Đề bài : viết đoạn văn ( khoảng 5-7 câu ) về một cảnh đẹp thiên nhiên trong đó có sử dụng biện pháp tu tự so sánh hoặc ẩn dụ .
mọi người giúp mình nha !
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cháu chào chú Hùng ạ!
Chú vẫn khỏe và công tác tốt chứ ạ? Lâu rồi cháu không thấy chú về chơi ông bà mong nhớ chú nhiều lắm. Cháu mong có dịp gần nhất chú về thăm nhà để hai chú cháu có thể cùng nhau chơi cá ngựa và cháu lại được nghe chuyện chú bắt tội phạm.
Chú ơi! Lúc trước cháu không biết nhiều lắm về công an nhưng từ khi chú đi học đi làm, được nghe chú kể, chú nói về công việc của các cô chú công an rất vất vả, nguy hiểm nhưng cháu lại cảm thấy rất ngưỡng mộ. Mỗi lần chú về chơi đều dạy cháu học võ, cháu thích lắm, có võ rồi không ai bắt nạt được cháu nữa chú nhỉ. Chú là niềm tự hào của ông bà và cả gia đình. Chính vì thế mà cháu có ước mơ muốn trở thành công an bắt tội phạm ma túy như chú để bố mẹ luôn tự hào về cháu. Khi cháu nói điều này với ông bà, bố mẹ, cả nhà ai cũng bảo cháu cố gắng học, học thật giỏi mới có thể trở thành công an giỏi. Cháu biết chú học rất giỏi, nhà mình treo rất nhiều giấy khen, giải thưởng của chú nên cháu cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Chú ơi! Nếu được nghỉ phép chú về thăm ông bà, bố mẹ và chơi với cháu nhé. Cháu dừng bút đây ạ. Chúc chú luôn mạnh khỏe và công tác tốt, cháu hứa sẽ chăm chỉ học để sau này trở thành công an giỏi như chú.
Con trai bố An
Việt Anh
Answer:
1.
- Thể thơ: lục bát
- Nhân vật trữ tình: chàng trai xa quê lâu ngày
- Nội dung: Là nỗi nhớ quê hương tha thiết của người xa quê lâu ngày, vừa là lời bày tỏ tình yêu đôi lứa của chàng trai
2.
- Thành ngữ: "dãi nắng dầm sương
\(\rightarrow\) Chỉ sự chịu đựng những vất vả, gian lao trong cuộc sống
3.
* Biện pháp tu từ:
- Điệp từ: nhớ, ai
\(\rightarrow\) Tạo tính nhịp điệu cho bài thơ, khắc hoạ nỗi nhớ quê hương sâu đậm, da diết, không lúc nào nguôi ngoai của chủ thể trữ tình
- Liệt kê: quê nhà, canh rau muống, cà dầm tương, ai dãi nắng dầm sương, ai tát nước bên đường
\(\rightarrow\) Đưa ra hàng loạt những hình ảnh cụ thể từ những món ăn bình dị, dân dã, thân thuộc thường ngày từ lâu đã trở thành hương vị đặc trưng của quê hương. Tô đậm hình ảnh những người nông dân chân đất thật thà, một nắng hai sương, lao động vất vả, tảo tần. Bộc bạch được nỗi lòng, diễn tả đầy đủ hơn, sâu sắc nỗi nhớ của những con người xa quê đối với quê hương, khiến nỗi nhớ càng trở nên sâu sắc và khắc khoải
4.
- Những hình ảnh được xuất hiện trong đoạn trích: canh rau muống, cà dầm tương, ai dãi nắng dầm sương, ai tát nước bên đường
\(\rightarrow\) Nhận xét: Tất cả đều là những hình ảnh gắn liền, thân thuộc với chốn thôn quê
5.
- Từ đồng âm với từ " canh ": canh gác, canh gác
6.
- Đại từ: ai, anh
Khi viết về dòng sông lúc mặt trời lên, Huy cận có 4 câu thơ:
"Dòng sông thức tỉnh
Uồn mình vươn vai
Giấc ngủ còn dính
Trên mi sương dài."
Phép nhân hóa được thể hiện qua từ ngữ nào? Chỉ rõ tác dụng của từ ngữ đó
Đáp án :
là từ thức tỉnh
\(HT\)
Trong góc học tập của em chiếc bàn dường như cũng đã được hai cái bàn bằng gỗ ép và chiếc ghế nhựa xinh xinh và trên đó là một chiếc bàn học xinh xắn để cho em có ánh sáng để học bài mà không bị hại mắt.
Trên bàn học nhỏ nhắn này em lại đã như đặt hai chồng sách, con lợn đất, cái bình hoa nhỏ. Có thể thấy được cái đèn đặt sát tường, chiếm vị trí trung tâm trên mặt bàn và cũng là một trong những điều quan trọng nhất để giúp cho em có đủ lượng ánh sáng để học bài.
Khi quan sát kỹ thì em thấy được rằng chao đèn bằng nhựa xanh dường như cũng đã gắn liền vói đế đèn bằng cái cần nhựa tím uốn cong như một cành hoa. Thật thú vị hơn nữa đó chính là cái đế đèn bằng nhựa đen, trên cái đế này lại có công tắc và nút vặn điều chỉnh độ sáng của đèn khi sử dụng. Bố em cũng đã tận tình chỉ cho thắp bóng đèn 25 oắt. Bố bảo đèn sáng quá hại mắt không tốt cho mắt ở lứa tưởi học sinh chúng em
Tối nào, bố mẹ em cũng luôn luôn ra những quy định cho em học từ 7 giờ rưỡi đến 9 giờ là đi ngủ chứ bố mẹ cũng không cho em thức khuya đọc sách và xem ti-vi triền miên vì như thế nó sẽ hại mắt và bố nói với em “ngay từ khi còn nhỏ phải biết lo cho đôi mắt của mình”. Có lẽ rằng chính nếp đó nay đã thành một thói quen tốt đẹp.
Tuổi thơ của em thật không sai khi nói rằng nó đã gắn liền với những cuốn sách và ánh đèn. Đó chính là cái đèn bàn nhỏ bé xinh xinh là người bạn thân của em. Ánh sáng thật dịu mắt của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp.
Trl :
Bình minh trên quê em thật đẹp. Ở phía đằng đông, ông mặt trời đã thức giấc. Bầu trời buổi sáng trong xanh như một chiếc gương khổng lồ. Những cơn gió mang theo hơi sương lạnh, vẫn nghịch ngợm mà chạy trốn khắp khu vườn làm bầy lá phải xôn xao. Tiếng chim ríu rít tràn ngập khắp không gian. Ngoài đồng, hàng lúa xanh mướt đang rung rinh trong gió mát. Đàn trâu đang thung thăng gặm cỏ non. Không khí thật trong lành, tươi mát là sao!
#Jun'z
~ HT ~
Khung cảnh cánh đồng lúa quê em khi hoàng hôn thật đẹp biết bao. Phía phương Tây, bầu trời đỏ rực như lửa cháy. Ông mặt trời đỏ rực như một quả cầu khổng lồ đang lặn dần về phía chân trời. Dường như ông đã quá mệt mỏi sau một ngày làm việc vất vả. Từng đám mây lững thững trôi trên bầu trời. Trên cánh đồng, những bông lúa trĩu nặng đang đung đưa theo gió. Màu lúa chín vàng bao trùm khắp cả cánh đồng. Hương lúa thơm vị ngọt ngào của đất trời. Những chiếc nón nhấp nhô trên các cánh đồng đã ít dần. Phía xa, đám trẻ con đang chơi thả diều. Quê hương lúc này thật yên bình mà thơ mộng.