K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Cụ tổ bên ngoại của Trừng, người họ Phạm, có nghề y gia truyền, giữ chức Thái y lệnh phụng sự vua Trần Anh Vương.   Ngài thường đem hết  mua thuốc tốt và lương thực để  người bệnh, nghèo đói. Dầu bệnh có dầm dề máu mủ, người bệnh không có tiền chữa trị, ông cũng không hề né tránh. Vì thế, giường bệnh nhà ông không lúc nào vắng người. Năm ấy mất mùa đói kém, người dân...
Đọc tiếp

Cụ tổ bên ngoại của Trừng, người họ Phạm, có nghề y gia truyền, giữ chức Thái y lệnh phụng sự vua Trần Anh Vương.

   Ngài thường đem hết  mua thuốc tốt và lương thực để  người bệnh, nghèo đói. Dầu bệnh có dầm dề máu mủ, người bệnh không có tiền chữa trị, ông cũng không hề né tránh. Vì thế, giường bệnh nhà ông không lúc nào vắng người. Năm ấy mất mùa đói kém, người dân ốm yếu, bệnh tật luôn luôn, ông lại ra sức cứu chữa. Một hôm có người làng đến thưa:

- Nhà có người đàn bà đẻ, bỗng nhiên nguy kịch, máu chảy như xối, mặt mày xanh lét.

   Nghe vậy, ngài theo đi ngay nhưng giữa đường gặp sứ giả do Vương sai tới:

- Trong cung có bậc quý nhân bị sốt, Vương triệu đến khám.

- Bệnh đó không gấp. Còn người nhà này, sự sống chỉ trong khoảnh khắc. Tôi hãy cứu họ trước rồi sẽ đến Vương phủ. - Trừng đáp.

   Sức giả tức giận nói:

- Phận làm tôi sao dám như vậy? Ông định cứu mạng người ta mà không cứu mạng mình chăng?

- Tôi có  cũng không biết làm thế nào. Nếu người kia không được cứu chữa, chết trong khoảnh khắc, chẳng biết trông vào đâu. Còn tính mệnh tôi trông vào Chúa thượng, may ra thoát. Tội tôi xin chịu. - Trừng đáp.

   Sau khi cứu sống người kia, ngài đến yết kiến và tạ lỗi với Chúa thượng. Vương nghe xong mừng lắm, nói:

- Ngươi thật là bậc  chân chính, vừa  vừa có , thương xót đám con đỏ của ta...

   Về sau, con cháu noi gương đều làm quan đến hàng ngũ phẩm, tứ phẩm, nghiệp nhà không bị sa sút. Câu chuyện cho thấy tấm lòng y đức của người . Đây quả là bậc danh y soi sáng sử sách muôn đời.

thầy thuốclương ycủa cảigiúp đỡmắc tộiy đứctài giỏimình đang cần rất gấp
0
23 tháng 1 2022

Học một biết mười.

Có cày có thóc, có học có chữ.

Ăn vóc học hay.

Dao có mài mới sắc, người có học mới nên. Dốt đến đâu học lâu cũng biết.

Học hành vất vả kết quả ngọt bùi.

Đi một buổi chợ học được mớ khôn.

Học trò đèn sách hôm mai. ...

Kìa ai học sách thánh hiền.

/HT\

Cụ tổ bên ngoại của Trừng, người họ Phạm, có nghề y gia truyền, giữ chức Thái y lệnh phụng sự vua Trần Anh Vương.   Ngài thường đem hết  mua thuốc tốt và lương thực để  người bệnh, nghèo đói. Dầu bệnh có dầm dề máu mủ, người bệnh không có tiền chữa trị, ông cũng không hề né tránh. Vì thế, giường bệnh nhà ông không lúc nào vắng người. Năm ấy mất mùa đói kém, người dân...
Đọc tiếp

Cụ tổ bên ngoại của Trừng, người họ Phạm, có nghề y gia truyền, giữ chức Thái y lệnh phụng sự vua Trần Anh Vương.

   Ngài thường đem hết  mua thuốc tốt và lương thực để  người bệnh, nghèo đói. Dầu bệnh có dầm dề máu mủ, người bệnh không có tiền chữa trị, ông cũng không hề né tránh. Vì thế, giường bệnh nhà ông không lúc nào vắng người. Năm ấy mất mùa đói kém, người dân ốm yếu, bệnh tật luôn luôn, ông lại ra sức cứu chữa. Một hôm có người làng đến thưa:

- Nhà có người đàn bà đẻ, bỗng nhiên nguy kịch, máu chảy như xối, mặt mày xanh lét.

   Nghe vậy, ngài theo đi ngay nhưng giữa đường gặp sứ giả do Vương sai tới:

- Trong cung có bậc quý nhân bị sốt, Vương triệu đến khám.

- Bệnh đó không gấp. Còn người nhà này, sự sống chỉ trong khoảnh khắc. Tôi hãy cứu họ trước rồi sẽ đến Vương phủ. - Trừng đáp.

   Sức giả tức giận nói:

- Phận làm tôi sao dám như vậy? Ông định cứu mạng người ta mà không cứu mạng mình chăng?

- Tôi có  cũng không biết làm thế nào. Nếu người kia không được cứu chữa, chết trong khoảnh khắc, chẳng biết trông vào đâu. Còn tính mệnh tôi trông vào Chúa thượng, may ra thoát. Tội tôi xin chịu. - Trừng đáp.

   Sau khi cứu sống người kia, ngài đến yết kiến và tạ lỗi với Chúa thượng. Vương nghe xong mừng lắm, nói:

- Ngươi thật là bậc  chân chính, vừa  vừa có , thương xót đám con đỏ của ta...

   Về sau, con cháu noi gương đều làm quan đến hàng ngũ phẩm, tứ phẩm, nghiệp nhà không bị sa sút. Câu chuyện cho thấy tấm lòng y đức của người . Đây quả là bậc danh y soi sáng sử sách muôn đời.

tài giỏicủa cảithầy thuốcgiúp đỡlương ymắc tộiy đức 
2
26 tháng 1 2022
Bạn viết cho mình đề bài nhé!
26 tháng 1 2022

à mình làm đuowcw rồi nhe

6 nha bn

@Mina

#hoangphuong

23 tháng 1 2022

6 nha bn

HT

@Himawary

24 tháng 1 2022

Dịch Covid đang là vẫn đề nhức nhối nhất toàn cầu ! Đến nay vẫn chưa có vắc – xin điều trị. Mỗi chúng ta cần phải có ý thức tự phòng chống cho bản thân và cộng đồng . Mỗi ngày phải rửa tay trước và sau khi ăn, luôn luôn đeo khẩu trang khi đi ra ngoài. Đây chính là một nghĩa vụ của mỗi chúng ta. Điều này giúp phòng tránh đồng thời cũng hạn chế đến mức thấp nhất việc nhiễm bệnh. Ngay bây giờ ! Chúng ta hãy cùng nhau cố gắng hết mình, hạn chế đi ra ngoài, chỉ đi vào trường hợp cần thiết. Quan trọng nhất chắc chắn là việc đeo khẩu trang, ngoài ra chúng ta cần phải tuyên truyền cho mọi người đảm bảo an toàn trong mùa dịch. Mỗi chúng ta phải tự tâm mình, xuất phát từ trái tim để cùng nhau hướng về chống dịch.  Ngoài kia những y bác sĩ như những vị chiến binh, đang chiến đấu để chống lại dịch !

24 tháng 1 2022

1. bài thơ viết theo thể thơ 7 chữ

2.đau đớn, gian nan

3. Trong bào thơ người ta đã phải thực hiện hành động "giã" để hạt gạo được" trắng tựa bông"

4. Từ lời dạy hai câu cuối bài thơ, em sẽ chăm học,chăm chỉ làm bài tập về nhà để kết quả học tập của em được tiến bộ hơn.

I. ĐỌC – HIỂU: (3đ) Đọc đoạn văn sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới :       Ai sinh ra mả chẳng có một quê hương. Khi xa quê ai mà chẳng nhớ. Tôi cũng vậy. Khi xa, tôi nhớ hết thảy những gì thuộc về quê hương. Nhưng có lẽ tôi nhớ nhất là con sông quê. Tôi nhớ nó trong những ngày nắng ấm áp nước sông lấp lánh như dát bạc, nhớ cả những ngày mưa nước ào ạt sô bờ. Nhớ cả con...
Đọc tiếp

I. ĐỌC – HIỂU: (3đ) Đọc đoạn văn sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới :

      Ai sinh ra mả chẳng có một quê hương. Khi xa quê ai mà chẳng nhớ. Tôi cũng vậy. Khi xa, tôi nhớ hết thảy những gì thuộc về quê hương. Nhưng có lẽ tôi nhớ nhất là con sông quê. Tôi nhớ nó trong những ngày nắng ấm áp nước sông lấp lánh như dát bạc, nhớ cả những ngày mưa nước ào ạt sô bờ. Nhớ cả con nước khi cạn, khi đầy. Nhớ những con thuyền khi xuôi khi ngược. Tôi nhớ tất cả những gì gắn bó với dòng sông. 

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính? (0.5 đ)

Câu 2: Tìm những cặp từ trái nghĩa có trong đoạn văn và nêu khái niệm thế nào là từ trái nghĩa? (1.0)

Câu 3: Nêu nội dung chính của đoạn văn trên? (1.0 đ)

Câu 4: Qua ý nghĩa đoạn văn trên, em hãy nêu suy nghĩ của bản thân? (0.5 đ)
~Giúp mk vs ạ~

1
23 tháng 1 2022

C1: PTBĐ chính là biểu cảm

C2: 

-các cặp từ trái nghĩa: ngày nắng-ngày mưa; khi cạn-khi đầy; khi xuôi-khi ngược

-Khái niệm: từ trái nghĩa là những từ có nghĩa trái ngược nhau

C3: Sự nhớ nhung của người con xa quê với dòng sông quê hương

C4:(TỰ LÀM BẠN NHÉ)

24 tháng 1 2022

.........., ngày ... tháng ..năm 20...

Hoàng Lân thân mến!

Chào cậu, người thành phố. Mình chào cậu như thế vì mình viết thư cho cậu từ vùng quê hương trung du của mình, khi xuân tràn về trên tất cả các chồi non đang nảy lộc, trên cành đào, cây mận trước nhà. Mình nhớ người bạn của mình và viết thư chúc Tết cậu đấy.

Thành phố gió cát của cậu chắc là mai vàng đã nở khắp vườn hoa công viên rồi chứ? Cậu và hai bác ở trong ấy có khỏe không? Năm nay cậu đón Tết ở trong ấy hay về quê đón Tết với ông bà? Trường của cậu có cắm trại xuân không? À, để mình nói qua về việc tại sao mình về quê hương trung du vì mình biết thế nào cậu cũng thắc mắc. Hà Nội là quê ngoại mình, Phú Thọ là quê nội mình. Bố mình vì yêu quê mà chuyển về sống ở quê chứ chẳng có lí do gì đặc biệt cả. Bố mình lại thích chăn nuôi bò sữa. Khi nào cậu về Hà Nội thăm ông bà của cậu, đi theo ông cậu lên quê mình chơi đi, cậu sẽ được thấy “nông trang bò sữa" của bố mình. Ông cậu, thỉnh thoảng vẫn lên đây đánh cờ tướng với ông mình. Phú Thọ là quê hương rừng cọ, rất nhiều cây cọ nhưng phải đi xa một tí, ra khỏi thị xã cơ. Cậu có nhớ bài tập đọc hồi lớp một của tụi mình không?

"Hương rừng thơm đồi vắng
Nước suối trong thầm thì
Cọ xòe ô che nắng
Râm mát đường em đi”

Quê nội mình đấy! Nhưng mà mình ở ngoại ô thị xã, cũng chưa có cọ đâu, phải lên xa một tí!

Một tuần nữa là Tết rồi đấy, Hoàng Lân ạ. Hoa đào đã có cành nở nhiều và trời ấm hơn một tí. Trung du lạnh hơn Hà Nội và lạnh hơn thành phố Phan Rang của cậu nhiều lắm! Cô tiên Mùa Xuân đã cười khanh khách trong nắng nhạt, trong gió sớm rồi, mình chúc cậu và gia đình một năm mới thật nhiều điều may mắn, hạnh phúc, dồi dào sức khỏe, thật thịnh vượng. Riêng cậu kì thi nào cũng nhận được giải thưởng xuất sắc nhé!                                                                                                                                                                        Mình dừng bút nhé. Chào thân ái!

Bạn cũ

......................

23 tháng 1 2022
Còn cái nịt