K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 9 2020

Từ khi về nhà ngoại theo mẹ, Thuỷ sống đầy đủ không phải lo điều gì cả nhưng lúc nào trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xinh ấy cũng hiện lên một nỗi buồn sâu thăm thẳm bên trong. Mẹ Thuỷ thấy con mình như vậy cũng có phần nào buồn bã và hối hận về việc ly hôn của mình mà ảnh hưởng đến cuộc sống của con cái. Còn về phần Thành thì tâm trạng cũng không khác gì Thuỷ. Khi rảnh rỗi Thành cũng ngồi xuống gốc cây sau vườn và buồn bã, nghĩ về em gái và người mẹ thân yêu, nỗi đau ấy như có gì đang chắn ngang cuộc sống vốn yên bình vui vẻ của Thành vậy. Được một tuần sau cái ngày thảm hoạ ấy thì Thành được ba dẫn về Long An chơi để khuây khoả tinh thần, gần với nhà ngoại của hai mẹ con Thuỷ đang ở. Vẫn như thường lệ, cứ mỗi buổi sáng Thuỷ lại đem thúng hoa quả ra ngoài chợ ngồi bán, còn Thành thì đước ba cho một ít tiền để vào chợ mua đồ. Thật tình cờ, hai anh em đã gặp nhau, cả hai đều rất đỗi vui mừng, cười tít cả mắt và la lên sung sướng. Cả hai đã tìm một chỗ để ngồi nói chuyện lúc trước nhưng cứ nói hay nghĩ về sự việc ba mẹ chia tay thì ai cũng xót xa, đau buồn. Chợt một ý tưởng loé lên trong đầu và lên kế hoạch để giúp ba mẹ có thể trớ lại với nhau.
Nek, bạn ơi phần còn lại bạn tự suy diễn nha 

20 tháng 9 2020

 Nhà tôi rất đông người, cứ mỗi dịp cuối tuần gia đình tôi cũng như nhiều gia đình khác, mọi người tụ tập đông đủ, vui vẻ. Đó cũng là điều tôi thích nhất mỗi dịp cuối tuần.

    Tuần này, không khí gia đình có vẻ đông vui hơn hẳn bởi nhà tôi có thêm một thành viên mới, anh rể. Anh rể cùng chị gái đi tuần trăng mật về nên vào thăm bà và bố mẹ. Biết anh chị sẽ về nên cả nhà tôi ngóng, nhất là mẹ. Mẹ cứ đi ra đi vào, một lát lại gọi điện giục chị và anh dậy đến mẹ đi, mẹ sẽ chiêu đãi nhiều món ngon. Bà nội hay hỏi đi hỏi lại bố tôi:

    – Thế chúng nó đã về chưa?

    – “Sắp rồi bà ạ. Bà nhớ con chả nhớ cứ nhớ cháu”- Bố tôi tếu táo đùa.

    Mẹ rủ tôi đi chợ và hứa sẽ làm nhiều món tôi thích. Trên đường đi, mẹ kể rất nhiều chuyện lúc tôi còn bé chị đã trông tôi như thế nào, mỗi lần tôi bị ngã hay khóc ăn vạ là mẹ lại mắng chị. Có lần tôi lành chanh phá hết đồ chơi của chị khiến chị khóc… Khi đi chợ về thì chị và anh đã đến, anh rể nhanh nhẹn ra xách đồ giúp mẹ. Tôi nhớ chị quá nhưng không biết bày tỏ thế nào đành chạy vào hỏi mấy câu ngớ ngẩn:

    – Chị về rồi hả, quà đâu? Nhớ mua quà cho em không?

Bố tôi liền mắng:

    – Anh chị về không hỏi thăm đã đòi quà…

Anh rể cười hiền mang ra cho tôi cuốn sách “Hai vạn dặm dưới đáy biển” mà tôi ao ước từ lâu. Chị và anh biếu bà một ít thuốc bổ, biếu bố cái khăn ấm và mẹ thì được tặng một chiếu túi xách màu đen rất xinh. Anh rể và bố ra mổ gà, anh nhóm than hoa làm món gà nướng. Mẹ làm món canh cua mà chị và bố thích. Chị và tôi nhặt rau, rửa hoa quả. Tôi vừa làm vừa nghe chị kể với mẹ về chuyến du lịch và cuộc sống mới bên nhà chồng. Thi thoảng chị lại chê anh vài thứ nhưng tôi biết chị chỉ chê yêu thôi. Mẹ bảo chị: “Mày tốt phước lắm mới lấy được nó” hay “Mày cứ hay bắt nạt nó”… Chả mấy chốc nhà tôi đã quây quần bên mâm cơm ấm cúng. Tuy chỉ là những món dân dã, quen thuộc nhưng sao mà ngon đến thế. Mẹ gắp cho bà miếng lườn gà, tôi bé nhất nhà nên được cái đùi to, chị thì chỉ thích ăn âu cánh. Bố và anh uống rượu, hôm nay bố vui, bố lôi bình rượu quý ra đãi anh rể. Vừa ăn cơm bố vừa căn dặn anh chị sống hòa thuận, vui vẻ. Bố bảo cứ như bố với mẹ thì chả bao giờ cãi nhau được. Bố nhường mẹ hết, cái gì bố cũng giúp mẹ làm. Mẹ mà giận bố sợ lắm, lại mất công dỗ dành… Cả nhà lại cười ồ lên trêu mẹ. Đang ăn cơm thì bác đưa thư vào. Hóa ra là kết quả thi tiếng anh của tôi, tôi bóc ra xem. Anh rể hỏi thăm:

    – Có vấn đề gì không em?

    – Dạ, cả nhà ơi, sướng quá, con đạt rồi, con đã được giải ba kì thi hùng biện tiếng anh cấp huyện.

Cả nhà xúm lại xem thư của tôi, bố mẹ tôi rất vui sướng:

    – Nó ăn may thôi, còn cần cố gắng nhiều, nhưng mà đạt được vậy là tốt rồi. Lát nữa bố thưởng. Tuy nhiên cấm có tự phụ nhé…

Không khí gia đình đã vui lại càng vui hơn. Ăn cơm xong, cả nhà tôi quây quần xem lại những video anh rể và chị gái quay được ở nơi du lịch, sau đó cùng mở karaoke để hát. Giọng của bố tệ nhất nhưng bố luôn thích hát nhiều nhất. Chả mấy chốc mà hết ngày, anh và chị xin phép bà và bố mẹ để về chuẩn bị cho công việc tuần tới, tôi cũng vào xem lại sách vở cho buổi học ngày mai.

    Buổi sinh hoạt cuối tuần mang lại cảm giác ấm cúng, thoải mái, dễ chịu cho tất cả mọi người. Em mong tuần nào nhà em cũng đông đủ như thế để gần nhau hơn, yêu thương nhiều hơn.

20 tháng 9 2020

Hai từ Hán Việt là:

- Vong ân: tức là mình quên đi cái ơn của người khác.

- Bội nghĩa: là mình không đối xử tốt với người đã mang nhiều nghĩa tình với mình.

20 tháng 9 2020

Kính gửi đến tất cả các bậc cha mẹ ! 

Gia đình là mái ấm tự nhiên, là một món quà đặc biệt mà ông trời ban tặng cho mỗi con người chúng ta. Với con trẻ , gia đình là một thứ khong để thiếu. Những đứa con ví như những mầm non yếu ớt vậy , gia đình là tấm lá chắn bảo vệ cho con trẻ , tạo cơ hội cho trẻ em phát triển. Gia đình còn là ngôi trường đầu tiên của mỗi đứa trẻ. Nó là nơi đầu tiên mà trẻ em được thể hiện , bộc lộ cảm xúc và tài năng của mình. Và trong ngôi trường ấy, cha mẹ là những thầy cô giáo để lại cho trẻ nhiều ấn tượng nhất. Chúng sẽ lấy gương của cha mẹ mà học tập. Vì thế mỗi bậc phụ huynh phải tạo dựng cho mình một hình ảnh tốt đẹp để trẻ em noi theo. Một hình ảnh đẹp phải trước hết là có tình yêu thương , tức là " tiên học lễ , hậu học văn " , trước khi dạy cho trẻ biết chữ hãy dạy cho nó biết thế nào là đạo đức. Mà trong chính mỗi cha mẹ cũng phải tuân thủ phạm vi đạo đức đó. Hãy là một gia đình của trẻ, hãy trao cho trẻ tình yêu thương nồng ấm, sự quan tâm xuất phát từ đáy lòng. Đừng giấu diếm. Đừng vì đồng tiền mà quên đi những đứa con - người quan trọng nhất đời mình, là máu mủ của mình. Vì gia đình luôn là điều mà mỗi đứa trẻ hằng mong ước và khao khát có được nó một cách ý nghĩa nhất. Đừng bao giờ làm cho trẻ thiếu đi tổ ấm gia đình.

 
20 tháng 9 2020

Kính gửi đến tất cả các bậc cha mẹ ! 

Gia đình là mái ấm tự nhiên, là một món quà đặc biệt mà ông trời ban tặng cho mỗi con người chúng ta. Với con trẻ , gia đình là một thứ khong để thiếu. Những đứa con ví như những mầm non yếu ớt vậy , gia đình là tấm lá chắn bảo vệ cho con trẻ , tạo cơ hội cho trẻ em phát triển. Gia đình còn là ngôi trường đầu tiên của mỗi đứa trẻ. Nó là nơi đầu tiên mà trẻ em được thể hiện , bộc lộ cảm xúc và tài năng của mình. Và trong ngôi trường ấy, cha mẹ là những thầy cô giáo để lại cho trẻ nhiều ấn tượng nhất. Chúng sẽ lấy gương của cha mẹ mà học tập. Vì thế mỗi bậc phụ huynh phải tạo dựng cho mình một hình ảnh tốt đẹp để trẻ em noi theo. Một hình ảnh đẹp phải trước hết là có tình yêu thương , tức là " tiên học lễ , hậu học văn " , trước khi dạy cho trẻ biết chữ hãy dạy cho nó biết thế nào là đạo đức. Mà trong chính mỗi cha mẹ cũng phải tuân thủ phạm vi đạo đức đó. Hãy là một gia đình của trẻ, hãy trao cho trẻ tình yêu thương nồng ấm, sự quan tâm xuất phát từ đáy lòng. Đừng giấu diếm. Đừng vì đồng tiền mà quên đi những đứa con - người quan trọng nhất đời mình, là máu mủ của mình. Vì gia đình luôn là điều mà mỗi đứa trẻ hằng mong ước và khao khát có được nó một cách ý nghĩa nhất. Đừng bao giờ làm cho trẻ thiếu đi tổ ấm gia đình.

 
21 tháng 9 2020

Kính gửi đến tất cả các bậc cha mẹ ! 

Gia đình là mái ấm tự nhiên, là một món quà đặc biệt mà ông trời ban tặng cho mỗi con người chúng ta. Với con trẻ , gia đình là một thứ khong để thiếu. Những đứa con ví như những mầm non yếu ớt vậy , gia đình là tấm lá chắn bảo vệ cho con trẻ , tạo cơ hội cho trẻ em phát triển. Gia đình còn là ngôi trường đầu tiên của mỗi đứa trẻ. Nó là nơi đầu tiên mà trẻ em được thể hiện , bộc lộ cảm xúc và tài năng của mình. Và trong ngôi trường ấy, cha mẹ là những thầy cô giáo để lại cho trẻ nhiều ấn tượng nhất. Chúng sẽ lấy gương của cha mẹ mà học tập. Vì thế mỗi bậc phụ huynh phải tạo dựng cho mình một hình ảnh tốt đẹp để trẻ em noi theo. Một hình ảnh đẹp phải trước hết là có tình yêu thương , tức là " tiên học lễ , hậu học văn " , trước khi dạy cho trẻ biết chữ hãy dạy cho nó biết thế nào là đạo đức. Mà trong chính mỗi cha mẹ cũng phải tuân thủ phạm vi đạo đức đó. Hãy là một gia đình của trẻ, hãy trao cho trẻ tình yêu thương nồng ấm, sự quan tâm xuất phát từ đáy lòng. Đừng giấu diếm. Đừng vì đồng tiền mà quên đi những đứa con - người quan trọng nhất đời mình, là máu mủ của mình. Vì gia đình luôn là điều mà mỗi đứa trẻ hằng mong ước và khao khát có được nó một cách ý nghĩa nhất. Đừng bao giờ làm cho trẻ thiếu đi tổ ấm gia đình.