viết bài văn phân tích nhân vật remi trong tiểu thuyết "Không gia đình"
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


I. Mở bài
- Giới thiệu ngắn về tác giả Nguyễn Bùi Vợi và bài thơ “Còn lại gì cho mùa xuân”.
- Nêu cảm nghĩ chung: Bài thơ gợi cho ta suy ngẫm về trách nhiệm của mỗi người đối với cuộc đời, với mùa xuân – biểu tượng của tuổi trẻ và sự sống.
II. Thân bài
- Cảm nhận về nội dung:
- Bài thơ đặt ra câu hỏi “còn lại gì cho mùa xuân”, gợi suy tư về giá trị sống mà mỗi người để lại.
- Mùa xuân không chỉ là thiên nhiên tươi đẹp mà còn là hình ảnh của tuổi trẻ, của cống hiến.
- Nhà thơ nhấn mạnh: sống không chỉ để tồn tại, mà phải sống có ý nghĩa, để lại điều tốt đẹp cho đời.
- Cảm nhận về nghệ thuật:
- Giọng điệu trầm lắng, tha thiết, giàu tính triết lí.
- Câu thơ ngắn gọn, dễ nhớ, giàu hình ảnh ẩn dụ.
- Cách đặt câu hỏi tu từ gây ấn tượng mạnh mẽ, làm người đọc suy ngẫm.
- Suy nghĩ, liên hệ bản thân:
- Mỗi học sinh cần biết trân trọng tuổi trẻ, sống tích cực, học tập và rèn luyện để đóng góp cho gia đình, xã hội.
- Ý thức sống đẹp, sống có ích chính là câu trả lời cho “mùa xuân” của mình.
III. Kết bài
- Khẳng định lại ý nghĩa sâu sắc của bài thơ.
- Bày tỏ tình cảm: yêu thích, trân trọng thông điệp nhân văn mà bài thơ gửi gắm.
- Rút ra bài học: phải sống có trách nhiệm, để lại dấu ấn tốt đẹp cho cuộc đời.

1. Franklin D. Roosevelt
"Quốc gia nào không biết bảo vệ đất là đang tự tay giết chính mình. Rừng là lá phổi của chúng ta."
Câu nói này nhấn mạnh tầm quan trọng thiết yếu của rừng và tài nguyên thiên nhiên đối với sự sống và sự tồn vong của dân tộc.
2. Câu tục ngữ của người Việt:
“Rừng vàng biển bạc.”
Thể hiện sự giàu có phi vật chất và giá trị sống lâu dài mà thiên nhiên - đặc biệt là rừng và biển - đem lại cho con người.
3. Từ bài học đạo đức phổ thông:
“Tài nguyên thiên nhiên phong phú nhưng không phải là vô hạn. Nếu không sử dụng tiết kiệm và hợp lý, nó sẽ cạn kiệt và ảnh hưởng đến cuộc sống tương lai của con người.”
Đây là lời nhắc về trách nhiệm sử dụng bền vững và tiết kiệm tài nguyên — phù hợp với tinh thần môn Ngữ văn và đạo đức lớp 9. Bài Giảng Viole
"Chúng ta đang tiêu dùng tài nguyên thiên nhiên như thể chúng không bao giờ cạn kiệt."

Nhân vật “tôi” có cảm xúc nóng cả mắt, nước mắt chảy chực trào ra vì sung sướng vì:
Đó là giây phút xúc động mạnh mẽ khi 'tôi' nhận ra tình yêu thương bao la của mẹ.
Lúc đầu, “tôi” tưởng mẹ không quan tâm, không hiểu mình. Nhưng sau khi đọc bức thư mẹ viết, “tôi” mới hiểu rằng mẹ luôn dõi theo, lo lắng, và yêu thương mình rất nhiều, chỉ là mẹ không nói ra.
Cảm xúc sung sướng ấy là sự vỡ òa trong trái tim khi nhận ra mẹ luôn âm thầm hi sinh vì con.
Được yêu thương mà trước đó không hề hay biết khiến “tôi” xúc động sâu sắc.
Hành động “ôm lấy mẹ” là cách thể hiện tình cảm trực tiếp, đầy yêu thương và biết ơn.
Còn “nóng cả mắt” và “nước mắt chảy chực trào ra” là dấu hiệu cho thấy nhân vật đang rất xúc động – một niềm hạnh phúc nghẹn ngào.

Sự kết hợp độc đáo vì nghệ thuật và cảm xúc Thể thơ song thất lục bát là một sáng tạo đặc sắc trong văn học Việt Nam, kết hợp giữa nhịp điệu khỏe khoắn của thơ thất ngôn và sự mềm mại, du dương của thể thơ lục bát. Sở dĩ người đời lựa chọn sự hòa trộn này là vì:
- 🔔 Cân bằng giữa âm vang và dịu dàng
- Thất ngôn (7 chữ) mang tính trang trọng, mạnh mẽ, thường dùng để thể hiện cảm xúc dữ dội.
- Lục bát (6-8 chữ) lại trầm lắng, da diết, dễ khơi gợi nỗi niềm và tâm sự.
- 🎭 Thích hợp diễn đạt nội tâm phức tạp
- Song thất lục bát rất phù hợp để diễn đạt những tâm trạng vừa bi ai, u uẩn nhưng cũng đầy chất trữ tình.
- Đặc biệt trong thơ nôm đường luật, thể này được dùng nhiều để diễn đạt tình cảm của con người trong xã hội phong kiến.
- 🎶 Âm điệu trôi chảy, dễ đi vào lòng người
- Sự xen kẽ giữa thất ngôn và lục bát tạo nên nhịp điệu luân phiên, không đơn điệu như các thể thuần nhất.
- Khi đọc lên có tiết tấu rõ ràng, dễ thuộc, dễ nhớ, dễ ngân nga như một khúc hát.
- ✍️ Tạo điều kiện cho sự sáng tạo
- Cho phép người viết mở rộng hình thức biểu đạt, thay đổi nhịp thơ linh hoạt hơn.
- Từ đó làm phong phú thêm vốn văn học dân tộc.
🌿 Có thể nói, song thất lục bát là chiếc cầu nối giữa cái hào sảng và cái sâu lắng, vừa giữ được vẻ đẹp truyền thống vừa mở lối cho cảm xúc bay xa.

Đây nhé bạn:
Bài thơ “Nói với em” của nhà thơ Vũ Quần Phương là một tác phẩm nhẹ nhàng mà sâu sắc, chất chứa tình yêu thương, niềm tin và khát vọng của người anh dành cho đứa em nhỏ nơi miền núi. Bài thơ khiến em rất xúc động vì không chỉ là lời trò chuyện giữa hai anh em mà còn là lời nhắn nhủ của thế hệ đi trước gửi đến thế hệ mai sau.
Mở đầu bài thơ, nhà thơ đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên vùng cao với hình ảnh thơ mộng nhưng cũng đầy gian khổ: “Rừng che bộ đội, rừng vây quân thù”. Những cánh rừng trở thành nơi chiến đấu, nơi che chở cho những người lính cách mạng. Giữa khung cảnh đó, người anh vừa làm nhiệm vụ với đất nước, vừa nhớ thương, quan tâm đến em – một đứa trẻ thơ ngây chưa hiểu hết những điều lớn lao. Anh dặn em lắng nghe tiếng suối, tiếng chim, nhìn những con đường đất uốn quanh núi – đó là cách để em cảm nhận quê hương, đất nước đang đổi thay từng ngày. Em cảm nhận được tình yêu thương sâu sắc của người anh, dù đang ở nơi chiến trận vẫn không quên dặn em học hành, sống tốt và yêu thiên nhiên quê nhà.
Câu thơ khiến em xúc động nhất là: “Rồi mai lớn, bước đường quê hương em bước tiếp”. Câu thơ giản dị mà ý nghĩa vô cùng sâu xa. Người anh gửi gắm vào em cả một niềm tin: mai này khi lớn lên, em sẽ tiếp nối con đường của anh, sẽ góp phần dựng xây và bảo vệ Tổ quốc. Bài thơ không chỉ là lời nhắn gửi đến một đứa em cụ thể, mà còn là lời nhắc nhở mỗi chúng em – những học sinh hôm nay – phải biết sống có trách nhiệm, yêu quê hương từ những điều bình dị, gần gũi nhất.
Qua bài thơ “Nói với em”, em hiểu rằng lòng yêu nước không phải là điều gì to tát, xa vời, mà bắt đầu từ tình yêu gia đình, yêu những âm thanh, hình ảnh thân quen của làng quê, yêu người thân, yêu cuộc sống. Bài thơ đã giúp em thêm yêu thiên nhiên, biết ơn những người đã hi sinh cho đất nước và tự nhắc mình phải cố gắng học tập, rèn luyện để sau này góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.

- Nhân hóa: “xếp hàng đôi”, “đi rước hương” là hành động của con người.
- Tác dụng: Làm cho hình ảnh đàn kiến trở nên sinh động, có tổ chức như một đám rước lễ. Gợi cảm giác thiên nhiên đang hoan ca, hòa chung vào không khí lễ hội mùa xuân.
Trong đoạn thơ này, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa qua các hình ảnh:
– “Kiến xếp hàng đôi đi rước hương”
– “Hai con kênh một sợi tơ mật”
Tác dụng của nhân hóa:
- Làm cho thiên nhiên trở nên sống động, gần gũi như con người.
Hình ảnh đàn kiến “xếp hàng đôi đi rước hương” khiến ta liên tưởng đến một đoàn người nghiêm trang, thành kính đi trong một lễ hội mùa xuân. Từ đó, thiên nhiên hiện lên thật có tổ chức, có sức sống và giàu cảm xúc. - Thể hiện vẻ đẹp thanh bình, rộn rã của khu vườn mùa xuân.
Nhân hóa đàn kiến, đôi kênh, sợi tơ mật và ong bay tạo nên một không khí nhộn nhịp, tràn đầy âm thanh và hương sắc, cho thấy sức sống mạnh mẽ của thiên nhiên khi xuân về. - Bộc lộ tình cảm yêu thiên nhiên sâu sắc của tác giả.
Việc dùng nhân hóa cho thấy người viết không chỉ quan sát bằng mắt mà còn cảm nhận bằng trái tim. Qua đó, ta thấy sự gắn bó, yêu quý của con người với thiên nhiên thân thuộc, gần gũi nơi thôn quê.
Phân tích nhân vật Rémi trong tiểu thuyết Không gia đình
Trong nền văn học Pháp thế kỉ XIX, Không gia đình của Hector Malot là một tác phẩm giàu giá trị nhân văn, ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng nhiều thế hệ bạn đọc. Nhân vật trung tâm của tác phẩm là Rémi – cậu bé mồ côi, lang thang kiếm sống, song luôn giữ được tâm hồn trong sáng và nghị lực kiên cường. Qua nhân vật Rémi, nhà văn gửi gắm thông điệp về tình thương, về sức mạnh của nghị lực và khát vọng tìm kiếm hạnh phúc.
Trước hết, Rémi gây ấn tượng sâu sắc bởi số phận bất hạnh. Từ nhỏ, em đã bị bỏ rơi trước cửa nhà bà Barberin. Khi lớn lên, Rémi tưởng mình có một gia đình, nhưng rồi sự thật phũ phàng khiến cậu rơi vào cảnh bơ vơ, phải rời xa vòng tay người mẹ nuôi hiền hậu để theo gánh xiếc của cụ Vitalis. Trên bước đường phiêu bạt, Rémi phải đối diện với muôn vàn thử thách: đói rét, bệnh tật, bị lợi dụng, chứng kiến cái chết thương tâm của cụ Vitalis. Tất cả những biến cố ấy khiến người đọc vừa thương cảm, vừa khâm phục nghị lực nơi cậu bé mồ côi.
Bên cạnh số phận éo le, phẩm chất tốt đẹp của Rémi là điểm sáng rực rỡ trong tác phẩm. Cậu bé hiện lên với một tấm lòng nhân hậu, giàu tình thương. Rémi yêu quý cụ Vitalis như cha, coi bầy chó và khỉ trong gánh xiếc là bạn bè thân thiết. Trên đường đời, Rémi luôn sẵn lòng giúp đỡ những người khốn khó hơn mình, trân trọng tình cảm chân thành và sống bằng trái tim nồng ấm. Chính tình thương ấy đã giúp Rémi kết nối với nhiều con người tốt bụng, nhận được sự chở che, cứu giúp.
Đặc biệt, nghị lực phi thường của Rémi là yếu tố làm nên sức hấp dẫn lớn lao. Dù rơi vào hoàn cảnh nào, Rémi cũng không buông xuôi. Cậu bé dũng cảm lao động, kiên trì học tập, luôn giữ niềm tin vào tương lai. Chính nghị lực ấy đã đưa Rémi vượt qua bao gian khổ, cuối cùng tìm lại được gia đình ruột thịt và hạnh phúc xứng đáng.
Xây dựng nhân vật Rémi, Hector Malot không chỉ khắc họa một cậu bé mồ côi đáng thương, mà còn là biểu tượng của khát vọng sống, của tình yêu thương và niềm tin mãnh liệt. Nhân vật Rémi để lại trong lòng người đọc bài học quý giá: con người có thể vượt qua mọi thử thách nếu có nghị lực, có tình thương và luôn tin tưởng vào những điều tốt đẹp.
Kết bài:
Rémi trong Không gia đình là nhân vật điển hình cho vẻ đẹp tâm hồn con người: nhân hậu, nghị lực, giàu tình yêu thương. Câu chuyện về cuộc đời cậu bé mồ côi không chỉ làm xúc động trái tim bạn đọc, mà còn gieo vào lòng ta niềm tin rằng tình thương và ý chí sẽ dẫn lối con người đến hạnh phúc.
đây nha!