Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
. Mở bài
Giới thiệu về trải nghiệm sẽ được kể.
2. Thân bài
a. Giới thiệu khái quát về câu chuyện
- Giới thiệu thời gian, không gian xảy ra câu chuyện.
- Giới thiệu những nhân vật có liên quan đến câu chuyện.
b. Kể lại các sự việc trong câu chuyện
- Điều gì đã xảy ra?
- Vì sao câu chuyện lại xảy ra như vậy?
- Cảm xúc của người viết khi xảy ra câu chuyện, khi kể lại câu chuyện?
3. Kết bài
Nêu cảm xúc của người viết với câu chuyện đã xảy ra.
Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em - Mẫu 1
Câu chuyện xảy ra cách đây hai tháng trước, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy mọi thứ như vừa mới xảy ra. Bởi vì đó là lần đầu tiên tôi có một trải nghiệm tuyệt vời như vậy.
Nhân dịp mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu đã quyết định sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc biệt - đó là một bữa tiệc thịnh soạn do chính tay ba bố con tôi chuẩn bị. Tôi đã lên kế hoạch để nhờ cô Hòa - đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. Cô sẽ rủ mẹ đi mua sắm sau giờ làm để bố con tôi có thời gian chuẩn bị mọi thứ.
Buổi chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi cố gắng về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin công ty cho về sớm. Lúc về đến nhà, tôi thấy trên bàn đã có một bó hoa rất đẹp. Một bó hoa hồng nhung thật đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này chắc chắn mẹ sẽ rất hạnh phúc.
Sau khi dọn cất sách vở, tôi liền vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm. Còn việc chế biến món ăn sẽ do đảm nhận. Em Thu phụ trách dọn lau dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Những món ăn hấp dẫn, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ hoa hồng do chính tay tôi tự cắm. Sau khi làm xong hết mọi công việc, ba bố con tôi đều đồng ý với nhau rằng công việc quả nội trợ quả thật rất vất vả.
Đến bảy giờ tối, tôi nhắn tin báo cho cô Hòa mọi việc chuẩn bị đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ đã về đến nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó hoa hồng tặng mẹ. Lúc đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ rất ngạc nhiên, kế tiếp là nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên khi nghe tôi kể về quá trình nấu ăn của ba bố con. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.
Đó là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu ăn. Nhờ vậy mà tôi nhận ra mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho chúng tôi những bữa cơm ngon. Bởi vậy mà tôi cảm thấy thương và yêu mẹ nhiều hơn.
Câu chuyện xảy ra cách đây hai tháng trước, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy mọi thứ như vừa mới xảy ra. Bởi vì đó là lần đầu tiên tôi có một trải nghiệm tuyệt vời như vậy.
Nhân dịp mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu đã quyết định sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc biệt - đó là một bữa tiệc thịnh soạn do chính tay ba bố con tôi chuẩn bị. Tôi đã lên kế hoạch để nhờ cô Hòa - đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. Cô sẽ rủ mẹ đi mua sắm sau giờ làm để bố con tôi có thời gian chuẩn bị mọi thứ.
Buổi chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi cố gắng về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin công ty cho về sớm. Lúc về đến nhà, tôi thấy trên bàn đã có một bó hoa rất đẹp. Một bó hoa hồng nhung thật đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này chắc chắn mẹ sẽ rất hạnh phúc.
Sau khi dọn cất sách vở, tôi liền vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm. Còn việc chế biến món ăn sẽ do đảm nhận. Em Thu phụ trách dọn lau dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Những món ăn hấp dẫn, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ hoa hồng do chính tay tôi tự cắm. Sau khi làm xong hết mọi công việc, ba bố con tôi đều đồng ý với nhau rằng công việc quả nội trợ quả thật rất vất vả.
Đến bảy giờ tối, tôi nhắn tin báo cho cô Hòa mọi việc chuẩn bị đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ đã về đến nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó hoa hồng tặng mẹ. Lúc đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ rất ngạc nhiên, kế tiếp là nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên khi nghe tôi kể về quá trình nấu ăn của ba bố con. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.
Đó là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu ăn. Nhờ vậy mà tôi nhận ra mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho tôi.
bạn này chắc muốn giới thiệu đăng ký lazi để kiếm 1000 xu này
Đưa hai quả cho hai người . Qủa còn lại để trong rổ và đưa cả rổ cho người thứ 3
a)công bằng,công lý
b)Đông hoặc là thích đặt thế nào thì đặt
Đây nhé!!!
Khi nói về quê hương Đồng Tháp, nhiều người thường nghĩ đến những cánh đồng mênh mông ruộng lúa, những cánh rừng tràm bạt ngàn xanh thẳm, dòng phù sa mênh mông - tươi mát ngọt ngào mỗi khi mùa nước nổi về. Với các thi nhân đến từ phương xa, vùng đất và con người Đồng Tháp vừa hài hòa, vừa thân thương, để rồi dù chỉ một lần đến nhưng các tác giả đã sáng tác nên những vần thơ đong đầy cảm xúc.
Về Đồng Tháp, tác giả Kha Ly Chàm (Tây Ninh) như được hòa mình vào cái nắng, gió và cả không gian thiên nhiên vô tận của vùng biên giới. Một thoáng ngỡ ngàng về người con gái Tân Hồng, theo đó là cả một sự lưu luyến về đất và người nơi đây:
“Trưa ghé Sa Rài
Nắng vùng biên sao quái lạ kỳ
Nhưng con gái màu da sữa trắng
Lời ngọt ngào khiến ta say đắm
Có chút gì... níu giữ bước chân”.
(Trích tác phẩm: 36 giờ
với Đồng Tháp)
Đến cái nôi đờn ca tài tử ở Lai Vung, tác giả Đynh Trầm Ca (Quảng Nam) như say đắm trong từng câu vọng cổ và những đặc sản ngọt ngào để rồi:
Giang hồ dạt xuống quê em
Nghe câu vọng cổ mà mềm lòng say
Quýt hồng, cam ngọt giang tay
Thôi thì ở rể chốn này cho vui!
(Về Lai Vung)
Với tác giả Dương Thuấn (Hà Nội), nỗi nhớ da diết về Đồng Tháp như thôi thúc anh một lần nữa tìm đến nơi này. Nhớ từng địa danh, tác giả nhớ cánh đồng lúa mênh mông, ở đó có hình ảnh những cô gái xinh tươi, những con người Đồng Tháp sống chan hòa trong nắng ấm:
Tháp Mười gọi anh về
Lai Vung gọi anh về
Cao Lãnh anh luôn nhớ
Nhớ tràn về Tam Nông...
Mênh mông lúa
Gió mênh mông
Áo đen
Nón trắng
Em thơm như hương lúa
Em trắng xinh nụ cười...
(Đồng Tháp anh về)
Đặt chân đến vùng đất Tháp Mười, trước cảnh thiên nhiên đầy thơ mộng, bơi xuồng giữa cánh đồng Tháp Mười mênh mông nước, trải lòng trên từng câu thơ, tác giả Trương Ngọc Ánh (Hà Tĩnh) cảm thấy mình dường như đã gắn bó với vùng đất này tự khi nào:
“Ơi Tháp Mười góc chiều thương nhớ
Tình tha hương biền biệt cũng quay về
Trong giấc ngủ mơ màng câu vọng cổ
Lòng ta thành một chốn đôi quê”.
(Trích Tháp Mười yêu dấu)
Vùng đất, con người Đồng Tháp luôn hiền hòa và mến khách. Những cánh đồng mênh mông, những đặc sản trên quê hương Đồng Tháp hiếm nơi nào có được luôn là điểm đến của du khách gần xa. Hy vọng từ những lần đặt chân đến Đồng Tháp, những tâm hồn thi nhân sẽ tiếp tục mang đến cho độc giả những vần thơ mới.
Tham khảo:
Bên cạnh khung cảnh Đồng Tháp mùa nước nổi tuy heo hút mà phong tình, tác giả cũng gửi gắm vào đó rất nhiều tình cảm của mình đối với miền đất này. Có thể thấy từng sự vật nơi đây được tác giả miêu tả và ghi lại một cách đầy chân thực và yêu mến trong từng câu chữ của mình. Nhà văn nhớ cả món ăn, cảnh vật, sông nước, hoa sen, con đường và cảnh quan nơi đây… Mỗi thứ đều được nhắc lại một cách chi tiết, chân thực đem đến cho người đọc cái nhìn khách quan về nơi đây. Hẳn phải có tình cảm sâu sắc và gắn bó với Đồng Tháp lắm nhà văn mới có thể quan sát và ghi chép tỉ mỉ như vậy trong tác phẩm của mình. Những con đường, những món ăn, những địa điểm đã lui tới được nhà văn cảm nhận bằng mọi giác quan, ông yêu cảnh và yêu cả con người nơi đây, thưởng thức chúng “bằng nỗi khát khao và trân trọng của mình”. Tình cảm ông dành cho Đồng Tháp Mười được thể hiện trong văn bản đầy sự trân trọng, ngưỡng mộ, mến yêu và dạt dào, ngào ngạt như hương sen nơi này.
Gia đình là tất cả đối với mỗi người chúng ta. Gia đình đem đến cho ta hạnh phúc sự tin tưởng là bến đỗ yên bình luôn chờ đợi ta quay về. Mỗi con người của chúng ta đều phải lớn lên và rời xa gia đình để đến khám phá những chân trời mới lạ nhưng em tin trong sâu thẳm trái tim ta gia đình vẫn luôn là nơi ta luôn muốn về. Khi ta vấp ngã chỉ thì lúc đó ta chỉ muốn về lại gia đình muốn xà vào vòng tay âu iếm của mẹ, muốn được mẹ âu yếm vỗ về. Khi ra ngoài xã hội ta mạnh mẽ, cứng cỏi bao nhiêu thì về với gia đinh ta vẫn chỉ là đứa con bé bỏng muốn được nâng niu vỗ về. Gia đình là nơi ta giải tỏa những mệt mỏi ưu phiền ngoài xã hội. Là nơi đem đến cho ta cảm giác yêu thương, an toàn.