K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 10 2018

- Ở làng em , Bà ngoại em nuôi 1 con trâu 

 Con trâu ở làng em vừa to, vừa khoẻ.

10 tháng 10 2018

nuoc tieu

10 tháng 10 2018

nước in-đô -nê- xi- a. 

10 tháng 10 2018

Con vi khuẩn.

10 tháng 10 2018

Câu này bọn 4 tuổi cũng biết !

Đó là con kiến nhé !

9 tháng 10 2018

1. Sự việc trong văn tự sự được trình bày một cách cụ thể về thời gian, địa điểm, nhân vật, có nguyên nhân – diễn biến – kết quả và được sắp xếp theo một trật tự nhằm thể hiện được ý định của người kể.

2. Nhân vật trong văn tự sự là người làm ra sự việc đồng thời là người được thể hiện và nói tới trong văn bản. Nhân vật được thể hiện thông qua các phương diện: tên gọi, lai lịch, tính nết, hình dáng, việc làm,…



 

9 tháng 10 2018

Sự việc trong văn tự sự được trình bày một cách cụ thể,sự việc xảy ra trong thời gian cụ thể, sự việc do nhân vật cụ thể thực hiện,có nguyên nhân,diễn biến,kết quả.Sự việc trong văn tự sự được sắp xếp một cách trật tự sao cho thể hiện được tư tưởng mà người kể muốn biểu đạt

nhân vật trong văn tự sự là kẻ thực hiện các sự việc,có 2 loại nhân vật là nhân vật chính và nhan vật phụ.Nhân vật chính là kẻ tạo lên các sự việc trong văn tự sự,nhân vật phụ chỉ giúp nhân vật chính hoạt động.

9 tháng 10 2018

 đây nà

Bà mẹ chạy ra ngoài, hớt hải gọi con. Suốt mấy đêm dòng thức trông con ốm. Bà vừa thiếp đi một lúc, Thần Chết đã bắt nó đi.

Thần Đêm Tối đóng giả một bà cụ mặc áo choàng đen bảo bà:

– Thần Chết chạy nhanh hơn gió, chẳng bao giờ trả lại những người mà lão đã cướp đi đâu.

Bà mẹ khẩn khoản cầu xin thần chỉ đường cho mình đuổi theo Thần Chết. Thần Đêm Tối chỉ đường cho bà. Thần Đêm Tối chỉ đường cho bà.

Đến một ngã ba đường, bà mẹ không biết phải đi lối nào. Nơi đó có một bụi gai băng tuyết bám đầy.

Bụi gai bảo:

– Tôi sẽ chỉ đường cho bà nếu bà ủ ấm tôi.

Bà mẹ âu yếm ôm bụi gai vào lòng để sưới ấm nó. Gai đâm vào da thịt bà, máu nhỏ xuống từng giọt đậm. Bụi gai đâm chồi, nảy lộc và nở hoa ngay giữa mùa đông buốt giá. Bụi gai chỉ đường cho bà.

Bà đến một hồ lớn, không có một bóng thuyền, nước hồ quá sâu nhưng bà quyết định vượt qua hồ để tìm con.

Hồ bảo:

– Tôi sẽ giúp bà nhưng bà phải cho tôi đôi mắt. Hãy khóc đi, cho đến khi đôi mắt rơi xuống.

Bà mẹ khóc, nước mắt tuôn rơi lã chã đến nỗi đôi mắt theo dòng lệ rơi xuống hồ. Hóa thành hai hòn ngọc. Thế là bà được đưa đến nơi ở lạnh lẽo của Thần Chết.

Thấy bà, Thần Chết ngạc nhiên hỏi:

– Làm sao ngươi có thể tìm đến được tận nơi đây.

– Vì tôi là Mẹ, hãy trả con cho tôi !

học tốt nhé bạn

9 tháng 10 2018

Ko đăng câu hỏi linh tinh

............

....

# MissyGirl #

9 tháng 10 2018

Ai chẳng yêu trăng. Nhưng mỗi người yêu một kiểu khác nhau. Nhà thơ mười tuổi TĐKhoa cũng quá yêu trăng. Cả một bài thơ 5 chữ gồm sáu khổ thơ với sáu lần điệp khúc thiết tha “ Trăng ơi…từ đâu đến ?” vang lên, mà đây chỉ là khúc ba của giai điệu :

                                                        …Trăng ơi …Từ đâu đến ?

                                                        Hay từ một sân chơi

                                                        Trăng bay như quả bóng

                                                         Đứa nào đá lên trời .

   Vì trăng rất đẹp nên nhà thơ đã gọi trăng “ Trăng ơi” và hỏi trăng “ từ đâu đến”? trăng đã được nhà thơ biến thành một người bạn gần gũi và trăng như lắng nghe nhà thơ gọi, hỏi. Song chưa kịp để trăng trả lời, sự liên tưởng thần kì của nghệ sĩ tí hon đã nảy sinh một giả thiết thú vị :

                                                        Hay từ một sân chơi

                                                        Trăng bay như quả bóng

                                                         Đứa nào đá lên trời .

   NT so sánh độc đáo “ trăng như quả bóng” đã hợp lí, đã hay rồi nhưng điều thú vị còn ở chỗ “ trăng bay” từ một “sân chơi” và thú vị hơn nữa lại do “ đứa nào đá lên trời”. Nếu câu thơ là “bạn nào đá lên trời” ý thơ có phần cứng nhắc kém ngộ nghĩnh. Tuy là “đứa nào” đấy nhưng vẫn không thô mà lại rất ngộ nghĩnh và tự nhiên. Một hình ảnh so sánh như thế, từ ngữ tự nhiên, thú vị như thế phải sinh ra từ một “thần đồng” thơ kết hợp với một"cầu thủ nhí”mười tuổi của một sân chơi thực thụ

9 tháng 10 2018

Nhà thơ Trần Đăng Khoa đã sáng tạo từng chữ từng câu nói để bài văn ngộ nghĩnh hơn và sinh động hơn.

 Nhà thơ đã nhân hóa hình ảnh như là một đứa trẻ đang gọi trăng và bạn nhỏ này chắc còn bé nên không biết trăng đến từ đâu

Hình ảnh '' Hay từ một sân chơi ?

                Trăng bay như quả bóng 

                 đứa nào đá lên trời''

3 câu thơ này đã thể hiện một nét ngộ nghĩnh kì lạ mà lại vui nhộn khiến người đọc chở nên thích thú với bài thơ .

Và bài thơ này đã làm cho tác giả Trần Đăng Khoa chở về tuổi thơ vui vẻ của tác giả.

9 tháng 10 2018

* Mỗi đoạn văn kể:

a. Sọ Dừa làm thuê cho nhà phú ông:

- Câu chủ đề: “Cậu chăn bò rất giỏi”.

- Mạch lạc của đoạn văn:

+, Câu 1: Hành động bắt đầu.

+, Câu 2: Nhận xét chung về hành động.

+, Câu 3, 4: Hành động cụ thể.

+, Câu 5: Kết quả của hành động.

b. Thái độ của các con gái phú ông đối với Sọ Dừa:

- Câu chủ đề: “Hai cô chị ác nghiệt…rất tử tế”

- Giữa hai câu là hành động nối tiếp và ngày càng cụ thể.

c. Tính nết cô Dần:

- Câu chủ đề: “Và tính cô cũng như tuổi cô còn trẻ con lắm”.

- Mạch lạc của đoạn:

+, Câu 1, 2 quan hệ nối tiếp.

+, Câu 3, 4 thể hiện sự đối xứng, ngang bằng.

+, Câu 4,5 đối xứng.

⟹ Các câu giải thích, làm sáng rõ cho câu chủ đề.

Tham khảo

9 tháng 10 2018

nhanh lên!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

9 tháng 10 2018

bạn vào trang vietjack có đấy link thì chat vs mik mik cho cho chứ ngoài đây copy ko được

Maupassant là một trong những người Pháp hiếm hoi cực kỳ ghét tháp Eiffel. Ghét đến nỗi mỗi ngày, anh phải chọn ăn trưa ở một địa điểm sao cho dù muốn cũng không nhìn thấy ngọn tháp ấy.Câu hỏi là: anh ta đã ăn ở đâu?4 người đàn ông ở trong phòng xông hơi. Jack là nhạc công, mang theo một chiếc iPod. Steve là nhân viên ngân hàng, mang theo một chiếc bình giữ nhiệt để uống nước. Patrick và...
Đọc tiếp
  1. Maupassant là một trong những người Pháp hiếm hoi cực kỳ ghét tháp Eiffel. Ghét đến nỗi mỗi ngày, anh phải chọn ăn trưa ở một địa điểm sao cho dù muốn cũng không nhìn thấy ngọn tháp ấy.

    Câu hỏi là: anh ta đã ăn ở đâu?

  2. 4 người đàn ông ở trong phòng xông hơi. Jack là nhạc công, mang theo một chiếc iPod. Steve là nhân viên ngân hàng, mang theo một chiếc bình giữ nhiệt để uống nước. Patrick và Michael là luật sư, mang theo tài liệu để đọc. Án mạng xảy ra, Patrick là nạn nhân, và trong phòng chỉ có 4 người. Khám nghiệm cho thấy anh bị giết bởi một vật nhọn, nhưng không có bất kỳ thứ gì có thể dùng làm hung khí. Cảnh sát sau khi nhìn qua số vật dụng kia thì lập tức xác định được thủ phạm. Hỏi họ làm thế nào?

  3. Pete nói với vợ rằng anh sẽ về nhà lúc 8h. Anh về đúng 8h, cô vợ cũng không cần anh phải mua gì về cả. Nhưng cô vẫn cáu, rất cáu. Tại sao?

     

     

4
9 tháng 10 2018

1.Maupasssant

2.Steve là hung thủ bởi vì trong chiếc bình anh mang theo có thể đựng những vật nhọn như dao,kéo.. nhưng ngoài anh ra thì ko ai thể bt rằng trong chiếc bình đó có đựng nước hay là ko

3.tại anh ta thiếu tế nhị chăng

9 tháng 10 2018

1 , Anh ta ăn ở chỗ ko có tháp ở đó là được !

2 . Steve là hung thủ vì anh ta có thể dấu một con dao chẳng hạn vào trong một chiếc bình mà ai cũng nghĩ chỉ đựng nước 

3 . Tại vì , anh ta thiều tế nhị !!!

9 tháng 10 2018

Có những phút yếu lòng, có khi những khi vấp ngã, có những khi lầm lỡ ta đều cần một điểm tựa, một chỗ dựa vững chắc về mặt tinh thần để sẵn sàng bước tiếp. Và trong hành trình dài rộng ấy của cuộc đời, hẳn những hình ảnh tươi đẹp về nụ cười của cũng giống như một điểm tựa tinh thần vững chãi ấy. Nụ cười của mẹ với tôi, vừa như dòng suối mát trong, vừa ánh nắng mai chan hòa, ấm nóng.

Mẹ tôi năm nay đã ngoài 30 tuổi. ở mẹ tôi thấy toát lên những nét mộc mạc, đằm thắm, rất duyên dáng cũng rất cứng cỏi như vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam bao đời. Sinh ra trong khó nhọc, lam lũ với ruộng đồng, kể cả khi nuôi nấng chúng tôi trưởng thành khôn lớn, có nhưng khi đau đớn, mệt mỏi, có những khi túng thiếu khó khăn nhưng chưa bao giờ mẹ để cho tôi nhìn thấy mẹ thờ dài, ngao ngán. Mẹ luôn mỉm cười rạng ngời để cho chúng tôi thêm niềm tin và tình yêu vào cuộc sống.

Có những khi tôi được điểm cao, có những khi làm được việc tốt tôi khoe với mẹ, mẹ rạng rỡ một nụ cười trên môi như nụ hồng buổi sớm. một nụ cười đầy mãn nguyện và tự hào, một nụ cười đầy thánh thiện và nhân hậu. Nụ cười ấy cho tôi cảm giác mình cũng thêm tự hào và càng khát khao làm những điều tốt đẹp thêm cho cuộc sống này. Nhưng mẹ không chỉ nở nụ cười khi ấy. Mỗi khi tôi buồn, mỗi khi tôi làm sai, hay mỗi khi gặp thất bại hoặc nản lòng về con đường mình đang đi, mẹ lại nở nụ cười dịu dàng như dòng suối ngọt cho tôi cảm giác bình yên, tin tưởng và sự động viên. Nụ cười của mẹ tựa như liều thuốc thần tiên có thể chữa lành vết thương lòng, khỏa lấp những khoảng trống, xua tan đi những lo âu của tuổi trẻ. Mẹ là tất cả những điều tuyệt vời ấy.

Tôi nghĩ rằng, có nhiều những điều hạnh phúc dù nhỏ bé, bình dị hay lớn lao kì vĩ, những một thứ hạnh phúc tuyệt vời mà chúng ta đều dễ dàng và may mắn được hưởng đó là ngắm nhìn nụ cười của mẹ. đó là món quà tinh thần quý giá, là điểm tựa, là niềm tin, là sức mạnh, là tình yêu và cũng là sợi dây vô hình buộc chặt ta hơn trong dòng đời vô thủy vô chung, trong sự trôi chìm quên nhớ đời người. Nụ cười lấm tấm những gọt mồ hôi, lấp lánh niềm tự hào, hay nụ cười trong sự buồn bã âu lo cũng đều mang ý nghĩa nhất định của nó, đều khiến ta cần phải suy ngẫm thật lâu và thật sâu.

Mẹ ơi, mong rằng những tháng ngày rộng dài phía trước con sẽ làm nụ cười trên môi mẹ luôn rạng rỡ mãi mãi.
  Học tốt

27 tháng 10 2018

ko chép mạng nha bn