tả về mẹ của bạn
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sửa lại: Búp măng non cảm thấy thật sung sướng và tự hào. Măng non cùng với các bạn khác được ông Mặt Trời chiếu sáng và lớn lên mạnh mẽ. Từ búp măng non, chú đã trở thành cây tre nhỏ giống như mẹ. Những cây tre nhỏ sẽ hợp thành một rừng tre mới.
Thì có nghĩa em sẽ tả một cảnh đẹp của đất nước như: Hồ Gươm hay một con sông nào đó.... nhưng chỉ viết một đoạn văn ngắn từ 5-7 câu chứ ko phải viết cả bài.
Có nghĩa là viết một đoạn văn tả về một cảnh đẹp của Việt Nam có thể mở đầu như sau:
Ở Việt Nam danh lam thám cảnh nào cũng nổi tiếng nhưng em vẫn thích nhất là ..........................................ở ..........................
Còn đâu em tự làm nhe^^^^^
Ở cách nhà tôi hai căn hộ là nhà bác Khánh. Bác là bạn của ba tôi, cùng công tác với nhau trên tỉnh. Nhà tôi và nhà bác thân nhau lắm. Ba tôi coi bác như người anh ruột của mình. Còn bác thì lại coi ba tôi như người em trai của bác. Tết nhất cúng giỗ hai nhà đều có nhau. Ba tôi thường nói: “Bác Khánh là một người rất tốt, ai cũng quý trọng bác ấy, thương bác ngần ấy tuổi đời rồi mà không có được một mụn con. Nhiều lần ngồi uống cà phê với bác ấy, thấy bác ấy cứ thẫn thờ nhìn những đôi vợ chồng vui vẻ dẫn những đứa con đi dạo chơi mà thương bác đến vô cùng”. Bác coi hai chị em tôi như những đứa con của bác vậy. Đi đâu xa về, bao giờ bác cũng có quà cho chị em tôi. Lúc thì hộp bánh sô cô la, lúc thì con búp bê tóc văng, mắt xanh, lúc thì con gấu nhồi bông mập ú… Bác thường gọi hai chị em tôi bằng một tên gọi thật dễ thương: “Con gái!”. Mỗi lần như thế, tôi thường chạy đến bên bác. Bác ôm tôi vào lòng, rồi đặt lên trán tôi, má tôi những cái hôn ấm áp. Tôi có cảm giác giống hệt như ba tôi thường ôm tôi vào lòng vậy. Cả hai chị em tôi là tôi nhớ như nhớ ba của mình. Nhớ đến da diết.
Tên các sự vật được so sánh với nhau là:cá rô ron,cá mài mại đượ so sánh với đám rước
bạn nhớ k cho mình nhé
Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về."
Chị gái em mới sáng sớm đã dậy học thuộc bài khiến em vô tình tỉnh giấc. Em trở dậy mở cửa sổ, bỗng một luồng gió se lạnh xâm chiếm toàn bộ không gian. Thì ra, thu đã về tự bao giờ.
Em bước ra sân và cảm thấy vô cùng khoan khoái. Trời se se lạnh, màn sương giăng mắc nơi đầu thôn ngõ xóm khiến cho vạn vật như chìm trong một thế giới hư ảo. Ông mặt trời còn say giấc ngủ, những ngôi nhà thấp thoáng lúc ẩn lúc hiện, cây đa đầu làng xanh xanh hòa cùng màu trắng sữa của sương lại càng trở nên kì bí. Một lúc sau, tiếng gà gáy báo sáng vang động khắp không gian. Mặt trời vén màn sương tỉnh giấc, những tia nắng đầu tiên xuyên qua cành cây kẽ lá. Sương dần tan, cánh đồng lúa như một tấm thảm màu xanh khổng lồ, những giọt sương đậu trên lá lúa trở nên long lanh hơn bao giờ hết. Mọi người cùng nhau ra đồng làm việc, tiếng nói cười rộn rã cả một vùng. Buổi trưa, nắng vàng của mùa thu không còn độ gay gắt như hạ, không ít ỏi như đông, nắng thu dìu dịu mang hơi mát khiến lòng người cảm thấy thanh thản lạ kì. Vạn vật chìm trong nắng vàng, từ cánh đồng lúa đến những ngôi nhà san sát nhau. Xa xa, những ruộng hoa cúc vàng ươm lóe sáng cả một vùng trời.
Chiều đến, khói bếp và sương chiều bay là là khắp chốn, vạn vật được bao phủ bởi không khí lãng đãng tươi mát nhưng lại dễ khiến lòng người man mác buồn. Các bác nông dân sau một ngày làm việc vất vả đang trở về nhà, ai nấy đều cảm thấy thích thú vì thời tiết dễ chịu khiến công việc trở nên bớt nhọc nhằn hơn. Tất cả đều dễ chịu và thoải mái biết mấy.
Thu đến khiến ai nấy đều cảm thấy vui vẻ, hân hoan. Thu đến còn nhắc em về một năm học mới sắp bắt đầu, về những dự định cho tương lai. Tất cả sẽ bắt đầu trong một ngày thu sắp tới.
Chúc BẠn học tốt Môn Ngữ Văn
Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi và chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng. Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về trưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ . Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.
Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi
Và mẹ em chỉ có một trên đời
Mẹ là điều tuyệt với nhất mà thế giới mang đến cho em, em luôn tự hào vì em có một người mẹ vô cùng tuyệt vời. Mẹ em năm nay 34 tuổi, là giáo viên cấp 3 môn Ngữ Văn. Mẹ có mái tóc đen, dài ngang lưng, đôi mắt to và hiền từ, nước da trắng. Mẹ em là một người vô cùng đảm đang, nhanh nhẹn. Vừa phải đi làm, lại vừa phải chăm sóc gia đình, nhưng lúc nào mẹ cũng chu toàn. Mẹ lo cho bố và em từng bữa cơm, giấc ngủ. Nhiều lúc em tự hỏi :”Tại sao mẹ lại giỏi như vậy, một lúc làm bao nhiêu là việc?”.
Em rất thích những lúc mẹ ngồi chấm bài của học sinh, mẹ đeo kính, rất chăm chú, đôi lúc lắc đầu, lúc lại mỉm cười. Mẹ cũng dạy em học bài, mẹ rất nhẹ nhàng, không bao giờ quát mắng mà từ từ giảng giải cho em hiểu. Em vẫn nhớ hồi lớp Một em ốm nặng mẹ đã thức trắng mấy đêm liền để trông em. Mặt mẹ hốc hẳn lại, mệt mỏi và lo lắng đến nhường nào. Mẹ với người lớn thì hiếu lễ, với trẻ nhỏ thì yêu chiều thế nên ai cũng rất yêu quý mẹ. Ông bà nội em cũng rất tự hào vì có cô con dâu vừa khéo léo lại giỏi giang. Em biết bản thân mình còn rất nhiều thiếu sót, thi thoảng cũng làm mẹ buồn lòng. Nhưng em sẽ cố gắng hết sức, ngoan ngoãn và học thật giỏi để mẹ được vui vẻ. Em chỉ muốn nói: “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, mẹ là ánh sáng của cuộc đời con.”
KO RẢNH MÀ tả