Tả con đường ngắn gọn
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Khổ thơ cuối bài thơ "Chú công an" thường nhằm gửi gắm một thông điệp sâu sắc về sự hy sinh và tinh thần trách nhiệm của người chiến sĩ công an. Họ không chỉ là những người bảo vệ an ninh, trật tự cho xã hội mà còn là những người hết lòng vì nhân dân, sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn, nguy hiểm để giữ gìn sự bình yên cho đất nước.
Trong những dòng thơ cuối, hình ảnh chú công an hiện lên không chỉ với vẻ nghiêm nghị, mạnh mẽ mà còn gần gũi, thân thiện. Điều này thể hiện lòng yêu thương, sự quan tâm và tận tụy của họ đối với từng người dân. Những người chiến sĩ công an không ngại khó khăn, gian khổ, luôn đặt trách nhiệm và nghĩa vụ lên hàng đầu.
Qua đó, khổ thơ cuối cùng gửi gắm lời cảm ơn và lòng biết ơn sâu sắc của tác giả cũng như của toàn thể nhân dân đối với những người lính công an, những người thầm lặng bảo vệ bình yên cho cuộc sống của chúng ta. 🌟
đặt cái tên lạ quá=)
Doraemon, chú mèo máy đến từ thế kỉ 22, không phải là một anh hùng mạnh mẽ hay một vị vua quyền lực. Nhưng chính sự vụng về, dễ thương, và chiếc túi thần kì chứa đầy bảo bối kỳ diệu đã biến chú thành người bạn thân thiết nhất của Nobita. Với thân hình tròn trịa, màu xanh da trời, và cái bụng không bao giờ hết chỗ cho bánh rán, Doraemon luôn sẵn sàng giúp đỡ cậu bạn hậu đậu, hay khóc nhè Nobita vượt qua những khó khăn trong học tập, tình bạn, và cả những rắc rối do chính mình gây ra. Mặc dù đôi lúc hơi lười biếng và hay bị Nobita làm phiền, tình cảm chân thành và sự tận tâm của Doraemon dành cho cậu bạn nhỏ luôn là điều khiến người đọc cảm thấy ấm áp và xúc động. Chú không chỉ là một người bạn, mà còn là một người thầy, một người anh, luôn hướng dẫn và chở che Nobita trên hành trình trưởng thành.
Tham khảo:Mỗi khi đến rừng già, tôi lại cảm thấy mình như lạc vào một thế giới khác. Những cây cổ thụ sừng sững, cao vút tới tận mây xanh. Rêu phong phủ kín thân cây, tạo nên những bức tranh sống động. Tiếng chim hót líu lo hòa quyện với tiếng suối chảy róc rách, tạo nên một bản nhạc du dương. Không khí trong lành, mát rượi khiến tôi cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Vịnh Hạ Long, một thiên đàng nổi tiếng của Việt Nam, đang tỏa sáng tự hào không chỉ của người dân Quảng Ninh mà còn của cả đất nước.
Khi chúng ta bước chân vào Vịnh Hạ Long, chúng ta như bị mê hoặc bởi một bữa tiệc hoàn hảo của sắc xanh. Trời xanh rộn ràng, biển xanh thẳm, và những bãi cỏ tươi tốt trên những mỏm đá kỳ quái, tất cả kết hợp với nhau để tạo nên một bức tranh thiên đàng tươi mát, đem lại sự thư giãn cho tâm hồn của những du khách may mắn đặt chân đến đây.
Không khí tại Vịnh Hạ Long trong lành và tươi mát, với một chút dịu dàng và thoải mái. Du khách có cơ hội lướt trên những con thuyền nhỏ để khám phá vịnh. Khi bạn nhìn xuống trong nước biển xanh biếc, bạn có cảm giác như mình đang chiêm ngưỡng một thế giới thần tiên dưới đáy biển. Trong hành trình này, bạn có thể lắng nghe những câu chuyện hấp dẫn và thú vị về lịch sử và văn hóa địa phương, như một hành trình chuyển mình vào một thế giới cổ tích đầy bất ngờ.
Với vẻ đẹp độc đáo và tinh tế của nó, Vịnh Hạ Long không thể không được xem là một trong bảy kỳ quan thiên nhiên của thế giới. Nơi đây thực sự xứng đáng với danh hiệu này, với sự hòa quyện hoàn hảo của thiên nhiên và văn hóa.
Mỗi buổi sáng thức dậy, em lại háo hức chạy ra bờ biển để đón bình minh. Khi những tia nắng đầu tiên chiếu rọi xuống mặt nước mênh mông, cả biển như được dát một lớp vàng óng ánh. Bọt sóng trắng xóa xô vào bờ cát, tạo nên những âm thanh du dương, êm ái. Cát biển mịn màng, ấm áp dưới chân. Em thích cảm giác được chạy nhảy trên bãi cát, hít thở không khí trong lành của biển. Cảnh biển quê em thật đẹp và thơ mộng!
nhớ tick nhá
a, Vì trời mưa nặng hạt nên buổi đi chơi tạm hoãn lại.
b, Giá mà tôi cẩn thận trong kì thi thì điểm tôi không quá thấp thế này.
c, Mặc dù sức khỏe yếu nhưng ông tôi vẫn luôn chăm chỉ làm đồng.
d, Vy không những là một học sinh giỏi mà cậu ấy còn là một vũ công chuyên nghiệp của nhóm văn nghệ lớp tôi.
Bạn tự tìm rồi gạch chân nhé
TẢ CON ĐƯỜNG NGẮN GỌN NHẤT
Đường đến trường là con đường thân thuộc nhất. Con đường ấy suốt năm năm nay em vẫn đi về mỗi ngày.
Từ nhà em, đạp xe qua một đoạn đường xóm nhỏ mới ra đến đường chính. Ngõ khá hẹp, không vừa ô tô, nên chỉ có xe máy và xe đạp. Lúc em đi học thường còn sớm, nên ngõ vắng tanh, chỉ có tiếng chim hót và tán cây trong vườn nhà mọi người rung lên xào xạc. Vừa đạp xe, em vừa tận hưởng bầu không khí trong lành, mát dịu của con đường còn ướt đẫm sương đêm.
Ra đến đường chính, không khí náo nhiệt khác hẳn. Làn đường rộng có nhiều xe cộ qua lại. Những hàng quán cũng bắt đầu bày hàng. Đông nhất phải kể đến những quán bán đồ ăn sáng. Nào xôi, bánh bao rồi bún phở. Mùi thơm nồng nàn bay ra khắp nơi, thu hút khách hàng ghé thăm.
Đạp xe dưới bóng mát của hàng cây xanh, em thích thú quan sát những sinh hoạt đời thường dọc đường đi. Qua một khúc quanh, lấp ló bên đường là chiếc cổng trường sơn xanh đã mở sẵn. Trường của em đây rồi!
TẢ CON ĐƯỜNG NGẮN GỌN NHẤT
Đường đến trường là con đường thân thuộc nhất. Con đường ấy suốt năm năm nay em vẫn đi về mỗi ngày.
Từ nhà em, đạp xe qua một đoạn đường xóm nhỏ mới ra đến đường chính. Ngõ khá hẹp, không vừa ô tô, nên chỉ có xe máy và xe đạp. Lúc em đi học thường còn sớm, nên ngõ vắng tanh, chỉ có tiếng chim hót và tán cây trong vườn nhà mọi người rung lên xào xạc. Vừa đạp xe, em vừa tận hưởng bầu không khí trong lành, mát dịu của con đường còn ướt đẫm sương đêm.
Ra đến đường chính, không khí náo nhiệt khác hẳn. Làn đường rộng có nhiều xe cộ qua lại. Những hàng quán cũng bắt đầu bày hàng. Đông nhất phải kể đến những quán bán đồ ăn sáng. Nào xôi, bánh bao rồi bún phở. Mùi thơm nồng nàn bay ra khắp nơi, thu hút khách hàng ghé thăm.
Đạp xe dưới bóng mát của hàng cây xanh, em thích thú quan sát những sinh hoạt đời thường dọc đường đi. Qua một khúc quanh, lấp ló bên đường là chiếc cổng trường sơn xanh đã mở sẵn. Trường của em đây rồi!