K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 5 2022

B nha

10 tháng 5 2022

đều là thơ lục bát

10 tháng 5 2022

đều là thơ lục bát

10 tháng 5 2022

Chỉ còn ít ngày nữa thôi là em sẽ phải xa mái trường Tiểu học ......... yêu dấu – nơi đầu tiên đã đón em vào học cách đây năm năm. Buồn quá! Buồn vì sắp phải xa thầy cô, xa những kỉ niệm thân thương suốt năm năm học

Tất cả đang dần xa, dần xa, tiễn em lên ngôi trường mới: trường Trung học cơ sở. Song, có lẽ những hình ảnh đẹp đẽ về mái trường này sẽ không bao giờ có thể phai mờ trong em.

Em bâng khuâng nhớ về ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa em đến trường. Em dậy từ rất sớm, khoác chiếc cặp to trên đôi vai nhỏ nhắn, lòng vô cùng háo hức. Đến nơi rồi. Ngôi trường sao mà lớn thế! Người nào cũng lạ. May ra lác đác có vài đứa học cùng mẫu giáo là quen quen. Rụt rè, em nép mình đằng sau lưng mẹ. Cũng như em là mấy đứa học trò mới cũng bỡ ngỡ đứng bên người thân. Chỉ có những cậu con trai là bình tĩnh, lại còn nô đùa trên các dãy phòng học nữa chứ.

Vào lớp Một, em được học cô Hoa. Cô Hoa là một cô giáo dạy giỏi, nghiêm khắc mà cũng rất dịu dàng và yêu học sinh. Cô như mẹ em vậy. Và thế là từ đó trở đi, thế giới rộng lớn dần được mở ra trong trí óc non nớt của em. Cô đã giảng dạy cho em thật nhiều điều. Em biết đọc, biết viết, biết làm toán, viết văn – điều mà em không thể làm được khi học ở mẫu giáo, chỉ biết vui thì cười, buồn thì khóc nhè làm nũng bố mẹ.

Nhớ lại những câu chuyện đó, lòng em cứ xao xuyến mãi. Em giờ đã khác xưa nhiều . Em đã lớn hơn, đã sắp trở thành một cô học sinh cấp 2. Sắp xa mái trường chứa đựng biết bao tình cảm về một thời học trò đầu tiên, em cảm thấy lưu luyến quá . Em sẽ chẳng còn được thấy cảnh những đám bạn khoác vai nhau, hò hét trên sân trường này. Sẽ chẳng còn được hoà mình vào những trận chiến xảy ra ở cái tuổi mới lớn trên sân trường này nữa. Lại còn cánh cổng xanh. Đó là nơi em vẫn đợi mẹ sau mỗi buổi học … Tất cả… tất cả… Em sắp phải nói lời chia tay.

Được lên lớp Sáu, phải xa thầy, xa cô, em muốn gửi đến thầy cô một lời ‘‘cảm ơn’’ và một lời ‘‘xin lỗi’’.Cảm ơn các thầy cô đã dạy cho chúng em những điều hay lẽ phải . Chúng em cũng xin lỗi thầy cô vì đã để các thầy cô nhắc nhở và buồn phiền. Nhưng thầy cô ơi, chúng em đâu có biết được sự vất vả của thầy cô. Cho đến giây phút này, chúng em – những cô cậu học trò lớn tuổi nhất trong trường mới nhận ra điều đó có ý nghĩa thật đẹp biết bao.

‘‘Mái trường ơi, xin cho em được gửi lại một nỗi nhớ, một niềm yêu .Những bài giảng của mỗi thầy cô sẽ mãi là hành trang quan trọng trên chặng đường học tập đang chờ đón em phía trước. Tạm biệt thầy cô, các em khối 1,2,3,4. Sẽ có một ngày em trở về nơi đây…’’

10 tháng 5 2022

Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ, và cả đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông chi thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụycần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyếnbồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương, xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân quen, vẫn trầm ấm như ngày nào. 

Thời gian trôi đi thật nhanh, mới ngày nào em nép sau lưng mẹ bước vào mái trường tiểu học. Vậy mà hôm nay đã là buổi học cuối cùng em được ngồi bên cạnh những người bạn thân thiết, cùng em sẽ chia buồn vui . Buổi học này, có lẽ không chỉ riêng em mà rất nhiều bạn khác nữa đều có cảm xúc buồn bã khó tả. Em nhớ lại những năm tháng thi cử, cả lớp ai nấy đều rất cố gắng học hành, chăm chỉ cùng nhau giúp đỡ vượt qua kì thi. Dù không thể diển tả được cảm xúc bây giờ nhưng tôi sẽ không quên các bạn ấy. Dù là buổi học cuối cùng nhưng để gần đến với ước mơ của mình. Vì vậy, tôi và các bạn quý trọng những tháng ngày được học tập cùng nhau và nếu có gặp lại được thì chúng ta mãi mãi là bạn 

- NHỮNG TỪ IN ĐẬM LÀ TỪ LÁY NHA BẠN

(CHÚC BẠN HỌC TỐT)

9 tháng 5 2022

Trong mỗi nhịp đập trong trái tim mình, ta luôn thấy hình bóng của mẹ yêu. Qua khổ thơ trên Tố Hữu đã viết về Bầm, 1 cái tên vô cùng quen thuộc. Để làm tình yêu sâu xa của mẹ, Tố Hữu đã dùng các từ láy như''heo heo'' Dù cho rét đến đâu, Dù cho sương muối có cứa vào bàn tay của Bầm, mẹ vẫn 1 mình gặt mạ, 1 mình chịu rét chịu mưa để được lại 2 đứa con của mình. 2 từ láy heo heo lâm thâm đã được tố hữu làm rõ nét cái thời tiết khắc nghiệt của mưa phùn miền Bắc, làm thấm cái khổ của người mẹ vì con chịu hi sinh vì tất cả 2 từ láy ấy đã giúp cho bài thơ sáng tạo, sinh động hơn và mang 1 ý nghĩa nhân đạo sâu sắc 1 tấm lòng người đọc. 😄

Lúa gạo là quý nhất lúa gạo nuôi sông con người.

9 tháng 5 2022

đề bài là jz bn?

 

9 tháng 5 2022

“Mẹ cha gánh vác hi sinh
Mẹ cha quên cả thân mình vì con”.

Câu thơ cất lên khiến em lại nhớ về người mẹ kính yêu của mình - người đã nuôi nấng, chăm sóc em đến ngày hôm nay.

Mẹ em năm nay đã ngoài 30 tuổi nhưng nhìn mẹ còn rất trẻ. Ở nhà, mẹ thích mặc những bộ đồ giản dị, thoải mái. Nhưng khi ra ngoài, mẹ lại ăn diện những bộ đồ lịch sự, gọn gàng khi đi làm thể hiện sự chỉn chu vốn có càng tôn thêm dáng vóc thon gọn. Mẹ có làn da trắng hồng, mịn màng. Mẹ có mái tóc óng mượt, xõa ngang vai, khi cột gọn hai bên trông rất trẻ trung. Khuôn mặt mẹ trái xoan cùng vầng trán cao tạo nên vẻ thanh thoát riêng biệt của mẹ. Đôi mắt mẹ to tròn, đen láy ánh lên sự trìu mến, dịu dàng. Mẹ có chiếc mũi cao và thanh tú hài hoà với gương mặt. Môi của mẹ có màu hồng nhạt, mỗi khi cười lại toát lên vẻ dịu dàng. Em thích nụ cười của mẹ lắm! Nụ cười rạng rỡ như ánh nắng xua tan đi mọi mệt mỏi, đầy ắp tình yêu thương mẹ dành cho em. Đôi bàn tay của mẹ gầy gầy, thô ráp dần theo thời gian để kiếm tiền và nuôi em khôn lớn.

Mẹ là một người rất chăm chỉ và đảm đang. Dù bận rộn với công việc ở cơ quan nhưng mẹ vẫn dành thời gian quan tâm, chăm sóc cho gia đình và việc học hành của em. Hàng ngày, mẹ đi làm về lại tất bật đi chợ, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Tối đến, mẹ còn tranh thủ thời gian để dạy em học bài.

Mẹ em rất nghiêm khắc. Em nhớ có lần vì mải chơi, em quên làm bài tập, mẹ đã phạt em úp mặt vào tường để tự kiểm điểm bản thân. Sau khi biết lỗi, em đến gần và xin lỗi mẹ. Mẹ vui vẻ và nói: “Lần sau không được như thế con nhé!” Điều em thích nhất ở mẹ là sự xử lý khéo léo trong từng tình huống, hoàn cảnh khác nhau. Có những lúc mẹ vô cùng nghiêm khắc, khắt khe nhưng có lúc lại rất đỗi dịu dàng, tình cảm. Mẹ luôn bao dung, khích lệ em đúng lúc, đúng thời điểm, cho em thêm động lực để phát huy điểm mạnh cũng như sửa chữa sai lầm của mình.

Mẹ là người tuyệt vời nhất trong cuộc đời này. Chẳng có ngôn ngữ nào có thể diễn tả hết được tình yêu của mẹ dành cho em. Em mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, để ở bên em thật lâu. Em hứa với mẹ sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để trở thành một đứa con ngoan, là niềm tự hào nhỏ của gia đình.

9 tháng 5 2022

“Em yêu mẹ nhất nhà”

Em lớn lên trong sự nghiêm khắc của cha, trong những câu chuyện cổ tích của bà. Hơn thế nữa, em được sống trong tình yêu thương vô bờ bến của mẹ. Chính vì thế mà mẹ là người em yêu thương vô cùng.

Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, cái tuổi của một thời xuân sắc đã đi qua, những trong mắt em mẹ vẫn luôn là người phụ nữ xinh đẹp nhất. Mẹ em có dáng người không cao lắm cùng nước da rám nắng màu bánh mật khỏe mạnh. Khuôn mặt tròn trịa của mẹ em toát lên vẻ dịu dàng truyền thống của phụ nữ Việt Nam. Có người từng kể rằng: “Ai có mũi dọc dừa thì sẽ rất xinh” quả thật không sai, chiếc mũi dọc dừa cao là điểm nổi bật trên khuôn mặt dịu dàng của mẹ.

Mái tóc mẹ em rất dài màu đen tuyền, mượt mà và dài như tựa dòng thác, lúc làm việc mẹ em sẽ búi cao lên và giữ tóc bằng một cái cặp đính đá rất đẹp mà bố tặng. Lúc đó trông mẹ quý phái và sang trọng biết nhường nào. Em ấn tượng nhất đối với đôi bàn tay của mẹ. Mẹ em không có đôi bàn tay thon dài với những ngón tay xinh đẹp, đôi tay mẹ gầy gầy xương xương và khô ráp do nhiều năm cầm phấn. Vậy nhưng khi đôi tay đó xoa đầu em, em lại cảm thấy ấm áp lạ kỳ, phải chăng đây là hơi ấm của tình mẫu tử thiêng liêng, cao đẹp.

Mẹ em vừa hiền hậu tuy nhiên cũng rất nghiêm khắc. Mỗi khi em phạm lỗi, thay vì đánh mắng, mẹ sẽ ngồi bên chỉ cho em hiểu cái sai trong hành vi của mình để từ đấy rút ra nghiệm. Gọn gàng và ngăn nắp là một trong những đức tính tốt và yêu cầu của mẹ ở mọi nơi. Nhờ có đôi bàn tay của mẹ mà căn nhà nhỏ bé của chúng em luôn sạch sẽ và thoáng mát.

Mẹ em cũng thích trồng hoa và đan lát. khu vườn nhỏ trước nhà em đẹp đến mức bất cứ hể ai tới nhà cũng phải trầm trồ khen ngợi vài câu. Đến khi cơn gió Bắc tràn về mà được khoác lên cổ chiếc khăn len do chính tay mẹ đan thì còn gì bằng, cảm giác như vòng tay nồng ấm của mẹ đang ôm lấy mình vậy. Mỗi buổi sáng mẹ đều thức dậy rất sớm để chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà, rồi lại tất bật sửa soạn để lên lớp. Mỗi lúc đến lớp, mẹ tự tin trong chiếc áo dài màu tím Huế, mẹ giống như mang cả sắc trời Thừa Thiên vào trong các bài giảng. Mẹ em nấu ăn rất ngon vậy nên lúc mẹ đi vắng, em nhớ mẹ, nhớ luôn cả những món ăn ngon lành mà mẹ thường xuyên nấu.

Em yêu mẹ nhất nhà. Bằng chính tâm hồn và trái tim của một người con với mẹ của mình. Em chỉ mong sao mẹ có thể hạnh phúc bên gia đình và tâm huyết với công việc