lập dàn ý miêu tả cảnh bình minh.
ai nhanh mk tick.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Toán :
144*44+18*46*8-44*32-44*58
= 144*44+144*46-44*32-44*58
=144(44+46)-44(32+58)
=144*100-44*100
=100(144-44)
=100*100 = 10000
Tiếng việt : chữ " Trăng " và chữ " Trăn "
Từ đi trong câu Ăn cỗ đi trước, lội nước đi sau được dùng với nghĩa chuyển
Những hình ảnh quê hương được nhắc đến là: con cò bay lả, lũy tre đầu xóm, cây đa giữa đồng, con đó lá trúc qua sông, trái mơ tròn trĩnh, quả bóng đung đưa. Những hình ảnh này gợi cho em cảm thấy quê hương thật thanh bình.
Cái này mik đoán vậy thui nha, có chỗ nào ko được bn bỏ đi nhé.
Hình ảnh trong bài thơ là:con cò,lũy tre,cây đa,con đò,trái mơ,quả bòng.Bài thơ gợi cho em hình ảnh về một làng quê yên bình.
Xuân Bình là một làng thuần nông. Xung quanh làng là những cánh đồng xanh bát ngát: đồng Vệ, đồng Châu, đồng Đót.
Những năm về trước, đường làng sau cơn mưa lầy lội khó đi lại. Mấy năm gần đây, làng đã có điện thắp sáng, đường làng, ngõ xóm đã được xi-măng hoá, thẳng tấp, phẳng lì.
Đường chạy ra các cánh đồng. Đường đi thẳng lên chợ Quán. Đường đi về phía cầu Dinh. Đường qua đình làng, qua giếng Đá, đi thẳng đến bến đò Yên. Dọc các con đường là nhà dân, là vườn tược, là những mái ngói rêu phong nhấp nhô.
Đường qua đình là đẹp nhất. Có cây đa cổ thụ xanh um, cao chọc trời. Có ba cây gạo trên bến đò Yên, tháng ba nở hoa đỏ rực cả một bến sông, một khoảng trời. Đi trên đường thấy bóng mình soi xuống bến Đá, nước trong leo lẻo.
Đường đi lên chợ Quán là đông vui nhất. Sáng sớm có nhiều người gánh nông sản đi chợ bán. Có nhiều tốp học sinh kéo nhau đi học. Có xe đạp, xe máy phóng qua. Có cổng làng cao to lợp ngói đỏ, quét vôi trắng. Hôm nào em cũng đi học qua con đường này. Đường làng đối với em vừa thân thuộc, vừa gắn bó thiết tha.
Cả 2 đều là độc. Nạn nhân uống xong, nạn nhân chết rồi thì nó khỏi uống nữa
Cả hai viên thuốc đều vô hại. Chất độc nằm trong chính ly nước mà nạn nhân uống. Do đó, kẻ giết người hàng loạt đều không sao dù chọn bất kỳ viên thuốc nào. Đúng không???
1. MỞ BÀI: Giới thiệu cảnh em định tả (bình minh trên biển)
2. THÂN BÀI:
a. Tả bao quát:
- Làng chài quê em là một eo biển nhỏ của huyện, bình minh trên biển bao giờ cũng đến sớm. Đồng hồ chỉ năm giờsáng là vừng đông đã rạng ánh hồng.
b. Tả cảnh chi tiết:
- Bãi cát trắng phơi mình dưới nắng mai, triền cát thoai thoải mịn như dải lụa.
Mặt trời ló ra trên mặt biển như một quả bóng hồng.
- Mặt biển nhuộm màu hồng trên từng ngọn sóng nhấp nhô nhưng nước biển lại có màu xanh lơ.
- Thuyền đánh cá cập bãi, ngư dân bận rộn đem cá vào bờ.
- Xa xa, rặng dừa dần dần hiện rõ trong nắng mai, tàu lá dừa vươn tay đón nắng.
- Trên bờ, lưới đánh cá giăng phơi trải dài dưới nắng.
- Mùi gió biển mặn nồng thoảng trong mùi lưới cá một vị tanh quen thuộc của làng chài. Đó chính là “mùi vị” của quê hương em, nơi em đã sinh ra và lớn khôn.
3. KẾT BÀI: Nêu cảm xúc của em trước cảnh bình minh của biển.
. Mở bài
Giới thiệu chung
- Em được nhìn thấy cảnh mặt trời mọc ở đâu? (Trên biển Đông.)
- Vào dịp nào? (Tập thể dục buổi sáng trên bờ biển.)
2. Thân bài:
Tả cảnh mặt trdi mọc :
+ Trước khi mọc:
- Đêm tàn, trời sáng dần, không gian yên ắng...
+ Lúc đang mọc:
- Phía Đông, bầu trời màu xám trắng chuyển dần sang màu hồng nhạt. Mặt trời như một chiếc lòng đỏ trứng gà khổng lồ nhô lên từ lòng biển.
+ Sau khi mọc:
- Mặt trời như một quả cầu lửa sáng chói toả ánh vàng lấp lánh trên mặt biển.
- Bầu trời quang đãng, gió sớm mát lành.
- Mặt nước mênh mông, xanh thẳm...
- Bà con ngư dân tấp nập chuyển cá từ thuyền xuống bến.
3. Kết bài:
Cảm tưởng của em :
- Vô cùng say mê, thích thú.
- Cảnh mặt trời mọc trên biển như một bức tranh thiên nhiên lộng lẫy, để lại ấn tượng khó quên.