K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 11

Mỗi người trong chúng ta, ai cũng có cho riêng mình những kỉ niệm khó quên. Đó có thể là kỉ niệm cùng bạn bè, đó có thể là kỉ niệm bên thầy cô và còn có những kỉ niệm bên gia đình, những người thân yêu ruột thịt của mình. Tôi cũng có rất nhiều kỉ niệm, đặc biệt, một kỉ niệm đầy sâu sắc với tôi là ngày cùng anh hai đi thi đại học.

Anh hai tôi là một người trầm tính, ít nói, anh học không quá giỏi nhưng bù lại rất chăm chỉ, cần cù. Năm đó, anh học lên lớp 12 và dự thi tốt nghiệp, sau đó anh đăng kí thi vào hai trường là Đại học Ngoại ngữ Huế và Đại học Bách Khoa Đà Nẵng. Những ngày tháng miệt mài bên sách vở cùng với áp lực của việc thi cử khiến anh tôi gầy hẳn. Vì bố mẹ phải đi làm kiếm tiền hàng ngày, tôi thì còn nhỏ cũng chẳng giúp được việc gì, anh phải một mình dọn dẹp rồi chuẩn bị bữa ăn cho cả nhà, lúc rảnh rỗi mới có thời gian học. Mỗi tối, anh Hai thức khuya học bài đến 2 giờ sáng mới đi ngủ. Tôi rất khâm phục sự kiên trì và cố gắng đó của anh và xem anh như một thần tượng của mình vậy.

Ngày sắp lên thành phố để thi Đại học, anh lo lắng mất ăn mất ngủ. Sau khi bàn bạc, gia đình đi đến thống nhất là để tôi đi với anh trai. Chọn tôi đi cùng anh vì một phần do bố mẹ vướng công việc nên không thể xin nghỉ được, một phần là tôi rất thích, vòi vĩnh cả nhà mãi mới được vì tôi muốn đi cùng anh, cổ vũ cho anh, hơn nữa tôi cũng chưa lên thành phố bao giờ nên rất mong được đi lần này . Rồi hai anh em tôi đóng gói quần áo cùng với một ít tiền bố mẹ cho lên đường. Dù anh đã lớn, cũng có vài lần anh lên thành phố chơi, song bố mẹ vẫn lo lắng, dặn cái này, cái kia để hai đứa tự biết chăm sóc nhau.

15 tháng 11

hồi bé em bị bỏng nước sôi đó là kỉ niệm đáng nhớ nhất của em 

14 tháng 11

đó là cha nhé

tick cho mik

 

14 tháng 11

người cha là nhân vật chính trong bài thơ''Người cha mang com hộp''
có những nhân vật là người cha.....

13 tháng 11

Tháng 11 lại về, mang theo cái se lạnh của những ngày cuối năm và cũng là dịp để chúng em bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến thầy cô - những người lái đò thầm lặng, đã và đang dìu dắt bao thế hệ học trò qua dòng sông tri thức.

Có lẽ, mỗi người trong chúng em đều có những kỷ niệm riêng về thầy cô. Đó có thể là những lần được thầy cô tận tình chỉ bảo, là ánh mắt ấm áp của thầy khi chúng em đạt thành tích tốt, hay là nụ cười động viên khi chúng em vấp ngã. Thầy cô đã không chỉ dạy dỗ chúng em kiến thức, mà còn rèn luyện cho chúng em lòng dũng cảm, sự kiên trì và tinh thần trách nhiệm. Những bài giảng của thầy cô không chỉ là kiến thức sách vở, mà còn là những bài học về cuộc sống, về cách làm người.

Thầy cô đã dành trọn tâm huyết và cả thanh xuân của mình để xây dựng nền tảng cho chúng em. Bao năm qua, thầy cô đã âm thầm cống hiến, hi sinh để mang đến cho chúng em những điều tốt đẹp nhất. Có những lúc chúng em chưa thực sự hiểu hết những điều thầy cô nhắn nhủ, nhưng đến hôm nay, khi nhìn lại, chúng em mới thấy những bài học ấy quý giá biết bao.

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin được gửi lời tri ân sâu sắc nhất đến thầy cô. Xin cảm ơn thầy cô vì đã dành trọn yêu thương và tâm huyết cho chúng em. Nhờ có thầy cô mà chúng em vững bước hơn trên con đường tương lai, biết tự tin vào chính mình và biết sống với ước mơ, hoài bão.

Kính chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, bình an và mãi giữ được ngọn lửa nhiệt huyết trong sự nghiệp trồng người cao cả. Chúng em sẽ luôn trân trọng và mang theo những bài học của thầy cô như một hành trang quý báu trên con đường đời.

Thầy cô là ngọn đèn soi sáng, là ngọn lửa sưởi ấm trong cuộc đời của mỗi chúng em. Một lần nữa, xin gửi tới thầy cô lòng biết ơn chân thành và lời chúc tốt đẹp nhất. Chúng em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để xứng đáng với những gì thầy cô đã trao gửi. Cảm ơn thầy cô vì tất cả!

BÀI 2 

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin được gửi tới cô - người mẹ thứ hai của chúng em trong mái trường - lời tri ân chân thành nhất.

Cô không chỉ là người dạy chúng em những kiến thức bổ ích mà còn là người bạn tâm tình, là người lắng nghe và thấu hiểu. Cô luôn ở bên cạnh, dìu dắt chúng em trong mỗi bước đi, tận tâm chỉ bảo khi chúng em gặp khó khăn, lo lắng khi chúng em mắc sai lầm và vui mừng khi chúng em tiến bộ. Với chúng em, cô không chỉ là một người giáo viên mà còn là một người mẹ, một người bạn luôn chia sẻ và đồng hành.

Chúng em biết rằng, trong suốt những năm tháng làm cô chủ nhiệm, cô đã dành biết bao tâm huyết và tình cảm cho từng học trò. Cô luôn quan tâm đến từng bạn trong lớp, chăm lo từ những điều nhỏ nhất để chúng em cảm thấy ngôi trường như ngôi nhà thứ hai. Những bài học của cô không chỉ giúp chúng em trưởng thành về mặt kiến thức mà còn dạy chúng em biết sống với trách nhiệm, biết yêu thương và chia sẻ.

Nhân dịp đặc biệt này, chúng em muốn gửi tới cô lời cảm ơn sâu sắc. Cảm ơn cô vì những đêm thức khuya soạn giáo án, vì những lần cô lo lắng và động viên mỗi khi chúng em nản lòng. Cảm ơn cô vì tất cả những gì cô đã dành cho chúng em, để chúng em có được sự vững tin và hành trang quý báu trên con đường phía trước.

Kính chúc cô sức khỏe, niềm vui và hạnh phúc mãi mãi. Mong rằng cô luôn tràn đầy nhiệt huyết với nghề và mãi là người lái đò tận tâm, đưa những thế hệ học trò đến với bến bờ tri thức.

Chúng em hứa sẽ cố gắng học tập và rèn luyện để không phụ lòng mong mỏi của cô. Cảm ơn cô rất nhiều, cô giáo chủ nhiệm yêu quý của chúng em!

13 tháng 11

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, em xin gửi lời cảm ơn chân thành đến thầy cô – những người đã luôn tận tụy dạy dỗ và dìu dắt chúng em trên con đường tri thức. Thầy cô không chỉ mang đến cho chúng em kiến thức mà còn truyền cảm hứng, giúp chúng em phát triển toàn diện và tự tin hơn mỗi ngày. Nhờ sự hướng dẫn tận tâm của thầy cô, em cảm thấy mình ngày càng trưởng thành và yêu thích việc học hỏi hơn. Em xin chúc thầy cô thật nhiều sức khỏe, niềm vui và luôn tràn đầy nhiệt huyết để tiếp tục chắp cánh cho những thế hệ học trò tương lai.

10 tháng 11

Trong cuộc sống này, chẳng hề mọi khi ta đều gặp may mắn,hạnh phúc. Rất nhiều lúc tuyệt vọng và gian khổ xảy tới trong cuộc sống của ta và khiến ta lâm vào thống khổ. Và thật may thay, trong rất nhiều lần ta trằn trọc, ta suy tư, ta đã thấy được bao tấm gương người tốt, việc tốt và cho ta muôn nghìn hi vọng.Nhắc đến tấm gương người tốt, việc tốt, tôi nhớ về bác Ba- bác thương binh trong xóm tôi. Dù là thương binh nhưng mà ngày ngày bác vẫn niềm nở hết mức với công tác số đông.

Tôi vốn chỉ biết bác qua những lời nói của mọi người xung quanh về bác - một người thương binh trong những năm tháng chống Mỹ hào hùng. Cũng có không ít lần tôi gặp  bác trên đường. Đôi chân bác bị thương lên bước đi của bác khập khiễng khó khăn lắm. Tôi không biết rằng có phải mình rất xấu không khi  mà tôi luôn cảm thấy thương cảm vô cùng cho hoàn cảnh của bác. Bác sống một mình lầm lũi trong căn nhà cuối  ngõ.Tuy thương tật nhưng bác vẫn không quên có công việc vất vả, làm lụng để nuôi sống bản thân. Mường tượng trong tôi về bác Bác giản đơn vô cùng.Môt người thương binh lớn tuổi, sống trong cô độc và nuôi sống bản thân đã là tốt lắm rồi. Vậy mà cho đến khi chứng kiến hành động của bác, nghe mọi người cùng nói câu chuyện về sự tốt bụng của bác, tôi mới chợt hiểu: Khiếm khuyết ngoại hình chẳng bao giờ có thể thành mặc cảm tự ti để con người vươn mình và rộng lòng yêu thương giúp đơ người xung quanh.

Hôm đó, trên đường tôi đi học về, tôi đã chứng kiến bác cho một ông cụ ít tiền. Chuyện sẽ chẳng là gì nếu đó không phải là ông Tư - một người bị rối loạn thần kinh thường xuyên chạy đi chạy lại và chỉ khi được ai cho gì đó ông mới trở về. Thấy ông, tôi dự một điều gì chẳng lành, vậy mà bác lại cho ông tiền. Ừ thì đúng thật bởi hình như lúc này trong tay bác chẳng còn có gì cả. Thấy đôi mắt cùng gương mặt ngờ nghệch của tôi, bác chỉ cười hiền rồi tiếp tục bước chân lững thững. Tôi mang theo dấu hỏi to đùng về bác Ba.

Tôi đã hỏi bố mẹ về chuyện lạ tôi gặp chiều nay.Với tôi, tôi cho rằng một người cũng thiếu thốn như bác thì lấy gì giúp ông cụ kia. Vậy mà bác đã hành động ngược lại. Bố mẹ thì không chút bất ngờ với câu chuyện của tôi và kể tôi nghe về một loại việc tốt bác làm. Người thanh niên trẻ xung phong ra chiến trường dù được miễn do cả gia đình đều đã hi sinh,người bệnh binh không ai chăm sóc tự kiếm tiền nuôi thân và luôn rộng lòng giúp đỡ các tổ chức từ thiện mà không bao giờ để lại danh tính.Một loạt những điều tốt , điều thiện bác đã làm khiến tôi chợt thức tỉnh và nhận ra nhiều điều.

Cuộc sống của chúng ta vẫn sẽ đẹp, vẫn sẽ ý nghĩa như thế khi có những con người, những tấm gương người tốt việc tốt. Ở bác Ba, tôi học tập không chỉ là tấm lòng sẻ chia mà còn là thái độ sống tích cực, thái độ và tình yêu, sự cống hiến với Tổ quốc để cuộc đời này thêm đẹp sau vô vàn những bon chen và tăm tối!

10 tháng 11

tham khảo nhé 

 

6 tháng 11

Biểu cảm 

6 tháng 11

Biểu cảm cho mình xin 1 tick