Tiếng hót ấy cho thấy cảm xúc gì của nhà thơ trong bài thơ"Con Chào Mào".
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong cuộc sống này, chẳng hề mọi khi ta đều gặp may mắn,hạnh phúc. Rất nhiều lúc tuyệt vọng và gian khổ xảy tới trong cuộc sống của ta và khiến ta lâm vào thống khổ. Và thật may thay, trong rất nhiều lần ta trằn trọc, ta suy tư, ta đã thấy được bao tấm gương người tốt, việc tốt và cho ta muôn nghìn hi vọng.Nhắc đến tấm gương người tốt, việc tốt, tôi nhớ về bác Ba- bác thương binh trong xóm tôi. Dù là thương binh nhưng mà ngày ngày bác vẫn niềm nở hết mức với công tác số đông.
Tôi vốn chỉ biết bác qua những lời nói của mọi người xung quanh về bác - một người thương binh trong những năm tháng chống Mỹ hào hùng. Cũng có không ít lần tôi gặp bác trên đường. Đôi chân bác bị thương lên bước đi của bác khập khiễng khó khăn lắm. Tôi không biết rằng có phải mình rất xấu không khi mà tôi luôn cảm thấy thương cảm vô cùng cho hoàn cảnh của bác. Bác sống một mình lầm lũi trong căn nhà cuối ngõ.Tuy thương tật nhưng bác vẫn không quên có công việc vất vả, làm lụng để nuôi sống bản thân. Mường tượng trong tôi về bác Bác giản đơn vô cùng.Môt người thương binh lớn tuổi, sống trong cô độc và nuôi sống bản thân đã là tốt lắm rồi. Vậy mà cho đến khi chứng kiến hành động của bác, nghe mọi người cùng nói câu chuyện về sự tốt bụng của bác, tôi mới chợt hiểu: Khiếm khuyết ngoại hình chẳng bao giờ có thể thành mặc cảm tự ti để con người vươn mình và rộng lòng yêu thương giúp đơ người xung quanh.
Hôm đó, trên đường tôi đi học về, tôi đã chứng kiến bác cho một ông cụ ít tiền. Chuyện sẽ chẳng là gì nếu đó không phải là ông Tư - một người bị rối loạn thần kinh thường xuyên chạy đi chạy lại và chỉ khi được ai cho gì đó ông mới trở về. Thấy ông, tôi dự một điều gì chẳng lành, vậy mà bác lại cho ông tiền. Ừ thì đúng thật bởi hình như lúc này trong tay bác chẳng còn có gì cả. Thấy đôi mắt cùng gương mặt ngờ nghệch của tôi, bác chỉ cười hiền rồi tiếp tục bước chân lững thững. Tôi mang theo dấu hỏi to đùng về bác Ba.
Tôi đã hỏi bố mẹ về chuyện lạ tôi gặp chiều nay.Với tôi, tôi cho rằng một người cũng thiếu thốn như bác thì lấy gì giúp ông cụ kia. Vậy mà bác đã hành động ngược lại. Bố mẹ thì không chút bất ngờ với câu chuyện của tôi và kể tôi nghe về một loại việc tốt bác làm. Người thanh niên trẻ xung phong ra chiến trường dù được miễn do cả gia đình đều đã hi sinh,người bệnh binh không ai chăm sóc tự kiếm tiền nuôi thân và luôn rộng lòng giúp đỡ các tổ chức từ thiện mà không bao giờ để lại danh tính.Một loạt những điều tốt , điều thiện bác đã làm khiến tôi chợt thức tỉnh và nhận ra nhiều điều.
Cuộc sống của chúng ta vẫn sẽ đẹp, vẫn sẽ ý nghĩa như thế khi có những con người, những tấm gương người tốt việc tốt. Ở bác Ba, tôi học tập không chỉ là tấm lòng sẻ chia mà còn là thái độ sống tích cực, thái độ và tình yêu, sự cống hiến với Tổ quốc để cuộc đời này thêm đẹp sau vô vàn những bon chen và tăm tối!
+ Ngôi thứ nhất: Người kể chuyện là nhân vật do nhà văn tạo ra để kể lại câu chuyện, có thể trực tiếp xuất hiện trong tác phẩm, xưng “tôi”, kể về những gì mình chứng kiến hoặc tham gia.
+ Ngôi thứ ba: Người kể chuyện “giấu mình” không tham gia vào câu chuyện nhưng lại có khả năng “biết hết” mọi chuyện.
Có
Thường thì kể chuyện phổ biến nhất là ngôi thứ 1 và 3, hiếm lắm mới có ngôi thứ 2
Bài truyện ngắn "Gió lạnh đầu mùa" của nhà văn Nguyên Hồng mang nhiều ý nghĩa sâu sắc. Dưới đây là một số điểm nổi bật:
-
Tình cảm gia đình: Truyện khắc họa sự gắn bó giữa các thành viên trong gia đình, thể hiện tình yêu thương, sự quan tâm và hy sinh của người mẹ dành cho con cái. Qua hình ảnh người mẹ, tác giả phản ánh tình cảm ấm áp và cao cả của tình mẫu tử.
-
Nỗi đau và sự khắc nghiệt của cuộc sống: Truyện cũng làm nổi bật những khó khăn, vất vả mà gia đình phải đối mặt trong cuộc sống. Hình ảnh "gió lạnh" không chỉ là thời tiết mà còn biểu trưng cho những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
-
Sự trưởng thành của nhân vật: Nhân vật chính trong truyện trải qua những biến cố, từ đó nhận ra giá trị của tình yêu thương và sự hi sinh. Sự trưởng thành này không chỉ là về mặt thể chất mà còn về tâm hồn.
-
Thông điệp về niềm tin và hy vọng: Mặc dù cuộc sống đầy khó khăn, nhưng qua những hình ảnh gần gũi và cảm động, tác phẩm khẳng định niềm tin vào sức mạnh của tình yêu thương và hy vọng cho một tương lai tốt đẹp hơn.
Tóm lại, "Gió lạnh đầu mùa" không chỉ là một câu chuyện về gia đình mà còn là một tác phẩm giàu tính nhân văn, phản ánh sâu sắc về cuộc sống và con người.
Nếu em là cậu bé trong câu chuyện Cây vú sữa, khi bị mẹ mắng, em sẽ lắng nghe và suy nghĩ về những điều mẹ nói thay vì giận dỗi bỏ đi. Em sẽ nhận ra mẹ chỉ muốn tốt cho em, vì mẹ luôn yêu thương và quan tâm em hết lòng. Em sẽ xin lỗi mẹ và cố gắng sửa lỗi để không làm mẹ buồn thêm lần nào nữa. Qua câu chuyện, em rút ra bài học rằng phải luôn yêu thương, trân trọng và biết ơn cha mẹ, vì cha mẹ là người luôn dành cho mình tình yêu thương vô điều kiện, vô giá.