K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 2

a) Tại ốm nên em phải nghỉ ở nhà​.

b) Bằng sự thông minh và sáng tạo, Minh đã vượt qua kì thi khó khăn một cách nhanh chóng và dễ dàng.

c) Hễ trời rét và mưa​ thì​​ em sẽ được đi học muộn hơn.

d) Vy không những được cô giáo khen ngợi mà còn được bố mẹ thưởng rất nhiều quà.

Rất vui khi giúp đỡ bạn ^.^

24 tháng 2

C...câu nào vậy ạ?😐

23 tháng 2

a, Danh từ: trận, mưa rào, tấm lá dọc mùng, bông râm bụt

Động từ: trông, thêm

Tính từ: xanh nõn nà, đỏ chói

b, Danh từ: cánh hoa tràm, chuỗi 

Động từ: chụm vào, tạo thành, trông

Tính từ: nhỏ li ti, dài, dễ thương

c, Danh từ: Ông mặt trời, phía đàng đông, chị cỏ, giọt sương, áo

Động từ: nhô lên, cúi xuống, ngắm nghía, đọng, cảm thấy

Tính từ: rực rỡ

23 tháng 2

Dấu hai chấm là một dấu câu quan trọng trong tiếng Việt vì có tác dụng báo hiệu và đánh dấu vị trí của các phần trong câu. Dấu hai chấm thường được sử dụng để thể hiện như sự thông báo trước về lời nói hay sự liệt kê, giải thích cho phần trước của câu.

23 tháng 2

dấu hai chấm trong câu có tác dụng là chem chép

22 tháng 2

Mặc dù chỉ gặp em một vài lần, nhưng hình ảnh của em vẫn luôn in sâu trong tâm trí tôi. Em là một cô bé có vẻ ngoài nhỏ nhắn, xinh xắn, với đôi mắt sáng ngời và nụ cười luôn rạng rỡ. Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên gặp em, em đứng một mình ở góc sân trường, nhìn ra xa như đang mơ màng về một điều gì đó. Đôi mắt em, to tròn và đen láy, luôn ánh lên sự tò mò, thích thú với những điều xung quanh.

Em có mái tóc dài, đen mượt, được buộc gọn gàng bằng chiếc nơ màu đỏ. Khi em chạy, những lọn tóc bay lất phất, như mang theo cả sự vui tươi, hồn nhiên của tuổi thơ. Em ăn mặc rất giản dị, một chiếc áo trắng tinh khôi và chiếc váy xanh nhạt, nhưng nhìn vào lại thấy em rất nổi bật giữa đám đông, bởi sự ngây thơ và trong sáng toát ra từ từng hành động của em.

Cái tôi ấn tượng nhất ở em không phải là vẻ ngoài đáng yêu mà chính là sự thông minh, nhanh nhẹn trong những câu trả lời của em. Mỗi lần tôi hỏi gì, em luôn trả lời một cách chân thành và rõ ràng. Đặc biệt là lần em giúp đỡ tôi trong buổi học ngoại khóa. Khi tôi lúng túng không biết làm gì, em đã kiên nhẫn chỉ dẫn, giải thích từng bước một cho tôi. Sự nhiệt tình và tình cảm chân thành của em khiến tôi cảm thấy rất quý mến và trân trọng.

Dù thời gian gặp em không dài, nhưng tôi luôn nhớ mãi hình ảnh của một cô bé nhỏ nhắn, dễ thương, thông minh và hiền lành. Mỗi lần nghĩ về em, tôi lại cảm thấy lòng mình ấm áp, như được truyền thêm sức mạnh từ chính sự lạc quan, tươi vui của em. Em là người em gái mà tôi sẽ không bao giờ quên, dù chỉ gặp nhau một vài lần.

like mình nhé

21 tháng 2

Đáp án:

Rừng cây trông thưa thớt

Như chỉ gió với

Như chỉ cội với cành


Chăm chú, mải miết làm việc gì

Từ cần cù và cần mẫn

22 tháng 2

ko nhé

21 tháng 2

   Trong cuộc đời chúng ta chắc hẳn ai cũng sẽ thần tượng một người, đó có thể là một cô ca sĩ hát hay nhảy đẹp, đó có thể là một doanh nhân tài ba,… Còn đối với riêng tôi người tôi thần tượng nhất chính là chị họ của mình.

   Chị họ tôi tên Dương, chị con nhà bác cả, chị có vóc người nhỏ nhắn, khuôn mặt thanh thú, những đường nét trên mặt nhỏ bé, xinh xinh nhìn rất đáng yêu. Chị có mái tóc đen, dài bồng bềnh. Trán chị rộng và cao, đôi mắt đen láy và sáng, ánh lên sự thông minh, lanh lợi. Đôi môi chị bé xíu như môi em bé, lúc nào cũng hồng hồng mọng nước. Nhưng tôi thần tượng chị không phải bởi vẻ ngoài dễ thương, xinh xắn mà bởi ý chí nghị lực phi thường của chị.

   Năm chị học lớp chín, hôm ấy, trên đường đi học về, chị đã bị một người đàn ông say rượu đâm. Chân phải của chị dập nát, không còn khả năng phục hồi nữa nên buộc phải cắt bỏ đi. Nghe tin ấy gia đình tôi ai cũng thắt tim lại, hai bác khóc ngất đi, nhìn cảnh tượng đó không ai có thể kìm được nước mắt. Chị mê man, gương mặt lanh lợi hàng ngày thay thế bằng gương mặt xám ngoét, đôi môi tái nhợt, mắt nhắm nghiền. Chị tỉnh dậy sau vài ngày mê man, tôi còn nhớ mãi sự thảng thốt, hốt hoảng của chị khi phát hiện mình chỉ còn lại một chân. Chị khóc như mưa một ngày ròng, bất kể ai động viên, an ủi cũng không được. Làm sao có thể không đau đớn, xót xa cho được khi một phần cơ thể mất đi, khi tương lai phía trước đóng sầm lại. Vừa thương chị lại vừa ái ngại cho hoàn cảnh của chị, tôi chỉ biết động viên để chị nguôi ngoai.
   Sau một tuần ủ dột, buồn bã, không ai có thể ngờ rằng chị lấy lại tinh thần nhanh đến vậy. Tôi bắt gặp lại con người nhanh nhẹn, luôn luôn tươi cười của chị khi xưa. Chị ăn uống đầy đủ và bắt đầu đi học lại. Nhìn chị tôi càng khâm phục và ngưỡng mộ hơn nữa. Dù đôi chân tật nguyền nhưng ý chí nghị lực của chị quả thật phi thường. Cánh cửa tương lai và hi vọng lại mở ra trước mắt khi chị xuất sắc đỗ đầu kì thi vào chuyên Anh của tỉnh. Quả thật chị đã đem đến cho tôi hết bất ngờ, ngưỡng mộ này đến bất ngờ, ngưỡng mộ khác. Vượt qua thử thách khắc nghiệt đó một cách kiên cường, dũng cảm tôi lại càng yêu quý và khâm phục bản lĩnh của chị hơn.

   Chị Dương là tấm gương sáng của đại gia đình tôi để chúng tôi học tập và noi theo. Mỗi lúc có khó khăn trong học tập hay cuộc sống tôi lại nghĩ về chị để có động lực phấn đấu, vượt qua mọi khó khăn. Quả thật mỗi giông bão trong cuộc đời là thử thách để chúng ta trưởng thành, bản lĩnh và vững vàng hơn.