K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1. Tháp Mười đẹp nhất bông sen

Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ.

2. Đường vô xứ Nghệ quanh quanh

Non xanh nước biếc như tranh họa đồ

3. Quảng Nam có núi Ngũ Hành

Có sông chợ Củi, có thành Đồng Lương

4. Quê em có dải sông Hàn

Có hòn Non Nước, có hang Sơn Trà

5. Nhà Bè nước chảy chia hai

Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về

28 tháng 8 2020

Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có đền Tô Thị, có chùa Tam Thanh
Ai lên xứ Lạng cùng anh,
Tiếc công bác mẹ sinh thành ra em.
Tay cầm bầu rượu nắm nem,
Mãi vui quên hết lời em dặn dò.

Gánh vàng đi đổ Sông Ngô

Đêm nằm tơ tưởng đi mò Sông Thương

Gió đưa cành trúc la đà,
Hồi chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương.
Mịt mù khói tỏa ngàn sương.
Nhịp chày Yên Thế, mặt gương Tây Hồ.

Làm trai cho đáng nên trai,
Phú Xuân cũng trải, Đồng Nai cũng từng.

Ai về Phú Thọ cùng ta,
Vui ngày giỗ Tổ tháng ba mùng mười.
Dù ai đi ngựợc về xuôi,
Nhớ ngày giỗ Tổ mùng mười tháng ba.

Đường vô xứ Nghệ loanh quanh,
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.
Thương em anh những muốn vô,
Sợ truông nhà Hồ, sợ phá Tam Giang.
Phá Tam Giang ngày rày đã cạn,
Truông nhà Hồ, Nội tán cấm nghiêm.


Ru con, con ngủ cho lành,
Để mẹ gánh nước rửa bành ông voi.
Muốn coi lên núi mà coi,
Coi bà Triệu tướng cưỡi voi bành vàng.

Bạn tham khảo :

Xin chào, tôi là một tảng đá ở một ngọn núi cao. Tôi có một hành trình đầy gian nan hiểm trở nhưng tôi vẫn có thể sống sót đó, tôi sẽ kể lại cho các bạn nghe về hành trình này. Ở trên dãy núi khi tôi ở rất nóng, nó nóng như một cái lò nung vậy. Rồi tôi bắt đầu bị rạn và vỡ ra, thật may sao là khi ấy, trời bỗng nổi bão, khiến tôi rơi xuống một con suối. Khi tôi đang bị lăn đi thì liền bị một khúc gỗ to chắn ngang đường, nó đổ xuống sườn núi làm tôi sợ chết khiếp nhưng may mắn thay, tôi chẳng bị làm sao cả. Lúc đó tôi lăn ra ngoài, tôi nhìn quanh thì chả thấy gì nhưng vẫn rất sợ hãi vì bầu trời đã chuyển về đêm, những con kiến bò lên người tôi, rồi những con kết kinh khủng khiến tôi phát sợ, nhưng rồi trời đêm cũng qua, trời lại sáng lên. Lúc đang nằm ở chỗ đó, tôi thầm nghĩ:" nếu mình cứ nằm đây thì cũng bị bọn rắn, rết bâu quanh. Còn không thì cũng bị đại bàng mổ cho vỡ ra." Nhưng lúc đó, từ đâu xuất hiện một đám người đang lần mà thứ gì đó, bỗng một người nhặt, tôi lên. Anh ta lấy kính lúp nhìn quanh tôi, bỗng anh ta liền vang lên: "Tìm thấy rồi". Đoàn người chạy lại phía anh ta, hóa ra họ là những nhà khảo cổ chuyên tìm những tung tích của các viên đá có các nét hoa văn kì lạ, tôi cũng rất bỡ ngỡ vì bấy lâu tôi không hề biết mình là một trong những viên đá có những nét hoa văn kì bí. Rồi tôi được đưa đến một trụ sở trong thành phố, tôi thấy hàng ngàn viên đá có những nét hoa văn tuyệt đẹp và những màu sắc huyền ảo. Rồi chúng tôi được các nhà khảo cổ xếp trồng lên nhau, nhưng mỗi ngày là chỉ hai viên một lần, như vậy thì chắc các bạn cũng biết là lâu đến cỡ nào rồi nhỉ. Bọn đá chúng tôi không hiểu họ đang làm gì. Cho đến khi họ đã làm xong và đặt chúng tôi đến trước một chiếc gương, và chúng tôi thấy chính mình đang được tạo hóa thành các ngọn núi nhỏ, nhưng thật lạ là cứ ở giữa hai viên đá là một cái rễ mọc lên, hóa ra đó là khả năng đặc biệt của chúng tôi mà mẹ thiên nhiên ban tặng, các nhà khảo cổ khi thấy chúng tôi đều có những cái rễ mọc lên thì họ mừng lắm. Thế là chúng tôi được đặt vào một chiếc hộp không nắp có đầy nước và được mang ra quảng trường để trồng, các nhà khảo cổ ấy không lấp chúng tôi lại mà cứ để nguyên như vậy, và theo tháng năm, chúng tôi mọc lên, rồi dần trở thành một cái cây to, che mát cả khu quảng trường. Vậy là cuộc hành trình đầy gian nan, khó khăn của tôi bây giờ đã được bù đắp.

28 tháng 8 2020

tuyệt

Bạn tham khảo :

Vũ Nương - một người phụ nữ bất hạng với nhan sắc tuyệt trần quê ở huyện Nam Xương chồng nàng là Trương Sinh phải đi lính sau khi cưới ít lâu . Vũ Nương ở nhà phải chăm mẹ già , nuôi con nhỏ , mẹ chồng ốm rồi mất nàng lo liệu ma chay chu đáo như cha mẹ đẻ của mình . Hết hạn lính Trương Sinh trở về nghe lời con nhỏ nghi là vợ thất tiết nên đã đánh mắng và đuổi nàng đi.Vũ Nương phân trần không được uất ức nàng gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự vẫn nhưng không chết được thần rùa Linh Phi và các nàng tiên rẽ một đường đưa về thủy cung . Sau đó Trương Sinh mới biết vợ bị oan . Ít lâu sau Vũ Nương gặp người cùng nàng với nàng tên là Phan Lang đám thuyền chết đuối được Linh Phi cứu . Khi Phan Lang trở về , Vũ Nương nhờ gửi chiếc hoa mai vàng và nhắn tràng Trương lập đàn giải oan cho nàng . Trương Sinh nghe theo Vũ Nương đã hiện hồn về giữa dòng nói lời tạ từ rồi biến mất.

27 tháng 8 2020

Vũ Nương trong "Chuyện người con gái Nam Xương" là một người phụ nữ hội tụ tất cả phẩm chất quý báu của phụ nữ truyền thống Việt Nam.Vũ Thị Thiết là cô gái xinh đẹp nết na quê ở huyện Nam Xương, đẹp duyên cùng chàng họ Trương. Khi hương lửa đang nồng, chàng Trương phải đi lính xa. Lúc ấy nàng đang mang thai. Ít lâu sau nàng sinh được một đứa con trai. Ở nhà mẹ con bìu ríu nuôi nhau. Tối tối, nàng thường chỉ vào bóng mình trên vách mà đùa với con rằng: "Bố con đấy". Thời gian thắm thoắt, chàng Trương mãn hạn trở về, đứa trẻ không nhận bố lại bảo rằng: "Bố con tối mới đến cơ, mẹ đi bố cùng đi, mẹ ngồi bố cùng ngồi.". Trương sinh nghi bèn ruồng rẫy mắng nhiếc vợ phụ tình bạc nghĩa. Nàng họ Vũ khóc lóc phân trần thế nào cũng không lọt tai chồng, buồn rầu mới nhảy xuống sông Hoàng Giang tự tử.Khi ở dưới thủy cung nàng vẫn một lòng nhớ về chồng và con mặc dù chính chồng nàng là nguyên nhân gây ra cái chết cho nàng. Khi được Trương Sinh lập đàn giải oan, nàng còn cảm ơn chồng vì đã nghĩ đến nghĩa vợ chồng mà giải oan cho nàng. Qua đây ta thấy được Vũ Nương là một người phụ nữ đẹp người đẹp nết nhưng lại chịu số phận đầy bất hạnh.ũ Nương chính là nạn nhân của chế độ nam quyền, một xã hội mà hôn nhân không có tình yêu và tự do. Vũ Nương mang đậm nét đẹp truyền thống của phụ nữ Việt Nam, đẹp người đẹp nết, thủy chung, hiếu thảo nhưng lại không có được hạnh phúc, bị dồn đến bước đường cùng. Cuộc đời của Vũ Nương chính là tiếng nói tố cáo xã hội phong kiến bất công đã chà đạp lên hạnh phúc của con người. Tóm lại, những phẩm chất tốt đẹp của Vũ Nương chính là nét đẹp của người phụ nữ Việt Nam.

26 tháng 8 2020

Bài thơ tình Trung này bạn cần nghĩa để làm gì thế ?

26 tháng 8 2020

giải dùm mình câu toán vừa đăng đi

25 tháng 8 2020

Gợi ý: Bạn tham khảo nhá

1. Quan niệm về cuộc đời

-Quan niệm của Nguyễn Du về cuộc đời chịu nhiều ảnh hưởng của nhân sinh quan Phật giáo và Lão giáo. Trải qua nhiều biến cố dồn dập của cuộc sống, cuộc đời trôi dạt nhiều nơi, tận mắt chứng kiến những sự kiện vật đổi sao dời, những cảnh đời th­ương tâm, ngang trái…, Nguyễn Du thấm thía triết lý của đạo Phật coi cuộc đời là vô thư­ờng. Ông nhìn cuộc đời bằng con mắt của một nhà nhân đạo chủ nghĩa, yêu thư­ơng, xót xa cho thân phận con người

-Mở đầu Truyện Kiều, Nguyễn Du đã nhận định, luật “tài mệnh tương đố” là một trong những “luật đời” khiến con người chịu nhiều đau khổ nhất:

“Trăm năm trong cõi người ta

Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.

Trải qua một cuộc bể dâu

Những điều trông thấy mà đau đớn lòng".

Sự đối lập giữa tài năng và số phận được Nguyễn Du coi là một trong những sự bất công cơ bản và lớn nhất trong cuộc đời con người. Tài là khả năng, là năng lực của mỗi con người. Mệnh là tính quy định đã có sẵn trước khi mỗi con người sinh ra trên đời, mang tính ấn định, không thể thay đổi về số phận của mỗi con người. Như­ vậy, mỗi cá nhân sinh ra trên đời, bất chấp khả năng, năng lực tài giỏi hay hạn chế đến đâu, đều có một số mệnh định sẵn, xác quyết số phận của họ là khổ đau hay hạnh phúc, sung sư­ớng hay lầm than. Thậm chí, người càng tài giỏi thì số mệnh lại càng éo le, bạc bẽo, đa đoan và ngược lại. Với sự đối lập hiển nhiên đầy bất công đó, tạo hoá, ông trời bắt đầu trò chơi đùa giỡn với con người, bất chấp những nỗ lực của con người

Mở rộng ra: Nguyễn Du đã diễn giải quan niệm về cuộc đời trong Truyện Kiều qua những bước đi tuần tự: sự đối lập giữa tài năng và số phận là luật tất yếu của cuộc đời; con người sinh ra phải tuân thủ luật đó; song trong quá trình sống, bằng sự tu tâm, bằng sự nhận thức lẽ thiện và nỗ lực thực hành điều thiện, con người có thể cải hóa được số phận định sẵn.

2. Quan niệm về thân phận con người

-Trong quan niệm về con người, Nguyễn Du đặc biệt chú ý tới hai loại người - người tài và người phụ nữ. Chính ở đó, quan niệm của ông về con người chứa đựng những nét đặc sắc nhất.

-Trong Truyện Kiều, ông đã gửi gắm tất cả niềm yêu th­ương, xót xa và kỳ vọng vào người phụ nữ khi xây dựng hình tư­ợng nàng Kiều, một phụ nữ đa tài, đa sắc, lại thánh thiện và nhân ái. Trọn vẹn những lý tưởng thẩm mỹ, đạo đức và con người lý tưởng của Nguyễn Du được ông gửi gắm vào nàng Kiều. Đó là hình t­ượng người phụ nữ đẹp nhất mà văn học Việt Nam thời phong kiến đã đạt được. Nhân vật “nàng Kiều” là sự hình tư­ợng hoá các phẩm chất cao quý của người phụ nữ: tài năng, giàu đức hy sinh, biết dũng cảm đương đầu với số phận, thách thức số phận, chiến thắng số phận bằng chính sự tôi luyện theo lẽ thiện, vì thế cải biến được số phận. Ch­ưa có nhân vật văn học nào trước đó được xây dựng công phu, đẹp đẽ và chinh phục trái tim người dân đến thế. Tính tích cực của chủ thể thể hiện ở cả nhận thức và hành động của nàng Kiều như­ khúc khải hoàn chiến thắng của con người trước số phận, là lời gửi gắm tâm nguyện của Nguyễn Du đối với cuộc đời.

-Những người tài hoa khi sống phải chịu số phận long đong như­ một sự chuộc tội cho nhân quần, bởi họ cũng chính là những con người có tình nhất, yêu th­ương đồng loại nhất và là những người cảm biết được trách nhiệm của mình trước đồng loại, nên dù thấy chết vẫn tự nguyện chấp nhận như­ một tất yếu, giống như­ nàng Kiều coi việc bán mình chuộc cha là nghĩa vụ đ­ương nhiên của người con thực hiện đạo hiếu. Những người tài hoa ấy, dù thể xác đã trở về với cát bụi, nhưng những giá trị tinh thần, những ảnh hưởng tinh tuý của họ vẫn tồn tại như­ những hiện hữu tất yếu. Đó mới là sự tồn tại đáng kể. Và biết bao nhiêu thân phận đi qua trái đất này đã để lại những đóng góp của họ vào cuộc sống tinh thần chung của xã hội, được người đời coi trọng, gìn giữ và làm nên các giá trị chung nhất, gọi là văn hoá.

23 tháng 8 2020

B . Cái chết

24 tháng 8 2020

cái chết

Về tài năng nghệ thuật của Nguyễn Su, khả năng sử dụng từ ngữ và điển tích điển cố của nhà thơ đã tạo nên sắc thái đau khổ, nói lên được số phận lênh đênh vô định của Thúy Kiều.

Giúp em với ạ :( Đọc bài thơ sau và thực hiện Hoa dâu da ( Cao Xuân Sơn) Một vòm hoa thơm ngát nở trên đầu ngà ngà trắng từng chùm lấm tấm thơm mỗi bậc cầu ao trưa nắng hương không mà say... Mùa hạ đang về náo nhiệt quanh đây nhức nhối ve kêu, bắt gao phượng vĩ con chuồn ớt xẹt ngang như tàu lửa ngỡ nắng bắt màu, nắng sắp cháy bùng lên Cây dâu da trầm tĩnh khoảng trời riêng cứ lặng...
Đọc tiếp

Giúp em với ạ :(

Đọc bài thơ sau và thực hiện

Hoa dâu da ( Cao Xuân Sơn)

Một vòm hoa thơm ngát nở trên đầu

ngà ngà trắng từng chùm lấm tấm

thơm mỗi bậc cầu ao trưa nắng

hương không mà say...

Mùa hạ đang về náo nhiệt quanh đây

nhức nhối ve kêu, bắt gao phượng vĩ

con chuồn ớt xẹt ngang như tàu lửa

ngỡ nắng bắt màu, nắng sắp cháy bùng lên

Cây dâu da trầm tĩnh khoảng trời riêng

cứ lặng lẽ phơi màu hoa dân dã

cứ dìu dặt thả làn hương khe khẽ

một mùi hương quê kiểng đến lạ lùng

Giữa chói lói sắc màu, ồn ã thanh âm

chút êm lặng bỗng dưng thành độc đáo

chợt nhận ra điều quá chừng dễ hiểu

hoa bao nhà đã vậy, chỉ ta quên...

1, chỉ ra từ láy trong bài

2, nêu từ ngữ , hình ảnh gợi tả " hoa dâu da "

3, điều gì khiến cây dâu da trở nên khác biệt hẳn so với các sự vật khác quanh nó

4, cảm nhận của a/c về câu thơ cuối .

0
Vào đêm trước ngày khai trường của con, mẹ đã chuẩn bị nhiều tâm trạng và tưởng tượng một số tình huống sẽ xảy ra. Nhưng mẹ đã không hề nghĩ rằng đêm nay mẹ không ngủ được. Một ngày kia, sẽ còn xa lắm ngày đó, con sẽ biết thế nào là không ngủ được. Còn bây giờ giấc ngủ đến với con dễ dàng như uống một ly sữa, ăn một cái kẹo. Gương mặt thanh thoát của con tựa nghiêng trên gối mềm, đôi...
Đọc tiếp
Vào đêm trước ngày khai trường của con, mẹ đã chuẩn bị nhiều tâm trạng và tưởng tượng một số tình huống sẽ xảy ra. Nhưng mẹ đã không hề nghĩ rằng đêm nay mẹ không ngủ được.

Một ngày kia, sẽ còn xa lắm ngày đó, con sẽ biết thế nào là không ngủ được. Còn bây giờ giấc ngủ đến với con dễ dàng như uống một ly sữa, ăn một cái kẹo. Gương mặt thanh thoát của con tựa nghiêng trên gối mềm, đôi môi hé mở và thỉnh thoảng chúm lại như đang mút kẹo.

[...] Cái ấn tượng ghi sâu mãi trong lòng một con người về cái ngày “hôm nay tôi đi học” ấy, mẹ muốn nhẹ nhàng cẩn thận và tự nhiên ghi vào lòng con, để một ngày kia, bất cứ một ngày nào đó trong đời, khi con nhớ lại, lòng con lại rạo rực những cảm xúc bâng khuâng xao xuyến. Ngày mẹ còn nhỏ, mùa hè nhà trường đóng cửa hoàn toàn, và ngày khai trường đúng là ngày đầu tiên học trò lớp Một đến trường gặp thầy mới, bạn mới. Cho nên ấn tượng của mẹ về buổi khai trường đầu tiên ấy rất sâu đậm. Mẹ còn nhớ sự nôn ao, hồi hộp khi cùng bà ngoại đi tới gần ngôi trường và nỗi chơi vơi hốt hoảng khi cổng trường đóng lại, bà ngoại đứng ngoài cánh cổng như đứng bên ngoài cái thế giới mà mẹ vừa bước vào.

[...] Đêm nay mẹ không ngủ được. Ngày mai là ngày khai trường lớp Một của con. Mẹ sẽ đưa con đến trường, cầm tay con dắt qua cánh cổng, rồi buông tay mà nói: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra”.

1. Đoạn trích sử dụng phương thức biểu đạt nào?

2. Xác định ngôi kể và vai trò của việc sử dụng ngôi kể đó đối với việc chia sẻ tình cảm của người mẹ đối với ngày đi học đầu tiên của con

3. viết đoạn văn ngắn khoảng 100 từ về bài học rút ra từ câu nói của người mẹ ở cuối đoạn :"Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra”

0