mọi người ơi hộ tui với:
em có đồng tình với ý quan điểm của tác giả qua hai câu thơ sau?vì sao?
"Quê hương nếu không ai nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người"
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Dòng thời gian uốn lượn như sóng biển,
Nhấp nhô, nhịp điệu, hòa mình vào vũ trụ vô tận.
Những khoảnh khắc rực rỡ như ánh nắng ban mai,
Tô điểm bức tranh cuộc sống, hòa quyện màu đẹp.
Từng bước chân in dấu trên cát trắng,
Hành trình dài, ngắn, mỗi chặng đều là hồi hương.
Qua những tháng ngày, tháng năm trôi đi,
Chạm nhẹ qua kí ức, khuôn mặt người thân.
Nắng vàng óng ánh trên đỉnh cây cao,
Lá xanh mơn mởn, nhẹ nhàng hát ca.
Gió thoảng qua, êm đềm như làn hương,
Gửi lời ru êm ái, trái tim bình yên.
Những đêm trăng tỏa sáng trên bầu trời,
Đánh thức giấc mơ, trải lòng bao la.
Nguyên tắc cuộc sống như những hạt cát nhỏ,
Kết nối từng ngôi sao, tạo nên vũ trụ vô tận.
Cảm nhận từng nhịp đập trái tim,
Như là âm nhạc, nhấp nhô theo nhịp điệu.
Cuộc sống là bài thơ tự do,
Tô điểm bằng những dòng thơ của chính mình.
Em đồng ý với quan điểm trên. Bởi quê hương là duy nhất, nếu ai mà không nhớ quê hương, người đó sẽ không thể lớn nổi thành người”. “không lớn nổi" không phải là cơ thể không lớn lên, không phải là con người ta cứ bé mãi, mà “không lớn nổi” có nghĩa là không trưởng thành một con người thật sự. Người mà không nhớ về cội nguồn, gốc rễ, ăn cháo đá bát thì người đó không có đạo đức, không xứng đáng là một con người. Với tất cả chúng ta, quê hương là một thứ gì đó gần gũi đến kỳ lạ.