l
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tình bạn là mối quan hệ không thể thiếu trong đời sống của tất cả chúng ta. Vậy tình bạn là gì? Thiếu nó, cuộc sống của ta sẽ ra sao? Trong cuộc đời mỗi chúng ta ai cũng có những tình bạn, đó là sự gắn bó giữa hai hoặc nhiều người trên cơ sở tương đồng về sở thích, tính cách hay lí tưởng. Một tình bạn trở nên đẹp đẽ và cao quý khi ta dành cho đối phương sự tôn trọng, đồng cảm và sẻ chia; không quản ngại hi sinh, vất vả để giúp đỡ lẫn nhau. Giữa dòng đời với biết bao bon chen, xô đẩy, có được một tình bạn chân thành là điều vô cùng may mắn. Bởi đó là niềm vui, là chỗ dựa lớn lao đem đến cho ta sức mạnh vượt qua mọi khó khăn, gian khổ. Đồng thời, “học thầy không tày học bạn”, từ họ ta có thể nhìn ra thiếu sót của bản thân, từ đó mà phấn đấu, nỗ lực để hoàn thiện hơn. Tuy nhiên, không phải ai cũng tìm được cho riêng mình những người tri âm tri kỉ như Lưu Bình – Dương Lễ, Bá Nha – Tử Kì hay Nguyễn Khuyến – Dương Khuê… Một chút tham lam ích kỉ hay ghen ghét đố kị cũng có thể khiến người gọi là “bạn” kia lợi dụng hay phản bội hòng trục lợi từ ta. Thêm nữa, là bạn tốt không đồng nghĩa với việc bao che, đồng tình với những hành động sai trái của đối phương mà phải mạnh dạn thẳng thắn giúp bạn nhận ra sai lầm và quay lại với con đường đúng đắn. Vì vậy, tất cả chúng ta cần đối xử với những người bạn của mình bằng tất cả sự chân thành và không ngừng giúp đỡ nhau vươn lên trong cuộc sống. Bởi đúng như Ralph Waldo Emerson từng nói: “Cách duy nhất để có một người bạn là hãy làm một người bạn.
Trong tiếng Anh vẫn có một câu rất nổi tiếng “friend in need is friend indeed” nghĩa là một người bạn trong khi cần là một người bạn thực sự. Đúng vậy, tình bạn là một thứ tình cảm thiêng liêng, cao cả, gắn bó với ta trong suốt cả cuộc đời. Người bạn thực sự sẽ khiến bản thân ta trở nên tốt hơn, hoàn thiện hơn, làm ấm trái tim ta và khiến ta phải dùng tình cảm chân thành để đối đãi.
Vậy tình bạn là gì? Tình bạn là mối quan hệ gắn kết, thân thiết giữa hai hay nhiều người dựa trên sự chân thành và tin tưởng, hết lòng vì nhau không phân biệt giàu sang hay nghèo hèn, già nua hay trẻ trung, không phân biệt màu da hay sắc tộc. Những người là bạn bè của nhau thường có chung sở thích, lý tưởng, quan niệm sống. Bạn bè sẽ là người hiểu ta thực sự, biết được tính cách của ta, có cả những ưu điểm và nhược điểm nhưng luôn tôn trọng lẫn nhau.
Bạn là người có thể không đồng hành cùng ta trong mọi chặng đường đời nhưng sẽ là người luôn có mặt khi ta gặp khó khăn, biến cố, là bờ vai, chỗ dựa để ta có thể dựa vào mà đứng dậy bước tiếp. Bạn cũng là người hiểu được niềm vui, nỗi buồn của ta, cùng ta san sẻ những điều giản dị nhất trong cuộc sống.
Những người bạn có khi còn hiểu ta hơn hết thảy. Trong lịch sử, ta bắt gặp biết bao tình bạn đẹp, ví như tình bạn của Bá Nha và Tử Kỳ. Tương truyền Bá Nha là một khách phong lưu có ngón đàn thất truyền cầm nổi tiếng đương thời, tiếng đàn của ông hay đến mức “cá cũng phải ngoi lên nghe”, còn “sáu ngựa đàn thì dừng ăn”. Nhưng người chơi đàn giỏi thì cần có một người thấu được tiếng đàn ấy và Chung Tử Kì chính là người ấy. Chung Tử Kì cảm được tiếng đàn của Bá Nha, nghe ra được thấu cái chí thú trong mỗi bài đàn. Từ đó hai người trở thành một cặp nhân sinh tri kỉ mà người đời sau vẫn thường ca ngợi. Sau khi Chung Tử Kì chết, Bá Nha đã đập cây đàn và thề không chơi đàn nữa.
Không chỉ có tình bạn của Bá Nha với Tử Kì làm rung động lòng người mà tình bạn của Lưu Bình, Dương Lễ trong văn học dân gian xưa cũng khiến mỗi người chúng ta cảm động. Tình bạn ấy là sự chân quý lẫn nhau bất kể sang giàu đều không hề chê bai hay bỏ bạn.
Quý trọng tinh thần ham học của bạn, Lưu Bình đã tạo điều kiện cho Dương Lễ ăn học. Đến khi Dương Lễ đã đỗ đạt làm quan, Lưu Bình vẫn là một kẻ rượu chè bê tha, không chuyên tâm học hành. Nhớ đến nghĩa tình năm xưa, Dương Lễ đã nhờ vợ mình giúp nuôi và đốc thúc việc học hành của bạn, đến khi Lưu Bình làm quan mới vỡ lẽ sự việc và càng thêm trân trọng Dương Lễ và tình bạn đẹp này.
Ta còn biết đến tình bạn của hai nhà chính trị vĩ đại là Các-Mác và Ăng-ghen, bởi có cùng chung mục đích và lí tưởng mà hai ông đa cùng nghiên cứu ra những học thuyết có giá trị mãi đến tận thế hệ sau này.
Tình bạn cao quý, chân thành sẽ giúp chúng ta vượt lên trên tất cả những khó khăn, gian khổ của cuộc sống. Trong những ngày kháng chiến chống Pháp của dân tộc, bởi cùng chung lí tưởng chống giặc, cùng sống trong hoàn cảnh đầy những gian nan mà những người “đồng chí” đã trở thành những người bạn tri kỉ:
“Súng vác bên súng đầu sát bên đầu
Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỉ
Đồng chí!”
(Đồng chí_Chính Hữu)
Tình bạn chân thành sẽ không vì giàu sang phú quý mà câu nệ, khi “bạn đến chơi nhà” dù chằng có gì ngon để thiết đãi bạn nhưng cả hai vẫn vui vẻ, chỉ cần đơn giản có “ta với ta” là đã đủ để làm nên câu chuyện ân nghĩa.
Người xưa đã đúc kết nhiều câu thành ngữ, ca dao rất hay nói về tình bạn như: “tình bạn chân chính là viên ngọc quý”, hay “Sống trong biển ngọc kim cương không bằng sống giữa tình thương bạn bè”, hay
“Ra đi gặp được bạn hiền
Sướng bằng ăn quả đào tiên trên trời”
Tình bạn đẹp là vậy nhưng có những người không hiểu rõ giá trị của tình bạn, sống bội bạc, bạc tình bạc nghĩa, làm những điều tệ hại với người bạn của mình. Đôi khi, họ còn là người rủ rê bạn vào những thói hư tật xấu, những tệ nạn xã hội. Đó không phải là những tình bạn tốt và cần được loại bỏ trong xã hội.
Tình bạn có ý nghĩa to lớn, đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Có được một người bạn chân thành, cuộc sống của chúng ta sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều, giống như người xưa từng nói “Bạn bè là nghĩa tương thân/Khó khăn hoạn nạn ân cần có nhau”
Nguồn: https://trithuchay.com/bai-van-tham-khao-nghi-luan-ve-tinh-ban
Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” là một tác phẩm cuối đời của nhà thơ Thanh Hải, chính thời điểm này những cảm xúc chân thật nhất của nhà thơ mới được bộc lộ đó là tình yêu cuộc sống, đất nước và ước nguyện dâng hiến xây dựng đất nước trong thời kì đổi mớiTrong những câu thơ đầu tiên tác giả đưa người đọc về với thiên nhiên tươi đẹp, dòng sông xanh thơ mộng điểm thêm vài bông hoa màu tím, cánh chim chiền chiện âm thanh như sáo động bức tranh xuân tuyệt đẹp.Khung cảnh mùa xuân được vẽ ra thật đẹp, êm dịu và nhẹ nhàng. Cảnh đẹp thơ mộng và âm thanh rộn rã của tiếng chim chiền chiện hót vang. Tất cả đã khiến người đọc hình dung khung cảnh xứ Huế và tâm trạng náo nức, hân hoan trong lòng nhà thơ.“Hứng” là động từ nói lên sự trân trọng của người thi nhân với cảnh đẹp thiên nhiên, ông cảm thấy say sưa, ngây ngất trước vẻ đẹp của thiên nhiên, tâm hồn nhà thơ đang hòa vào cuộc sống, hòa vào mùa xuân tươi đẹp của đất trời.Từ mùa xuân của đất trời rộng lớn, bao la tác giả đã chuyển sang mùa xuân của đất nước trong thời kỳ đổi mới.Những hình ảnh hết sức quen thuộc trong thời kì xây dựng đất nước, người chiến sỹ ngày đêm bảo vệ và những người lao động dựng xây đất nước. “Lộc” theo bước chân người cầm súng che chở bảo vệ cho họ trong công cuộc bảo vệ Tổ quốc, theo bàn tay người lao động tạo ra những cánh đồng màu xanh bát ngát. Người đọc có cảm giác không khí rộn ràng, náo nức sôi động hơn hẳn.Trong phút chốc tác giả đã bày tỏ niềm tự hào về đất nước qua những chặng đường đã qua, lịch sử trải qua hơn bốn ngàn năm khó khăn, gian khổ nhưng nhờ sức mạnh dân tộc đất nước vẫn tiến lên phía trước. Đất nước như vì sao, ngôi sao là nguồn sáng vô tận trong không gian và thời gian cũng như đất nước Việt Nam trường tồn, vững mạnhTrước mùa xuân thiên nhiên, đất nước tác giả đã khát khao được “làm con chim hót” “làm cành hoa”, hòa nhập vào cuộc sống, cống hiến cho đất nước.Khát vọng tác giả lặng lẽ nhưng là nỗi lòng của người thi sĩ: phải cống hiến cho đất nước, dù là nhỏ bé nhưng có ích cho cuộc đời. Mỗi con người hãy là mùa xuân nhỏ để làm nên mùa xuân to lớn cho đất nước. Đó cũng là tâm niệm cao cả của tác giả trước lúc đi xa.Những câu thơ cuối của bài thơ là khúc ca chào đón mùa xuân, ngợi ca đất Huế, thể hiện tình cảm gắn bó sâu nặng của tác giả với quê hương, đất nước.Mùa xuân nho nhỏ đã giúp người đọc hiểu hơn tình cảm của tác giả, ước nguyện, khát khao cống hiến cho quê hương, đất nước. Bài thơ chính là một “Mùa xuân nho nhỏ” của nhà thơ Thanh Hải để lại cho đời trước lúc đi xa.
.
giúp mình lập dàn ý bài này với