K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

   Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái. Tên của nàng là Mị Nương, vốn tính thùy mị nết na lại xinh đẹp tuyệt trần. Nhà vua hết mực yêu thương nên muốn kén cho con một người chồng xứng đáng. Một hôm có hai chàng trai đến cầu hôn. Một người là Sơn Tinh, chùa vùng non cao. Người còn lại là Thủy Tinh, chúa vùng nước thẳm. Cả hai đều có tài lại, Sơn Tinh vẫy tay về phía đông phía đông nổi cồn bãi,...
Đọc tiếp

   Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái. Tên của nàng là Mị Nương, vốn tính thùy mị nết na lại xinh đẹp tuyệt trần. Nhà vua hết mực yêu thương nên muốn kén cho con một người chồng xứng đáng. Một hôm có hai chàng trai đến cầu hôn. Một người là Sơn Tinh, chùa vùng non cao. Người còn lại là Thủy Tinh, chúa vùng nước thẳm. Cả hai đều có tài lại, Sơn Tinh vẫy tay về phía đông phía đông nổi cồn bãi, vẫy tay về phía tây phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Thủy Tinh có thể gọi gió gió đến, hô mưa mưa về. Nhà vua vô cùng khó xử nên cho gọi các Lạc hầu vào bàn bạc. Xong, vua phán rằng ngày mai, ai đem lễ vật đến trước sẽ được lấy Mị Nương. Lễ vật gồm có một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà gà chín cựa ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi. Hôm sau, Sơn Tinh mang lễ vật đến trước, lấy được Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ liền nổi giận. Thần Nước dẫn theo quân đuổi theo, đòi cướp Mị Nương. Hai bên đánh nhau suốt mấy tháng trời. Cuối cùng, Sơn Tinh vẫn vững vàng, mà Thủy Tinh đã kiệt sức. Thần Nước đành rút quân. Hằng năm, Thủy Tinh vẫn làm mưa gió, bão lụt dâng đánh Sơn Tinh. Nhưng lần nào, Thần Nước cũng bại trận. Kể từ đó, oán nặng thù sâu, năm nào, Thủy Tinh cũng lại dâng nước đánh Sơn Tinh. Nhưng lần nào, Thủy Tinh cũng đều nhận phải lấy thất bại nặng nề 

qua bài trên em hãy liệt kê một số từ ngữ quan trọng của văn bản để thể hiện trong văn bản tóm tắt 

nếu ai nhanh nhất và hay mik sẽ cho 5 sao nha cám ơn các bạn mik cần gấp lắm rồi 

0
Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái. Tên của nàng là Mị Nương, vốn tính thùy mị nết na lại xinh đẹp tuyệt trần. Nhà vua hết mực yêu thương nên muốn kén cho con một người chồng xứng đáng. Một hôm có hai chàng trai đến cầu hôn. Một người là Sơn Tinh, chùa vùng non cao. Người còn lại là Thủy Tinh, chúa vùng nước thẳm. Cả hai đều có tài lại, Sơn Tinh vẫy tay về phía đông phía đông nổi cồn bãi,...
Đọc tiếp

Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái. Tên của nàng là Mị Nương, vốn tính thùy mị nết na lại xinh đẹp tuyệt trần. Nhà vua hết mực yêu thương nên muốn kén cho con một người chồng xứng đáng. Một hôm có hai chàng trai đến cầu hôn. Một người là Sơn Tinh, chùa vùng non cao. Người còn lại là Thủy Tinh, chúa vùng nước thẳm. Cả hai đều có tài lại, Sơn Tinh vẫy tay về phía đông phía đông nổi cồn bãi, vẫy tay về phía tây phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Thủy Tinh có thể gọi gió gió đến, hô mưa mưa về. Nhà vua vô cùng khó xử nên cho gọi các Lạc hầu vào bàn bạc. Xong, vua phán rằng ngày mai, ai đem lễ vật đến trước sẽ được lấy Mị Nương. Lễ vật gồm có một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà gà chín cựa ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi. Hôm sau, Sơn Tinh mang lễ vật đến trước, lấy được Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ liền nổi giận. Thần Nước dẫn theo quân đuổi theo, đòi cướp Mị Nương. Hai bên đánh nhau suốt mấy tháng trời. Cuối cùng, Sơn Tinh vẫn vững vàng, mà Thủy Tinh đã kiệt sức. Thần Nước đành rút quân. Hằng năm, Thủy Tinh vẫn làm mưa gió, bão lụt dâng đánh Sơn Tinh. Nhưng lần nào, Thần Nước cũng bại trận. Kể từ đó, oán nặng thù sâu, năm nào, Thủy Tinh cũng lại dâng nước đánh Sơn Tinh. Nhưng lần nào, Thủy Tinh cũng đều nhận phải lấy thất bại nặng nề 

liệt kê một số từ ngữ quan trọng của văn bản để có thể tóm tắt 

ai nhanh nhất và hay nhất sẽ cho 5 sao mik đang cần gấp 

0
23 tháng 9

 TK ạ

Thạch Sanh là nhân vật đẹp trong cổ tích Việt Nam. Bằng phẩm chất, tài năng của mình để chiến đấu với cái ác. Đây là nhân vật  được nhân dân yêu mến

3 tháng 10

chịu r

 

Nhận xét về vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình qua văn bản "Trưa vắng"  Hồn tôi đấy: căn trường nho nhỏ Nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non Lâu rồi còn thoảng mùi thơm, Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ Sâu rộng quá những giờ vui trước! Nhịp cười say trên nước chưa trôi. Trưa hè thường thấy hai tôi Ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn Đời đẹp quá, tôi buồn sao kịp? Trang sách đầu chép...
Đọc tiếp

Nhận xét về vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình qua văn bản "Trưa vắng"

 Hồn tôi đấy: căn trường nho nhỏ

Nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non
Lâu rồi còn thoảng mùi thơm,
Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ

Sâu rộng quá những giờ vui trước!
Nhịp cười say trên nước chưa trôi.
Trưa hè thường thấy hai tôi
Ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn

Đời đẹp quá, tôi buồn sao kịp?
Trang sách đầu chép hết giây mơ.
Ngả mình trên bóng nhung tơ,
Tôi nguyền: sau lớn làm thơ suốt đời!

Cỏ mấy bận xanh rồi lại tạ,
Gió lùa thu trong lá bao lần...
Bạn trường những bóng phù vân,
Xót thương mái tóc nay dần hết xanh.

Hồn xưa dậy: chim cành động nắng,
Lá reo trên hồ lặng lờ trong
Trưa im, im đến não nùng,
Tôi ngờ trống học trong lòng trưa vang...

(Hồ Dzếnh, Quê ngoại, NXB Hội Nhà văn, Hà Nội, 1996, tr. 62  63)

sẽ vote cho 5⭐

 

 

0

Đoạn thơ "Quê hương" của Đỗ Trung Quân khắc họa một cách sâu sắc tình cảm gắn bó giữa con người với quê hương. Mở đầu bằng câu "Quê hương mỗi người đều có," tác giả nhấn mạnh rằng quê hương là điều tất yếu, một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi cá nhân từ những ngày đầu chào đời. Hình ảnh "dòng sữa mẹ" thể hiện sự gắn kết sâu sắc, quê hương được ví như nguồn nuôi dưỡng, bảo vệ và chở che.

Câu thơ "Quê hương mỗi người chỉ một / Như là chỉ một mẹ thôi" cho thấy sự độc nhất của quê hương, giống như tình mẹ, không thể thay thế. Đây là sự khẳng định rằng mỗi người đều có một quê hương riêng, nơi nuôi dưỡng tâm hồn và bản sắc.

Cuối cùng, câu "Quê hương nếu ai không nhớ / Sẽ không lớn nổi thành người" là một lời nhắc nhở đầy ý nghĩa. Tác giả khẳng định rằng nếu không nhớ về quê hương, con người sẽ thiếu đi cội nguồn, thiếu đi những giá trị đạo đức và văn hóa cần thiết để trưởng thành. Qua đó, đoạn thơ không chỉ thể hiện tình yêu quê hương mà còn khẳng định tầm quan trọng của việc giữ gìn và trân trọng nguồn cội.

Nhìn chung, đoạn thơ mang đến một thông điệp mạnh mẽ về sự kết nối giữa con người với quê hương, nhấn mạnh vai trò quan trọng của nơi chôn nhau cắt rốn trong việc hình thành nhân cách và bản sắc con người.