Bạn nói em muốn thay đổi và làm gì khác đi. Vầy hoài chán lắm rồi. Vậy, rồi nói qua nói lại, trao đổi các option – lựa chọn cho bạn suy nghĩ. Cuối cùng, bạn trầm ngâm, lắc đầu, vì không vượt ra khỏi vòng an toàn, vì thay đổi đồng nghĩa với rủi ro.Em ngồi chờ một cơ hội thay đổi không rủi ro. Tôi mỉm cười, vậy em sẽ chẳng bao giờ thay đổi.Đời, nếu cái gì cũng muốn, vừa thay...
Đọc tiếp
Bạn nói em muốn thay đổi và làm gì khác đi. Vầy hoài chán lắm rồi. Vậy, rồi nói qua nói lại, trao đổi các option – lựa chọn cho bạn suy nghĩ. Cuối cùng, bạn trầm ngâm, lắc đầu, vì không vượt ra khỏi vòng an toàn, vì thay đổi đồng nghĩa với rủi ro.
Em ngồi chờ một cơ hội thay đổi không rủi ro. Tôi mỉm cười, vậy em sẽ chẳng bao giờ thay đổi.
Đời, nếu cái gì cũng muốn, vừa thay đổi vừa an toàn, chỉ được thêm mà chắng mất gì, lợi mình có phần rủi ro người ta chịu, chơi vậy sao được? Tính toán gì, cuối cùng cũng là dụng binh trên giấy. Phải lao vào, phải nhúng tay xuống bùn, phải bị đánh cho vỡ mật vài lần thì mới hiểu ra sự vi diệu của cuộc đời này. One door closes, another opens – Một cánh cửa đóng lại, cánh cửa khác mở ra. Chơi trò khép hờ hờ một bên, rồi la làng sao không thấy đường đi mới, có mà đứng ngóng suốt đời.
Bạn ơi, ta tính cỡ nào, cũng chẳng bao giờ vẽ ra được, những cung bậc thánh thót của cao rộng, những câm lặng vượt ra ngoài sự chật chội của một kiếp mưu sinh, những tỉnh thức chợt choàng dậy khi ta vô tình chạm vào cành hoa dại ven đường. Hành trình là trải nghiệm, là bài học, là sự thông thái góp nhặt trên mỗi bước chân qua. Không ai, chẳng có một nhà chiến lược nào, có thể tính ra điệu tango của nắng và nốt buồn trên mi gió. Ta đi. Đời đi. Kịch bản của ta và đời, viết từng trang mới mỗi ngày, unexpected – đầy ắp bất ngờ, căng chùng giữa hai đầu cảm xúc. Bài tình ca cuộc sống, đong đầy sự điềm tĩnh bao la của vũ trụ, sự ngỡ ngàng nhỏ bé của linh hồn, và nỗi hân hoan đớn đau, khi gót chân trần chạm vào thềm hoang nào đó cuộc giã từ. Vậy, là ta đã sống!
Không, thì cứ ngồi đó chờ cũng chẳng sao. Thời gian trôi, rất nhanh thôi rồi cũng hết kiếp người….
Nguồn: Nguyễn Phi Vân
Thực hiện các yêu cầu sau:
Câu 1: Xác định vấn đề nghị luận của văn bản.
Câu 2: Theo tác giả, vì sao “em sẽ chẳng bao giờ thay đổi” khi “em ngồi chờ một cơ hội thay đổi không rủi ro”?
Câu 3: Trình bày ý hiểu của anh/ chị về câu nói sau: “Tính toán gì, cuối cùng cũng là dụng binh trên giấy. Phải lao vào, phải nhúng tay xuống bùn, phải bị đánh cho vỡ mật vài lần thì mới hiểu ra sự vi diệu của cuộc đời này.”
Câu 4: Hãy nêu hiệu quả của biện pháp tu từ liệt kê trong câu văn sau: “Bạn ơi, ta tính cỡ nào, cũng chẳng bao giờ vẽ ra được, những cung bậc thánh thót của cao rộng, những câm lặng vượt ra ngoài sự chật chội của một kiếp mưu sinh, những tỉnh thức chợt choàng dậy khi ta vô tình chạm vào cành hoa dại ven đường”.
Câu 5: Trong xã hội ngày nay, việc vượt ra khỏi vùng an toàn mang đến nhiều cơ hội cho giới trẻ. Anh/ chị hãy đề xuất 2 giải pháp giúp thế hệ trẻ vượt ra khỏi vùng an toàn của bản thân.
Nhận xét về người em:
Người em trong câu chuyện là một nhân vật thật thà, hiền lành, và lương thiện. Mặc dù hoàn cảnh của người em rất khó khăn, chỉ có một túp lều nhỏ và một cây khế, nhưng người em không hề đòi hỏi hay mong muốn điều gì quá lớn lao. Người em biết nhận thức được phận mình, luôn sống giản dị và chăm chỉ. Việc chăm sóc cây khế một cách kiên nhẫn, thậm chí khi con chim đến bảo người em có thể lấy vàng, người em vẫn chỉ lấy một ít, với tấm lòng lương thiện và không tham lam, chứng tỏ đức tính chân thật, tốt bụng của mình. Kết quả là, nhờ vào sự kiên trì và tấm lòng chân thành, người em có một cuộc sống sung túc, hạnh phúc.
Nhận xét về người anh:
Trái ngược với người em, người anh trong câu chuyện là một nhân vật tham lam và ích kỷ. Mặc dù có đầy đủ gia tài, nhưng người anh không hài lòng với những gì mình có. Sự tham lam của người anh thể hiện qua việc chiếm hết gia sản, chỉ để lại cho người em một ngôi nhà và cây khế. Không chỉ vậy, người anh còn dụ dỗ người em đổi chỗ cây khế để lấy vàng, mờ mắt vì lợi ích trước mắt mà không nghĩ đến hậu quả. Sự tham lam của người anh cuối cùng đã dẫn đến kết cục bi thảm, khi anh bị lạc vào đảo vàng và không bao giờ quay về được.
Nhận xét chung về câu chuyện:
Câu chuyện này mang đến bài học về sự lương thiện và tham lam. Người em dù có hoàn cảnh nghèo khó nhưng vẫn sống với tấm lòng chân thật, lương thiện, và không tham lam. Chính vì vậy, người em đã có một kết cục hạnh phúc, còn người anh với lòng tham đã phải trả giá đắt cho hành động của mình. Câu chuyện dạy cho ta rằng, trong cuộc sống, cái gì cũng có giá trị của nó, và sự tham lam cuối cùng chỉ mang lại hậu quả xấu. Còn người sống lương thiện và thật thà, dù cuộc sống có khó khăn, cuối cùng vẫn tìm được niềm hạnh phúc đích thực.
O_o O_o O_o ?????????????????????????????????????????????????????????¿¿¿¿¿¿¿¿¿¿