K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 tháng 6 2021

là ý C . MA VĂN KHÁNG nhé

k nheee

4 tháng 6 2021

Chọn A nhé

Học tốt !!!!!!!!!!!!!!

Nếu bị điểm kém thì bạn phải cố gắng nhiều hơn nữa mới được điểm cao bạn ạ

Cố lên nhé Đỗ Xuân Anh.

4 tháng 6 2021

Trả lời :

 kb cũng đc, nhưng mk cảnh cáo bạn k đăng câu hỏi linh tinh

~HT~

4 tháng 6 2021

Quay ngược trí nhớ của bạn về 5 năm trước, liệu bạn có còn nhớ điều gì từng khiến bạn cực kỳ buồn bã? Và trở về hiện tại, đối với bạn nó có còn là vấn đề nữa không?

Trả lời: 

- Nỗi buồn đó là khi mình phải chuyển trường và phải chia tay với những người bạn cũ. Và hiện tại thì mình đã có thêm nhiều bạn bè mới và thỉnh thoảng vẫn gặp đc bạn cũ với mình thì vấn đề ấy đc giải quyết nên ko còn buồn bã j nx cả

4 tháng 6 2021

ko nhớ!!!!!!!!!

4 tháng 6 2021

MIK KO BÍT

CHẮC CẢ 2

Đáp án :

Có 4 truyện.

# Hok tốt !

Thế hệ trẻ của chúng ta đang được gọi với cái tên "Thế hệ Internet". Tại sao lại có tên gọi này? Như chúng ta đều biết rõ, ngày nay công nghệ đang dần xâm chiếm cuộc sống của chúng ta một cách nhanh chóng, được truyền bá rộng rãi, có mặt ở khắp mọi nơi. Hầu như ai cũng sở hữu cho mình một chiếc điện thoại thông minh, thậm chí có những người...
Đọc tiếp

Thế hệ trẻ của chúng ta đang được gọi với cái tên "Thế hệ Internet". Tại sao lại có tên gọi này? Như chúng ta đều biết rõ, ngày nay công nghệ đang dần xâm chiếm cuộc sống của chúng ta một cách nhanh chóng, được truyền bá rộng rãi, có mặt ở khắp mọi nơi. Hầu như ai cũng sở hữu cho mình một chiếc điện thoại thông minh, thậm chí có những người còn sở hữu đến hai, ba cái cùng một chiếc laptop hoặc máy tính để bàn. Chúng ta, ngay cả đứa bé sơ sinh dù mới có mấy tháng tuổi, nhưng chắc chắn đã được tiếp xúc với các loại máy móc điện tử.  Công nghệ mang đến cho mỗi người trong xã hội chúng ta những tiện ích vô cùng phong phú, tuy nhiên việc gì, vấn đề nào cũng có mặt trái, là một con dao hai lưỡi. Công nghệ khiến con người ta mê mẩn, khiến con người ta hứng thú, hiếu kỳ mà quên đi những điều đáng trân trọng ở xung quanh ta. Đề cập đến đề bài, tôi nghĩ mình sẽ chọn là một đứa trẻ đứng giữa với trái bóng, đôi găng tay, thay vì là đứa trẻ ngày ngày dí mắt vào điện thoại,máy tính trong bức ảnh trên. Có những điều công nghệ không thể mang đến cho ta, sức khỏe và niềm vui cuộc sống. Có lao động, có tham gia các hoạt động xã hội, văn hóa giao lưu ta mới tìm được niềm vui. Ngày ngày xem tin tức, nghe nhạc, đọc truyện trên điện thoại thì cũng có lợi ích đấy, nhưng bạn đã bao giờ thử cảm giác nhâm nhi tách trà nóng hàn huyên, nói đủ chuyện trên trời dưới bể với bạn bè người thân thay vì đọc báo, đọc bản tin trên Internet; liệu bạn đã sẵn sàng để nghe những câu hát ngây ngô của bọn trẻ trong phố, những tiếng hót véo von của đàn chim trước cửa nhà hay thậm chí là những nhịp điệu bất chợt vang lên khi bạn nghịch ngợm cầm đũa đi đập vào đồ vật một cách khoái trí,... Cứ tin tôi đi, ngay khi làm những điều này, cả ngày của bạn bỗng chốc sẽ tươi sáng hơn nhiều so với những âm thanh đinh tai nhức óc đến từ thông báo nhảy ở điện thoại và tiếng nhạc xập xình chói tai... Mở mắt ra cầm điện thoại, ăn sáng cầm điện thoại, đi trên phố cầm điện thoại, trước khi đi ngủ cũng cố lướt qua vài trang web,... thế thì lấy đâu ra thời gian mà tập thể dục, chú tâm vào học hành, nghỉ ngơi? Con người ta quý nhất là sức khỏe, nhưng bây giờ cứ điện thoại dính tay thì sức khỏe làm sao mà đảm bảo, đồ ăn thức uống thì làm sao mà đầy đủ dinh dưỡng khi lúc nào trong đầu cũng có tư tưởng ăn nhanh uống nhanh để coi điện thoại. Ngoài ra, tiếp xúc với nhiều ánh sáng xanh từ điện thoại, máy tính, các thiết bị điện tử, gây ra nhiều vấn đề về mắt, từ đó mà gây ra một thế hệ không có sức khỏe, ốm yếu, trì trệ, đầu óc mụ mị, hay quên, dễ nhầm lẫn. Từ tất cả những lý do nêu ra ở trên, tôi vẫn mong bản thân, cũng như tất cả những bạn trẻ ngồi đây và đọc được bài viết này có thể dành chút thời gian trong ngày để tham gia các hoạt động xã hội, tập luyện thể dục thể thao. Mong rằng, thế hệ trẻ chúng ta, sẽ là thế hệ Internet trẻ, khỏe và tài năng 

bạn hãy đánh giá bài văn trên

1
5 tháng 6 2021

ghi chú: nếu thế thì hãy thực hiện nghiêm túc việc bãi bỏ máy tính trong bài trên chứ đừng dùng thời gian rảnh mà viết bài văn dài hệt như sào, chỉ để lấy comment thay vì ra ngoài xả láng xíu nhé!

 - Đánh giá bài viết: Tôi thích nội dung của bài viết này. Sự thực là chúng ta đang hoặc đã từng sống xa các loại vi tính. Ngay cả tôi cũng vậy - hồi còn bé xíu, tôi chỉ quanh quẩn trong nhà nhưng là chơi với mẹ, với ba. Mãi sau này tôi mới biết, bố mẹ tôi đều tiếp xúc với thứ này từ trước khi tôi ra đời, và cho đến 5 tuổi - lần đầu tiên tôi biết vi tính là gì - bắt đầu từ đúng mùa thu năm ấy, khi đang chơi mô hình lắp ghép, bỗng nhiên quay sang và nhìn thấy bố đang ngồi trước màn hình, tay bấm nút liên tục, một hành động rất xa lạ với tôi lúc đó. Thế là, tôi vòi vĩnh để được chạm vào thứ ấy. Và tôi ngay lập tức nhận biết nó có sức lôi cuốn đến làm sao! Tôi chỉ dừng chạm khi bố bấm tắt máy, màn hình chuyển sang đen ngòm và tôi bắt đầu nằm... ăn vạ! Tôi chẳng hiểu sao hồi còn bé, thay cho những lời cãi cọ gay gắt, thì khóc lóc gào tướng lên là có uy lực nhất cho bọn trẻ. Và cũng chính vì thế mà các câu chuyện xấu về tôi bắt đầu... Nếu muốn nghe, hãy nêu ý kiến. Còn tóm lại là, máy tính và điện thoại không bao giờ giúp ta điều gì khác ngoài "kiếm tiền ảo", giao tiếp, gọi điện và giải trí. Bây giờ, ai mà đọc được tin này hãy lập tức tắt ngay máy tính đi và mang mình ra ngoài chơi thôi nào!

4 tháng 6 2021

Theo mk là :

B , Trung thu độc lập - Thép Mới 

Hok Tốt 

chọn B nha

uy tín đúng 100% lun nhé

nhớ k nha

4 tháng 6 2021

Ngày còn nhỏ, tôi luôn ước mẹ mình là một cô giáo. Tôi muốn một lần được trải cảm giác có mẹ là giáo viên, được hãnh diện với các bạn trong lớp. Nhưng càng lớn, tôi càng yêu mẹ hơn, dù mẹ chỉ là một nông dân bình thường.

Mẹ tôi quanh năm lam lũ, vất vả, lúc nào cũng tất bật. Vì vậy, dù mới hơn ba mươi tuổi nhưng trông mẹ như già hơn tuổi rất nhiều. Nơi khóe mắt mẹ đã hằn những vết chân chim nhưng vẫn không làm mờ đi đôi mắt sáng với ánh nhìn hiền hòa. Mỗi lần anh em tôi mắc lỗi, đôi mắt ấy lại nhìn chúng tôi đầy nghiêm khắc. Và cũng đôi mắt ấy đã thức trắng bao đêm mỗi lần tôi bị ốm.

Bao giờ cũng vậy, mẹ luôn dành tình yêu đong đầy cho chúng tôi. Đôi mắt ấy cũng là thứ duy nhất tôi được thừa hưởng từ mẹ. Mỗi lần có người khen tôi có đôi mắt giống mẹ, tôi cảm thấy vô cùng tự hào, hãnh diện. Tôi là con gái của mẹ mà! Trên da mặt mẹ còn có nhiều vết nám. Đó là dấu ấn của bao ngày dãi nắng dầm mưa.

Nghe ngoại kể, ngày trẻ da mẹ đẹp lắm, má lúc nào cũng trắng hồng. Tôi cảm thấy đáng tiếc vô cùng vì tôi lại giống bố ở làn da ngăm ngăm. Nhưng cái mà mẹ luôn tự hào nhất, chăm chú nhất về bản thân lại là mái tóc. Dù vất vả từ ngày nhỏ nhưng mái tóc của mẹ dường như không có tuổi. Nó dài, đen, óng mượt mà ngay cả những thiếu nữ cũng phải mơ ước.

Tôi rất thích ngắm mẹ hong tóc, nắng tràn lên mái tóc mẹ, nhảy nhót, lung linh. Mùi hương hoa bưởi cứ phảng phất, thơm nồng. Dáng người của mẹ nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn, hoạt bát. Lúc nào mẹ bước đi cũng vội vã, thoăn thoắt. Mọi người thường nói mẹ có dáng đi vất vả. Thì cũng phải thôi, bởi bố đi bộ đội xa nhà, một mình mẹ chăm sóc ông bà nội, nuôi nấng anh em chúng tôi. Bao gánh nặng dồn lên đôi vai bé nhỏ của mẹ, bao công việc để chăm sóc gia đình khiến mẹ không thể thong thả, khoan thai. Hai bàn tay của mẹ gầy gầy, xương xương. Nhưng với tôi nó đẹp như bàn tay cô giáo. Đôi bàn tay ấy đã lo cho tôi từng bữa ăn, giấc ngủ, ôm ấp tôi khi tôi còn ẵm ngửa, dắt tôi đi những bước chập chững đầu tiên. Mẹ tôi ăn mặc cũng rất giản dị. Bao nhiêu năm rồi, vẫn những chiếc áo bà ba đã sờn màu. Mẹ thường đùa rằng mặc như thế vừa thoải mái, vừa đẹp. Chỉ khi nào có dịp đặc biệt, mẹ mới mặc những chiếc áo mới bố mua tặng mỗi dịp về thăm nhà.

Ngày nào cũng vậy, mẹ luôn là người dậy sớm nhất nhà. Mẹ chuẩn bị bữa sáng cho anh em tôi, cho lợn gà ăn và dọn nhà cửa. Mẹ chăm sóc cho chúng tôi từng li từng tí. Dù bận rộn đến đâu, mỗi buổi tối, mẹ vẫn dành thời gian để kèm anh em tôi học bài. Mẹ chính là cô giáo đặc biệt của chúng tôi. Mẹ còn dạy chúng tôi cách cư xử trong cuộc sống, dạy chúng tôi những bài đồng dao mà mẹ còn nhớ được.

Mẹ cứ lặng lẽ đi bên cuộc đời của tôi và anh tôi. Tôi lớn lên trong tình yêu thương bao la của mẹ. Trong câu hát mẹ ru tôi, có nước mắt của sự yêu thương và hi vọng. Tôi không thể nói hết được tình yêu dành cho mẹ. Chỉ biết rằng mình phải cố gắng thật nhiều để mẹ vui. Cô giáo nói: “Trong tất cả các kì quan thì trái tim người mẹ là kì quan vĩ đại nhất”. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt để mẹ luôn cười. Mẹ à! Con yêu mẹ.

4 tháng 6 2021
Đùa thôi tui đó
3 tháng 6 2021

* Bạn tham khảo nha !!

a. Mở bài

  • Dẫn dắt, giới thiệu về khung cảnh công viên buổi sáng mà em được quan sát.
  • Gợi ý: Sáng chú nhật, em thức dậy từ sớm và cùng bố ra công viên gần nhà để tập thể dục. Đây là lần đầu tiên, em đến đây từ sáng sớm như thế này. Khung cảnh quen thuộc nhưng lại xa lạ khiến em cảm thấy vô cùng thích thú.

b. Thân bài

- Miêu tả thời tiết buổi sáng ở công viên:

  • Trời vừa hửng sáng, không khí trong lành, có chút se lạnh của sương đêm
  • Bầu trời mùa hè cao vời vợi và trong xanh vô ngần
  • Những cơn gió mát rười rượi, mang theo hơi lạnh của sương đêm đem đến sự khoan khoái, xua đi cảm giác buồn ngủ
  • Từ chân trời, những ánh sáng dần hòa tan ra không trung, đẩy đi lớp màn đen của đêm tối, khiến cảnh vật dần hiện rõ hơn

- Miêu tả công viên:

  • Những con đường, hàng ghế, dụng cụ thể dục… đều dính ướt lên một lớp sương mỏng, lành lạnh
  • Những ngọn cỏ, chiếc lá còn đọng lại những giọt sương sớm long lanh
  • Những đóa hoa dại, hoa hồng trong khuôn viên đua nhau nở rộ chào ngày mới
  • Mặt hồ ở giữa công viên phẳng lặng và trong vắt, thỉnh thoảng gợn sóng lăn tăn bởi những cơn gió nghịch ngợm
  • Mấy chú bồ câu đã gù gù đi ra cạnh hồ, lững thững đi lại
  • Mấy chú ong, chú bướm chăm chỉ, mới tờ mờ sáng đã đi tìm mật, tìm hoa
  • Không khí tĩnh lặng, chỉ nghe thấy tiếng chim hót lích rích, tiếng hoa cỏ xào xạc

- Hoạt động của con người:

  • Dần dần, không khí ở công viên trở nên ồn ào hơn bởi mọi người dần đến đây tập luyện
  • Có những người như bố con em, dậy từ sớm để chạy bộ quanh công viên
  • Có những bạn nhỏ, tập bài thể dục quen thuộc được học ở trường
  • Các chị gái, anh trai nhảy các bài nhảy sôi động
  • Các bà, các mẹ thì múa những bài múa uyển chuyển, dịu dàng
  • Mỗi người một hoạt động, nhưng ai cũng vui vẻ, trò chuyện rôm rả

c. Kết bài

  • Ấn tượng, suy nghĩ của em về khung cảnh buổi sáng ở công viên.
  • Gợi ý: Trên đường trở về nhà, em cứ nhớ mãi khung cảnh tuyệt đẹp của công viên buổi sáng ấy. Dù là khi nó yên tĩnh, thanh vắng, hay khi nó đông đúc, nhộn nhịp. Thì công viên ấy vẫn luôn thật xinh đẹp.

Hok Tốt 

3 tháng 6 2021

1. Mở bài: Giới thiệu quang cảnh định tả (buổi sáng trong công viên).

2. Thân bài:

a. Tả cảnh bao quát:

  • Nhìn từ xa, công viên như một khu vườn lớn còn mờ sương.

b. Tả từng cảnh chi tiết:

  • Công viên được bao bọc bởi những cây to, vòm lá xum xuê như một khu rừng nhỏ.
  • Các bồn hoa hình chữ nhật được cắt tỉa cẩn thận chia công viên thành những ô bàn
    cờ với nhiều lối đi lát gạch.
  • Nắng sớm bừng lên, màn sương tan đi, để lại trên lá cây những giọt sương to, long lanh như hạt ngọc. Sương đã tan hẳn, công viên hiện ra, phô các đoá hoa đủ màu sắc.
  • Người cao tuổi tập thể dục buổi sáng ở công viên, các em bé dạo chơi, tắm nắng cùng bố mẹ.
  • Tiếng chim hót bừng vang, líu lo chào một ngày mới.
  • Ong bướm bay dập dờn bên những đoá hoa.
  • Em làm gì để giữ gìn, xây dựng công viên ngày một đẹp? (giữ vệ sinh, không xả rác, bảo vệ cây và hoa).

3. Kết luận: Nêu cảm xúc của em trước cảnh đẹp của công viên.

3 tháng 6 2021

* Bạn tham khảo nha !!

Ngày Tết quê em rất vui và ấm cúng. Từ gần một tuần trước đó, không khí năm mới đã rộn ràng khắp nơi. Mọi người tranh thủ thời gian dọn dẹp, giặt giũ nhà cửa cho thật sạch sẽ. Cỏ dại, lá khô ven đường cũng được quét sạch. Các khu chợ đông vui, tấp nập hẳn lên. Nào hoa, nào bánh, nào mứt, nào áo quần… đủ màu sắc, kiểu dáng làm hoa mắt người xem. Đến hai chín Tết, nhà nhà bắt đầu gói bánh chưng. Suốt đêm hôm đấy, nhà nào cũng đỏ lửa, tiếng nói tiếng cười ồn ã. Khi đúng những ngày Tết, mọi người xúng xính trong áo quần mới, mặt mày tươi vui. Mọi người bỏ qua những mệt nhọc, trăn trở của năm cũ để hồ hởi chúc nhau sự may mắn, thành công cho năm mới. Bầu không khí ấy khiến cho ngày Tết ở quê em thật tuyệt vời!

3 tháng 6 2021

Tham khảo em nhé !
Mấy hôm nay, em được nghỉ học để ở nhà đón Tết. Tuy không đến trường, nhưng em vẫn dậy sớm để cùng bố mẹ dọn dẹp nhà cửa. Dọn dẹp lại góc học tập, rồi làm chân sai vặt cho bố. Tuy mệt nhưng mà vui. Khi nhà cửa sạch sẽ, thì lại theo chân mẹ ra chợ, mua sắm đồ đạc cần dùng. Nhìn dòng người tấp nập, muôn vàn mặt hàng xinh đẹp trên các tủ, kệ mà em mê tít. Nhưng thích nhất vẫn là chợ hoa. Trong một năm, chỉ duy nhất vào dịp Tết em mới được chiêm ngưỡng cả trăm loài hoa cùng đua nhau khoe sắc như vậy. Nhưng được ưa chuộng nhất vẫn là cây mai và cây đào. Về nhà, em lại sắp xếp các món đồ đã được mua và trang trí nhà cửa cho thêm rực rỡ cùng mọi người. Nhìn ngôi nhà xinh đẹp, đầy ắp như vậy, em cảm giác lòng mình như được lấp đầy. Qua ba mươi, là Tết đến. Người người nhà nhà sung sướng vui chơi, sum họp cùng nhau. Những chuyện buồn, khổ gửi lại năm cũ, chỉ nói đến những chuyện vui, may mắn mà thôi. Ngồi cùng bố mẹ xem Táo Quân, lại ăn thêm bánh mứt, em cảm thấy mình thật là sung sướng!