Dùng biện pháp so sánh để hoàn chỉnh câu: Mắt gấu bông tựa như.....
Giúp mình đi mình đang vội!!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đố các bạn ngồi học mà không có bàn được đấy. Chắc chắn sẽ chẳng có ai có thể ngồi như thế đâu nhỉ? Chính vì lẽ đó mà vô tình chiếc bàn đã trở nên thân thiết với học sinh chúng ta. Tớ cũng có một chiếc bàn học đấy, các bạn có muốn biết về bạn ấy không? Vì tớ có rất nhiều sách vở nên bố mẹ tớ đã chọn mua cho tớ một chiếc bàn học thật to.
Bàn ấy được kê thật ngay ngắn ở góc phòng học của tớ. Bàn được làm từ gỗ xoan đào, khoác bên ngoài một chiếc áo với những đường vân gỗ nổi lên thật giống với những dải lụa. Ngoài ra, bạn bàn của tớ còn được đánh véc ni bóng loáng, trông rõ đẹp. Mặt bàn rất láng và phẳng, có màu nâu nhạt hơi nghiêng về phía tớ ngồi. Bàn có bốn chân, chống đỡ bốn góc, mỗi chân có bốn cạnh, phần trên ăn vào bốn gọc, kéo thẳng như thả dọi xuống mặt đất. Các cạnh của chân bàn được gọt thu dần lại, phía dưới chỉ còn bằng một nửa phần trên khiến cho cái bàn thanh thoát hẳn lên Không những thế, bạn còn giúp tớ nhiều việc lắm đó. Đó chính là sáu ngăn của bàn. Mỗi ngăn đều được phân chia rất rõ ràng, chính vì thế mà tớ chẳng bao giờ sợ nhầm ngăn này với ngăn kia. Hai ngăn ở bên trái và phải là nơi ở của sách. Hai ngăn ở giữa là nơi cư trú của vở. Còn hai ngăn ở phía trên là nơi tớ để những loại sách tham khảo và các loại truyện đọc. Ngoài ra, bàn còn có một ngăn kéo rất thuận tiện, tớ thường để những bài kiểm tra và giấy tờ quan trọng vào trong đó. Mỗi khi về đến nhà, nhìn thấy bàn là tớ lại muốn ngồi học luôn. không chỉ có bàn là bạn thân thôi mà luôn sát cánh bên tớ và bàn là bạn ghế. Bạn ấy cũng được tạo nên bởi gỗ và có bộ quần áo y trang bàn, trông hai bạn ấy thật ngộ nghĩnh! Bàn luôn giúp tớ ngồi học một cách thoải mái, vào mỗi buổi sáng tớ vừa học, vừa nghe tiếng chim hót trong trẻo ngoài vườn và nhìn những tia nắng sớm dịu dàng chen qua kẽ lá, nhảy nhót trên mặt bàn như nô đùa với tớ. Chính điều đó đã tạo cho tớ một cảm hứng để học tốt hơn!
Trải qua đã gần bốn năm rồi, bàn và ghế - người bạn thân thiết của tớ, giúp tớ đạt những danh hiệu học sinh giỏi và dù cho có lớn lên, có học cao hơn nữa thì hai bạn ấy sẽ luôn là người bạn giúp tớ đi tới những chân trời mơ ước.
k nha
Trong ngày sinh nhật lần thứ chín em được mẹ tặng cho món quà có ý nghĩa sâu sắc với em. Đó là cây bút máy mà em hằng mong ước.
Ôi! Trông cây bút máy này mới đẹp làm sao! Cây bút nhó nhắn, dài khoảng một gang tay em. Thân bút tròn, thon thon như ngón tay. Nắp bút bằng kim loại, được mạ kềnh sáng loáng. Thân bút nhỏ hơn, bằng nhựa màu đen, trơn bóng, càng về sau thon lại như búp măng non. Trên thân bút nổi bật dòng chữ “Bút mài nét thanh nét đậm”. Mở nắp bút ra, em thấy chiếc ngòi nho nhỏ, xinh xinh, sáng lấp lánh, phía dưới ngòi là cục than màu đen để điều hoà mực.
Khi bơm mực, em mở thân bút ra, xoay thanh bơm theo chiều kim đồng hồ để lấy mực. Chiếc ruột gà làm bằng cao su, sau nhiều ngày nhịn đói bỗng được một bữ no nê. Trong ruột gà có một ống nhỏ hơn que tăm để dẫn mực. Hôm mới dùng chiếc bút lần đầu, nét chữ em còn vương vướng. Nhưng chỉ vài hôm sau là ngòi bút viết thật êm, nét chữ thanh đậm. Khi ngòi bút chạy trên giấy thì nét chữ của em trở nên mềm mại, duyên dáng, trông thật là đẹp. Em rất sung sướng ngắm mãi dòng chữ của mình. Từ nay em tha hồ luyện viết chữ đẹp.
Em thầm cảm ơn mẹ đã tặng cho em món quà kì diệu này! Hằng ngày, ở trường cũng như ở nhà, cây bút là người bạn thân thiết nhất của em. Mỗi khi làm xong công việc của mình là cây bút được nằm gọn trong chiếc hộp, ngủ một giấc ngon lành.
Tôi làm con gái
Buồn như lá cây
Chút hồn thơ dại
Xanh xao tháng ngày
Tôi làm con gái
Một lần qua đây
Rồi không trở lại
Ôi mùa xuân này
(Nhã Ca - Bài Nhã Ca thứ nhất)
Buổi trưa lim dim
Nghìn con mắt lá
Bóng cũng nằm im
Trong vườn êm ả.
Bò ơi, bò nghỉ
Sau buổi cày mai
Có gì ngẫm nghĩ
Nhai mãi, nhai hoài...
1, Dòng sông chảy hiền hòa giữa hai bờ xanh mướt lúa ngô
2, Bạn Lan lớp em rất hiền từ
3, Ba em luôn nhìn em với cặp mắt nhân ái
4, Cụ già ấy là một người hiền từ
Dòng sông chảy hiền hòa giữa hai bờ xanh mướt lúa ngô
Bạn Lan lớp em rất hiền lành
Ba em luôn nhìn em với cặp mắt hiền từ
Cú già ấy là một người nhân ái
Kể lại ngắn gọn chuyện bác sĩ Li khuất phục tên cướp biển.
Lần ấy bác sĩ Li nổi tiếng nhân từ đến thăm bệnh cho chủ quán. Tên cướp biển to lớn vạm vỡ, trên má có một vết sẹo chém dọc xuống đang ê a bài hát man rợ. Bỗng hắn đập tay xuống bàn quát bắt mọi người phải im. Ai nấy đều nín thít. Chỉ có bác sĩ Li vẫn nhẹ nhàng giảng giải cho ông chủ quán cách trị bệnh.
Tướng cướp trừng mắt về phía bác sĩ, quát:
– Mày có câm mồm không?
– Ngài bảo tôi phải không? – Bác sĩ điềm tĩnh hỏi lại.
Khi tên cướp bảo “phải” bác sĩ Li nhìn thẳng vào hắn và nói:
– Anh cứ uống rượu mãi như thế thì đến phải tống anh đi nơi khác!
Tên tướng cướp đứng phắt dậy. Mắt ngầu máu trợn lên. Hắn rút dao ra lăm lăm chực đâm. Bác sĩ Li vẫn dõng dạc và quả quyết:
– Nếu anh không cất dao, tôi quyết làm anh bị treo cổ trong phiên tòa sắp tới.
Hai người gườm gườm nhìn nhau. Cả quán trọ im phăng phắc. Một lúc sau, tên cướp biển cúi gằm mặt, tra dao vào bao, ngồi xuống, làu bàu trong cổ họng.
Sau đó, bác sĩ lên ngựa.
Từ đêm ấy, tên tướng cướp im như thóc.
NẾU MK LÀ THANH , MK SẼ NÓI : " BÀ ƠI, CON YÊU BÀ NHIỀU LẮM! BÀ HÃY SỐNG KHỎE, ĐỂ SỐNG MÃI VỚI CON NHÉ! CON SẼ VỀ ĐÂY THƯỜNG XUYÊN HƠN ĐỂ THĂM BÀ CŨNG NHƯ CĂN NHÀ , THỬA VƯỜN NÀY, VÌ LUÔN DANG RỘNG VÒNG TAY ĐÓN NHẬN CON VÀO LÒNG, COI CON NHƯ CON ĐẺ CỦA MÌNH. CON YÊU NGƯỜI BÀ ĐÃ LÀM CHO CON CẢM THẤY BÌNH YÊN, THONG THẢ NHƯ VẬY, CON MUỐN BÀ HÃY NHỚ RẰNG: CHO DÙ CON Ở ĐÂU ĐI CHĂNG NỮA, CON VẪN SẼ LUÔN Ở BÊN BÀ"
CHÚC BN HỌC TỐT!!!!!!
Tham khảo
Trẻ con ngày nay ngày càng ngày khác vì mọi thứ đã quá thay đổi . Công nghệ bây giờ đã quá làm những đứa trẻ ít thích thú với những thứ của bên ngoài . Những đứa trẻ luôn luôn mê mẩn những thứ đồ công nghệ cho đến khi ba mẹ chúng làm phiền chúng . Ngay lúc ở tuổi thanh thiếu niên , cái lúc mà bao người đang phát triển về ngoại hình lẫn tâm trí . Khi đó , dù cho ba mẹ chúng ta có quan tâm thế nào đi chăng nữa , chúng ta vẫn không cảm thấy . Những khi ba mẹ nhờ gì đó , bao người vẫn cằn nhằn và không muốn làm . Như vậy là không được , chúng ta là con người , là những người nên biết kính trọng cha mẹ , những người đã có công với chúng ta . Tuy đang ở tuổi trưởng thành nhưng ta không thể quên những con người đã sinh thành , ngày đêm bươm trải , chăm sóc chúng ta có được ngày hơn nay . Ấy vậy vẫn có những con người chưa dành cho bố mẹ sự quan tâm , chăm sóc mà chúng ta có thể hoàn toàn làm được . Mọi người có thể giúp bố mẹ những việc nhỏ nhặt để thể hiện lòng có hiếu . Đừng trở thành một người không tốt cho xã hội
Mắt gấu bông tựa như hai viên ngọc, sáng long lanh.
hai viên ngọc đen