viết bài văn nl về ý kiến Sách là người bạn tốt của nhân loại
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


- Ồ: Thán từ bộc lộ cảm xúc, thể hiện sự ngạc nhiên, thích thú của người nói.
- Thế này nhé!: Thán từ, có tác dụng làm mềm giọng điệu, gây sự chú ý và tạo sự gần gũi, thân thiện với người nghe. Nó như một lời dẫn dắt, chuẩn bị cho phần giải thích phức tạp phía sau.
- Là: Trợ từ, nhấn mạnh ý nghĩa của từ đứng trước nó. Trong câu này, "là" được lặp lại nhiều lần để nhấn mạnh các mối quan hệ huyết thống được tạo ra một cách hài hước, bất ngờ. Nhờ trợ từ "là", người đọc hiểu rõ hơn về sự liên kết "dù dì - con công - gà" và sự phi lý thú vị của nó.


Truyện ngắn "Lão Hạc" của Nam Cao là một tác phẩm xuất sắc khắc họa bi kịch của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám. Qua nhân vật lão Hạc, tác giả đã phơi bày một hiện thực xã hội tàn nhẫn, đẩy con người vào cảnh nghèo túng, bế tắc.
Lão Hạc là một người cha giàu tình yêu thương con, hết lòng vì con cái. Dù nghèo khó, lão vẫn dành dụm tiền cho con trai cưới vợ. Sự hi sinh thầm lặng của lão thể hiện qua việc lão từ chối mọi sự giúp đỡ của ông Giáo, chấp nhận sống khổ sở một mình để dành dụm chút tài sản ít ỏi cho con. Đây chính là vẻ đẹp tâm hồn của lão – một người cha giàu lòng vị tha, hiếu thảo.
Tuy nhiên, bối cảnh xã hội khắc nghiệt đã đẩy lão vào bước đường cùng. Cảnh nhà cửa tàn tạ, ruộng vườn bị bỏ hoang, sức khỏe yếu ớt cùng sự cô đơn đã làm cho cuộc sống của lão vô cùng khổ cực. Sự nghèo khó không chỉ làm lão đau khổ về thể xác mà còn làm tổn thương tinh thần sâu sắc. Lão luôn giữ vững lòng tự trọng, không muốn trở thành gánh nặng cho người khác. Cái chết của lão Hạc là một sự lựa chọn đau đớn nhưng cũng là một hành động giữ gìn phẩm giá cuối cùng. Việc lão bán cậu Vàng – người bạn thân thiết – và quyết định kết liễu đời mình bằng bả chó đã thể hiện rõ sự tuyệt vọng cùng cực, nhưng đồng thời cũng cho thấy lòng tự trọng và sự hi sinh cao cả của lão.
Thông qua số phận bi thảm của lão Hạc, Nam Cao đã lên án mạnh mẽ sự tàn ác của chế độ xã hội cũ, đồng thời ca ngợi vẻ đẹp tâm hồn của người nông dân Việt Nam: lòng yêu thương con, sự hi sinh thầm lặng, ý thức về nhân phẩm. "Lão Hạc" không chỉ là một câu chuyện về một cá nhân mà còn là tiếng nói phản ánh số phận bi thảm của cả một tầng lớp người trong xã hội cũ, để lại trong lòng người đọc sự xúc động sâu sắc và day dứt.
Tham khảo ạ

Ai cũng có những người bạn thân, cùng nhau chia sẻ những kỷ niệm vui buồn. Với em, Trung là người bạn thân duy nhất và những kỷ niệm về tình bạn này đều in sâu trong tâm trí em, đặc biệt là lần hai đứa bị bố mẹ phạt vì tội rủ nhau vào quán chơi điện tử.
Trung là cậu bạn tốt bụng, ngoan hiền nhưng hơi trầm tính, ít nói. Trung gần nhà, học cùng em từ những năm học mầm non và có nhiều sở thích chung giống nhau và khá hiểu nhau. Trung hay nhường nhịn em. Những lúc có chuyện gì buồn, cậu ấy đều lắng nghe em giãi bày. Tình bạn của chúng em cứ thế phát triển và có lẽ sẽ còn tiếp tục mãi mãi.
Chuyện xảy ra cũng đã hai năm nhưng em vẫn còn nhớ mãi. Hôm đó là một buổi chiều thứ 6 mùa hè, trên đường đi học về như mọi ngày, chúng em vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên em chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo, em rủ Trung đi vòng qua quán điện tử sau trường Mầm Non với ý định vào đó chơi trò chơi. Đó cũng là lần đầu tiên vào quán của hai đứa. Ban đầu, khi nghe em rủ, Trung đã rất sợ hãi, không dám đi cùng. Cậu còn khuyên em không nên vào đó. Em vì tò mò, hiếu động, vẫn muốn thử một lần cho biết trò chơi ấy như thế nào mà thấy mấy anh cấp hai vẫn hay rỉ tai nhau vào đó sau mỗi chiều tan học. Em thuyết phục Trung, đồng thời hứa sẽ chỉ vào đó một lần này thôi. Trung sau một phút phân vân đã đồng ý đi cùng, vậy là mấy phút sau chúng em đã có mặt ở quán. Những màn hình máy tính với những trò chơi điện tử hấp dẫn đã nhanh chóng cuốn hút chúng em. Mải say mê với các trò chơi, đã hai tiếng đồng hồ trôi qua mà chúng em không hề hay biết. Đến khi báo hết tiền để chơi tiếp, nhìn ra ngoài trời đã nhá nhem tối, chúng em mới giật mình sợ hãi. Trung lo lắng lắm, chúng em chưa bao giờ đi học về muộn như thế này. Chắc chắn là bố mẹ hai đứa cũng đang lo lắng và đi tìm. Chúng em nhanh chóng về nhà, vừa đi vừa bàn nhau sẽ nói thế nào với bố mẹ. Em an ủi Trung là sẽ nhận lỗi vì đã rủ cậu ấy đi cùng. Vừa về đến đầu đường, đón chúng em là ánh mắt lo lắng và giận dữ của bố Trung. Em đang định nhận lỗi thì Trung đã nhanh chóng nhận hết lỗi về mình. Em không quá bất ngờ vì tính cậu ấy vẫn vậy, luôn nhường nhịn em. Em xin lỗi bố cậu ấy, kể lại toàn bộ sự việc và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Bố Trung bớt giận, căn dặn chúng em một hồi rồi đưa chúng em về. Bố mẹ hai đứa biết chuyện cũng rất buồn và thất vọng. Em thấy hối hận vô cùng, chỉ vì tò mò hiếu động, đã không làm chủ được mà rủ cả bạn cùng mắc sai lầm. Đó có lẽ là kỷ niệm buồn đáng nhớ nhất của chúng em.
Chúng em đã hứa sẽ không tái diễn những hành động bồng bột như vậy nữa. Nếu một trong hai chúng em có ý định không tốt, người còn lại phải khuyên bảo, nhắc nhở hoặc ngăn cản. Tình bạn của chúng em đã trưởng thành và ngày càng lớn lên như vậy. -----CHÚC BẠN HỌC TỐT-----

Một ly sữa đó chính là tấm lòng của cô bé ngày xưa và vẫn đccậu bé là bác sĩ bây giờ nhớ đến.
Văn bản gửi đén cho chúng ta thông điệp nếu mình biết chia sẽ, yêu thương thì ta cũng sẽ nhận lại đc kết quả tốt từ người đó.
Từ bao đời nay, sách luôn được xem là kho tàng tri thức quý giá của con người. Trong dòng chảy văn minh của nhân loại, sách đã, đang và sẽ luôn là người bạn trung thành, thầm lặng nhưng vô cùng hữu ích. Chính vì thế, có ý kiến cho rằng: “Sách là người bạn tốt của nhân loại”. Đây là một nhận định đúng đắn và sâu sắc.
Trước hết, sách là nơi lưu giữ và truyền đạt tri thức. Những gì con người khám phá ra trong tự nhiên, trong cuộc sống – từ những định luật khoa học đến các giá trị đạo đức – đều được ghi chép lại qua sách. Nhờ có sách mà bao thế hệ được học hỏi, tiếp cận với tri thức mà không cần phải bắt đầu lại từ đầu.
Không chỉ truyền dạy kiến thức, sách còn nuôi dưỡng tâm hồn con người. Những trang văn, bài thơ có thể làm con người rung động, biết yêu thương, chia sẻ và sống có ý nghĩa hơn. Sách giúp chúng ta hiểu về quá khứ, nhận thức hiện tại và định hướng tương lai. Sách như một người bạn thấu hiểu, có thể lắng nghe và đưa ra lời khuyên qua những bài học ẩn trong từng câu chữ.
Ngoài ra, sách giúp con người mở rộng tầm nhìn và tưởng tượng. Qua sách, chúng ta có thể "đi" khắp thế giới, "gặp" những con người, nền văn hóa xa lạ mà ta chưa từng biết đến. Nhờ vậy, sách khơi dậy sự sáng tạo, khả năng tư duy độc lập và niềm đam mê khám phá trong mỗi người.
Tuy nhiên, không phải ai cũng biết trân trọng và sử dụng sách đúng cách. Có người chỉ đọc sách giải trí vô bổ, hoặc thậm chí không đọc sách mà chỉ lệ thuộc vào mạng xã hội. Điều đó sẽ làm cho kiến thức bị lệch lạc, tư duy trở nên hạn hẹp. Chúng ta cần chọn sách phù hợp, đọc có chọn lọc và biết ứng dụng tri thức từ sách vào đời sống.
Tóm lại, sách thực sự là người bạn tốt, luôn đồng hành và giúp con người trưởng thành cả về trí tuệ lẫn tâm hồn. Chúng ta hãy trân trọng và nuôi dưỡng tình bạn đẹp đẽ này bằng cách đọc sách mỗi ngày, để sách mãi là người bạn thân thiết của nhân loại.
Tham khảo
Tk: Từ thuở bình minh của nền văn minh, con người đã khao khát ghi lại và truyền bá tri thức. Sách ra đời như một hiện thân của khát vọng ấy, và qua hàng ngàn năm, nó đã chứng minh mình không chỉ là một kho tàng kiến thức mà còn là một người bạn đồng hành đáng tin cậy, thấu hiểu và không ngừng bồi đắp cho nhân loại.
Sách là người thầy vĩ đại nhất, mở ra cánh cửa đến với vô vàn lĩnh vực tri thức. Từ những công thức toán học phức tạp đến những định luật vật lý cơ bản, từ lịch sử hào hùng của các đế chế đến những phát hiện khoa học đột phá, sách mang đến cho chúng ta cái nhìn sâu rộng về thế giới và vũ trụ. Nhờ sách, chúng ta có thể du hành vượt không gian và thời gian, khám phá những nền văn hóa xa lạ, tìm hiểu về cuộc đời của những vĩ nhân, và tự mình lĩnh hội những bài học quý giá mà cha ông đã đúc kết. Mỗi trang sách là một bài giảng, một cuộc đối thoại thầm lặng nhưng đầy ý nghĩa, giúp chúng ta không ngừng học hỏi và phát triển bản thân.
Không chỉ là nguồn tri thức, sách còn là người bạn tâm giao, sẻ chia mọi cung bậc cảm xúc. Khi ta vui, sách mang đến những câu chuyện hài hước, những vần thơ lạc quan để niềm vui thêm trọn vẹn. Khi ta buồn, sách là bờ vai vững chắc, là nơi ta tìm thấy sự đồng cảm qua những trang văn thấm đẫm nỗi niềm. Những nhân vật trong truyện có thể trở thành tri kỷ, những triết lý sống có thể là kim chỉ nam, giúp ta vượt qua những khó khăn, bế tắc. Sách dạy ta cách yêu thương, cách tha thứ, cách đối diện với nghịch cảnh và cách sống một cuộc đời ý nghĩa hơn. Nó giúp chúng ta không cảm thấy cô độc trong cuộc hành trình đầy thử thách của cuộc đời.
Hơn thế nữa, sách là cầu nối giữa các thế hệ, bảo tồn và lưu truyền những giá trị văn hóa, tinh hoa của nhân loại. Nhờ sách, những tư tưởng của các nhà triết học cổ đại, những tác phẩm văn học kinh điển, hay những phát minh vĩ đại của các nhà khoa học đã được gìn giữ qua hàng ngàn năm, vượt qua bao biến động của lịch sử. Sách là minh chứng sống động cho sự tiến bộ của con người, là sợi dây vô hình gắn kết quá khứ, hiện tại và tương lai.
Trong thời đại công nghệ số bùng nổ, nhiều người lo ngại rằng sách giấy sẽ dần mất đi vị thế. Tuy nhiên, dù công nghệ có phát triển đến đâu, giá trị cốt lõi của sách vẫn không thể thay thế. Cảm giác lật từng trang giấy, mùi hương đặc trưng của sách, hay sự tĩnh lặng khi đắm mình vào một cuốn sách vẫn là những trải nghiệm đặc biệt mà không một thiết bị điện tử nào có thể mang lại. Sách vẫn ở đó, kiên nhẫn chờ đợi, sẵn sàng làm người bạn trung thành cho bất cứ ai tìm đến.