Giới thiệu về tác giả Hà My
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
hàm ẩn là từ chối lời đề nghị đi chơi, tui là từ địa phương
Cuối năm là thời điểm mà ai ai cũng háo hức đón chờ giây phút sum vầy bên gia đình. Đối với tôi, bữa ăn tất niên là khoảng thời gian đặc biệt nhất, khi mọi thành viên quây quần bên nhau, cùng nhìn lại một năm đã qua và chia sẻ những ước vọng cho năm mới.
Từ sáng sớm, cả nhà đã tất bật chuẩn bị. Mẹ tỉ mỉ lựa chọn những nguyên liệu tươi ngon nhất từ chợ. Bố lau dọn bàn ghế, trang trí thêm những cành mai vàng để không khí Tết thêm rộn ràng. Tôi và em trai phụ mẹ lặt rau, vo gạo và chuẩn bị các món ăn truyền thống. Năm nay, mẹ quyết định làm bánh chưng, thịt kho tàu và một đĩa gỏi tôm thịt thật hấp dẫn.
Khi mâm cơm được dọn ra, cả nhà ngồi lại bên nhau, ánh mắt ai cũng ánh lên niềm vui và hạnh phúc. Mâm cơm tuy giản dị nhưng đầy đủ hương vị: vị béo ngậy của thịt kho, vị bùi của bánh chưng, cùng với chén nước chấm chua ngọt làm tròn vị. Chúng tôi cùng nâng ly, chúc mừng một năm cũ đã qua và cầu mong cho năm mới thật nhiều sức khỏe, thành công và hạnh phúc.
Bữa ăn kết thúc trong tiếng cười đùa và những câu chuyện kể mãi không dứt. Đối với tôi, đây không chỉ là một bữa ăn, mà còn là khoảnh khắc thiêng liêng, khi tình cảm gia đình được gắn kết chặt chẽ hơn bao giờ hết.
Bữa ăn tất niên không chỉ đơn thuần là phong tục, mà còn là sợi dây vô hình gắn kết các thế hệ trong gia đình. Tôi yêu những phút giây này và hy vọng sẽ luôn giữ được truyền thống đẹp đẽ ấy.
tham khảo ạ nhưng tớ thấy hơi lạc đề ạ,có j cho tớ sorry ạ:
Tuổi thơ tôi gắn liền với những cánh đồng lúa bát ngát, trải dài đến tận chân trời. Mùi hương lúa chín thơm nồng, quyện với gió nhẹ thổi về, luôn là một phần không thể thiếu trong kí ức của tôi. Trong những kí ức ấy, có một trải nghiệm đã trở thành kỉ niệm sâu sắc nhất, đó là lần đầu tiên tôi được cùng bố mẹ gặt lúa.
Hè năm ấy, tôi vừa tròn tám tuổi. Cánh đồng lúa quê tôi đang vào độ chín rộ, từng bông lúa nặng trĩu, uốn cong thân mình dưới sức nặng của hạt vàng óng. Bố mẹ tôi tất bật chuẩn bị mọi thứ cho mùa gặt. Tôi háo hức được tham gia cùng bố mẹ, được trải nghiệm công việc mà tôi chỉ từng được nhìn thấy từ xa.
Sáng sớm tinh mơ, cả gia đình tôi ra đồng. Không khí trong lành, mát rượi. Những giọt sương sớm còn đọng trên lá lúa, long lanh như những viên ngọc nhỏ xíu. Bố mẹ tôi hướng dẫn tôi cách cầm liềm, cách gặt sao cho đúng kỹ thuật để không làm đổ ngã lúa. Ban đầu, tay tôi còn vụng về, liềm cứ đâm lung tung, lúa gặt được ít mà lại làm đổ nhiều. Bố mẹ nhẹ nhàng hướng dẫn, động viên tôi.
Dần dần, tôi cũng quen tay hơn. Cảm giác được dùng đôi tay nhỏ bé của mình thu hoạch những bông lúa vàng óng ả, cảm giác thật tuyệt vời. Mồ hôi nhễ nhại trên trán, nhưng tôi không hề thấy mệt mỏi. Tôi say sưa với công việc, quên cả thời gian.
Cả buổi sáng trôi qua thật nhanh. Cánh đồng lúa trước mắt tôi dần dần thu nhỏ lại, thay vào đó là những đống lúa vàng chất đầy. Tôi cảm thấy vô cùng tự hào về bản thân mình.
Buổi chiều, cả gia đình cùng nhau quây quần bên mâm cơm giản dị nhưng ấm áp. Món ăn chính là cơm mới được nấu từ chính những hạt lúa mà tôi cùng bố mẹ gặt hái. Vị ngọt của hạt gạo, vị ngon của bữa cơm, tất cả đều trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Kỉ niệm lần đầu tiên được gặt lúa cùng bố mẹ đã trở thành một phần không thể thiếu trong kí ức tuổi thơ của tôi. Đó không chỉ là một trải nghiệm lao động, mà còn là bài học quý giá về sự cần cù, chịu khó, về tình yêu thương gia đình và sự trân trọng những thành quả lao động. Kỉ niệm ấy sẽ mãi mãi được tôi lưu giữ trong trái tim.