Cành cây rung rinh trong gió như muốn reo vui, trên cao, những chú chim hót líu lo làm cho khung cảnh thêm tưng bừng, rộn rã.

Lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới trong gió nhẹ và nắng mai, màu đỏ vốn rực rỡ hôm nay càng rực rỡ hơn. Cả sân trường chìm trong màu áo trắng học trò. Trên vai mỗi người học sinh là chiếc khăn quàng đỏ thắm tượng trưng cho Đội viên. Tiếng trống trường được đánh liền một hồi, các bạn học sinh dừng lại tất cả các hoạt động của mình, chẳng ai bảo ai xếp hàng thật ngay ngắn, đôi mắt ngước nhìn lên phía trên nơi các thầy cô giáo đang ngồi.

Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của bạn tổng phụ trách vang lên: “Nghiêm! Chào cờ! Chào”. Tất cả học sinh và thầy cô giáo đặt bàn tay búp măng lên đầu, ánh mắt nhìn theo lá quốc kì. Một bầu không khí trang trọng, thiêng liêng bao phủ lên toàn bộ ngôi trường. Chào cờ xong, mọi người đồng thanh hát Quốc ca. Ai cũng cố gắng hát to và dõng dạc nhất có thể. Bài hát gợi nhớ về một thời quá khứ vàng son của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở chúng em phải kính trọng và biết ơn tới thế hệ đi trước, những người đã ngã xuống để chúng ta có cuộc sống độc lập, tự do như ngày hôm nay.

Sau bài hát quốc ca là đến bài hát đội ca. Bài hát có giai điệu tươi vui làm chúng em không khỏi phấn khởi và tự nhắc mình phải học tập thật tốt để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ. Cuối cùng, bạn tổng phụ trách lên nhận xét tình hình học tập và thực hiện nề nếp của cả trường trong tuần vừa rồi, khen ngợi những lớp thực hiện tốt, đồng thời phê bình và nhắc nhở một số cá nhân, tập thể về những khuyết điểm còn tồn tại.

Dù giờ chào cờ đã kết thúc nhưng hình ảnh của nó vẫn in đậm trong tâm trí em. Giờ chào cờ không chỉ là một tiết học lí thú mà còn tô đậm tình yêu đối với mái trường, với quê hương, đất nước trong lòng mỗi người học sinh.

đây nha bạn viết bài văn này dài nên mỏi tay quá

I. Đọc hiểu 1. Đọc thầm bài tập đọc sau : HÃY THA LỖI CHO EM       Giờ giảng văn đầu tiên. Nhìn cô giáo Vân viết trên bảng, nét chữ run run, không thẳng hàng, mấy bạn lớp tôi xì xào, đưa mắt nhìn nhau.       Bỗng dưng, Khôi đứng dậy nói to:      - Thưa cô, chữ cô viết khó đọc quá!       Cô Vân đứng lặng người. Đôi mắt cô chớp chớp, mặt cô đỏ lên rồi tái dần. Viên phấn trên tay cô...
Đọc tiếp

I. Đọc hiểu

1. Đọc thầm bài tập đọc sau :

HÃY THA LỖI CHO EM

      Giờ giảng văn đầu tiên. Nhìn cô giáo Vân viết trên bảng, nét chữ run run, không thẳng hàng, mấy bạn lớp tôi xì xào, đưa mắt nhìn nhau.

      Bỗng dưng, Khôi đứng dậy nói to:

     - Thưa cô, chữ cô viết khó đọc quá!

      Cô Vân đứng lặng người. Đôi mắt cô chớp chớp, mặt cô đỏ lên rồi tái dần. Viên phấn trên tay cô rơi xuống. Phải mất vài phút, cô mới giảng tiếp được. Giờ học hôm đó kết thúc muộn.

     Trước khi cho lớp nghỉ, cô Vân nói nhỏ nhẹ:

    - Trước hết, cô xin lỗi các em vì giảng quá giờ. Còn chữ viết…(Giọng cô đang ngập ngừng bỗng rành rọt hẳn lên) cô sẽ cố gắng trình bày đẹp hơn để các em dễ đọc.

     Hôm đó, đến phiên tôi và Khôi trực nhật, tôi đến lớp sớm hơn ngày thường. Thấy Khôi đang thập thò ngoài cửa lớp, tôi khẽ bước đến bên cậu ấy và nhìn vào. Trời ơi! Cô Vân đang mải mê nắn nót tập viết; thảo nào, những giờ giảng gần đây chữ cô viết khác hẳn ngày đầu.

      Đang viết, bỗng nhiên viên phấn trên tay cô rơi xuống, cô ngồi thụp xuống đất, mặt nhăn lại đau đớn. Cô dùng tay trái nắn bóp tay phải khá lâu. Hình như đau quá, cô lấy tay lau nước mắt. Tôi hoảng hốt chạy vào ôm lấy cô, cầm bàn tay cô, tôi hỏi khẽ:

    - Cô ơi, cô làm sao thế? Em đi báo với các thầy, cô ở văn phòng nhé?

    - Không sao đâu các em ạ, một lát là khỏi thôi. Thỉnh thoảng, cô lại bị như thế. Chả là mảnh đạn còn trong cánh tay cô từ lúc ở chiến trường, gặp khi trở trời là vết thương lại tấy lên đấy thôi.

      Tôi quay lại nhìn Khôi. Bỗng nó cúi đầu, rơm rớm nước mắt, giọng nó nghèn nghẹn:

     - Cô ơi! Cô tha lỗi cho em, em có lỗi với cô.

      Cô Vân từ từ đứng dậy, cô quàng tay lên vai chúng tôi, nhìn chúng tôi trìu mến:

     - Không sao, cô không giận các em đâu. Thôi chúng ta cùng chuẩn bị đi, sắp đến giờ học rồi.

                                                             Phỏng theo Phan Thị Đoan Trang

                                                       (Tạp chí Vì trẻ thơ, số 119, tháng 12-2000)

2. Khoanh vào chữ cái trước câu trả lời đúng nhất ( câu 1, 2, 7, 8);  khoanh vào chữ “Đúng” hoặc “Sai”(câu 4) và hoàn thành các câu (3, 5, 6, 9, 10) :

Câu 1: Giờ giảng văn đầu tiên, chữ viết trên bảng của cô Vân thế nào ?

A. Nét chữ nắn nót rất đẹp.         B. Nét chữ run run, không thẳng hàng.              

C. Nét chữ run run.                  D. Nét chữ đẹp nhưng không thẳng hàng

Câu 2: Thái độ lúc đầu của Khôi đối với cô giáo như thế nào ?

A. Khen chữ viết của cô.                                        B. Không nghe cô giảng bài.

C. Chăm chú theo dõi cô viết.                     D. Xì xào, đưa mắt nhìn nhau.

Câu 3: Điền từ ngữ thích hợp vào chỗ trống để được ý đúng :   

1
22 tháng 4

Câu 3: Điền từ ngữ thích hợp vào chỗ trống để được ý đúng :   

Mảnh đạn còn trong ……….. … cô từ lúc ở chiến trường, gặp khi ……………. là

vết thương lại tấy lên rất đau.

22 tháng 4

CN: Trường của Út Vịnh.

CN trong câu là : trường của Út Vịnh