Quê hương em đang đổi mới.Hãy viết một bức thư cho bạn để thông báo về những đổi mới trên quê hương.Nhớ kb nha
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Khuynh hướng văn học trên là khuynh hướng văn học nào hả bạn?
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
THAM KHẢO NHÉ~~
Đất nước tôi thân thương với những làng quê trù phú. Về những vùng quê Bắc Bộ, ai có thể quên đc người nông dân chất phác, làng xóm thân tình?Một cách tự nhiên, lg` yêu quê hương đất nước đã đc khẽ gài trong mỗi người: bờ tre xanh mát, gốc đa đầu làng, đồng lúa chín thơm dập dờn như hòa nhịp theo cánh cò lả,… Làng quê VN còn đặc trưng với 1 loài cây, hoa: đó là hoa sen – loài hoa mộc mạc, thuần khiết.
Một sự thật mà tôi dường như đã nhận thấy từ khi mới biết đến khái niệm quê – hương: tôi yêu sen. Hsen có vẻ đẹp giản dị, càng ngắm càng thấy dân dã: tấm áo đào phớt ôm áp nhị hoa vàng tươi, tỏa hương ngan ngát. Hoa tươi thắm rực rỡ trên nền lá xanh mướt như những chiếc mũ tai bèo phơi phới trong từng làn gió đãm những giọt nắng vàng hoe.
Hoa sen rất thích hợp với môi trường có khí hậu nhiệt đới như nước ta. Từ Bắc vào Nam, nó có mặt khắp mọi nơi, gần gũi và thân thiết với mọi người như cây tre, cây đa. Nếu ở miền Bắc, hoa sen chỉ nở vào mùa hè, thì ở hầu khắp miền Nam quanh năm đâu đâu cũng thấy sen khoe sắc thắm, đặc biệt ở vùng Đồng Tháp Mười:
Tháp Mười đẹp nhất bông sen
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ
Trong lòng mỗi người dân Việt, sen là loài hoa tượng trưng cho vẻ đẹp tươi sáng, cao sang và thuần khiết mang tính chất dân tộc. Chính vì thế, hoa sen luôn là nguồn cảm hứng bất tuyệt của thi ca và nghệ thuật… Có lẽ, không người Việt Nam nào không thuộc bài ca dao đầy tính triết lý này:
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhuỵ vàng
Nhuỵ vàng bông trắng là xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn
Người Việt đã cảm nhận được ý hay Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, sen sống trong bùn nhưng sen vươn lên trên lầy, toả hương thơm ngát. Sen có một sức sống mạnh mẽ đến kỳ lạ và tự tính của sen là tinh khiết, vô nhiễm. Nó tượng trưng cho bản tính thân thiện, phong thái tao nhã, tinh thần vươn dậy trong mọi nghịch cảnh của con người Việt Nam. Đặc biệt trong tư tưởng Phật giáo, hoa sen được tôn quý và chiếm vị trí rất quan trọng. Tinh thần cư trần bất nhiễm trần, đó cũng chính là ý nghĩa của hoa sen biểu trưng cho những giá trị đạo đức, sự thuần khiết và thánh thiện, sự duy trì và phát triển của Phật pháp, trí tuệ dẫn đến niết bàn. Trong các công trình kiến trúc Phật giáo ở Việt Nam, sen luôn trở thành hình tượng nghệ thuật. Một trong những công trình kiến trúc tiêu biểu lấy cảm hứng từ hoa sen là chùa Một Cột. Theo truyền thuyết, ngôi chùa này được hình thành từ một giấc mộng đài sen của vua Lý Thái Tông. Cảm hứng từ mộng là loại tâm lý nghệ thuật của các dân tộc phương Đông. Chùa có hình dáng hoa sen, mọc lên từ hồ nước, chỉ với một cột một cọng sen. Ở đây, hoa sen là sự giác ngộ, đạt được sự trong sáng và giải thoát khỏi bùn nhơ..
Không chỉ vậy, hoa sen còn gắn bó và hiện diện trong đời sống hàng ngày của người dân Việt: Tâm sen dùng để ướp thuốc, hương sen dùng để ướp chè, ngó sen dùng để làm món ăn, lá sen cũng dùng để gói bánh, gói cốm và nó mang lại mùi thơm đặc biệt.
Cảm nhận được vẻ đẹp tinh tuý và ý nghĩa thanh cao của hoa sen nên từ cánh đồng nơi thôn dã, từ trong đời sống dân gian, ẩn sâu trong tiềm thức của người dân Việt, hoa sen đã trở thành hình ảnh Việt Nam trên bầu trời cao. Hãng hàng không Việt Nam (Vietnam Airline) đã chính thức chọn biểu tượng bông sen vàng sáu cánh để kết nối Việt Nam với các nước khác trong thiên niên kỷ này.
Sen thơm, hương lại hữu sắc. Dù trong hoàn cảnh nào sen cũng hàm chứa trong nó sự tinh tế, thuần khiết, cao đẹp. Nó thật sự là biểu trưng tiêu biểu nhất cho văn hoá và cốt cách nhân văn của người Việt Nam.
Trog đầm gì đẹp bằg sen
Lá xanh bôg trắg lại chen nhị vàg
Nhị vàg, bôg trắg, lá xanh
Gần bùn mà chẳg hôi tanh mùi bùn.
Là người Việt Nam, hẳn ai cũg biết về bài ca dao trên và loài hoa đc nhắc tới trog bài chính là sen – loài hoa mộc mạc, giản dị và thanh khiết.
Cây hoa sen ở nước ta thuộc họ sen có giống màu hồng hoặc đỏ. Còn một loại giống sen cả thân, lá, hoa đều nhỏ gọi là sen tịch thượng (nghĩa là: ngồi trên) vì nó thường được trồng vào chậu nước hay bể cạn. Ngoài ra ở các nước khác như Ấn Độ và Bắc Mĩ còn có giống hoa sen màu vàng.
Sen gồm năm phần chính: củ sen, ngó sen, cuốg sen, lá sen và búp sen. Củ sen từ các đốt nối vs nhau tạo thành và có màu trắg. Ngó sen có hình tròn, to cỡ ngón tay, cũg màu trắg và dài khỏag vài chục phân. Cuốg sen hình tròn, bên trog rỗg, màu xanh hơi nâu và có gai li ti mọc bao bọc quanh thân. Sen có lá hình tròn, lòng lá hơi sâu, diềm lá nhúm. Búp sen có màu xanh lục, hình bầu dục. Khi nở, hoa sen màu hồng thắm, xen chút màu trắg. Nhị và nhụy sen màu vàg nằm trog búp tỏa hương thơm ngát.
Trong các công trình kiến trúc Phật giáo ở Việt Nam, sen luôn trở thành hình tượng nghệ thuật. Một trong những công trình kiến trúc tiêu biểu lấy cảm hứng từ hoa sen là chùa Một Cột. Chùa có hình dáng của hoa sen, mọc lên từ hồ nước, chỉ với “một cột” như một cọng sen. Ở đây, hoa sen là sự giác ngộ, đạt được sự trong sáng và giải thoát khỏi bùn dơ.
Hoa sen là một loài hoa đẹp, cao quí, còn có rất nhiều lợi ích gắn bó với con người Việt Nam, nên đc rất nhiều ưa chuộg. Vì vậy, cứ nghĩ đến làng quê Việt Nam, chúng ta sẽ nhớ đến ngay hình ảnh bôg sen nổi trên mặt bùn, tỏa hươg thơm ngát.
Cây sen như sự tượng trưng về độ thanh khiết và cao quý của nó trong đất nước và con người Viết Nam. Với chủ đề thuyết minh về cây hoa sen thì không biết bao nhiều thi sĩ đã tốn hết giấy mực để ca ngợi loài cây này. Với những cảm nhận, cảm nghĩ, góc nhìn khác nhau lại cho ta thấy được một vẻ đẹp riêng về cây hoa sen mà không phải ai có thể cảm nhận được. Vì thế có thể quá một số bài viết trên đôi lúc ta lại có cho mình được một cái nhìn mới hơn, hay hơn và toàn diện hơn về cây hoa sen và cho ra đời một bài viết, một tác phẩm về chủ đề thuyết minh về cây hoa sen thật hay và để đời thì sao
học tốt nhé
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Mỗi người chúng ta ai ai cũng đều có gia đình riêng của mình, cũng đều được che trở trong vòng tay của người cha, người mẹ của mình, chính vì thế tình cảm gia đình là tình cảm thiêng liêng, cao quý nhất của dân tộc Việt Nam.
Tình cảm gia đình là tình cảm thiêng liêng, vô bờ bến của mỗi cá nhân con người, đây là nơi ấm áp chứa đựng tình thương giữa con người với con người với nhau. Trong nhiều hoàn cảnh con người được sống trong tình yêu thương của người thân, chính vì thế tình cảm gia đình là vô cùng thiêng liêng, cao quý đối với tất cả mọi người trong cuộc sống. Tình cảm đó chúng ta cần phải biết gìn giữ, chân trọng và phát huy những giá trị quý báu của dân tộc Việt Nam, mỗi giá trị đó cần phải biết tôn tạo và giữ gìn mỗi ngày.
Chúng ta cần phải có ý thức, và trách nhiệm hơn trong cuộc sống của mình, cần phải luôn tôn tạo những giá trị của cuộc sống, giá trị đó cần phải được cải thiện, biết giữ gìn và phát huy những giá trị tốt đẹp của con người. Cần phải có ý thức và biết trân trọng, yêu quý những người thân yêu xung quanh mình, đó là những điều đáng quý, đáng chân trọng của mỗi chúng ta.
chúc bạn học giỏi nhé
Người ta thường nói tình cảm là thứ được xây dựng trên nền tảng thời gian dựa trên các giá trị tinh thần. Tuy nhiên, có một thứ tình cảm đặc biệt khi con người ta sinh ra đã có, đó là tình cảm gia đình. Gia đình là nơi nuôi dưỡng mỗi người chúng ta cũng là nơi ta quay về khi vấp ngã, khó khăn. Thế nhưng liệu ai trong chúng ta có thể chắc chắn rằng đã hiểu hết về tình cảm thiêng liêng ấy?
Trước hết, gia đình là một cộng đồng người sống chung gắn bó với nhau bởi các mối quan hệ tình cảm, quan hệ hôn nhân, quan hệ huyết thống, quan hệ nuôi dưỡng và quan hệ giáo dục. Gia đình có lịch sử rất sớm và đã trải qua một quá trình phát triển lâu dài.
Tình cảm gia đình là tình cảm thiêng liêng nhất, đáng quý và lâu bền nhất.
Tình cảm gia đình trước nhất là tình cảm máu mủ của những người gần gũi nhất trong gia đình dành cho nhau, đó là tình mẫu tử, tình phụ tử và tình cảm anh em. Mỗi người, mỗi một cá thể riêng biệt lại có cách thể hiện tình cảm khác nhau, có thể là lời nói cũng có thể là hành động. Nhưng tựu chung lại, mỗi lời nói hay hành động đều xuất phát từ sự yêu quý, tình cảm gắn bó lâu dài và quan tâm nhau của mỗi thành viên trong gia đình. Chẳng hạn như, khi bố mẹ hay anh em trong nhà bị ốm đau, không cần phải những lời lẽ xa hoa mà chỉ cần bên cạnh chăm sóc là một điều ấm áp nhất trong cuộc sống này. Bên cạnh đó, mỗi tình cảm trong gia đình thường có ý nghĩa, giá trị cũng như đặc trưng khác nhau. Ví dụ, khi nói đến tình mẫu tử, người ta thường nghĩ đến sự yêu thương vô bờ bến, sự quan tâm dịu dàng hay nói đến tình phụ tử ta lại nghĩ đến sự hi sinh thầm lặng mà nặng sâu. Không phô trương, phù phiếm; không lộng lẫy dồn dập nhưng tình càm gia đình lại nhẹ nhàng theo ta từng năm tháng từ khi còn là một đứa trẻ đến khi ta về già. Đó là thứ tình cảm chân thành mà đẹp đẽ nhất thế gian.
Tình cảm gia đình tồn tại dựa trên giá trị tinh thần nên nó là thứ trường tồn với thời gian cũng là thứ tình cảm bền vững và mạnh mẽ nhất. Nếu thực sự yêu thương gia đình mình, bạn sẽ luôn nuôi dưỡng, trân trọng và nâng niu tình cảm gia đình dù cho bao lâu hay bất kì điều gì xảy ra đi chăng nữa. Khi ai đó trong gia đình không còn bên cạnh bạn nữa thì dù như vậy, bạn vẫn luôn gìn giữ tình cảm dành cho họ trong tim. Những kỉ niệm đẹp với họ là điều bạn có thể cất giữ cả cuộc đời, tình cảm gia đình vốn đặc biệt cũng là nhờ điều ấy.
Suy nghĩ của em về tình cảm gia đình
Không chỉ thời gian, mà không gian địa lí cũng không thể làm tình cảm gia đình mất đi thậm chí nó còn làm tình cảm gia đình bền vững hơn. Tình yêu giữa một đôi tình nhân có thể “xa mặt cách lòng” nhưng tình cảm gia đình là thứ càng đi xa càng nhớ. Bạn có thể ước mơ đến một vùng trời xa xôi vùng vẫy nhưng khi đi xa rồi mới thấy, bạn nhớ gia đình cũng như nơi mình sinh ra đến nhường nào. Thật khó để lí giải điều này nhưng tình cảm gia đình là vậy, nó đặc biệt đến riêng biệt
“Gia đình là tế bào của xã hội”. Gia đình hạnh phúc, ấm no mới có thể xây dựng được xã hội văn minh, tiến bộ. Bên cạnh sự cống hiến cho xã hội, gia đình là điểm xuất phát cũng như điểm tựa của mỗi người. Mỗi khi mệt mỏi, gục ngã hay từ bỏ thì gia đình luôn là điểm dừng chân cũng như niềm an ủi để chúng ta nghỉ ngơi. Hơn thế, gia đình còn là động lực cho con người tiến về phía trước, tôi từng chứng kiến rất nhiều tấm gương nghèo vượt khó vì muốn gia đình mình có cuộc sống tốt đẹp hơn mà dùng tất cả nghị lực, tài năng họ có trong công việc cũng như học tập. Xã hội dù có phát triển ra sao, thời đại công nghệ có làm đổi thay thế giới thế nào thì tình cảm gia đình vẫn là tình cảm đáng giá, thiêng liêng nhất và là thứ tình cảm con người luôn muốn gìn giữ.
Mỗi người trong chúng ta phải ý thức được vai trò đặc biệt của tình cảm gia đình. Tình cảm gia đình có vai trò quan trọng trong sự phát triển nhân cách cũng như cách ứng xử với thế giới bên ngoài của trẻ nhỏ. Một gia đình hòa thuận, đầm ấm sẽ giúp trẻ phát triển những mặt tốt trong tính cách như biết quan tâm, ấm áp và tươi sáng. Ngược lại, nếu trẻ được sinh ra trong một gia đình bạo lực, hay cãi vã hoặc lạnh nhạt thì đứa trẻ đó cũng hình thành những tính cách lạnh lùng, có xu hướng bạo lực. Trẻ em là tương lai của đất nước, là người sẽ xây dựng đất nước trong tương lai, vậy nên mỗi gia đình hạnh phúc tạo nên một xã hội văn minh, phát triển hơn nữa.
Nếu nói vai trò của gia đình đối với xã hội là vĩ mô thì vai trò của mỗi chúng ta với gia đình là điểm nhỏ xây dựng một gia đình lớn. Khi còn ở lứa tuổi học sinh, em muốn là niềm tự hào của gia đình. Vì vậy mục tiêu trước mắt chính là phải học tập, rèn luyện tốt trong nhà trường cũng như trở thành một công dân tốt cống hiến cho đất nước trong tương lai. Bên cạnh đó, điều quan trọng hơn cả là hiếu thảo với ông bà, cha mẹ, yêu thương anh chị em trong gia đình. Tuổi nhỏ làm nhỏ, điều thiết thực nhất đối với lứa tuổi em là phụ giúp cha mẹ việc nhà, chăm sóc ông bà, giúp đỡ em học tập.
Tình cảm gia đình là tình cảm thiêng liêng, bền vững và đáng trân trọng nhất trong cuộc đời mỗi người. Tình cảm ấy đã nuôi dưỡng, vun đắp chúng ta khôn lớn, là niềm động lực cho ta tiến về phía trước đối mặt với chông gai cuộc đời phía trước. Đằng sau tình cảm ấy là sự hi sinh thầm lặng, sự dịu dàng theo ta từng bước chân trong cuộc đời. Để đền đáp sự hi sinh không tiếc bất kì điều gì ấy, chúng ta luôn phải trân trọng, gìn giữ và nâng niu tình cảm gia đình.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Xin lỗi nha, mình không biết làm sao để lập dàn ý, mk chỉ có thể viết được bài văn này thôi :
Sáng sớm ngày trước, em đang sải chân bước trên con đường đi học quen thuộc để về nhà, bỗng một ngón gió lùa qua làm chiếc mũ phất phơ rồi rơi xuống dòng sông cạnh bên. Em lội chân xuống dưới và nhặt lại chiếc mũ,định rời đi, chợt em nghe có giọng nói khàn khô :
- Ai đấy ?
Cậu bé hỏi lại :
- Dạ cho cháu hỏi, ai vừa hỏi vậy ạ ?
Giọng nói lạ đó đáp lại :
- Là ta.
Cậu bé nhìn xuống mặt sông, chợt hỏi một câu :
- Cụ sông vừa nói đấy ạ ?
- Đúng thế.
Cậu bé băn khoăn, định chạy đi, dòng sông nói :
- Đừng sợ, ta chẳng làm gì cháu đâu ! Ta chỉ đang phiền lòng thôi.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
chào các bạn mình là cu Shin dễ thương, bây giờ mình sẽ kể cho các bạn nghe về buổi sinh hoạt của gia đình Shin vào tối thứ 7 nhé!
Vừa nghe tiếng bố ngoài cửa, anh em tôi đã cuống quýt chạy đến mở cửa rồi chưa kịp đợi bố cho xe vào nhà đã ôm vai, bá cổ bố, bé Hima còn bắt bố bế nữa! Mẹ nhìn cảnh tượng ấy phì cười nói: “Nào, Hima xuống cho bố rửa mặt cái đã, bố đi đường xa chắc một lắm rồi!”. Thế là bé Hima tụt xuống nhưng còn phụng phịu.
Mẹ cất áo và cặp cho bố rồi nhắc bố đi tắm, nước ấm mẹ vừa pha. Lúc mẹ vào nhà thì Shin tôi đã ríu rít ngồi đoán xem hôm nay bố mua quà gì.
Khi bố xong việc cũng là lúc mẹ pha nước cam cho bố. Mẹ hỏi han bố xem công việc cơ quan tiến triển đến đâu. Trong khi bố mẹ nói chuyện,Shin tôi vui đùa tranh giành nhau những tập truyện, những gói bánh bố mang về làm quà, cả nhà trò chuyện xong, bố cùng tôi lên phòng của tôi. Bố và tôi chơi trò “bingo” giống như trong tiếng Anh. Bố ra một chủ đề nào đó, ví dụ như “mùa xuân”, tôi sẽ viết năm từ về chủ đề ấy, bố sẽ viết mười từ cũng về chủ đề này. Bố sẽ đọc mười từ của mình, nếu tôi có cả năm từ giống từ của bố thì tôi sẽ hô “bingo”. Bố và tôi chơi rất vui, hết chủ đề này sang chủ đề khác, và cũng khá nhiều lần tôi hô “bingo”. bé Hima phải chơi một mình thì có vẻ ganh tị. rồi Bố chơi ô tô, máy bay, người máy,… với Hima. Cả nhà tôi trò chuyện vui vẻ, Hima còn lên hát và múa những bài học ở mẫu giáo làm cả nhà còn vui hơn, tiếng cười và vỗ tay vang rộn rã!
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng.
Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cung giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị.
Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ.
Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thây chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào.
Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà.
Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để bố em được vui lòng.
"Cha ơi bóng cả cây cao
Che chở con những lao đao cuộc đời
Cha đưa cả tấm lưng gầy
Chở che con được tới ngày hôm nay".
Câu thơ trên là một trong những câu thơ em yêu thích. Quả đúng như vậy, cha chính là người vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi chúng ta. Em cũng thế, em cũng có một người bố tuyệt vời. Em rất yêu quý và tự hào về bố của mình.
Bố em năm nay đã ngoài 40 tuổi. Bố có dáng người cao, vạm vỡ. Khuôn mặt bố vuông nhìn rất phúc hậu. Làn da bố sạm đen vì làm việc nhiều dưới trời nắng. Ai cũng ấn tượng với đôi mắt bố. Đôi mắt ấy luôn hiền từ và ấm áp. Nhưng khi bố tức giận, đôi mắt ấy trở nên cương nghị vô cùng.
Đôi bàn tay bố thô ráp, nhiều vết chai sạn vì công việc. Bố ăn mặc rất giản dị. Sau giờ làm việc về, bố còn chăm bẵm cho khu vườn rau trước nhà. Bố cuốc đất, trồng cây rất giỏi. Những việc nặng sửa chữa trong nhà, một mình bố đều thực hiện được hết. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cố gắng để chăm sóc cho các con được ăn học đến nơi đến chốn.
Mặc dù chăm chỉ với công việc nhưng bố luôn dành thời gian quan tâm tới gia đình. Bố chưa bao giờ quên đốc thúc em học bài. Sinh nhật em năm nào bố cũng nhớ. Khi em bị ốm, bố cùng mẹ ngày đêm chăm sóc, nấu cháo cho em.“Công cha như núi Thái Sơn” câu ca dao ấy vẫn luôn đúng cho tới tận ngày nay. Bố luôn là người dạy em những điều hay lẽ phải. Em thầm cảm ơn bố đã dạy em lớn khôn và trưởng thành.
Em rất yêu mến bố của em. Em luôn mong ước cho bố sống thật khỏe để sống với em mãi mãi.
chúc bn hok tốt
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Đêm nay là ngày trăng rằm nên trăng rất sáng và tròn. Trăng đang trải những ánh vàng khắp không gian.Ánh nắng chiều vừa tắt, mặt trăng từ từ nhô lên. Lát sau trăng lên cao dần, tròn vành vạnh và vàng óng như chiếc đĩa bạc to. Bầu trời bây giờ trong vắt, thăm thẳm và cao. Hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như những viên ngọc quý vây quanh mặt trăng. Mây trắng lững lờ trôi. Thỉnh thoảng có những dải mây mỏng vắt ngang qua mặt trăng rồi dần đứt hẳn. Càng lên cao dường như mặt trăng càng nhỏ lại, sáng vằng vặc. Đưa mắt nhìn không gian xung quanh, đâu đâu cũng một màu vàng dịu mát, êm ái. Ánh sáng phủ lên thôn xóm, làng mạc, đồng ruộng. Ngoài trời gió thổi hiu hiu. Trong vườn, mấy khóm hoa nở trắng xóa, cỏ cây lay động xào xạc. Ánh trăng len lỏi soi vào những bụi cây. Bóng cây nghiêng mình soi xuống bức tường trước hiên nhà tạo nên bức tường hoa thật đẹp.Hàng liễu rủ mái tóc xuống dòng sông như những thiếu nữ đang chải tóc, soi bóng mình xuống mặt hồ. Dưới ánh trăng sáng tỏ, em cùng mấy bạn hàng xóm thi nhau ca hát. Mấy cụ già ngồi trò chuyện, uống nước trà và ngắm trăng trên vỉa hè. Càng về khuya, cảnh vật càng tĩnh mịch, chỉ có những tiếng côn trùng hòa âm. Ánh trăng sáng đẹp cùng hơi sương ru ngủ muôn loài. Đêm trăng đã để lại cho em ấn tượng về những cảnh đẹp quê hương. Em mong rằng quê hương mình mãi mãi có những đêm trăng dịu hiền, tươi đẹp như thế.
So sánh : Lát sau trăng lên cao dần, tròn vành vạnh và vàng óng như chiếc đĩa bạc to.
Hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như những viên ngọc quý vây quanh mặt trăng.
Nhân hóa : Hàng liễu rủ mái tóc xuống dòng sông như những thiếu nữ đang chải tóc, soi bóng mình xuống mặt hồ.
Ánh trăng sáng đẹp cùng hơi sương ru ngủ muôn loài.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Mỗi ngày đến trường, ta được tiếp thu biết bao tri thức, bao hiểu biết, mà người cung cấp cho chúng ta, chỉ dạy cho chúng ta những điều ấy không ai khác chính là những người thầy, người cô giáo của ta. Trong suốt những năm tháng đi học, tôi đã được học và tiếp xúc với bao người giáo viên đáng kính. Tuy nhiên, có lẽ người giáo viên để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc nhất chính là thầy Lâm, thầy giáo chủ nhiệm của tôi.
Thầy Lâm năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, ở thầy là sự chững chạc, nghiêm nghị của một người đàn ông trong độ tuổi tứ tuần. Thầy có dáng người cao, hơi gầy cùng với làn da màu bánh mật khiến thầy trông đầy khỏe khoắn . Khuôn mặt thầy vuông chữ điền, mái tóc thầy đen óng, được cắt tỉa gọn gàng, trên mái tóc ấy đã xuất hiện một vài sợi tóc sâu lấm tấm do dấu hiệu tuổi tác. Vầng trán thầy cao như trán Bác Hồ, phía dưới là đôi mắt đen, sáng , đôi mắt ấy lúc nào cũng nhìn chúng em bằng cái nhìn trìu mến, ấm áp. Đặc biệt thầy có chiếc răng khểnh nên mỗi khi thầy cười, chiếc răng khểnh lại lộ ra trông rất duyên cùng với hai má lúm đồng tiền lúc nào cũng rặng rỡ.
Trang phục hàng ngày của thầy đầy lịch lãm và nghiêm túc. Mỗi sáng đến trường, thầy đều mặc những chiếc áo sơ mi nhạt màu cùng quần âu đen, khi trường có lễ hội, thầy lại khoác lên mình những bộ vest, phối cùng những chiếc ca-la-vát đầy nam tính và lịch lãm. Thầy có giọng nói ấm áp mà dõng dạc. Khi giảng bài, thầy nói to, rõ ràng từng phần kiến thức, giúp chúng tôi tiếp thu bài nhanh hơn. Thầy là một người khá nghiêm túc trong công việc, thầy luôn cố gắng hết mình để truyền đạt kiến thức cho học trò, chỗ nào chúng tôi không hiểu, thầy đều sẵn sàng giảng giải. Dường như niềm vui của thầy là được nhìn thấy học trò tiếp thu được tri thức, hiểu biết. Bên ngoài công việc, thầy lại giống như một người bạn của chúng tôi vậy.
Thầy hay cười và rất vui tính, thầy luôn yêu thương chúng tôi, trò chuyện với chúng tôi, cho chúng tôi những lời khuyên chân thành khi có ai đó gặp khó khăn. Những giờ học của thầy bên cạnh được tiếp thu kiến thức, thầy thường đan xen kể những câu chuyện vui để giờ học bớt căng thẳng và bầu không khí được sôi nổi hơn. Lớp tôi ai cũng yêu quý thầy, thầy như người bố thứ hai, như người bạn của chúng tôi vậy. Thầy giáo của chúng tôi luôn được mọi người yêu quý bởi tấm lòng nhân hậu, sự nhiệt huyết với nghề và tình yêu thương sâu sắc với học trò.
Cuộc đời chúng ta sẽ gặp qua rất nhiều người, mỗi người sẽ có một ý nghĩa sâu sắc với ta. Với tôi, thầy Lâm là một người giáo viên mà tôi luôn kính trọng và yêu quý. Tôi sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để sau này trở thành một người học trò mà thầy có thể tự hào.
“ Quê hương là đường đi học
Con về rợp bóng chiều bay…”
Qua những câu hát đó trên đài truyền thanh xã đã làm lòng em xao xuyến, thương mến quê hương em vô hận.
Mỗi người ai cũng có quê hương, mặc dù quê hương em không đẹp bằng quê hương của những bạn khác, nhưng nó lại là nơi chôn rau cắt rốn của em, nơi mà những buổi trưa mẹ đã cất tiếng ru cho em đi vào giấc mơ của tuổi thơ. Theo sự phát triển và đổi mới của đất nước, quê hương của em cũng được đổi mới theo, bóng dáng của quê hương Hà Đông của em cũng dần dần đi sâu vào dĩ vãng, thay vào đó là một không khí sôi nổi của các công tình lớn, nhỏ đang được xây dựng. Quê hương em như được thay một chiếc áo mới. Còn đường của làng em trước đây nó bị lầy lội, bản thỉu bởi những trận mưa rào thì bây giờ nó đang khác rồi. Nó được đổ bể tông cao hơn. Quê hương em cái năm ấy nó như mùa xây dựng vậy. Những dãy nhà được xây nằm sát nhau ở hai bên đường, không khí trong thôn, trong xóm như được vui hẳn lên. Các ngôi trường cũ cách đây hàng trục năm thì bây giờ nó cũ cách đây hàng chục năm thì bây giờ nó đã được dỡ bỏ vào thay vào đó là những ngôi tường mới, khang trang, sạch sẽ đầy đủ đồ dùng cho chúng em, xung quanh là tường vôi trắng xóa, học sinh đi học dường như đông hơn.
Càng tuyệt vời hơn quê hương em đã có điện,điện được dòng dây và tới mọi nhà, ban đêm ánh đèn, đường làng sáng rực lên trông rất đẹp. Nhà nào cũng có tivi cũng có đài và điều kiện của mọi họ gia đình cũng được nâng cao. Chính vì thế mà đời sống vật chất, tinh thần và văn hóa của người ở quê hương em đã được thay đổi và nâng cao.
Dù mai sau, em có đi đâu thì em sẽ nhớ mãi về hình ảnh quê hương của em:”cái ngày đổi mới ấy “.
Đã rất lâu rồi em không có dịp về thăm quê nội. Hôm nay, sau một năm học vất vả, em được bố mẹ thưởng một chuyến về quê chơi. Chao ôi! Quê em đổi mới nhiều quá!
Từ xa nhìn lại quê hương em như một bức tranh nhiều màu sắc. Đến gần là rặng tre làng, cánh đồng lúa,... Đứng lên trần nhà bà nội, em phóng tầm mắt nhìn dòng sông Đáy hiền hoà chảy quanh năm. Những trưa hè nóng bức, chúng em thường lội xuống dòng sông để rửa chân, tay và tắm mát. Dòng nước như ôm những đứa con vào lòng. Đông vui và tấp nập nhất là lúc 6 - 7 giờ sáng. Lúc đó là các bạn học sinh đi học, các bác đi làm và các cô đi chợ trên chiếc cầu phao bằng gỗ nối từ bờ sông này sang bờ sông kia. Ở dưới sông, tàu bè xuôi ngược. Trước mặt em là cánh đồng lúa. Từ xa cánh đồng như một tấm thảm màu xanh, lác đác có vài bác nông dân đi thăm lúa. Ra về, ai cũng khen lúa năm nay tốt thật. Em nghe bà kể rằng: "Xưa kia cánh đồng lúa này mọc toàn cỏ, một sào chỉ thu hoạch được gần một tạ thế mà giờ đây một sào có thể thu hoạch được ba tạ thóc. Phía bên phải em là những dãy núi, dãy núi này chồm lên dãy nọ. Những cây mọc quanh sườn núi trông xanh mượt. Em xuống dưới nhà, chỉ cần bước qua khỏi cổng là đã đứng trên con đường làng. Mẹ em nói: "Con đường này trước đây còn là đường đất, khi trời đổ mưa thì đường lầy lội, trơn như đổ mỡ và có rất nhiều ổ gà. Ngày ấy, mẹ đi học toàn bị ngã, nước bắn bẩn hết quần áo, phải về nhà thay". Thế mà giờ đây được sự quan tâm của xã, con đường làng em đã được khoác trên mình một tấm áo bê tông.
Hai bên đường trước dãy là những ngôi nhà mái tranh vách đất, cứ lúc mưa là lại bị dột. Ngày ấy cũng chưa có điện, cứ đến chập tối là thắp đèn dầu và đóng cửa ở trong nhà, ngại sang nhà hàng xóm chơi vì trời tối quá. Thế mà giờ đây hai bên đường san sát những ngôi nhà hai tầng mọc lên. Đèn điện được thắp sáng trưng. Những cột giàn ăng ten dựng lên cao ngất. Chắc hẳn ở khắp các miền quê trên đất nước ta, có rất nhiều nơi có cảnh đẹp và sự đổi mới giống như quê em
"Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người"
Câu hát trên cứ văng vẳng bên tai. Em nghĩ lớn lên dù có đi đâu xa, em cũng không thể quên nơi chôn rau, cắt rốn. Hiện nay, đang ngồi trên ghế nhà trường em nghĩ sẽ học tập giỏi để mai này lớn lên, xây dựng quê hương em ngày càng giàu đẹp, để không phụ công lao dưỡng dục của cha mẹ và thầy cô.
-Học tốt
-Nếu muốn kb thì k mk nhá! Thanks