Có thể tả hoạt đông của mọi người trên biển
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Việt Nam, đất nước ta ơi!
Mênh mông biển lúa, bầu trời xanh thẳm, đẹp đến nao lòng. Những cánh cò bay lả, chao liệng trên đồng ruộng, tạo nên bức tranh quê hương thanh bình, thơ mộng. Mây mờ che phủ đỉnh Trường Sơn, lúc bình minh sương sớm, khi chiều tà hoàng hôn, càng làm cho vẻ đẹp đất nước thêm huyền ảo, nên thơ.
Bài thơ khắc họa vẻ đẹp dịu dàng mà hùng vĩ của Việt Nam khiến em xúc động, say mê. Qua từng câu thơ, ta cảm nhận được tình yêu tha thiết của nhà thơ Nguyễn Đình Thi với quê hương – mảnh đất gắn liền với ruộng đồng, núi rừng trải dài khắp mọi miền. Không gì đẹp bằng những cánh đồng lúa bát ngát, hương lúa thơm lan tỏa khắp thôn quê, những cánh cò trắng muốt bay rập rờn giữa trời xanh biếc.
Việt Nam ta đẹp và bình yên đến lạ – một vẻ đẹp khiến ta thêm tự hào, thêm yêu thương quê hương mình biết bao!
Việt Nam, đất nước ta ơi!
Mênh mông biển lúa, bầu trời xanh thẳm, đẹp đến nao lòng. Những cánh cò bay lả, chao liệng trên đồng ruộng, tạo nên bức tranh quê hương thanh bình, thơ mộng. Mây mờ che phủ đỉnh Trường Sơn, lúc bình minh sương sớm, khi chiều tà hoàng hôn, càng làm cho vẻ đẹp đất nước thêm huyền ảo, nên thơ.
Bài thơ khắc họa vẻ đẹp dịu dàng mà hùng vĩ của Việt Nam khiến em xúc động, say mê. Qua từng câu thơ, ta cảm nhận được tình yêu tha thiết của nhà thơ Nguyễn Đình Thi với quê hương – mảnh đất gắn liền với ruộng đồng, núi rừng trải dài khắp mọi miền. Không gì đẹp bằng những cánh đồng lúa bát ngát, hương lúa thơm lan tỏa khắp thôn quê, những cánh cò trắng muốt bay rập rờn giữa trời xanh biếc.
Việt Nam ta đẹp và bình yên đến lạ – một vẻ đẹp khiến ta thêm tự hào, thêm yêu thương quê hương mình biết bao!

Trong đoạn văn trên, đại từ "ấy" thay thế cho phần sau:
- "Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một".
Đại từ "ấy" dùng để chỉ lại, nhấn mạnh vào chân lý về sự thống nhất của nước Việt Nam và dân tộc Việt Nam.

Trong câu "Tóc cô ấy đen như cột nhà cháy," từ "cháy" không phù hợp về ý nghĩa khi so sánh màu tóc đen. Hình ảnh "cột nhà cháy" không gợi sự đen bóng đẹp mà dễ liên tưởng đến sự hư hỏng, tiêu cực.
Ta có thể thay thế từ "cháy" bằng một từ hoặc hình ảnh phù hợp hơn, chẳng hạn:
- 1 Tóc cô ấy đen như gỗ mun: Gỗ mun là hình ảnh mang tính tích cực, thể hiện sự đen bóng tự nhiên và đẹp.
- 2 Tóc cô ấy đen như màn đêm: Màn đêm tạo cảm giác nhẹ nhàng, huyền bí, và tích cực hơn.
Trong câu "Tóc cô ấy đen như cột nhà cháy", từ "cột nhà cháy" không phù hợp vì nó mang đến hình ảnh tiêu cực, không đẹp mắt và có phần thô tục.
Bạn có thể thay thế bằng những từ ngữ so sánh khác để làm cho câu văn trở nên tinh tế và gợi hình ảnh đẹp hơn, ví dụ:
- Tóc cô ấy đen như gỗ mun.
- Tóc cô ấy đen như nhung huyền.
- Tóc cô ấy đen nhánh.
- Tóc cô ấy đen mượt mà.

"Cô bé chân nhựa" là một truyện ngắn cảm động của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, kể về cuộc đời của Bé An, một cô bé bị dị tật bẩm sinh ở chân. Câu chuyện không chỉ nói về những khó khăn, thiệt thòi mà Bé An phải trải qua, mà còn ca ngợi nghị lực sống phi thường, sự lạc quan và lòng tốt của cô bé.
Nội dung chính:
- Hoàn cảnh của Bé An: Bé An sinh ra với đôi chân bị dị tật, phải mang chân giả bằng nhựa. Điều này khiến cô bé gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống, từ việc đi lại, vui chơi đến việc hòa nhập với bạn bè.
- Nghị lực sống phi thường: Mặc dù vậy, Bé An không hề bi quan hay oán trách số phận. Cô bé luôn cố gắng vươn lên, vượt qua những thử thách bằng nghị lực và sự lạc quan.
- Lòng tốt và sự yêu thương: Bé An là một cô bé tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Cô bé có một trái tim nhân hậu và luôn lan tỏa tình yêu thương đến mọi người xung quanh.
- Tình bạn và sự đồng cảm: Câu chuyện cũng nói về tình bạn đẹp giữa Bé An và những người bạn của mình. Họ đã cùng nhau chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn và giúp đỡ nhau vượt qua khó khăn.
- Thông điệp: "Cô bé chân nhựa" là một câu chuyện cảm động về nghị lực sống, lòng tốt và tình bạn. Truyện nhắn nhủ chúng ta hãy biết trân trọng cuộc sống, yêu thương và giúp đỡ những người xung quanh, đặc biệt là những người có hoàn cảnh khó khăn.
Tóm lại:
"Cô bé chân nhựa" là một câu chuyện đầy tính nhân văn, mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu sắc và những bài học quý giá về cuộc sống.
"Cô bé chân nhựa" là một truyện ngắn cảm động của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, kể về cuộc đời của Bé An, một cô bé bị dị tật bẩm sinh ở chân. Câu chuyện không chỉ nói về những khó khăn, thiệt thòi mà Bé An phải trải qua, mà còn ca ngợi nghị lực sống phi thường, sự lạc quan và lòng tốt của cô bé.

Bài văn tả một người lao động đang làm việc
Trong cuộc sống hàng ngày, hình ảnh người lao động hiện lên với nhiều sắc thái và công việc khác nhau. Hôm nay, tôi muốn miêu tả hình ảnh của một người công nhân xây dựng đang miệt mài làm việc trên công trường.
Giữa cái nắng oi ả của buổi trưa, tôi thấy một người công nhân đang chăm chỉ thi công. Anh ấy khoảng 30 tuổi, thân hình vạm vỡ, làn da rám nắng vì tiếp xúc nhiều với nắng gió. Trên đầu anh là chiếc mũ bảo hộ màu vàng, vừa bảo vệ vừa thể hiện tính chuyên nghiệp trong công việc. Anh mặc bộ quần áo lao động màu cam, vừa thoải mái vừa dễ nhận diện.
Từng động tác của anh đều rất thuần thục. Anh đang cùng đồng nghiệp đào đất để xây dựng một căn nhà mới. Chiếc xẻng trong tay anh cắm xuống đất, từng nhát xẻng mạnh mẽ và dứt khoát. Những giọt mồ hôi lăn dài trên trán, nhưng anh vẫn không hề tỏ ra mệt mỏi. Thay vào đó, ánh mắt anh sáng lên với sự quyết tâm và niềm đam mê công việc. Khi nghỉ giải lao, anh cùng các đồng nghiệp trò chuyện vui vẻ, tạo nên không khí làm việc thật thoải mái và gắn kết.
Bên cạnh đó, trên công trường còn có tiếng máy móc ầm ầm và tiếng cát đá va chạm. Nhưng giữa những âm thanh ấy, tôi vẫn cảm nhận được sự tỉ mỉ và cẩn thận trong từng công đoạn mà anh thực hiện. Anh không chỉ xây dựng nhà cửa, mà còn xây dựng ước mơ cho nhiều gia đình.
Người công nhân ấy không chỉ là một lao động bình thường, mà còn là biểu tượng cho sức mạnh và sự kiên trì. Nhìn anh làm việc, tôi cảm nhận được sự trân trọng đối với những người lao động đã góp phần xây dựng đất nước, mang lại cuộc sống tốt đẹp cho mọi người.
Cuối cùng, hình ảnh người công nhân trong bộ quần áo lao động, với nụ cười trên môi và sự cố gắng trong từng công việc, đã để lại cho tôi một ấn tượng sâu sắc. Anh là một phần không thể thiếu trong bức tranh lao động của xã hội, và tôi tự hào về những người như anh – những người hằng ngày làm việc chăm chỉ để xây dựng tương lai.

Kết từ là những từ hoặc cụm từ dùng để nối các thành phần trong câu hoặc giữa các câu với nhau, giúp liên kết các ý tưởng lại một cách mạch lạc . Kết từ thường được sử dụng để biểu thị mối quan hệ về thời gian, nguyên nhân - kết quả, sự tương phản, điều kiện, hoặc để nối các câu trong một đoạn văn.
Một số loại kết từ phổ biến trong tiếng Việt bao gồm:
- Kết từ nối: và, hoặc, nhưng.
- Kết từ chỉ thời gian: khi, lúc, trước khi, sau khi.
- Kết từ chỉ nguyên nhân - kết quả: vì, bởi vì, do đó, cho nên.
- Kết từ chỉ sự tương phản: nhưng, tuy nhiên, trái lại.
- Kết từ chỉ điều kiện: nếu, giá mà, miễn là.

Tôi là một chiếc xe tải già, thân mình đầy những vết trầy xước, nhưng tim tôi luôn hướng về những nhiệm vụ cao cả. Vào những ngày bão Yagi đi qua, khi bầu trời như đổ cơn giận dữ lên mặt đất, tôi đã lên đường với một nhiệm vụ không gì cao quý hơn – cứu trợ đồng bào.
Hành trình bắt đầu từ những con đường lầy lội, nước ngập tới tận nửa bánh xe. Tôi chở đầy hàng hóa: thực phẩm, nước uống, chăn mền và cả những bao tải yêu thương từ mọi miền gửi về. Khi đi qua những con đường gập ghềnh, tôi cảm nhận từng cú va chạm mạnh, nhưng điều đó chẳng là gì so với nỗi đau của người dân.
Tôi đến làng Nủ vào một buổi chiều âm u, làng vẫn còn chìm trong cảnh hoang tàn. Những người dân kiệt sức nhưng ánh mắt họ sáng lên khi thấy tôi. Tôi dỡ hàng xuống, giúp các anh chị tình nguyện viên phân phát đồ cứu trợ. Những đứa trẻ chạy quanh tôi, vỗ vào thân tôi như chào người bạn mới. Trong lòng tôi, niềm vui dâng trào như động cơ bỗng chạy mạnh hơn.
Tôi tiếp tục chặng đường đi qua những làng mạc khác, từ những cánh đồng bị ngập úng đến những ngôi nhà đổ nát. Mỗi nơi tôi đến là mỗi câu chuyện về sự kiên cường của con người trước thiên tai. Khi nhiệm vụ kết thúc và tôi trở về bãi đậu, tôi cảm thấy mình như một chiến binh vừa hoàn thành sứ mệnh.
Thân xác tôi mệt mỏi, nhưng tâm hồn tôi tràn đầy hy vọng và tự hào. Một chiếc xe tải như tôi, dù giản đơn, cũng có thể mang lại sự sống và niềm vui cho con người. Và đó chính là ý nghĩa của sự tồn tại.
Tôi là một chiếc xe tải già, thân mình đầy những vết trầy xước, nhưng tim tôi luôn hướng về những nhiệm vụ cao cả. Vào những ngày bão Yagi đi qua, khi bầu trời như đổ cơn giận dữ lên mặt đất, tôi đã lên đường với một nhiệm vụ không gì cao quý hơn – cứu trợ đồng bào.
Hành trình bắt đầu từ những con đường lầy lội, nước ngập tới tận nửa bánh xe. Tôi chở đầy hàng hóa: thực phẩm, nước uống, chăn mền và cả những bao tải yêu thương từ mọi miền gửi về. Khi đi qua những con đường gập ghềnh, tôi cảm nhận từng cú va chạm mạnh, nhưng điều đó chẳng là gì so với nỗi đau của người dân.
Tôi đến làng Nủ vào một buổi chiều âm u, làng vẫn còn chìm trong cảnh hoang tàn. Những người dân kiệt sức nhưng ánh mắt họ sáng lên khi thấy tôi. Tôi dỡ hàng xuống, giúp các anh chị tình nguyện viên phân phát đồ cứu trợ. Những đứa trẻ chạy quanh tôi, vỗ vào thân tôi như chào người bạn mới. Trong lòng tôi, niềm vui dâng trào như động cơ bỗng chạy mạnh hơn.
Tôi tiếp tục chặng đường đi qua những làng mạc khác, từ những cánh đồng bị ngập úng đến những ngôi nhà đổ nát. Mỗi nơi tôi đến là mỗi câu chuyện về sự kiên cường của con người trước thiên tai. Khi nhiệm vụ kết thúc và tôi trở về bãi đậu, tôi cảm thấy mình như một chiến binh vừa hoàn thành sứ mệnh.
Thân xác tôi mệt mỏi, nhưng tâm hồn tôi tràn đầy hy vọng và tự hào. Một chiếc xe tải như tôi, dù giản đơn, cũng có thể mang lại sự sống và niềm vui cho con người. Và đó chính là ý nghĩa của sự tồn tại.
anh A thì tắm biển, chị B, anh C lướt sóng. Anh D, G, H, K L M đánh bóng chuyền bãi biển
Trong chuyến du lịch biển, điều gì khiến bạn không thể quên? Với mình, mình ấn tượng nhất với cảnh chợ cá trên bãi biển. Khung cảnh đông vui đó đã giúp mình hiểu rõ hơn về nhịp điệu lao động của con người vùng ven biển.
Khi vạn vật còn chìm trong đêm tối thì các bác, các cô đã bắt đầu một ngày mới. Họ mang theo những vật dụng cần thiết, rảo bước về địa điểm họp chợ. Họ vừa đi, vừa trò chuyện ríu rít. Tiếng nói cười hòa cùng tiếng gió reo, tiếng sóng vỗ, phá vỡ không gian tĩnh mịch của đại dương.
Khoảnh khắc tàu cá thấp thoáng ở phía đường chân trời, những người phụ nữ ngồi trên bờ biển cùng nhau buông nón, cầm trên tay mà vẫy vẫy như để chào mừng. Con tàu nhấp nhô theo từng đợt sóng. Cuối cùng, sau khoảng gần 10 phút, nó cũng cập bờ. Những người đàn ông lần lượt vác từng thùng hải sản từ trên tàu xuống. Lúc này, các cô, các bác đã tìm được thuyền của người thân. Họ vô cùng vui mừng, phấn khởi và mong chờ thành quả buổi ra khơi.
Tiếp đến, mọi người cùng sắp xếp, bày biện hàng hóa. Dưới ánh đèn pin chập chờn, những đôi tay thoăn thoắt phân loại tôm cá. Mọi người vừa làm việc, vừa trò chuyện, nói cười. Khi phía Đông bắt đầu ửng hồng, những vị khách đầu tiên bắt đầu ghé thăm chợ. Họ tìm đến các sạp hàng thân quen, hỏi thăm hàng hóa hôm nay có gì nổi bật. Dần dần, tiếng trao đổi, tiếng mời chào râm ran cả một góc biển.
Phiên chợ cá bên bờ biển diễn ra rất chóng vánh. Chỉ sau vài ba tiếng, khách mua đã vãn dần. Người bán hàng cũng nhanh tay thu dọn đồ đạc, chuẩn bị gánh hàng đi chỗ khác. Lúc này, biển cả trở về với trạng thái yên bình, tĩnh lặng, chỉ có tiếng gió thổi và sóng vỗ. Trên bãi cát, mùi vị mằn mặn của đại dương hòa cùng mùi tươi mới của hải sản được gió tỏa đi khắp nơi.
Lần đầu chứng kiến cảnh họp chợ cá, mình không khỏi thích thú, say mê. Từ đây, mình cảm thấy cuộc sống quanh ta thật thú vị và tươi đẹp. Nếu có cơ hội, bạn hãy ghé thăm để trực tiếp cảm nhận không khí của phiên chợ cá bên bờ biển nhé!
thấy hay thì tick cho mik nhé